Chương 1859 Nhổ Tận Gốc
Ánh bình minh vừa ló dạng, khi Diệp Chân đang canh giữ ở cửa điện Chiến Hồn điện, ở bên ngoài mấy chục triệu dặm - Thanh Châu Châu Thành, vị trí nha môn Tây Tuần thú. Vệ Cương, cánh tay phải đắt lực của Tây Tuần thú Tẩy Thiên Cổ đang được điều nhiệm xử lý vài chuyện vội vã đi về phía Tẩy Thiên Cổ đang ở sảnh khách dùng điểm tâm sáng.
- Đại nhân, chuyện liên quan đến Diệp Chân phía bên Lạc Ấp đã điều tra rõ ràng.
Hai tay của Vệ Cương dâng lên một khối ngọc giản được gia trì tầng tầng phong cấm.
Tẩy Thiên Cổ cũng không vội nhìn, mà từ từ xé nhỏ nuốt nuốt vào một miếng thức ăn cuối cùng, lại uống một hớp linh tửu mùi thơm ngào ngạt, lúc này mới cầm lên ngọc giản, làm bí pháp hóa giải tầng tầng phong cấm, rồi bắt đầu nhìn.
Tây Tuần thú Tẩy Thiên Cổ chỉ lướt mắt qua, chân mày đã nhếch lên.
- Diệp Chân người này lại có thể để cho Ngũ Dự xuất thủ trợ giúp, hơn nữa mức độ không nhỏ, nhìn dáng vẻ kia, Diệp Chân này trả giá cao, sợ cũng là không nhỏ.
- Bí giám lại cũng nhúng tay? Nghĩ đến đây cũng vì cho Trường Nhạc công chúa mặt mũi.
Tẩy Thiên Cổ vừa nhìn vừa nhận xét.
- Trường Nhạc công chúa cũng tự mình xuất thủ chấn nhiếp Nhật Tế Chiến Hồn điện? Xem ra, Diệp Chân nhất định phải có được phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn của Chiến Hồn điện nhỉ?
Nói xong, ánh mắt của Tẩy Thiên Cổ liếc xéo Vệ Cương, như có ý hỏi.
- Bẩm đại nhân, ngươi phán đoán không sai, mâu thuẫn những việc này, cũng bắt nguồn từ Chiến Hồn điện không cho Diệp Chân mướn phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn, cố ý gây khó dễ cho Diệp Chân.
- Mà Diệp Chân bị gây khó dễ, đến xế chiều đã giết tiến Chiến Hồn điện, ngăn chận cửa của Chiến Hồn điện.
- Hơn nữa căn cứ theo tình báo, buổi tối hôm đó, Diệp Chân đã rời đi qua Tổ Thần điện, hẳn là đi tìm đám người Đại Ti Thiên hỗ trợ.
Diệp Chân đối với phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn này không chỉ nhất định phải có được, hơn nữa nhìn vô cùng gấp!
Vệ Cương nói.
Ánh mắt của của Tây Tuần thú Tẩy Thiên Cổ đột nhiên trở nên có chút suy nghĩ.
- Như vậy Diệp Chân, cần phải dùng Vạn Cốt Luân Hồi Ấn phân thân này gấp như vậy, rốt cuộc muốn làm gì đây?
- Chuyện này không rõ. Nhưng Vạn Cốt Luân Hồi Ấn chủ yếu có liên quan đến thần hồn, có thể là vấn đề lực lượng thần hồn.
Vệ Cương nói.
- Vấn đề phương diện thần hồn....
Ánh mắt của Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ, trong lúc bất chợt trở nên lăng lệ.
- Bổn tọa nhớ ra, phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn này, khi cho mướn xuất hiện, phải là bản thân thần hồn tự mình đóng dấu vào tạm thời mới có thể đúng không?
- Không sai.
Vệ Cương gật đầu một cái.
- Như vậy, có biết Diệp Chân muốn mượn phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn này bao lâu không?
Tẩy Thiên Cổ hỏi lần nữa.
