Chương 1809 Cùng Một Chỗ Biến Mất?
Con mắt của Ba Sơn Thù bỗng nhiên trừng lớn
- Chẳng lẽ Đại Thủ tế ngươi?
Đồ Môn Trường m chậm rãi gật đầu.
- Đồ Môn Trường m ta thân là Đệ thất Đại Thủ tế Tổ Thần điện, cầm quyền mấy trăm năm trong Tổ Thần Điện, cho dù là Đại Thủ tế Bách Tương cũng phải cho ta mấy phần mặt mũi.
- Tên họ Diệp này lại làm cho Thủ tế ta mất hết thể diện, không còn chút mặt mũi, uy vọng bị hao tổn! Nếu lão phu không cho hắn biết thế nào là lễ độ, người bên ngoài còn tưởng rằng lão phu dễ bị khi dễ!
- Cũng chỉ có tin tức tiểu tử này chết đi mới có thể chấn nhiếp những mưu toan trong lòng những gia hỏa kia, mới có thể một lần nữa chấn danh uy vọng của lão phu trong Tổ Thần Điện!
Đồ Môn Trường m quát.
Ba Sơn Thù chậm rãi gật đầu.
- Đáng tiếc, vẫn không thể tự tay giết Diệp tặc!
Nói cho hết lời, Ba Sơn Thù đột nhiên do dự hỏi.
- Không biết Đại Thủ tế phái ra người phương nào?
- Ngày đó, ta giao thủ với Diệp tặc, luôn cảm giác hắn còn giữ lại bản lĩnh, sợ là cao thủ bình thường không thể đối phó được! Chỉ sợ chỉ có cường giả Đạo Cảnh mới có thể đánh giết hắn!
- Lão phu há có thể không biết! Lần này, lão phu vì cực kỳ chắn chắc, không tiếc dùng ân tình trước kia được không dễ có được, mời được một người đến giết kẻ này, ngươi cứ yên tâm đi!
Đồ Môn Trường mnói.
- Úc? Không biết thực lực người này như thế nào?
Chuyện liên quan đến cừu nhân Diệp Chân, Ba Sơn Thù vẫn có chút không yên lòng.
- Đạo Cảnh trung kỳ, người này đã từng giết chết hơn mười vị cường giả Đạo Cảnh sơ kỳ, hai vị Đạo Cảnh trung kỳ!
Đồ Môn Trường m quét mắt Ba Sơn Thù một vòng, nói.
- Chính là vô địch cùng cảnh giới?
Ba Sơn Thù hít vào một hơi lạnh, rồi gật đầu liên tục, nếu như thế, hắn rất yên tâm.
- Ngươi cứ ở lại trong phủ lão phu chờ mấy ngày! Chắc chắn chờ được đến lúc cái đầu của Diệp Chân được đưa đến, thân phận mới của ngươi cũng sẽ được an bài, đến lúc đó, ngươi có thể lựa chọn lần nữa gia nhập Man Linh Điện!
- Đến lúc đó, sau khi đại ca ngươi kết thúc xám hối, trở lại Man Linh Điện, hỗ trợ nhau cầm quyền lớn mạnh!
Nói đến đây, ánh mắt của Đồ Môn Trường m ngưng tụ.
- Sau khi Diệp Chân chết, người mà ngươi và đại ca ngươi cần đối phó, cũng chỉ có một....
- Ả Trường Nhạc kia!
Không đợi Đồ Môn Trường m nói xong, Ba Sơn Thù đã dữ tợn cười rộ lên trước.
Ánh mắt của Đồ Môn Trường m lại xuyên thấu ra ngoài cửa sổ nhìn về phía chân trời phương xa, lúc này, vị bằng hữu kia chắc cũng đã hoàn thành?
Lần này, hắn đối phó Diệp Chân, đã dùng đại giới cực lớn, vì mời được vị bằng hữu cũ kia, dùng một nhân tình cực kỳ quan trọng, vì tìm được hành tung của Diệp Chân, lại nợ thêm mấy nhân tình!
