Chương 1835 Mượn Bảo
Theo phụ thân Diệp Thiên Thành nói, liên minh ba mươi hai chư hầu, tổng thể rất nghe lời, nhưng, lòng người luôn luôn thay đổi, vẫn có vài hành động nhỏ.
Không chỉ có ba mươi hai nhà chư hầu bắt đầu kéo bè kết phái, ở giữa hai tông lớn nhất là Tề Vân tông và Nhật Nguyệt Thần Giáo cũng sinh ra một số việc bẩn thỉu.
Đối với những này, Diệp Chân không quan tâm.
Một khối đại lục lớn như vậy, nếu không có chút chuyện xấu xa, thật đúng là không thể nào.
Chỉ cần không ảnh hưởng lợi ích của Diệp Chân, Diệp Chân sẽ không có ý định quản.
Thật sự muốn phản kháng, Diệp Chân không ngại để bọn hắn biết cái gì gọi là thực lực.
Ngày thứ bảy, sau khi sư tỷ Liêu Phi Bạch tự mình làm một bữa cơm, phụng dưỡng phụ mẫu, rồi hai người chuẩn bị rời đi.
Thời khắc ly biệt, Lục La và Phong Khinh Nguyệt lưu luyến không rời.
Diệp Chân cũng hiểu ý các nàng, nhưng cuối cùng Diệp Chân vẫn không có dẫn các nàng đi qua.
Trước mắt chính là thời khắc đại chiến, Diệp Chân sợ mình không bảo hộ được cho các nàng chu toàn, làm cho các nàng bị thương thậm chí nguy hiểm tính mạng, Diệp Chân tuyệt đối không nguyện ý nhìn thấy.
Muốn dẫn các nàng đi qua, ít nhất cũng cần Liêu Phi Bạch luyện thành Huyền m Cửu Kiếp Kiếm Trận, đến lúc đó, thời điểm Diệp Chân không có mặt, Liêu Phi Bạch cũng có thể bảo hộ các nàng chu toàn.
Cho nên, Diệp Chân còn cần một chút thời gian.
Sau nửa ngày, Diệp Chân đã mang theo một trăm linh tám nữ Kiếm Thị tuổi tác cao nhất không hơn hai mươi tuổi, tuổi thấp nhất cũng mười sáu tuổi được tuyển chọn tỉ mỉ từ võ viện các nơi, mang theo hai trăm tên người hầu Thần Sứ xuất thân Nam Man bộ, cưỡi Vân Dực Hổ Vương, bay lên từ các ngọn núi phía ngoài Tề Vân tông, chạy tới Thượng Cổ na di trận ở ngoại vực Tử Hải.
Khi sắp bay đến mặt biển vị trí của Thượng Cổ na di trận, thần sắc của Diệp Chân đột nhiên khẽ động, chậm rãi quay người, thần niệm cuồn cuộn như biển, như thủy ngân chảy, phát tán tứ phía dò xét.
Sau mấy hơi, trong mắt Diệp Chân nổ hiện tinh quang, ánh mắt nhìn chăm chú về một hướng khác trong hư không, lãnh lệ quát.
- Đi ra!
Tiếng lệ quát vang lên, từ ánh mắt của Diệp Chân, trong hư không run lên bần bật, một lão giả mặc áo xám, đột ngột kêu thảm rơi xuống từ trong hư không, mắt, tai, miệng, mũi đồng thời rơi ra máu tươi, đó là biểu hiện thần hồn bị thương nặng.
- Ngươi là?
Nhìn lão giả áo xám này, Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút, nhìn qua rất quen mắt, lại không nhớ nổi tên tuổi.
Lúc này, lão giả áo xám kia lại hoảng loạn, xoa máu tươi một cái, liên tục không ngừng đứng dậy nói.
- Thiên Vương thứ tội, lão phu chỉ đột nhiên nhìn thấy dị thú như vậy, nên hưng phấn một phen, không nghĩ tới quấy nhiễu đến Thiên Vương!
Ánh mắt của Diệp Chân nhìn chằm chằm lão giả áo xám kia liên tục bồi tội, ánh mắt đột nhiên chuyển sang lạnh lẽo.
