Chương 1839 Đập Phá Quán (1)
Diệp Chân vừa đặt tấm hoành phi này thì đã dẫn tới rất nhiều tế ti đi ngang qua ngừng chân quan sát, chỉ nhìn thoáng qua đã cười to.
Gặp qua điên cuồng, chưa từng gặp điên cuồng như vậy.
Trực tiếp ở cửa chính Chiến Hồn Điện tro một hoành phi như vậy, đây là muốn đối địch với toàn bộ Chiến Hồn Điện sao?
Hơn nữa, hai mặt trước sau tấm hoành phi này của Diệp Chân đều viết dòng chữ giống nhau như đúc, vừa treo lên đã dẫn tới vô số người chú ý.
Lúc này, rất nhiều tế ti Chiến Hồn Điện đi tới, Diệp Chân vừa treo hoành phi lên đã dẫn tới vô số tế ti của Chiến Hồn Điện giận tím mặt.
Ở cửa chính Chiến Hồn Điện của hắn treo hoành phi như vậy, đây không phải đến đến đập quán sao?
Đây là khi dễ đến cửa Chiến Hồn Điện bọn hắn.
Có thể nhẫn nại, không có thể nhịn!
Lập tức đã có một nhóm tế ti Chiến Hồn Điện nộ khí trùng thiên lao ra, một nguyệt tế đi đầu vọt tới gần chỗ Diệp Chân.
Vừa ra đã chắp tay nói.
- Nguyệt tế Chiến Hồn Điện - Bì Tri Long, chuyên tới để ban thưởng ngươi bại một lần!
- Tốt, mời!
Diệp Chân vừa chắp tay định ứng chiến.
Nhưng khi Nguyệt tế Bì Tri Long của Chiến Hồn Điện vừa định xuất thủ thì một Nguyệt tế khác đã lặng lẽ giật ống tay áo của Bì Tri Long, sau đó chỉ về phía một hàng chữ khác dưới góc phải của hoành phi.
'Diệp Chân, nam, năm nay hai mươi tám tuổi, tu vi Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong, chuyên tới để khiêu chiến Chiến Hồn Điện, chỉ cầu bại một lần, nếu bởi vì chiến mà tàn mà chết, không có quan hệ gì với người khác!'
Nội dung được viết trên một đoạn này làm cho người vây xem hít vào một ngụm khí lạnh.
Bọn hắn kinh hãi, cũng không phải Diệp Chân viết ra giấy sinh tử này mà là trên đó ghi lại tu vi và tuổi tác của Diệp Chân.
Tu vi Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong rất phổ biến, nhưng hai mươi tám tuổi mà đã đạt tới Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong, vậy thì vô cùng hiếm thấy.
Cái này cần tốc độ tu luyện như thế nào.
Chính là thiên tài tế ti Tổ Thần Điện bọn hắn từ nhỏ được bồi dưỡng cấp cao nhất, cũng chỉ là trình độ này thôi, thậm chí còn có khi còn không bằng.
Bì Tri Long thấy vậy thì sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Hắn nhìn thấy trọng điểm, lại là tu vi của Diệp Chân —— Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Lúc này khí tức của Diệp Chân cũng là Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Mấu chốt ngay ở chỗ này, hắn là một nguyệt tế Giới Vương Cảnh lục trọng, đi ứng khiêu chiến của một tế ti Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong, thực tế có chút hơi hạ thấp bản thân.
Thua, Bì Tri Long cảm thấy chuyện này không thể nào.
Nhưng, cho dù thắng thì hắn cũng thật mất mặt.
Nếu hắn ra tay thắng Diệp Chân, vậy Chiến Hồn Điện bọn hắn càng mất mặt.
Truyền đi, ai cũng sẽ nói hắn đường đường là một Nguyệt tế lại đi khi dễ một tế ti Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Trên thực tế, trước đó, ai cũng không coi Diệp Chân là Thông Thần Cảnh cửu trọng, nhưng bản thân Diệp Chân lộ ra lại không giống vậy.
Lúc này, cho dù Nguyệt tế Bì Tri Long muốn ra tay thì cũng kéo không xuống cái mặt đó.
Sắc mặt tối đen, Bì Tri Long lui ra phía sau mấy bước, sau đó chỉ một Tinh tế Huyền Cung Cảnh thất trọng nói.
- Ngươi đi đánh bại hắn, sau đó lột sạch người này treo trên cột cờ!
Cho dù nguyệt tế Bì Tri Long không biết nội tình của Diệp Chân, nhưng tên tuổi Tả đại chủ tế của Diệp Chân làm cho hắn không dám xem thường.
