Chương 1844 Đối Thủ Cường Đại Xuất Hiện
Trên thực tế, Diệp Chân vừa trong thời khắc mấu chốt tán đi kiếm thế không có bất cứ quan hệ nào với Chiến Hồn Điện điện chủ Tất Trạch xuất hiện.
Thật đúng là trước khi Diệp Chân xuất thủ đã chuẩn bị tốt.
Nguyên nhân nha, rất đơn giản.
Mục tiêu cuối cùng nhất của Diệp Chân là thông qua một chút thủ đoạn, bức bách Chiến Hồn Điện nhượng bộ, ý nghĩ thuê được Phân Thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn cực kỳ quan trọng đối với Diệp Chân.
Nhưng nếu tại chỗ trọng thương hoặc chém giết Hữu đại chủ tế Chiến Hồn Điện - Đạt Lan Đài, đó chính là kết xuống tử thù.
Đến lúc đó, trừ phi Diệp Chân bức Chiến Hồn Điện đến cận kề hủy diệt, nếu không, có này đại thù này thì Chiến Hồn Điện tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với Diệp Chân.
Cũng bởi vì nguyên nhân này nên mười bảy vị Nguyệt tế trước đó bị Diệp Chân đánh bại, trừ người đánh lén kia thì những người khác đều là vết thương nhẹ.
Bằng không, với tốc độ của Diệp Chân và uy lực của Tử Linh Tiên Kiếm, chém hết mười bảy người này cũng không phải việc khó gì.
- Diệp tả chủ tế, ngươi chặn ở cửa chính Chiến Hồn Điện ta, còn kích thương một đám nguyệt tế của Chiến Hồn Điện ta, rốt cuộc muốn làm gì?
Chiến Hồn Điện điện chủ Tất Trạch mặt âm trầm hỏi.
- Làm cái gì? Ta đến đây khiêu chiến luận bàn võ kỹ! Đây chính là quy củ và truyền thống của Tổ Thần Điện ta.
Nói đến đây, Diệp Chân bỗng nhiên nói to hơn.
- 18 thắng liên tiếp! Sao thực lực của Chiến Hồn Điện các ngươi lại không chịu được như thế, ta chỉ là một Thông Thần Cảnh cửu trọng cũng đã có thể 18 thắng liên tiếp, là Chiến Hồn Điện các ngươi không người....
- Im ngay!
Tất Trạch không nhịn được gầm lên giận dữ.
- Không tán đồng, vậy xin mời Tất điện chủ tranh thủ phái cao thủ ra, ban thưởng Diệp mỗ bại một lần!
Vừa nói, Diệp Chân vèo lại cắm xuống một cột cờ màu trắng, sau đó bay lên, xoát xoát viết xuống một hàng chữ trên cờ trắng kia.
- Ngày bảy tháng sáu, nguyệt tế Chiến Hồn Điện ứng Diệp Chân khiêu chiến, mười tám trận bại liên tiếp!
Vừa thấy một hàng chữ lớn này, cái mũi Chiến Hồn Điện điện chủ Tất Trạch đều kém chút bị chọc tức điên lên!
Đây là lấn Chiến Hồn Điện bọn hắn không có người sao?
Đây là đánh thẳng mặt của Chiến Hồn Điện bọn hắn, mặt của hắn.
Nguyệt tế Chiến Hồn Điện bọn hắn lại bị Thông Thần Cảnh cửu trọng Diệp Chân liên tiếp đánh bại mười tám người, đương nhiên, trước mắt Diệp Chân này cũng không phải người bình thường.
Đây chính là truyền thừa thần sứ của Man Linh Điện, Tả đại chủ tế của Man Linh Điện, nhưng vấn đề là, nếu chuyện này truyền đi thì ai sẽ quản việc này.
Tất cả mọi người đều biết, Nguyệt tế Giới Vương Cảnh của Chiến Hồn Điện bọn hắn bị một tư tế Thông Thần Cảnh cửu trọng liên tiếp đánh bại mười tám người!