Cũng ngay khi Đồ Môn Trường m và Ba Sơn Thù chờ mong, Diệp Chân như một con cá, khi Thanh Sí Phong Diên khó khăn lắm mới đuổi kịp, lao đầu vào Bắc Hải.
Khoảnh khắc rơi xuống Bắc Hải, Hắc Thủy linh trụ trong Linh Phủ chấn động, tản ra uy áp, cảm giác rất thân thiết khó mà hình dung, dâng lên trong lòng Diệp Chân.
Loại cảm giác này, giống như về đến nhà được mẫu thân ôm ấp.
Đương nhiên, Diệp Chân biết rất rõ, đó cũng không phải cảm giác của hắn, mà là cảm giác Thái Cổ Hắc Long trong Hắc Long linh trụ mang đến cho hắn.
Vòng eo uốn éo một cái vô cùng tùy ý, Diệp Chân như mũi tên, phóng đi về hướng nơi đáy biển.
Quả không ngoài dự đoán của Diệp Chân, khi bổ nhào vào trên mặt biển, thân hình của Thanh Sí Phong Diên ngừng lại một cái cực nhanh, cánh khổng lồ và cuồng phong ngập trời, khuấy động nước biển, cuối cùng Thanh Sí Phong Diên vẫn lơ lửng trên mặt nước.
Như suy nghĩ của Diệp Chân, dù cho cánh của Thanh Sí Phong Diên có cường đại đến đâu, vẫn có thể sợ nước.
Khi Thanh Sí Phong Diên truy vào nước, thực lực của nó có trời mới biết có thể xuất ra mấy thành.
Có thể khẳng định là, sức mạnh của nó tuyệt đối sẽ giảm rất nhiều!
Thấy Thanh Sí Phong Diên không có đuổi theo vào trong biển, trong lòng Diệp Chân bất ngờ buông lỏng.
Cuối cùng cũng thoát khỏi sự truy sát của hậu duệ Đại Phong - Thanh Sí Phong Diên, thân hình du động, như mũi tên thoát khỏi dây cung lao về biển cả phương xa.
Nhưng Diệp Chân lại không nhìn thấy, thần sắc của Thanh Sí Phong Diên trong nháy mắt này lại có chút tức giận.
- Hai trăm năm trước thiếu lão hồ ly kia một ân tình cứu mạng, bây giờ vất vả lắm mới bắt được cơ hội trả hết ân tình này, không thể bỏ qua!
Trong âm thanh cạc cạc, hai cánh của Thanh Sí Phong Diên chấn động, phóng lên tận trời, bay thẳng vào trong đám mây.
Ngay khi nó lao xuống từ bầu trời, một đôi cánh gần như có thể che khuất bầu trời dài đến năm ngàn mét đã mở ra, trong tích tắc như ảo ảnh chấn động, đã hóa thành một tia chớp màu xanh lao thẳng xuống Bắc Hải!
Trong tia sáng màu xanh, đôi cánh khổng lồ của Thanh Sí Phong Diên bỗng nhiên bị lũng, như hai thanh cự nhận màu xanh xuyên thẳng Bắc Hải.
Trên đôi cánh khổng lồ màu xanh khuấy động gió mạnh.
Đừng nhìn đôi cánh khổng lồ màu xanh của Thanh Sí Phong Diên như đao nhọn cắm xuống một chỗ, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, đôi cánh khổng lồ màu xanh này đang mở rộng phạm vi chấn động.
Mỗi một lần chấn động, xung quanh đôi cánh sẽ cuốn lên cuồng phong mạnh mẽ, hơn nữa, tần suất chấn động cao đến cực hạn, xung quanh đôi cánh khổng lồ màu xanh ngưng tụ ra một vầng sáng màu xanh, nhìn qua rất lung linh kỳ dị.
Nhưng nếu có người tiếp xúc gần với vầng sáng màu xanh của đôi cánh khổng lồ sẽ phát hiện, vầng sáng màu xanh kia căn bản không phải vầng sáng, mà là vô số cuồng phong và phong nhận tập hợp lại một chỗ, hình thành đao phong lục sắc!
