← Quay lại trang sách

Chương 1860 Xử Trí Nguyên Tắc

Danh tiếng bí giám, Tất Trạch hắn biết rất rõ.

Nhưng Tất Trạch tuyệt đối không tới ngay cả Bí giám cũng tham dự chuyện này.

Bí giám chính là cơ cấu tình báo có thể thẳng tấu của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, mà Diệp Chân lại có thể điều động lực lượng Bí giám, như vậy năng lực chân chính của Diệp Chân này quả thật không giống như bọn họ dự đoán.

Không chỉ có Tất Trạch, ngay cả Tịch Mạc và Đạt Lan Thai, ai cũng rất kinh sợ,

So sánh với nghe tin Tuần Tra ti đã sợ mất mật, nổi tiếng bên ngoài, Bí giám càng thêm bí mật, phần lớn người thậm chí không biết Bí giám là do ai trông coi.

Không biết, nên mới sợ hãi nhất.

Nguyên nhân chính để đám người Tất Trạch, Tịch Mạc khiếp sợ chính là như vậy.

Nhưng, đám người Tất Trạch, Tịch Mạc cũng rõ ràng, chỉ cho là Bí giám có được tình báo cáo, có thể tấu thẳng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, mới có thể cảm thấy kinh khủng.

Nhưng trên thực tế, như Nội Giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n trông coi Bí giám nói, bí giám bọn họ, không thể nào chuyện gì cũng báo lên.

Trên căn bản chỉ điều tra lưu trữ, khi cần, hoặc khi nguy hại đạt đến tới trình độ nhất định mới có thể báo lên.

Nếu không, một ngày Bí giám có thể sưu tầm hơn mười triệu tin từ các nơi Đại Chu, làm sao có thể tấu mọi chuyện lên Thánh thượng.

Có thể đám người Tất Trạch không biết một điểm này, cho nên cảm thấy rất kinh hoàng.

- Có chút chuyện, chính là Tất Điện Chủ tộc trưởng Tất thị ngươi, sợ đều cũng không biết rõ!

Diệp Chân chợt cười lạnh một tiếng.

- Nói thật, chỉ cần ta nguyện ý, còn có thể đào ra nhiều chuyện bừa bộn trong gia tộc Tất thị các ngươi.

- Dĩ nhiên, những tin tình báo này, trở thành hồ sơ bảo tồn ở một xó xỉnh nào đó, hay trở thành công văn trên bàn Hình Bộ hoặc Tuần Tra ti, Tam pháp ti thì nhìn sự lựa chọn của Tất Điện Chủ ngươi rồi!

Diệp Chân nói.

- Diệp Chân, đừng tưởng rằng chỉ ngươi có người sau lưng, Chiến Hồn điện chúng ta cũng có người…

Gương mặt Tả đại chủ tế Tịch Mạc ngạnh khí.

- Ngươi nói là Thông Nạp Thông Đại Thủ tế à?

Mặt Diệp Chân tùy ý nhún vai một cái.

- Ta không phủ nhận, Thông Đại Thủ tế có năng lực rất lớn, nhưng, các ngươi có thể thử một lần, nhìn một chút Thông Đại Thủ tế có thể bảo vệ toàn bộ người trong gia tộc phạm tội của cao tầng Chiến Hồn điện các ngươi hay không?

- Ngươi nói sao, Đạt hữu chủ tế? Chẳng lẽ Thông Đại Thủ tế có thể một tay che trời, cũng có thể đặt xuống chuyện thông đồng Ma Tộc?

Lời Diệp Chân vừa nói, Đạt Lan Thai đang châm trà, tay run một cái, nước trà vung đầy mặt đất,

Ánh mắt của Diệp Chân vừa nhìn về phía Tịch Mạc.

- Dĩ nhiên, Tịch Tả Chủ Tế có phải cảm thấy người trong gia tộc của bản thân phạm phải chuyện nhỏ, nên không quan tâm hay không?

- Không không không!

Diệp Chân lắc đầu.

- Các ngươi sợ là còn chưa rõ lắm bản lãnh lợi hại của Tuần Tra ti!

