Chương 1870 Quyết Định
Nói rồi thân hình Diệp Chân khẽ động, định rời khỏi Man Linh Điện.
Nhưng thân hình Trường Nhạc công chúa lại là như bóng với hình ngăn ở trước mặt của Diệp Chân.
- Diệp đại ca, huynh nghe ta nói hết, cho dù huynh có thể tranh thủ thời gian một ngày, cũng không có khả năng lật bàn.
- Vì sao?
Bỗng nhiên Diệp Chân quay đầu lại hỏi.
- Bởi vì, theo suy đoán của Đại Ti Thiên Ngũ Dự và phụ hoàng, nếu phía sau chuyện này có bóng dáng của Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ, như vậy đám đội quân Ma Tộc xâm lấn đó sợ là đã sớm hoàn toàn biến mất.
- Hơn nữa, một ngày trước, phụ hoàng đã mệnh lệnh Đại Ti Thiên và Ngư đại tổng quản triệu tập hai vạn bí thám tiến về Lăng châu tìm kiếm tung tích Ma Tộc.
- Trong đó, có tới mấy trăm tên Hư Không Liệp Vương năng lực di động và năng lực lục soát vô cùng cường đại.
- Nhưng đến bây giờ, đã qua một ngày, đừng nói phát hiện đội quân Ma Tộc, ngay cả một tia khí tức Ma Tộc cũng không có.
- Sợ là suy đoán của phụ hoàng đã không sai.
Trường Nhạc công chúa nói.
- Phái mấy trăm tên Hư Không Liệp Vương?
Con số này làm cho Diệp Chân hít vào một ngụm khí lạnh.
Có thể nhìn ra được, lần này Nhân Tôn Hoàng Cơ Long và Đại Ti Thiên Ngũ Dự là thật muốn bảo vệ hắn.
Nhưng đúng như Trường Nhạc công chúa nói, theo tình huống trước mắt, khả năng lật bàn đã phi thường nhỏ.
- Đúng thế.
- Không chỉ như thế, Diệp đại ca, phụ hoàng và Đại Ti Thiên Ngũ Dự còn nghĩ ra một biện pháp duy nhất có thể bảo vệ ngươi, yêu cầu ngươi nhất định phải chấp hành.
Trường Nhạc công chúa nói.
- Biện pháp gì?
Chuyện này khiến Diệp Chân có chút hiếu kỳ.
- Bỏ xe giữ tướng.
Không cần Trường Nhạc công chúa nói tỉ mỉ, chỉ bốn chữ này thì Diệp Chân đã biết nội dung chi tiết biện pháp Nhân Tôn Hoàng và Đại Ti Thiên Ngũ Dự dùng để bảo vệ hắn.
- Phụ hoàng và Đại Ti Thiên hi vọng Diệp đại ca huynh tiếp tục trở về bế quan tu luyện, sau đó chuẩn bị một phần tấu chương tự biện, nói rõ huynh bế quan tu luyện đột phá bình cảnh, chuyện khác, Đại Ti Thiên sẽ thay huynh hoàn thành.
Cái gọi là người không biết không có tội, huống hồ quan viên Đại Chu ta là cho phép bế quan đột phá....
- Không thể nào!
Ba chữ này, Diệp Chân nói chém đinh chặt sắt, vừa nói, vừa đi ra ngoài.
- Diệp Chân ta cũng tiếc mệnh, cũng không muốn chết, nhưng tuyệt đối sẽ không tham sống sợ chết, trốn tránh trách nhiệm, để huynh đệ của mình nhận tội thay.
Ngữ khí chém đinh chặt sắt của Diệp Chân làm cho Trường Nhạc công chúa ngây người, ngơ ngác một chút, bước lên phía trước mấy bước giữ chặt Diệp Chân,
- Không đi không được sao? Có thể không đi được không? Ngươi đi chuyến này, sợ là...
Diệp Chân vỗ nhẹ mu bàn tay Trường Nhạc công chúa.
- Không đi không được, nhưng, nàng yên tâm, cho dù không làm được thì tội danh ta sẽ một vai gánh vác, nhưng tuyệt đối sẽ không khoanh tay chịu chết!
- Thế nhưng, huynh như vậy....
