Chương 1872 Chân Ngựa?
Kết quả này, cực kỳ ăn khớp với suy đoán của Đại Ti Thiên Ngũ Dự lúc trước Trường Lạc công chúa chuyển cáo cho Diệp Chân.
Tế vệ của Diệp Chân đi qua Noãn Tuyền Trấn, nơi đó đã từng xảy ra qua một trận Linh Lực bạo động vô cùng kịch liệt có thể trong chớp mắt xử lý mấy trăm cường giả Giới Vương Cảnh.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, đội quân Ma Tộc xâm lấn đó sau khi bị Tẩy Thiên Cổ lợi dụng xong đã bị hủy thi diệt tích triệt để biến mất khỏi nhân gian.
Trên cơ bản, suy đoán này mang đi một tia khả năng lật bàn cuối cùng của Diệp Chân.
Hơn nữa, thân tín của Diệp Chân bên này cũng không thiếu người thông minh, quận trưởng Kiều Hoành (*), quận úy Đường Hổ, Liễu Phong, Ngưu Nhị còn có mấy vị Quân Soái ở đây đều đưa ra kết luận như vậy.
[*Do bản raw để tên nhân vật không đúng, giờ mình thống nhất để tên quận trưởng Bắc Hải quận là Kiều Hoành]
Đó chính là Tuần Phong Sứ đường thứ hai bọn họ đã không có bất kỳ khả năng tìm được đội quân Ma Tộc xâm lấn kia.
Bọn hắn đã không có cơ hội.
Có thể làm chính là chờ đợi bị chấp hành quân pháp.
- Chẳng lẽ lại không có bất kỳ biện pháp nào sao?
Diệp Chân cau chặt mày lại.
Quận úy Đường Hổ do dự một chút.
- Đại nhân, cũng không phải là không có, nhưng phải xem vận khí.
- Nói thế nào?
- Nếu...
m thanh của quận úy Đường Hổ trở nên cà lăm và do dự.
- Nếu lúc này có một đội quân Ma Tộc khác xâm lấn, chúng ta có thể bao vây tiêu diệt, sau đó...
Nói rồi, chính bản thân quận úy Đường Hổ cũng nở nụ cười khổ.
- Nhưng loại chuyện này, trên cơ bản chúng ta chỉ mong muốn đơn phương, căn bản không thể nào...
- Không thể nào là không thể nào, nhưng....
Nói đến đây, hai mắt Diệp Chân bỗng nhiên sáng lên, nghĩ đến một kỳ chiêu.
Một kỳ chiêu có thể vượt qua cửa ải khó khăn này.
Cùng lúc đó, trong châu thành Lăng châu, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đã tự mình đuổi tới châu thành Lăng châu để tọa trấn chỉ huy, sau khi nhìn qua rất nhiều tin tức hắn sớm đã biết hoặc vô dụng, chậm rãi đứng dậy, hướng về Lăng Châu châu mục - Bạch Kim Giang cáo từ.
- Vệ Cương, Đại Ti Thiên đưa xuống quân lệnh cho Tuần Phong Sứ đường thứ hai Diệp Chân, đã sắp đến kỳ hạn. Điểm đủ đội ngũ cho ta, cùng nhau tiến về Bắc Hải quận quận thành bắt người. Miễn cho Tuần Phong Sứ đường thứ hai Diệp Chân và một đám phạm quan dưới trướng hắn chạy án để Tây Tuần Thú chúng ta lại ăn liên lụy.
Tẩy Thiên Cổ nói ngay trước mặt châu mục Bạch Kim Giang.
- Thuộc hạ tuân mệnh!
Vệ Cương một mặt gật đầu hư ứng sự cố, ra vẻ đề nghị.
- Để đề phòng bọn hắn lẩn trốn, thuộc hạ đề nghị mang nhiều chút nhân mã.
- Tốt!
Trong lúc trả lời, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ và cán tương Vệ Cương đắc lực của hắn liếc nhau, đồng đều từ trong mắt đối phương nhìn ra ý cười.
Rốt cục sắp trừ bỏ được cái đinh trong mắt cái gai trong thịt Diệp Chân này rồi!
Thời gian một ngày nháy mắt đã qua.
Ngay khi mặt trời xuống núi thì cũng mang ý nghĩa thời hạn ba ngày Đại Ti Thiên Ngũ Dự tự mình ký phát quân lệnh đã sắp đến kỳ hạn.
Toàn bộ Bắc Hải quận thành hình như cũng trở nên ngột ngạc.
Ngày xưa, tửu quán thanh lâu vào đêm sẽ náo nhiệt lên, hôm nay dòng người lại là phá lệ ít đi.
Nhưng trên phố lớn ngõ nhỏ, nhất là đường đi tới gần phủ Bá Tước Bắc Hải quận, người càng nhiều hơn.
Rất nhiều võ giả bình thường, còn có bình dân bách tính tốp năm tốp ba tập trung lại gần đây, muốn nhìn một chút kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.
Những người này, tất cả đều là bình dân bách tính của Bắc Hải quận, từ khi chuyện Ma Tộc xâm lấn xảy ra đã truyền đi xôn xao, bình dân bách tính Bắc Hải quận thành đương nhiên cũng đã biết.