- Bản lãnh lợi hại nhất của Tuần Tra ti, thật ra thì không phải là tra tình báo, mà là gài tang vật để hãm hại! Nhất là hai người các ngươi đều có Hải Vận thương đội, yên tĩnh gắn cho các ngươi tội danh thông đồng Ma Tộc quá đơn giản.

- Ngươi dám!

Tịch Mạc tức giận đứng lên, căm tức nhìn Diệp Chân, gương mặt đầy sát ý!

Khuôn mặt của Diệp Chân châm chọc.

- Ta có cái gì không dám?

- Dĩ nhiên, tội danh gài tang vật, có lẽ các ngươi có thể tẩy sạch, nhưng ta nghĩ rằng, mấy người trong gia tộc các ngươi, có thể sẽ bị Tuần Tra ti giày vò mấy lần!

Gương mặt của Diệp Chân cười lạnh.

Điện Chủ Tất Trạch bị Diệp Chân uy hiếp ngay mặt, trên mặt hơi khó chịu.

- Ngươi thật sự đang hù dọa bản Điện Chủ? Đại Ti Thiên Tuần Tra ti, cũng không phải của Diệp Chân ngươi!

- Vậy ngươi thử một chút!

Diệp Chân cũng chủ động đứng lên, gương mặt đầy khiêu khích!

Diệp Chân mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn hồi lâu, cuối cùng, Điện chủ Chiến Hồn Điện Tất Trạch vẫn còn có chút bất đắc dĩ ngồi về chỗ cũ.

Đúng như Diệp Chân nói, đệ nhị Đại Thủ tế Thông Nạp quả thật có sức ảnh hưởng rất lớn, nhưng cũng không thể bảo vệ tất cả tộc nhân phạm tội của bọn hắn.

Quan trọng nhất là, lấy hiểu biết của Tất Trạch về đệ nhị Đại Thủ tế Thông Nạp, nếu Tuần Tra Ti thậm chí bí giám toàn diện khai chiến, Thông Nạp sợ là sẽ phải cân nhắc được mất, mới có thể quyết định có xuống đài hay không.

Nói không dễ nghe, Thông Nạp Đại Thủ tế chính là một lão hồ ly, hắn sẽ không làm chuyện tốn công mà không có kết quả.

Dù sao, Thông Nạp thông Đại Thủ tế tuyệt đối sẽ không chạm vào chuyện Đạt thị nhất tộc của Đạt Lan Đài, chuyện mà ai dính vào một chút cũng sẽ bị liên lụy.

Mà trái lại, cho dù Diệp Chân không phải Tuần Tra Ti Đại Ti Thiên, nhưng Tuần Tra Ti đã hạ thủ với tất cả tộc nhân cao tầng của Chiến Hồn Điện bọn hắn, đây là sự thật.

Tả đại chủ tế Tịch Mạc bị mấy câu của Diệp Chân làm tức đến bộc lộ bộ mặt hung ác giật mình, đột nhiên dùng thần hồn truyền âm cho điện chủ Tất Trạch nói.

- Điện chủ, tiểu tử này chính là tai họa đầu nguồn, dù sao đã không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, ngay ở chỗ này giết hắn, tất cả phiền phức đều sẽ được giải quyết.

- Đại sự không xong thì đẩy một kẻ chết thay ra!

Nói rồi, trong mắt Tịch Mạc lộ hung quang.

Tất Trạch khẽ giật mình, suy nghĩ một chút đã lắc đầu.

- Quan hệ giữa Diệp Chân này và Trường Nhạc công chúa không bình thường, nếu chết ở Chiến Hồn Điện chúng ta thì rất khó có thể giao phó.

- Hơn nữa, hắn còn là Tuần Phong Sứ của Tuần Tra Ti, nếu chết trong Chiến Hồn Điện chúng ta, sợ là Tuần Tra Ti tuyệt đối sẽ không chịu để yên!

Cùng một khắc đó, cảm ứng được trên người Tịch Mạc lộ ra ngoài sát khí, Diệp Chân đột nhiên cười lạnh một tiếng.

- Thế nào, các ngươi muốn giết người diệt khẩu, chấm dứt sao? Các ngươi có thể làm như vậy!