- Ngươi coi Thiên Vương ta bị ngốc sao?
- Nếu không phải có chuẩn bị, ngươi có thể truy theo dấu vết Thiên Vương!
Khi nói chuyện, năm ngón tay của Diệp Chân bỗng nhiên chỉ tay, một cái lưới vô hình chụp vào lão giả áo xám.
Sắc mặt của lão giả áo xám đại biến, ý muốn chạy trốn, nhưng, trước mặt Diệp Chân, hắn nào có cơ hội chạy trốn.
Sau một canh giờ, Diệp Chân đã bắt sống đến lão giả áo xám này đưa đến Trấn Vực Thiên Vương cung, đang ngay lúc Giản Thiên Hùng - Giáo Chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo trực phiên, vẻn vẹn nhìn một chút, sắc mặt đại biến.
- Đây không phải Thái thượng trưởng lão Lưu Không Môn - Biên Lục sao? Làm sao, hắn theo dõi Thiên Vương ngươi?
- Thái thượng trưởng lão Lưu Không Môn - Biên Lục?
Khóe miệng của Diệp Chân đột ngột xuất hiện một tia cười lạnh.
- Lá gan Lưu Không Môn các ngươi thật lớn! Giản giáo chủ, lập tức dẫn đầu chấp pháp đoàn, vây quét Lưu Không Môn.
Chưởng môn, trưởng lão, đường chủ Lưu Không Môn, tất cả người chủ sự, nếu dám phản kháng, trảm lập tức, những người khác, sau khi thẩm vấn, giao cho Giản giáo chủ suy xét xử lý.
Còn không đợi Diệp Chân nói xong, tên Thái thượng trưởng lão Lưu Không Môn Biên Lục đã kêu thảm hô to.
- Diệp Thiên vương, tất cả chuyện này đều là chủ ý một người lão phu, không quan hệ với đám người Lưu Không Môn! Thật sự là lão phu tự tác chủ trương, xin Diệp Thiên vương giơ cao đánh khẽ.
- Đã muộn!
Diệp Chân lạnh lùng nhìn Biên Lục một chút, ký phát thủ lệnh ngay tại chỗ.
Biên Lục muốn làm gì, Diệp Chân quá rõ ràng, chính là thấy Diệp Chân rời đi Chân Huyền đại lục, tu vi tăng vọt xong quay lại nhất thống Chân Huyền đại lục, ý muốn theo dõi Diệp Chân, thăm dò con đường rời đi Chân Huyền đại lục.
Trong Chân Huyền đại lục, còn có số lượng môn phái nghĩ như vậy cũng không ít, nhưng dám biến thành hành động lại ít càng thêm ít.
Diệp Chân cũng không nghĩ tới, một võ giả Nhập Đạo cảnh nhị trọng, lại có thể đuổi theo dấu vết của hắn.
Đã làm, thì đành giết hắn để giết gà dọa khỉ!
Khi Diệp Chân yên lặng đến Hồng Hoang Đại Lục, Lưu Không Môn đang máu chảy thành sông.
Đối với việc xử trí Lưu Không Môn, Diệp Chân vô cùng tín nhiệm Giản Thiên Hùng.
Loại tín nhiệm này không chỉ bởi vì Phong Khinh Nguyệt, mà còn bởi vì thực lực.
Dưới tay Giản Thiên Hùng và chưởng môn Quách Kỳ Kinh của Tề Vân Tông đều có một chấp pháp đoàn tuyển chọn tỉ mỉ ra.
Tất cả thành viên của chấp pháp đoàn đều là võ giả Khai Phủ cảnh, nhưng mỗi một võ giả đều được Diệp Chân phát xuống nguyên bộ trung phẩm Hồn khí hoặc thượng phẩm Hồn khí.
Nguyên bộ trang bị trung phẩm Hồn khí chính là để bọn hắn tại đối mặt cường giả Nhập Đạo cảnh cũng có sức đánh một trận.
Chớ nói chi hai người Giản Thiên Hùng và Quách Kỳ Kinh được Diệp Chân thay bọn hắn luyện chế cực phẩm Hồn khí, còn Viêm Linh Bạo Ma Nỗ có thể bắn giết cường giả Nhập Đạo cảnh.
