← Quay lại trang sách

Chương 1829 Cầu Pháp Của Ngũ Tiên Đường

Lấy tốc độ của Phong Khuê, một ngày có thể nhẹ nhõm đi ngàn vạn dặm, lại mượn nhờ Thượng Cổ na di trận, từ bất kỳ ngóc ngách nào của Hồng Hoang Đại Lục thì Kinh Phong Đại Thánh đều có thể trong một đến hai ngày nhẹ nhàng chạy tới.

Trên thực tế, không phải có thể xảy ra ngoài ý muốn, mà Đồ Môn Trường m đoán Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê tám chín phần mười đã xảy ra ngoài ý muốn.

Sáu ngày trước, Đồ Môn Trường m vất vả lắm mới lấy được vị trí của Diệp Chân phát cho Kinh Phong Đại Thánh, Kinh Phong Đại Thánh nói Đồ Môn Trường m chờ tin tốt.

Nhưng chờ đến ngày thứ hai ngày thứ ba, vẫn như cũ chưa lấy được tin tốt.

Đồ Môn Trường m đã biết có thể xảy ra ngoài ý muốn, nhưng từ trong lòng, hắn vẫn chưa tin xảy ra ngoài ý muốn.

Dù sao lấy thực lực của Phong Khuê, cho dù đối đầu với cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ cũng có sức đánh một trận.

Đối phó một nho nhỏ Diệp Chân, sao lại xảy ra ngoài ý muốn?

Nhưng vấn đề là, Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê đã mất liên lạc sáu ngày.

Đột nhiên, Đồ Môn Trường m nhìn thấy quản gia của mình bước nhanh đi tới, vẻ mặt ngưng trọng.

- Lão gia, vừa rồi nhận được tin tức, Bắc Hải tam đẳng Bá Tước, Tây Tuần Thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai Diệp Chân đã quay lại Bắc Hải quận.

- Cái gì?

- Tên Diệp Chân kia bình an trở về rồi?

- Chuyện này không thể nào?

Đồ Môn Trường m bỗng nhiên đứng lên, nếp nhăn trên trán trong nháy mắt nhăn thành chồng chất như núi, trong mắt đầy mắt kinh ngạc.

- Sẽ không phải có người cải trang chứ?

Quản gia lại một mặt cay đắng.

- Lão gia, người bên đó còn đưa kèm tới một phần linh ảnh.

Nghe vậy, Đồ Môn Trường m cướp lấy ngọc giản, chỉ nhìn thoáng qua đã đặt mông ngã xuống ghế.

Trong linh ảnh, cảnh tượng quận trưởng quận úy Bắc Hải quận dẫn đầu một đám quan viên nghênh đón Diệp Chân hồi phủ hết sức rất thật.

Nhất là một màn Diệp Chân cưỡi Vân Dực Hổ Vương từ trên trời giáng xuống.

Diệp Chân có thể giả mạo, nhưng Vân Dực Hổ Vương loại yêu thú huyết mạch thấp nhưng lại có đột phá tu vi đến Huyền Cung Cảnh lại vô cùng hiếm thấy.

Nhìn phần linh ảnh đó, trái tim Đồ Môn Trường m bỗng nhiên nhảy mạnh một cái, làm sao ngay cả tồn tại như Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê cũng không thu thập được Diệp Chân.

Mạng của người này phải cứng rắn cỡ nào chứ?

Trong lòng Đồ Môn Trường m dâng lên một loại cảm giác bất lực, nhưng lại càng kinh hãi.

Diệp Chân còn sống trở về, như vậy Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê đâu?

Sẽ không phải...

Trong nháy mắt tiếp theo, Đồ Môn Trường m một mặt kinh dị, bỗng nhiên lắc mạnh đầu mấy cái, muốn ném cái suy nghĩ làm cho hắn kinh dị đó ra khỏi đầu.

Nhưng ý nghĩ này, há lại nói ném là có thể ném được?

