Chương 1838 Chỉ Cầu Bại Một Lần
Tiểu tử đó thuê Vạn Cốt Luân Hồi Ấn Phân Thân làm cái gì?
Đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp ngồi một mình trong Thủ Tế đại điện, Thông Nạp hơi nghi hoặc một chút.
- Việc này thuộc hạ cũng không biết, nhưng khí tức thần hồn của tiểu tử kia hơi cổ quái, dưới khí tức Đạo Cảnh của ta xung kích lại không nhúc nhích chút nào, tuyệt đối không thể coi thường.
Điện chủ Chiến Hồn Điện Tất Trạch nói.
- Nếu không phải trên người tiểu tử này có rất nhiều cổ quái, lần trước Đồ Môn Trường m đã ăn thua thiệt lớn, lão phu ném mặt mũi lớn như vậy?
Thông Nạp Đại Thủ Tế âm trầm nói.
- Tất Trạch, lần này ngươi làm không tệ!
- Tiểu tử này làm lão phu mất mặt như vậy, há có thể chẳng có chuyện gì! Huống hồ, lần này còn là chính hắn đưa tới cửa.
Lần này, lão phu ngược lại muốn xem thử hắn còn có thể làm gì, cho dù hắn chuyển đến Bách Tương thì cũng vô dụng!
Nghe vậy, Tất Trạch nhẹ gật đầu.
- Đó là đương nhiên, đây chính là chuyện nội bộ của Chiến Hồn Điện chúng ta, chúng ta cũng làm việc theo quy củ, đồng thời không tận lực nhằm vào ai, chuyện này, sẽ không ai tìm ra nhược điểm!
Đương nhiên, có một câu Tất Trạch nói không nói, quy củ cho thuê Vạn Cốt Luân Hồi Ấn này chính là do Chiến Hồn Điện bọn hắn định đoạt.
Diệp Chân một mặt âm trầm quay lại Man Linh Điện, Trường Nhạc công chúa nhìn thoáng qua, ánh mắt khẽ động, cũng không nhiều lời, sau đó gọi một nữ tế vệ ngâm một chén linh trà, sau đó tự mình bưng đến trước mặt của Diệp Chân.
- Thế nào, không thuận lợi?
- Nào chỉ là không thuận lợi!
Gặp phải cái đinh mềm này nào chỉ buồn bực, quả thực có lửa mà không thể phát.
- Chỉ cần là ta sẽ không có khả năng thuê được Vạn Cốt Luân Hồi Ấn Phân Thân kia từ Chiến Hồn Điện.
- Tại sao có thể như vậy?
Trong đôi mắt đẹp của Trường Nhạc công chúa xuất hiện vẻ không thoải mái.
- Xem ra, hẳn là đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp nhúng tay, chính điện điện chủ Chiến Hồn Điện Tất Trạc là thủ hạ của đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp.
- Đến, uống hớp trà, đừng nóng giận, chúng ta lại từ từ nghĩ biện pháp, chỉ cần có Vạn Cốt Luân Hồi Ấn Phân Thân ở đây, cuối cùng sẽ có biện pháp.
Trường Nhạc công chúa ôn nhu nói.
Diệp Chân bưng chén trà lên, đầu ngón tay chỉ nhẹ nhàng đụng một vào ngón tay của Trường Nhạc công chúa, trong lòng Diệp Chân hơi động, lúc này hắn mới phát hiện Trường Nhạc công chúa ở trước mặt hắn hết sức ôn nhu.
Căn bản không giống công chúa điện hạ vô cùng tôn quý ngày xưa, càng không giống như Điện chủ Man Linh Điện uy quyền đều xem trọng, càng giống một thê tử, một tiểu nữ nhân.
Ánh mắt của Diệp Chân làm cho khuôn mặt Trường Nhạc công chúa đỏ lên, có chút vội chỉnh lại một chút tóc xanh đang loạn phủ.
- Làm sao vậy, Diệp đại ca, tóc ta bị rối à?
- À, không!
Ngoài miệng thì nói vậy nhưng trong lòng Diệp Chân lại vang lên cảnh cáo của nội giam Đại tổng quản Ngư Triêu n lần trước nói với hắn.