Lựa chọn một tinh tế Huyền Cung Cảnh thất trọng ra tay, mặc dù tu vi chênh lệch vẫn hơi lớn, nhưng so với hắn ray tay thì tốt hơn nhiều.
- Vâng, thuộc hạ tuân mệnh!
Tên tinh tế ứng thanh, sau đó học bộ dáng vừa rồi của nguyệt tế Bì Tri Long, bước nhanh lên phía trước hướng chắp tay về phía Diệp Chân, nói.
- Chiến Hồn Điện tinh tế Hồng Viễn, chuyên tới để ban thưởng ngươi bại một lần....
- Cút!
Kia tinh tế còn chưa nói hết lời, Diệp Chân đã quát lớn một tiếng như sét đánh, hai mắt nhìn chăm chú về phía tinh tế kia bỗng nhiên bắn ra một đoàn thần quang, thần hồn ba động bàng bạc đột ngột lóe lên một cái rồi biến mất.
Trong nháy mắt tiếp theo, tên Tinh tế Hồng Viễn giống như nhìn thấy cái gì vô cùng đáng sợ, kinh hô một tiếng, mãnh liệt nhanh chóng lảo đảo lui lại mấy bước, đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân đầy hoảng sợ!
Thoáng chốc, toàn trường yên tĩnh lại!
Chỉ một chữ “cút” đã làm cho tinh tế Hồng Viễn như tiểu tức phụ bị khi dễ, vạn phần hoảng sợ, hoang mang lo sợ.
Mà mặt của Nguyệt tế Bì Tri Long thì càng đỏ lên, chỉ cảm thấy cả gương mặt trở nên nóng bỏng.
Mặt mũi của toàn bộ Chiến Hồn Điện đều bị một chữ “cút” này của Diệp Chân mất đi sạch sẽ.
Cho dù bị đánh bại sau một hai chiêu thì cũng còn có thể tạm chấp nhận được, nhưng chỉ một chữ “cút” đã làm cho Tinh tế Chiến Hồn Điện bọn hắn ngã dập mông, cảm giác đó có thể so với việc bị Diệp Chân đánh một bạt tai.
Tư tế vây xem xung quanh đều nổi lên khiếp sợ không tên, vô cùng giật mình nhìn Diệp Chân giống như thần nhân.
Bởi vì ngay một khắc đó, Diệp Chân chỉ có tu vi Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong ở trong mắt của bọn họ, lại có một loại cảm giác ngưỡng mộ núi cao.
Đương nhiên, cũng có một bộ phận tư tế tin tức linh thông biết đến tên tuổi Diệp Chân, đây chính là tồn tại dám đối đầu với Giới Vương Cảnh hậu kỳ, hơn nữa có thể trọng thương Giới Vương Cảnh hậu kỳ Ba Nhĩ Hổ, ngoan nhân ngay cả Đại Thủ Tế cũng dám vây công.
Một tiếng bạo hống như vậy làm một tinh tế giật mình tè ra quần cũng không kỳ quái.
- Nếu như Chiến Hồn Điện các ngươi phái tới đều là đồ chơi như vậy thì Chiến Hồn Điện các ngươi cứ dứt khoát đổi tên thành Thí Đôn Điện (cái rắm đôn điện) đi!
Diệp Chân một mặt mỉa mai chỉ tấm biển ghi ba chữ lớn lóng lánh kim quang Chiến Hồn Điện nói.
- Dám nhục Chiến Hồn Điện ta, muốn chết!
Diệp Chân vừa dứt lời, nguyệt tế Bì Tri Long gầm lên giận dữ, bước ra một bước, mặt đất phát ra tiếng nổ vang ầm ầm, linh quang quanh thân tóe mở, trong lòng bàn tay nguyệt tế Bì Tri Long đột nhiên xuất hiện hai thanh cự chùy, giống như gió múa mở, giống như mưa rào tầm tã, chụp về phía đầu Diệp Chân.
Chùy ảnh tản ra, bốn phương tám hướng cuốn lên từng đạo kình phong vô cùng cuồng bạo, làm cho những tư tế quan chiến xung quanh lui lại từng bước.
Từng người còn không thể không thôi động hộ thể linh cương và hộ thể trấn giáp để chống cự kình phong vô cùng cuồng bạo này.
Trong nháy mắt tiếp theo, trong đám người quan chiến đột nhiên vang lên tiếng kêu kinh ngạc.
Không ngờ là thân ảnh Diệp Chân trong chốc lát đã bị kia chùy ảnh cho đánh trúng chia năm xẻ bảy.