Thực lực như vậy, cầm xuống một Lưu Không Môn chỉ có hai cường giả Nhập Đạo cảnh, dễ như trở bàn tay!
Cho nên, cử chỉ giết gà dọa khỉ này, Diệp Chân chỉ là thủ lệnh ký phát, cái khác, Giản Thiên Hùng sẽ tự biết làm sao.
Diệp Chân thời gian quý giá, cũng không muốn lãng phí ở nơi đó.
Đương nhiên, trong Lưu Không Môn chắc chắn sẽ có người vô tội, điểm này, Diệp Chân tin tưởng.
Nhưng, một nhà khóc dù sao cũng tốt hơn mọi nhà khóc.
Diệp Chân tin tưởng, nếu thật đưa tới những cường giả Đạo Cảnh của Hồng Hoang Đại Lục, ức vạn bách tính Chân Huyền Đại Lục có thể làm nô lệ cũng xem như không tệ.
Trách chỉ có thể trách cao tầng Lưu Không Môn lòng tham không đáy.
Nhưng chuyện này lại gõ vang cảnh báo cho Diệp Chân.
Gia hỏa vụng trộm không an phận của Chân Huyền Đại Lục không chỉ có một nhà Lưu Không Môn, phải gia tăng chú ý.
Quay lại Hiển Thánh Thủy Phủ hơi an bài một chút, Diệp Chân đi thẳng đến Bắc Hải quận.
Trong mấy ngày Diệp Chân rời khỏi, Bắc Hải quận cũng không xảy ra chuyện gì, bên Tây Tuần Thú hình như đúng như Mã Nguyên Cẩn nói, tạm thời không có bất cứ ý đồ động thủ gì.
Nhưng Diệp Chân rất rõ ràng, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ giống như một con Vương Xà đầu ngẩng cao lên muốn lao vào, một khi tìm được cơ hội sẽ cho Diệp Chân một kích trí mạng.
Ngàn ngày phòng trộm không phải phong cách của Diệp Chân, cho nên, sau khi Diệp Chân hơi an bài đã rất thẳng thắn báo cáo với Đại Ti Thiên phủ, sau đó thẳng đến Lạc Ấp.
Giải quyết nan đề tu vi không cách nào đột phá Huyền Cung Cảnh trước mắt mới là việc khẩn cấp trước mắt của Diệp Chân.
Đáng nói chính là, cho dù tinh anh chiến tướng của ba người Thiên Dực Tam Thánh, hay là tế ti khổ tu của Diệp Chân, lại hoặc là kiếm thị Liêu Phi Bạch đều đã toàn bộ tiến vào trong Thận Long Châu, bắt đầu khổ tu dài dằng dặc.
Trước mắt mà nói, tu vi của vài trăm người đều không cao, giống kiếm thị Liêu Phi Bạch, bình quân tu vi đều ở Hóa Linh Cảnh, đừng nói dùng linh thạch, mỗi ngày chỉ có thể dùng Linh Tinh tu luyện thì tiêu hao vô cùng ít ỏi.
Nhưng sau khi tu vi những người này nhanh chóng tăng cường, tiêu hao và chi tiêu sẽ càng lúc càng lớn.
Hơn nữa một ngày này sẽ không quá xa.
Công Pháp đỉnh tiêm, toàn bộ ngày ngày khổ tu, tài nguyên tu luyện và đan dược sung túc, minh sư toàn lực chỉ điểm giúp tu vi của những người này có thể xưng một ngày đi ngàn dặm.
Cần, chỉ là thời gian mà thôi.
Chỉ Diệp Chân quay lại Hồng Hoang Đại Lục, đến Lạc Ấp này trong sáu bảy ngày ngắn ngủi, kiếm thị Liêu Phi Bạch và Khổ tu tế ti của Diệp Chân đã có người liên tiếp đột phá tu vi, từ Hóa Linh Cảnh tam trọng một đường nhanh chóng đến Hóa Linh Cảnh ngũ trọng trung kỳ.
Có lẽ chỉ cần thời gian hai năm, Khổ tu tế ti của Diệp Chân sẽ phát huy được tác dụng.