Đối với Trường Nhạc công chúa, tuyệt đối không thể có không chút ý nghĩ nào.
Nói thật, tâm tình của Diệp Chân rất phức tạp.
Một bên, Diệp Chân muốn mau sớm tìm được Thải Y, đã hơn mười năm, thế nhưng, một màn năm đó ở cùng với Thải Y giống như chỉ vừa mới diễn ra hôm qua.
Một mặt khác, Trường Nhạc công chúa cũng quả thật làm cho tim Diệp Chân đập thình thịch, không nói tình nghĩa giữa hai người, cho dù tư dung tuyệt thế của Trường Nhạc công chúa còn ở khắp mọi nơi tán phát khí tức tôn quý đều có thể nhóm lửa dục vọng muốn chinh phục của bất kỳ nam nhân nào.
Nhưng hiện tại, Diệp Chân lại không có bao nhiêu tâm tình.
Không cách nào đột phá đến Huyền Cung Cảnh, không cách nào có được thực lực càng mạnh hơn, tất cả đều là không tốt.
- Nàng nói với ta dự định thông qua Tuần Tra Ti tạo áp lực cho Chiến Hồn Điện, hiệu quả như thế nào?
Diệp Chân đột nhiên mở miệng hỏi.
Trên đường trở vè, Diệp Chân đã nghĩ qua phương pháp đối phó Chiến Hồn Điện, hoặc là phương pháp lấy được phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn chưa có phương pháp nào thật sự hữu hiệu.
Nếu là bảo bối khác, Diệp Chân dựa vào Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, có lẽ có thể trộm được.
Nhưng Vạn Cốt Luân Hồi Ấn này đã là vật có chủ, là một thành viên của Chiến Hồn Điện, tuyệt không có khả năng trộm được.
Mời Trường Nhạc công chúa ra mặt mời Đại Thủ Tế Bách Tương hỗ trợ là một con đường, nhưng trên cơ bản không có tính khả thi.
Không nói Đại Thủ Tế Bách Tương có thể xuất mã hay không, nhưng cho dù có xuất mã thì chỉ sợ cũng không có tác dụng gì.
Phân Thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn có thể cho thuê hay không, đến cùng có người đang dùng hay không, chỉ cần do Chiến Hồn Điện nói một tiếng, muốn thế nào thì nói thế đấy.
Càng nghĩ Diệp Chân càng cảm giác, mời được Đại Ti Thiên Ngũ Dự thông qua ngoại lực uy hiếp người thân của những cao tầng Chiến Hồn Điện, ép bọn hắn đi vào khuôn khổ dễ thực hiện hơn một chút.
Nghe vậy, Trường Nhạc công chúa lại chậm rãi lắc đầu.
- Đối đầu với thế lực khổng lồ như Chiến Hồn Điện, chẳng khác nào đắc tội toàn bộ nhân mã nhất hệ của đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp.
- Chính là Đại Ti Thiên Ngũ Dự, chỉ sợ cũng không có đảm phách đó! Dùng ngoại lực uy hiếp, chỉ có thể làm thẻ đánh bạc, không thể làm người lành nghề.
- Thủ đoạn, phải làm sao mới ổn đây?
Diệp Chân đau khổ suy tư.
- Chiến Hồn Điện có khẩn yếu gì không?
Nghe vậy, Trường Nhạc công chúa khẽ giật mình.
- Diệp đại ca, chỗ khẩn yếu? Ngươi muốn làm gì?
- Minh không được, vậy cứng tới! Dù như thế nào, cho dù dùng loại phương pháp nào thì ta cũng nhất định phải mượn Phân Thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn này dùng một đoạn thời gian.
Một khắc này, vẻ mặt Diệp Chân vô cùng kiên quyết.
Nếu Chiến Hồn Điện đã muốn ngăn cản con đường võ đạo của hắn vậy thì hắn sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế đẩy tảng đá Chiến Hồn Điện kia ra.
Đột nhiên, lông mày Diệp Chân giương lên.
- Trường Nhạc, ta nhớ trong Tổ Thần Điện hình như có một quy củ có thể khiêu chiến luận bàn đúng không?