Mấy hơi sau, ánh mắt thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m có chút kinh dị quay người trốn vào mật thất đầy dẫy cơ quan của hắn, hắn chuẩn bị liên hệ một hai vị huynh đệ ở Tư Huyền Yêu giới, hỏi thăm một chút tình hình của Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê.

Sống hơn ngàn năm, cao tu vi và địa vị như thế, làm cho quan hệ của thất Đại Thủ tế Đồ Môn Trường m cực kỳ rộng lớn.

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

....

Sợ bóng sợ gió một trận trở lại Bắc Hải quận, Diệp Chân bắt đầu khua chiêng gõ trống cả động Bắc Hải quận để ứng đối Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ tiếp theo nổi lên.

Mấy năm này, trên cơ bản Diệp Chân không quản sự ở Bắc Hải quận, sự vụ của Bắc Hải quận và Tuần Phong Sứ đường thứ hai, toàn bộ buông tay giao cho bọn người quận trưởng Kiều Đường và quận úy Đường Hổ, Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong, tuần tra thần tướng Phong Cửu Mạch, Linh Thám Ngưu Nhị.

Đừng nói hạ tầng quan viên, chính là trung thượng tầng quan viên Diệp Chân cũng không có hoàn toàn nhận biết.

Cho nên, chuyện thứ nhất sau khi quay lại Bắc Hải quận Diệp Chân làm là tự mình tiếp kiến quan lại các cấp Bắc Hải quận quận phủ, quận binh Bắc Hải quận phàm là Giáo Úy thống soái ba ngàn người trở lên, dưới trướng Phong Tham và tiểu đầu mục tuần tra thần liệp Tuần Phong Sứ đường thứ hai, Diệp Chân cũng toàn bộ tự mình tiếp kiến một lần.

Trong danh sách tiếp kiến của Diệp Chân có khoảng hơn nghìn người.

Nhưng lúc tiếp kiến mỗi một quan lại quan tướng, Diệp Chân đều vô cùng nghiêm túc, không phải qua loa loại, trung bình một canh giờ có thể tiếp kiến hai ba mươi người đã nhanh.

Mỗi người, Diệp Chân đều sẽ căn cứ theo lý lịch của bọn hắn mà hỏi thăm mấy vấn đề vô cùng mẫn cảm.

Đây cũng không phải Diệp Chân đang lãng phí thời gian.

Thứ nhất là Diệp Chân đang cường hóa quyền uy Bắc Hải tam đẳng Bá Tước, Tuần Phong Sứ đường thứ hai của mình, thứ hai, là Diệp Chân đang bài trừ khả năng tai hoạ ngầm.

Chỉ cần những quan lại quan tướng này không có vấn đề, như vậy hắn Bắc Hải quận và Tuần Phong Sứ đường thứ hai sẽ không xảy ra vấn đề.

Ngươi muốn nói, hỏi mấy vấn đề mẫn cảm là có thể phân biệt ra?

Chuyện này có thể sao?

Dưới tình huống bình thường đương nhiên là không thể.

Nhưng, dưới Kiếm Tâm Thông Minh của Diệp Chân cảm ứng, thêm với thần hồn cảm ứng mạnh mẽ của Lăng Thiên Bích, Diệp Chân không chỉ có thể biết biến hóa thần hồn, biến hóa trong lòng mỗi khí hắn hỏi đối phương một vấn đề.

Mà dưới thiên phú Thần Thông của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh quan sát, nhịp tim của bị hỏi thăm người dù có một chút biến hóa nhỏ nhất hoặc biến hóa khẩn trương thì Đại Nhĩ Đóa đều có thể biết.

Chỉ cần những phương diện này có vấn đề, Diệp Chân sẽ liệt ra một danh sách, để cho nhân mã của Tuần Tra Ti bí mật điều tra.

Nếu tra ra vấn đề không giống bình thường, đương nhiên lập tức xử lý.

Nhưng trong quá trình này, cho dù tra không xảy ra vấn đề gì, Diệp Chân cũng sẽ dời những quan viên như vậy ra khỏi vị trí chủ chốt để lấy được cảm giác vạn toàn.