Thế nhưng nguyệt tế Bì Tri Long thân ở trong chiến trường, trong lòng lại bỗng nhiên trầm xuống.
Vừa rồi Trung Phẩm trấn khí của hắn, mặt ngoài nhìn là đánh trúng Diệp Chân, nhưng là hư không thực, giống như đánh trúng bông, hắn hiểu được, hắn đánh trúng rất có thể chỉ là tàn ảnh hoặc huyễn thân của Diệp Chân.
Nếu là cái sau thì còn tốt.
Nhưng nếu cái trước, vậy thật quá khủng bố!
- Ánh mắt nguyệt tế Chiến Hồn Điện các ngươi đều kém như vậy sao?
m thanh cười nhạo tràn ngập mỉa mai của Diệp Chân cực kỳ đột ngột từ phía sau truyền đến, cái này khiến da đầu Bì Tri Long tức đến nổ tung, bởi vì vào lúc này thần niệm của hắn rốt cục cảm nhận được phương vị của Diệp Chân.
Nhưng còn không đợi hắn kịp phản ứng thì một luồng đại lực không cách nào chống cự đánh tới, hắn lập tức không tự chủ được đằng vân giá vũ bay tới đằng trước.
Là Diệp Chân đột ngột xuất hiện sau lưng hắn, đạp mạnh một cước, trực tiếp đạp Bì Tri Long như một con chó đớp phân.
Các tư tế vây xem xung quanh nhìn thấy một màn này thì nhao nhao cười lên ha hả.
Lúc này, nhóm Tinh tế và Nguyệt tế của Chiến Hồn Điện quan chiến trên bầu trời từng người mặt đỏ lên, hận không thể xé xác Diệp Chân.
Thực tế là động tác này của Diệp Chân quá nhục nhã.
Hơn nữa, tất cả mọi người có thể nhìn ra được, Diệp Chân nhục nhã không phải Bì Tri Long, mà là Chiến Hồn Điện bọn hắn, nhất là các Tư tế từ bốn phương tám hướng đến đây xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, tiếng cười cũng càng lúc càng lớn.
Nhưng cũng trong nháy mắt tiếp theo, tất cả tiếng cười đột nhiên ngừng lại.
Bởi vì đang lúc Bì Tri Long bị đạp ngã như chó đớp cứt bỗng nhiên chạm đất đứng dậy định phản kích thì một thanh trường kiếm màu tím tản ra sát khí khôn cùng như châm bay thẳng đến trán hắn, lập tức gác sau gáy của hắn.
Diệp Chân quỷ mị giống như bóng với hình đứng sau lưng hắn, một kiếm tùy ý chế trụ hắn.
- Ngươi tốt nhất đừng động, đây là khiêu chiến luận bàn, ta không muốn thương tổn mạng người, nhưng nếu ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi, vậy thì sai rồi.
m thanh của Diệp Chân giống như từ trong hầm băng dâng lên làm cho Bì Tri Long vừa định liều chết giãy dụa đột ngột yên tĩnh lại, trên trán nhỏ xuống từng giọt mồ hôi lạnh to như hạt đậu nành.
Các tư tế vây xem xung quanh cũng không dám nói chuyện.
Bởi vì bọn hắn có thể thật sự rõ ràng cảm ứng được quanh người Diệp Chân tán phát ra sát khí doạ người.
Về phần Bì Tri Long thì bị sát khí Diệp Chân khóa chặt toàn thân hắn, hắn dám khẳng định, hắn dám loạn động chút nào, kiếm khí của Diệp Chân sẽ lập tức xuyên thủng trán của hắn.
Nhưng làm cho Bì Tri Long vô cùng buồn bực là cho đến bây giờ, hắn vẫn không hiểu rõ là hắn thua thế nào.
Hắn làm sao không hiểu thấu đã bị đạp một cước, sau đó bị Diệp Chân chế trụ.
Nhưng cũng vào lúc này, một Nguyệt tế Chiến Hồn Điện vừa từ ngoài quay lại Chiến Hồn Điện, nhìn thấy Bì Tri Long bị Diệp Chân chế trụ lập tức giận dữ.
- Dám ở nháo sự trước Chiến Hồn Điện ta, muốn chết sao?
Tên nguyệt tế Chiến Hồn Điện không nói hai lời đã lao thẳng đến Diệp Chân.
Diệp Chân thậm chí ngay cả động cũng không động, chỉ quay đầu lạnh lùng nhìn thoáng qua tên nguyệt tế Chiến Hồn Điện đang vội xông về phía hắn.
Một nguyệt tế Giới Vương Cảnh ngũ trọng nho nhỏ cũng dám răng dạy hắn?