- Khiêu chiến, có.
- Tác phong của Tổ Thần Điện đồng dạng với Đại Chu ta, cả hai đều vô cùng thượng võ. Phàm là tế ti trong Tổ Thần Điện đều có thể tự do khiêu chiến luận bàn để tăng lên năng lực thực chiến.
- Giữa các điện trong Tổ Thần Điện cũng có thể khởi xướng khiêu chiến tập thể để luyện binh. Nhưng cho dù là giữa các tế ti khiêu chiến luận bàn với nhau, hay là khiêu chiến luận bàn giữa các điện đều không thể ép buộc, cần hai bên tự nguyện mới được.
Trường Nhạc công chúa nói.
- Như vậy!
Con mắt Diệp Chân đột nhiên nhíu lại, khóe mắt bắn ra một đạo lệ quang.
- Trường Nhạc, nàng nói nếu Man Linh Điện chúng ta công khai hạ chiến thư khiêu chiến với Chiến Hồn Điện, vậy thì người của Chiến Hồn Điện sẽ e sợ chiến không?
- Như thế, nếu Chiến Hồn Điện không dám ứng chiến, bọn hắn sẽ mất mặt ném đến nhà bà ngoại, không có mặt mũi gặp người.
Nói đến đây, Trường Nhạc công chúa nở nụ cười khổ.
- Nhưng lấy thực lực trước mắt của Man Linh Điện chúng ta, sợ là không có tư cách khiêu chiến Chiến Hồn Điện.
- Không nói Đạo Cảnh, cho dù số lượng Nguyệt Tế, Chiến Hồn Điện cũng gấp Man Linh Điện chúng ta mười mấy lần, căn bản không có cách nào đánh.
- Ta chỉ đơn giản so sánh. Nàng nói xem, nếu ta đến cổng Chiến Hồn Điện khiêu chiến, Chiến Hồn Điện sẽ có phản ứng gì?
Trường Nhạc công chúa ngẩn ngơ, vội nói.
- Tuyệt đối không thể, Chiến Hồn Điện có hơn nghìn Nguyệt Tế, huống chi ở cổng Chiến Hồn Điện bọn hắn, bọn hắn có thể mượn dùng lực lượng chiến hồn, một mình ngươi tuyệt đối không được!
- Được hay không, đánh rồi mới biết được!
- Nếu bọn hắn đã muốn nói quy củ, như vậy ta cũng theo quy củ chơi với bọn hắn, xem ai sợ ai!
Diệp Chân một mặt nghiêm nghị.
Nửa khắc đồng hồ sau, Diệp Chân xuất hiện lần nữa ở lối vào đại điện Chiến Hồn Điện, Chiến Hồn Điện có trăm vạn tế ti, cửa vào cung điện dòng người rất nhiều, lui tới không ngừng xuyên qua.
Hơn nữa, Chiến Hồn Điện không chỉ là đại điện có thực lực xếp hạng trước năm của Tổ Thần Điện, hơn nữa còn có vị trí vô cùng thuận lợi, ở trong Tổ Thần Điện chính là vị trí giao hội của dòng người các điện.
Tế ti mặc đủ loại phục sức các điện nối liền không dứt.
Nhanh chân đi tới lối vào đại điện Chiến Hồn Điện, Diệp Chân đưa tay xuất ra hai cột cờ cao tới trăm mét do tinh kim luyện thành, tiện tay ném ra, ầm ầm nổ vang, hai cây cột cờ lập tức cắm vào trên đất trống ở cửa ra vào đại điện Chiến Hồn Điện.
Một hoành phi (*) cực lớn xuất hiện ngay phía trước Chiến Hồn Điện, bị gió thổi bay phất phới.
(DG: Hoành phi: băng rôn, lá cờ có ghi dòng chữ phía trên)
Nhưng bắt mắt hơn lại là dòng chữ lớn màu đỏ viết trên hoành phi đó.
'Tả đại chủ tế Man Linh Điện Diệp Chân tới để chỉ điểm võ đạo cho chư vị tế ti Chiến Hồn Điện, chỉ cầu bại một lần, mong được thành toàn!'