Đột nhiên, Diệp Chân quỷ dị cười một tiếng, một chỉ nhẹ nhàng điểm về phía mình, Diệp Chân xếp bằng ở trước người bọn họ trong chớp mắt hóa thành hư vô.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, lại một Diệp Chân sống sờ sờ xuất hiện trước mặt bọn người Tất Trạch.

Cái này khiến sắc mặt của Tất Trạch và Tịch Mạc đại biến.

- Điện chủ đại nhân, không bằng nghe thử yêu cầu của Diệp tả chủ tế đến cùng là cái gì, chúng ta mới quyết định như thế nào?

Hữu đại chủ tế Chiến Hồn Điện Đạt Lan Đài đột nhiên dùng một loại khẩn cầu ngữ khí nói.

Nghe vậy, Tất Trạch âm thầm thở dài một hơi, thật ra hắn đã sớm muốn hỏi như vậy.

Dù sao giữa hai cái hại thì lấy cái nhẹ hơn.

Chỉ là nếu người Điện chủ như hắn hỏi như vậy sẽ đại biểu cho thừa nhận, không còn giữ được địa vị của bản thân.

Bây giờ Đạt Lan Đài lại cho hắn một bậc thang như vậy.

- Bản tọa muốn biết, Diệp tả chủ tế bức bách như thế đến cùng là vì sao?

Mặc dù Tất Trạch biết và Diệp Chân ở giữa nguyên nhân gây ra vì không cho Diệp Chân thuê phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn, nhưng cho đến ngày nay, có trời mới biết Diệp Chân điều kiện là cái gì.

- Đến cùng là vì sao?

- Ta muốn Vạn Cốt Luân Hồi Ấn của Chiến Hồn Điện các ngươi, các ngươi có cho hay không?

Diệp Chân nói không làm cho người ta kinh ngạc đến đến chết không thôi.

Sắc mặt Tất Trạch lại đại biến.

- Chuyện này không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!

- Nói đùa gì thế! Ta còn không ngây thơ như vậy!

Thấy sắc mặt Tất Trạch đại biến, Diệp Chân ra hiệu hắn ngồi xuống, người sau lại là một mặt buồn bực, lúc này còn nói đùa?

- Vật ta muốn rất đơn giản, ta chỉ muốn mượn phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn của Chiến Hồn Điện các ngươi dùng một lát!

Diệp Chân nói.

Nghe đến đây, vẻ mặt của điện chủ Tất Trạch, Tịch Mạc và Đạt Lan Đài đều buông lỏng.

- Chỉ thế thôi à?

- Chỉ thế thôi!

Nghe vậy, ba người Tất Trạch lần nữa thở phào nhẹ nhõm, nhất là Đạt Lan Đài, vẻ mặt sau nhẹ nhõm chính là hối hận sắp chết.

Dù sao Diệp Chân cũng không đưa ra yêu cầu gì quá phận, chỉ mượn phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn dùng một chút, rất dễ dàng.

Huống chi, bản thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn của bọn hắn vốn là cho người ngoài thuê.

Lúc này, Đạt Lan Đài hận không thể xé cái miệng nhiều chuyện của mình.

Nếu không thì Đạt thị nhất tộc bọn hắn lấy đâu ra tai vạ bất ngờ như hôm nay?

- Việc này dễ, nhưng bản tọa muốn biết, nếu chúng ta đáp ứng điều kiện của Diệp tả chủ tế, vậy Tuần Tra Ti có thể từ bỏ điều tra đối với tộc nhân cao tầng Chiến Hồn Điện chúng ta không?

Tất Trạch dò hỏi.

Mà cái này cũng là mấu chốt nhất.

- Chuyện này, có thể!

Diệp Chân nói làm bọn người Tất Trạch lần nữa đại hỉ, nhưng câu sau đó của Diệp Chân lại làm cho bọn người Đạt Lan Đài khẩn trương.

- Có thể, nhưng ta không thể đảm bảo toàn bộ.

Diệp Chân bổ sung.

- Không thể đảm bảo toàn bộ, rốt cuộc ngươi có ý gì?