- Theo tình báo, lúc Diệp Chân ở Chiến Hồn điện ban đầu thời gian muốn mướn là mười lăm ngày.
Vệ Cương đáp.
- Mười lăm ngày....
Tây Tuần thú Tẩy Thiên Cổ lần nữa rơi vào trầm tư.
Một lúc sau mới chậm rãi mở miệng.
- Chỉ mướn mười lăm ngày, như vậy Diệp Chân này hẳn không phải dùng để tha mài thần hồn, mà có tác dụng khác, trước mắt Diệp Chân biểu hiện ra trạng thái, đây đối với Diệp Chân hẳn rất mấu chốt. Mà khi dùng phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn, kiêng kỵ nhất bị ngoại giới quấy rầy, nói cách khác, chúng ta có thể lợi dụng thời gian mười lăm ngày quý báu này.
Trong vòng mười lăm ngày này, Tuần Tra ti Tuần phong sứ đường thứ hai do Diệp Chân làm đầu lĩnh chỉ huy, chuyện nhỏ còn có thể đối phó, nếu xảy ra đại sự, như vậy....
Khóe miệng của Tây Tuần thú Tẩy Thiên Cổ tràn đầy lãnh ý.
- Hơn nữa, thời gian mười lăm ngày mấu chốt này đã đủ để chúng ta thành công hành động, để cho Diệp Chân không có bất kỳ khả năng nào cứu vãn.
Nghe vậy, Vệ Cương gật đầu một cái.
- Phải như vậy, nhưng, Diệp Chân làm việc, luôn luôn lưu lại đường sống, có lẽ thời gian chúng ta có thể chưa tới mười lăm ngày. Nhưng ít nhất cũng cỡ mười ngày, ở giữa mười đến mười lăm ngày.
- Mười ngày, cũng không xê xích gì nhiều.
- Truyền lệnh xuống, kêu bên kia chuẩn bị đi, một khi nhận được tin tức chúng ta, thì dựa theo kế hoạch bắt đầu hành động!
Tây Tuần thú Tẩy Thiên Cổ đột nhiên giao phó.
- Thuộc hạ tuân lệnh!
Khi đang đáp lại, Vệ Cương lại ngẩng đầu lên nói.
- Đại nhân, nếu Chiến Hồn điện không khuất phục thì sao?
- Bổn Tọa nhìn, đã không sai biệt lắm. Nhưng, nếu Chiến Hồn điện quả thật không khuất phục, như vậy kêu người của chúng ta, lại âm thầm thêm một phần lực, cơ hội duy nhất này cực kỳ quan trọng đối với chúng ta!
Nói tới chỗ này, Tẩy Thiên Cổ chợt nắm lại quả đấm.
- Lần này, chúng ta nhất định phải mượn cơ hội này đuổi Diệp Chân ra khỏi Tây Tuần thú, nhổ cỏ tận gốc thế lực Diệp Chân. Hơn nữa, còn phải cho Diệp Chân không có cơ hội quay lại, sống dậy như hà đông sơn!
- Phải!
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
.....
Cùng thời khắc đó, Diệp Chân nghênh ngang được Hữu đại chủ tế Chiến Hồn điện Đạt Lan Thai mời vào Chiến Hồn điện.
Trên thực tế, từ tối hôm qua nhận được tin tức Đại Ti Thiên Ngũ Dự gởi tới, còn có Bí giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n sau khi sai người đưa tới một phong ngọc giản bí mật, Diệp Chân cũng biết, thời gian ngửa bài chỉ trong một hai ngày.
Dù sao mục đích lần này của Diệp Chân, không phải làm cho người Chiến Hồn điện ngã ngựa, mà vì khiến cho Chiến Hồn điện khuất phục.
Nếu so sánh lại, màn diễn quan trọng chân chính thật ra là của Bí giám với Tuần Tra ti đang diễn, Diệp Chân bên này ngăn cửa, tổn thương mặt mũi Chiến Hồn điện, mà Tuần Tra ti và bí giam mỗi một đao cũng có thể làm cho cao tầng Chiến Hồn điện vô cùng đau lòng!