Diệp Chân trọn vẹn bỏ ra thời gian bảy ngày mới tiếp kiến xong toàn bộ quan viên, lại tốn thời gian gần một tháng mới điều chỉnh vạn toàn.

Nhưng, Diệp Chân lại ngạc nhiên phát hiện, ước hẹn năm năm cũng đã qua hơn một tháng, nhưng bên phía Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ lại không có một chút động tĩnh gì?

Mấy năm trước, lúc Diệp Chân vừa chân ước chân ráo tới Tây Tuần Thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai, Tẩy Thiên Cổ đã muốn cho Diệp Chân một hạ mã uy, đối phó Diệp Chân.

Xung đột lần đó làm cho Diệp Chân mượn cơ hội chôn xuống một cái đinh trong nha môn Tây Tuần Thú.

Người này chính là thiếu giám trong nội vụ giám nha môn Tây Tuần Thú - Mã Nguyên Cẩn.

Cái đinh Mã Nguyên Cẩn này vô cùng quan trọng, đề phòng bị phát hiện, cho nên mấy năm qua Diệp Chân cơ bản chưa từng dùng qua.

Chỉ là giao phó nội vụ giám thiếu giám Mã Nguyên Cẩn, nếu Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ thật muốn hạ tử thủ đối phó Diệp Chân, vậy sẽ phải nghĩ trăm phương ngàn kế thông báo cho Diệp Chân.

Nhưng đến giờ vẫn chưa dùng lần nào.

Mã Nguyên Cẩn này cũng không làm cho Diệp Chân thất vọng, năm năm trước, sau khi Diệp Chân đánh trọng thương gần như phế nội vụ giám chính giám không bao lâu, đã được Tẩy Thiên Cổ bổ nhiệm làm nội vụ giám chính giám.

Lần này đã qua ước hẹn năm năm hơn một tháng, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, vì đề phòng vạn nhất có xảy ra chuyện gì, hoặc nói Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ biệt ra động tác lớn gì, Diệp Chân đã bí mật liên hệ Mã Nguyên Cẩn một lần, xem thử gần đây Tẩy Thiên Cổ có động tĩnh hoặc hành động gì hay không.

Nhưng Mã Nguyên Cẩn gửi về đáp án lại làm cho Diệp Chân có chút ngoài ý muốn.

Trên thực tế, năm năm kỳ hạn vừa tới, Tây Tuần Thú xử lí Trì Tĩnh Sơn mấy năm trước bị Diệp Chân trước mặt mọi người thu thập đồng thời uy hiếp quỳ xuống đã không kịp chờ đợi hướng Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đưa ra đề nghị, muốn đối phó Diệp Chân, thu thập Tuần Phong Sứ đường thứ hai Diệp Chân.

Nhưng, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ trả lời lại làm cho Trì Tĩnh Sơn ngoài ý muốn.

Tẩy Thiên Cổ nói, kỳ hạn năm năm vừa kết thúc, Diệp Chân chắc chắn sẽ dốc toàn lực đề phòng, xuất ra toàn bộ tinh thần ứng đối khả năng Tây Tuần Thú bọn hắn nổi lên.

Lúc này nổi lên, khả năng thành công không lớn.

Cho nên, tạm thời án binh bất động, chờ Diệp Chân hơi thư giãn, sau đó lại xuất thủ đối phó.

Đáp án này làm cho Diệp Chân khá ngoài ý muốn.

Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân trước mắt gió êm sóng lặng.

Diệp Chân tin tưởng Mã Nguyên Cẩn không dám lừa hắn, nhưng cũng rất khó nói này có phải Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ nghi binh kế sách, cố ý thả ra phong thanh hay không?

Nói không chừng khi bọn người Diệp Chân chiếm được tin tức này, vừa hơi thư giãn một chút thì bên phía Tây Tuần Thú sẽ ngang nhiên xuất thủ.

Cho nên, Diệp Chân vẫn phải tiếp tục bảo trì cảnh giác.

Nhưng rất nhanh, Diệp Chân đã phát hiện, chỉ có ngàn ngày làm trộm, nào có đạo lý ngàn ngày thả tặc?