Trường Nhạc công chúa còn muốn khuyên Diệp Chân, thế nhưng thân hình Diệp Chân đã như sét đánh xông ra khỏi Man Linh Điện đại điện, từ giờ trở đi, mỗi một khắc đều vô cùng quý giá.
Nhìn Diệp Chân rời khỏi, vẻ mặt Trường Nhạc công chúa đột ngột biến thành vô cùng kiên nghị.
Tiện tay đánh ra một đạo phù tấn vội vàng giao phó một tiếng, quanh người Trường Nhạc công chúa gió cuốn nổi lên, đột ngột tiêu thất trong hư không.
Mấy hơi sau, Trường Nhạc công chúa vừa rồi hư không tiêu thất đã xuất hiện bên cạnh Diệp Chân.
Diệp Chân ngẩn ngơ.
- Trường Nhạc, sao nàng lại theo ta?
- Từ giờ trở đi, huynh đi chỗ nào thì ta cũng theo tới chỗ đó!
m thanh của Trường Nhạc công chúa giống như chuông bạc.
- Cái này.... Trở về, đừng gây thêm phiền phức cho ta nữa!
Diệp Chân trả lời cực nhanh.
- Sao ta có thể gây thêm phiền phức được? Ta có được lực lượng Tạo Hóa, có thể đối kháng cường giả Đạo Cảnh, đến lúc đó, nói không chừng sẽ dùng đến ta.
Trường Nhạc công chúa cười nói.
- Chuyện này.... Cũng được.
Nhìn Trường Nhạc công chúa đuổi theo không bỏ, Diệp Chân bất đắc dĩ gật đầu.
Trong đôi mắt Trường Nhạc công chúa lại hiện lên vẻ đắc ý, sở dĩ nàng đuổi theo Diệp Chân là bởi vì ngay vừa rồi, nàng đột nhiên nghĩ đến một phương pháp khác có thể bảo vệ tính mệnh Diệp Chân.
Mặc dù không giống phương pháp của phụ hoàng và Đại Ti Thiên có thể làm cho Diệp Chân có thể lập công chuộc tội, cơ hội đông sơn tái khởi, nhưng lại có thể dùng phương thức Diệp Chân có thể tiếp nhận, bảo vệ tính mệnh Diệp Chân.
Phương pháp đó thật ra cũng rất đơn giản.
Chính là khi kỳ hạn ba ngày đến, nếu người của Tuần Tra Ti trước ngựa đến bắt Diệp Chân, nàng sẽ xuất thủ ngăn cản bọn hắn.
Dù sao lấy thân phận và thực lực đặc biệt của nàng, chỉ cần ở Đại Chu thì sẽ không ai dám làm gì nàng, thả Diệp Chân và thuộc hạ của hắn chạy cũng không có gì không được.
Cao nhất là không đau không ngứa răn dạy vài câu thôi.
Đây chính là ý nghĩ của Trường Nhạc công chúa, nàng đã hạ quyết tâm, nếu đến tình huống xấu nhất thì sẽ dùng chiêu này, tranh thủ cho Diệp Chân và huynh đệ của hắn chạy trốn.
Dù sao trên đời này vẫn có nơi Đại Chu không quản được.
Diệp Chân tập trung tinh thần đi đường, căn bản không ngờ Trường Nhạc công chúa lại có ý nghĩ dự định vì hắn như vậy.
Nhưng mang theo Trường Nhạc công chúa bên người lại lập tức nổi bật ra.
Ngay khi rời khỏi cửa thành Lạc Ấp, theo quy củ của Lạc Ấp, ra vào thành đều phải đi qua kiểm tra.
Dù Diệp Chân tay cầm lệnh bài Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai, ở cửa thành Lạc Ấp cũng phải ngoan ngoãn tiếp nhận kiểm tra.
Thế nhưng, Trường Nhạc công chúa chỉ cần lộ ra lệnh bài thân phận đã làm cho những sĩ tốt thủ thành quỳ đầy đất.
Sau đó, Trường Nhạc công chúa kéo theo Diệp Chân xuyên qua cửa thành Lạc Ấp, thẳng đến Thượng Cổ na di trận ở Long Du Nguyên.
Cùng lúc đó, trong hoàng cung Lạc Ấp, Ngư Triêu n vội vã hồi bẩm với Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chuyện Diệp Chân rời khỏi Lạc Ấp chạy tới Bắc Hải quận.