Hắn cảm thấy tấm mặt mo này đều sắp bị đánh sưng!
Nhìn nhóm Nguyệt tế lúc trước bị Diệp Chân liên tiếp đánh bại một chút, nhìn lại Đạt Lan Đài hai tay máu thịt be bét, lông mày Tất Trạch khóa chặt.
Phiền phức lần này so với trong tưởng tượng của hắn còn khó làm hơn nhiều.
Đạt Lan Đài có thể làm đến Hữu đại chủ tế của Chiến Hồn Điện cũng không phải bởi vì chiến lực của Đạt Lan Đài mạnh bao nhiêu, mà bởi vì Đạt Lan Đài là thân tín của hắn, đầy đủ trung thành, lại có năng lực xử lý tục vụ.
Nhưng, chiến lực của Đạt Lan Đài ở trong rất nhiều Nguyệt tế Chiến Hồn Điện dù không phải mạnh nhất, nhưng cũng xếp hàng đầu.
Dù sao tu vi Giới Vương Cảnh cửu trọng cũng không phải để không, bản thân là Hữu đại chủ tế hưởng thụ tài nguyên cũng nhiều hơn một chút.
Trên cơ bản, chiến lực của Đạt Lan Đài ở trong nguyệt tế Chiến Hồn Điện có thể xếp tới trước hai mươi.
Đã như vậy, phạm vi nhân tuyển có thể cung cấp cho Chiến Hồn Điện điện chủ Tất Trạch điều động cũng vô cùng có hạn.
Đầu tiên, nhân tuyển có thực lực hơi thua hoặc gần bằng Đạt Lan Đài là không được.
Dù sao, vừa rồi Diệp Chân áp đảo như thế, nhất định phải là người có sức chiến đấu vượt xa nguyệt tế Đạt Lan Đài mới được.
Trên cơ bản, chiến lực vượt xa nguyệt tế Đạt Lan Đài chính là võ giả thiên tài có thể khiêu chiến nửa bước Đạo Cảnh, thậm chí có thể đối kháng cường giả Đạo Cảnh Sơ Kỳ.
Võ giả như vậy vô cùng ít ỏi, nhưng may mắn là nhân tài của Chiến Hồn Điện bọn hắn rất đông đúc, cho dù võ giả thiên tài như vậy cũng có hai vị.
Hai vị này theo thứ tự là Nguyệt tế Chiến Hồn Điện trong chiến lực xếp hạng thứ nhất Kỳ Băng và thứ hai Tư Mã Nghiễn.
Vận khí của Chiến Hồn Điện không tệ, chiến lực thứ nhất Kỳ Băng giờ đang nếm thử đột phá, cho nên những năm này đều luôn ra ngoài lịch luyện tìm kiếm thời cơ đột phá, không ở nơi này.
Nhưng chiến lực xếp hạng thứ hai Tư Mã Nghiễn thì mấy năm này vẫn luôn ở trong Chiến Hồn Điện khổ tu.
Hơn nữa, theo Tất Trạch, Kỳ Băng kia là hơn ở nội tình mạnh mẽ, có đủ nhiều tích lũy, nhưng Tất Trạch lại càng xem trọng Tư Mã Nghiễn hơn.
Nếu tu vi của Tư Mã Nghiễn có thể tích lũy đến trình độ như Kỳ Băng, như vậy Kỳ Băng tuyệt đối không phải đối thủ của Tư Mã Nghiễn.
Mà Tư Mã Nghiễn chính bởi vì nghe điện chủ Tất Trạch đề nghị, ba năm gần đây vẫn luôn ở trong Chiến Hồn Điện khổ tu.
- Xem ra, vì lý do an toàn, chỉ có thể vận dụng Tư Mã Nghiễn!
Đã có quyết đoán, Chiến Hồn Điện điện chủ Tất Trạch khẽ động thần niệm phát ra một đạo phù tấn.