Trong chốc lát, một đầu của Thanh Sí Phong Diên đâm vào mặt biển, đao phong lục sắc xung quanh đôi cánh khổng lồ màu xanh bạo đánh về phía đáy biển.
Oanh!
Những nơi đao phong lục sắc đi qua, sóng biển dâng lên, đôi cánh khổng lồ màu xanh lần lượt hình thành nên hai đạo cự lãng cao tới mấy ngàn mét trên không.
Trong chớp mắt, ngay dưới đáy biển mở ra một con đường khô ráo, tách nước biển sang hai bên.
Thanh Sí Phong Diên rít lên một tiếng, lao đầu xuống con đường dưới đáy biển không có nước, đôi cánh khổng lồ màu xanh phát ra âm thanh vang động trời, vô số đao phong lục sắc khuấy động trên không, mở ra con đường khô ráo dưới biển, Thanh Sí Phong Diên tiến vào bên trong.
Một màn kỳ cảnh bắt đầu xuất hiện ở Bắc Hải, dẫn tới võ giả và yêu thú đi ngang qua đều hiếu kỳ nhìn xem.
Thông minh nhìn một chút sẽ dùng tốc độ nhanh nhất tránh xa, xem náo nhiệt không sợ phiền phức lớn thì không ngừng hướng về phía trước, muốn nhìn một chút đến cùng xảy ra chuyện gì.
Sóng biển tách ra, Thanh Sí Phong Diên cứng rắn dựa vào man lực mở ra một con đường dưới đáy biển, tiếp tục truy kích.
Không ngừng tiến lên, một đôi cánh khổng lồ phát ra tiếng sấm bổ vang trời, không ngừng mở ra con đường, còn nước biển vừa mới bị tách ra lại một lần nữa tràn tới, hạ xuống lấp đầy mặt biển.
Nhưng, Thanh Sí Phong Diên lại luôn có thể duy trì mở ra một con đường dưới đáy biển vạn mét dài, tiến lên rất nhanh, đáy biển cũng nhanh chóng tách ra.
Trước đây, Diệp Chân như rồng về biển lớn, lúc này, đang cố gắng tăng tốc lao về nơi sâu dưới đáy biển cực nhanh.
Dựa vào Hắc Long Thủy linh lực mang đến năng lực Thủy Hệ trời sinh, còn có mấy Tinh Hồn châu của thủy yêu trong Thận Long châu, Diệp Chân bơi dưới đáy biển tốc độ cực nhanh, có thể so với những Đại Yêu Giới Vương cảnh.
Diệp Chân cực rõ, hắn bơi về đáy biển càng sâu, càng an toàn, trong mấy hơi thời gian ngắn ngủi này, Diệp Chân đã đi sâu vào đáy biển hơn năm ngàn dặm.
Đột nhiên, Diệp Chân cảm giác được áp lực của nước tăng mạnh, như con cá đang bơi bất ngờ gặp biến động, như áp lực nước tăng gấp bội, bị nghiêng qua một bên, còn không đợi Diệp Chân phản ứng, lại có cảm giác cuồng phong đánh tới.
Cảm giác này để Diệp Chân có một loại cảm giác vô cùng quỷ dị.
Đáy biển!
Hắn đang bơi dưới đáy biển sâu hơn hai trăm mét, làm sao có thể có gió?
Khi quay đầu lại, Diệp Chân đã thấy một đôi cánh khổng lồ màu xanh đang phô thiên cái địa oanh về hướng hắn, con mắt kia tràn đầy hung mang, nhất là cặp móng vuốt sắc lạnh, lóng lánh, trong thời gian ngắn rất chói mắt.
Khoảng cách ngàn mét, đối với Thanh Sí Phong Diên này có huyết mạch Thái Cổ Hung Cầm, còn là tồn tại Đạo Cảnh trung kỳ, trong tích tắc, không kịp phản ứng dù chỉ trong nửa khoảnh khắc.