- Thằng nhãi ranh này, thậm chí ngay cả lời của trẫm cũng không nghe, rõ ràng vạch ra cho hắn một con đường sống, hết lần này tới lần khác lại đâm đầu vào chỗ chết.
- Ngươi phái người đi điều tra đã hơn nữa ngày rồi hả? Còn có Hư Không Liệp Vương Tuần Tra Ti cũng đã sắp được một ngày rồi? Có phát hiện gì có giá trị không?
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hỏi lần nữa.
- Hồi bệ hạ, không có! Trước mắt vẫn không có bất kỳ phát hiện nào!
Câu trả lời này làm cho sắc mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long càng thêm khó coi,
- Như vậy, trẫm chính là có lòng bảo đảm hắn thì cũng không có cách nào.
- Còn có nha đầu Trường Nhạc này, nói nàng khuyên nhủ Diệp Chân, lại cũng đi theo Diệp Chân loạn động.
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long giận dữ.
Thấy Hoàng đế tức giận, Ngư Triêu n vội vàng khom người nói.
- Bệ hạ, lão nô đã phái một Đạo Cảnh ma ma tinh thông độn pháp đi theo, công chúa điện chủ và Diệp Chân tuyệt đối sẽ không xảy ra bất kỳ chuyện gì.
Nghe vậy, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long rất buồn bực phất tay.
- Trẫm nói không phải việc này.... Nhiều năm như vậy, thật vất vả đánh vào một cái đinh, mắt thấy là có thể có tác dụng lớn, nhưng lại sắp....
Chuyện này, Ngư Triêu n không cách nào xen vào, cho nên im lặng không nói.
Nhưng vị nội giam Đại tổng quản lại rất thưởng thức đối với quyết định sau cùng của Diệp Chân.
Diệp Chân có thể làm như vậy, cũng coi như có tình có nghĩa, cho dù Trường Nhạc công chúa và Diệp Chân cuối cùng có khả năng hay không, để Trường Nhạc công chúa đi cùng với Diệp Chân, hắn cũng rất yên tâm.
Ngược lại, nếu Diệp Chân vì bảo mệnh mà lựa chọn bỏ xe giữ tướng, mặc dù Ngư Triêu n cũng cho rằng đây là lựa chọn tốt nhất, nhưng trong lòng nhưng tuyệt đối sẽ không dễ chịu.
Sau này, tuyệt đối sẽ trong bóng tối ngăn cản Diệp Chân tiếp xúc với Trường Nhạc công chúa.
Mà Diệp Chân bên này, có lệnh bài Tuần Tra Ti Tuần Phong Sứ đường thứ hai của Diệp Chân, còn có lệnh bài thân phận công chúa và lệnh bài điện chủ phân điện Tổ Thần Điện của Trường Nhạc công chúa.
Ba đại lệnh bài sáng lên, chính là các giáo úy trông coi Thượng Cổ na di không mở to mắt cũng không dám có bất kỳ làm khó dễ.
Tại chỗ mạnh mẽ tạm dừng tất cả na di, ưu tiên cho Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa đi qua.
Không đến nửa canh giờ đã đến trước Thượng Cổ na di trận Hải Nguyên hầu quốc.
Sau đó, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu tu vi đã sắp đến Huyền Cung Cảnh ngũ trọng đỉnh phong xuất mã, lấy tốc độ cực hạn là năm mươi vạn dặm mỗi canh giờ trước mắt, nhanh chóng bay về phía Bắc Hải quận.
Sau mười một canh giờ, dưới tình huống tiểu Miêu sắp mệt mỏi co quắp, Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa đã đến Bắc Hải quận quận thành.
Cơ hồ là ngay lập tức, Diệp Chân đã xuất hiện trong thự nha của Tuần Phong Sứ đường thứ hai.
Ngoài ý muốn là một đám người Cổ Phong, Liễu Điều Kỳ, Ngưu Nhị, Phong Cửu Mạch, quận úy Đường Hổ, quận trưởng Kiều Đường cùng mấy vị Quân Soái dưới trướng Diệp Chân, đều tập trung ở nơi này.
Chỉ là, vẻ mặt những người này lúc này đều vô cùng khó coi không nói, nhìn thấy đột nhiên ra Diệp Chân, vẻ mặt lại càng quỷ dị khó coi!