Mỗi ngày Diệp Chân đều ngăn cửa ở đây, chủ yếu là hấp dẫn sự chú ý của Chiến Hồn điện, để cho bọn họ không rảnh quan tâm chuyện bị tuần Tra ti làm khó dễ, để cho bọn họ không có biện pháp mới bắt đầu đã có cách ứng đối.
Chờ sau khi bọn họ phản ứng lại, chuyện đã vượt qua phạm vi trong năng lực bọn họ khống chế.
Trên thực tế, sau khi Diệp Chân thấy Đại Tư Thiên Ngũ Dự đưa tới tin tức cả nhà Đạt thị của Đạt Lan Thai thậm chí còn có bằng chứng thông đồng Ma Tộc ngoại tộc, cũng hết sức ngoài ý muốn.
Đơn giản là kinh hỉ đưa tới cửa.
Cho nên, khi Đạt Lan Thai đón Diệp Chân vào, thần tình kia, hận không được đại diện Chiến Hồn điện giảng hòa với Diệp Chân tại chỗ.
Nếu hắn có thể làm chủ, hắn sợ là lập tức sẽ đồng ý cho Diệp Chân thuê phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn.
Nhưng là, hắn không tư cách đó.
Thấy Diệp Chân tiến vào đại điện, một đám cao tầng Chiến Hồn điện cũng không có sắc mặt tốt.
Nhưng vấn đề là, lúc này, người nhà hơn nửa cao tầng Chiến Hồn điện đều bị Tuần Tra ti dõi theo, nếu không thể xử lý thích đáng, phiền toái của Chiến Hồn điện sẽ rất to.
- Ngoại trừ Tịch Mạc và Đạt Lan Thai, những người khác đều lui ra đi.
Điện Chủ Tất Trạch nói.
Sau mấy hơi, Diệp Chân được Điện Chủ Tất Trạch mời đến phòng trà đại điện, Tất Trạch, Diệp Chân, Tịch Mạc ba người phân chủ khách ngồi xuống.
Vì địa vị của Đạt Lan Thai hơi thấp, nên là người châm trà.
Nhưng, giờ phút này đừng nói là châm trà, để cho Đạt Lan Thai dâng trà, hắn cũng nguyện ý.
Sau khi nhấp một miếng nước trà tượng trưng, phong ngọc giản mà Điện Chủ Chiến Hồn điện Tất Trạch vừa mới nhận được hắn bỏ đặt lên trên bàn trà.
- Diệp chủ tế, Bổn Tọa có thể hiểu phần Ngọc giản này của ngươi là uy hiếp hay không?
Gương mặt của Tất Trạch ngưng trọng.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong ngọc giản kia ghi chép mỗi một sự kiện, đều có thể để cho rất nhiều người trong gia tộc Tất thị nhất tộc bọn họ ngã xuống.
Mà trong bí văn ghi chép sự kiện, không dưới mấy trăm cái, có vài chuyện, ngay cả hắn đều chưa có nghe nói qua, không biết Diệp thật làm sao đào lên được.
Trừ lần đó ra, còn có chuyện vi phạm pháp luật, làm trái kỷ cương liên quan đến mấy trăm cái đầu của người trong tộc của các cao tầng khác có liên quan Chiến Hồn điện bọn họ, thậm chí có vài chuyện vô cùng giật mình.
- Uy hiếp?
Diệp Chân hoàn toàn không giống như đám người Tất Trạch như lâm đại địch, tùy ý hơi dựa vào,
- Tùy Tất điện chủ nghĩ như thế nào? Nhưng, sự việc trong ngọc giản này, cũng không phải Diệp mỗ biên ra. Tất cả đều là chuyện thật có chứng có thể tra, vô luận là Tuần Tra ti hay bí giam, đều có ghi chép.
- Bí giam?
Đồng tử của Tất Trạch chợt co rụt lại.