- Tất điện chủ, ngươi đến cùng có phái phái người hay không, nếu ngươi còn không phái người, ta sẽ tùy ý chọn chiến, bắt lấy người nào thì khiêu chiến người đó!
Vừa nói xong, ánh mắt của Diệp Chân khẽ đảo quét về phía trên người những Nguyệt tế Chiến Hồn Điện bị động tĩnh ở đây tập trung tới.
Ánh mắt Diệp Chân quét qua, những Nguyệt tế này liên tục không ngừng cúi đầu trốn tránh, sợ bị Diệp Chân tìm tới mình.
Dù sao ngay cả hữu đại chủ tế Đạt Lan Đài cũng bại, còn bại triệt để dứt khoát như vậy, bọn hắn cũng đừng nghĩ.
Chiến Hồn Điện điện chủ Tất Trạch nhìn hình đã tức đến cái mũi sắp lệch ra, người này rớt!
- Yên tâm, cơm ngon không sợ muộn, tự nhiên sẽ có người ban thưởng ngươi bại một lần!
Tất Trạch cười lạnh nói.
- Chỉ sợ Chiến Hồn Điện các ngươi không....
- Im ngay!
Đột nhiên, một âm thanh ngưng tụ thành một tuyến đột ngột từ chỗ sâu trong Chiến Hồn Điện vang lên, cơ hồ là ngay khi âm thanh này vang lên, một đạo huyết sắc thương mang nổ tung chỗ ở cửa lớn Chiến Hồn Điện, mấy vạn thương hoa phô thiên cái địa đánh về phía Diệp Chân.
Huyết sắc thương mang nổ tung, một luồng sát khí vô cùng thê lương giống như thủy triều, lại như ác quỷ gào thét điên cuồng nhào tới.
Vẻ mặt Diệp Chân biến đổi, bàn tay nắm chặt Tử Linh Tiên Kiếm, huyễn ra vô số kiếm võng tinh tế dày đặc nghênh đón.
Nhưng thương hoa kia lại như vô cùng vô tận, phô thiên cái địa đánh về phía Diệp Chân, thương mang tung hoành, làm cho hư không rung động.
Diệp Chân lùi lại ba bước, kiếm thế ra hết mới khó khăn lắm ngăn được thương mang này.
Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, hoành phi lúc trước Diệp Chân lập ra, còn có cột cờ bị mấy điểm thương mang quét thành vỡ nát!
- Chỉ thường thôi, vậy cũng dám khiêu chiến Chiến Hồn Điện ta?
Trong tiếng hừ lạnh, một thanh niên tay cầm trường thương huyết ảnh, thân mặc chiến khôi, giữa lông mày tràn đầy ngang nhiên rơi xuống trước mặt của Diệp Chân, chính là Tư Mã Nghiễn lớn tiếng doạ người của Chiến Hồn Điện.
Huyết Anh Trường Thương nặng nề đập mạnh trên mặt đất một phát, mũi thương gảy nhẹ, Huyết Anh Trường Thương chỉ về phía Diệp Chân.
- Chính là ngươi đang gây chuyện với Chiến Hồn Điện ta?
Thoáng chốc, một loại cảm giác như đối mặt thiên quân vạn mã đập vào mặt.
Ánh mắt của Diệp Chân hơi động một chút, khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra một chút ý cười không hiểu, Tư Mã Nghiễn này, có chút ý tứ.
Trường thương một chỉ đã có một loại cảm giác làm cho người ta đứng ngồi không yên.
Mặc dù chỉ là một thương chỉ phía xa, nhưng trong cảm giác của Diệp Chân lại giống như bị ngàn vạn trường thương đồng thời chỉ.
Cùng một ngay khi, bốn phương tám hướng vây xem các tư tế, cũng có người la thất thanh.
- Tư Mã Nghiễn, là Tư Mã Nghiễn!
- Chiến Hồn Điện lại xuất động người có sát thương mạnh nhất Tư Mã Nghiễn, lần này có trò hay để xem rồi!