Tự nhiên mà vậy, Đại Ti Thiên Ngũ Dự đưa ra kỳ hạn ba ngày phá án, nếu không đúng theo quân lệnh sẽ xử lí theo quân pháp cũng không phải chuyện gì bí mật.
Nói thật, Diệp Chân nhập chủ Bắc Hải quận mấy năm này, phát triển mạnh thương nghiệp, thu lấy thương thuế, gánh vác của bình dân bách tính đã giảm xuống rất nhiều.
Đồng thời giết lùi Bắc Hải Thủy Tộc, làm cho Bích Lân Long Vương không thể không ký hiệp ước Bắc Hải Thủy tộc không được với bờ, càng xuất chinh tứ phía, quét sạch sơn tặc thủy tặc trong khu vực.
Lại phát triển mạnh quân bị, tăng cường cường độ và tần suất tuần tra.
Tiêu diệt toàn bộ sơn tặc, Thủy yêu, Ma Tộc lẻ tẻ chui vào tứ ngược Bắc Hải quận.
Ngắn ngủi thời gian sáu, bảy năm đã biến một quận nghèo ít ai lui tới, thương đội cũng không nguyện ý đặt chân phát triển thành một quận an cư lạc nghiệp vui vẻ phồn vinh phồn hoa.
Trước đó nhân khẩu không đủ ngàn vạn, nhưng trong vài năm ngắn ngủi, nhân khẩu của Bắc Hải quận đã có hơn hai ngàn vạn, hơn nữa, theo Bắc Hải quận an ổn, để lưu dân các quận xung quanh nghe tiếng mà đến, cũng có thể để bình dân bách tính yên tâm tiến hành sinh con phát triển sự nghiệp.
Có thể nói, hơn chín thành bách tính Bắc Hải quận không nguyện ý nhìn thấy Diệp Chân xảy ra chuyện, càng không nguyện ý nhìn thấy vị lãnh chúa này bị quân lệnh xử trảm.
Cho nên mới có một màn Bắc Hải quận thành nội trước mắt này.
- Xem ra, mấy năm này Diệp Chân quản lý Bắc Hải quận không tệ?
Trong hư không, Tẩy Thiên Cổ mang theo đại đội nhân mã nhìn xuống tình hình trong Bắc Hải quận thành.
- Đại nhân, Diệp Chân này vẫn có chút năng lực. Theo tình thế này xuống dưới, trong vòng hai mươi năm, Bắc Hải quận này tuyệt đối có thể chen lên so sánh với hạ châu thực lực trên quận.
Tây Tuần Thú hữu tòng sự - Vệ Cương nói.
- A, đây là chuyện tốt!
Tẩy Thiên Cổ vui cười nhìn về phía Vệ Cương.
- Bản tọa nhớ, nhi tử xuất sắc nhất của ngươi đã lịch luyện ở nhân ma chiến trường không sai biệt lắm, đúng rồi, nhi tử đó của ngươi tích lũy chiến công thế nào rồi?
- Hồi đại nhân, những năm này nhờ có đại nhân hạ lệnh chiếu cố, liệt tử (*) đó cũng đã tích lũy không ít chiến công, phong Bá Tước nhị đẳng cũng không thành vấn đề.
[* Người con trai trung liệt]
Vệ Cương đáp.
- Bá Tước nhị đẳng?
Lông mày Tẩy Thiên Cổ nhíu lại.
- Vẫn hơi kém một chút, chờ chuyện này chấm dứt, cẩn thận an bài, để nhi tử của ngươi lại thu hoạch được một chiến công vô cùng loá mắt, sau đó thỉnh phong cho hắn.
- Đến lúc đó, cố gắng một chút, tranh thủ đất phong Bắc Hải quận phong cho nhi tử của ngươi làm, đến lúc đó, cũng coi như có gia truyền chi tư!
Vệ Cương ngẩn ngơ, sau đó vui mừng quá đỗi, trong hư không một chân quỳ về phía Tẩy Thiên Cổ.
- Thuộc hạ thay mặt liệt tử, không, thay ta Vệ thị nhất tộc cám ơn đại nhân thành toàn.
- Đây là ngươi nên được!
Câu nói này của Tẩy Thiên Cổ lại là hướng về phía cao thủ lệ thuộc vào Tây Tuần Thú vây tụ ở xung quanh nói.
- Vệ Cương chính là tấm gương, các ngươi chỉ cần có thể lập được công lao cho bản tọa, đừng nói là Tước Vị, cho dù là đất phong có thể gia truyền thì bản tọa cũng có thể giúp các ngươi lấy được.
Ngắn ngủi mấy câu đã làm cho tuần tra thần tướng đi theo, Tuần Thiên Thần Liệp và cung phụng Giới Vương Cảnh kích động tròng mắt đỏ lên.
Đất phong có thể gia truyền, đây chính là ban thưởng mà mỗi người đều tha thiết ước mơ.
- Chúng ta nguyện vì đại nhân phục vụ quên mình!
- Nguyện vì đại nhân phục vụ quên mình!
Tẩy Thiên Cổ khoát tay áo.
- Hiện tại, theo ta đi phủ Bá tước Bắc Hải quận, ghi nhớ, chỉ cần bản tọa hạ lệnh bắt người, mặc kệ là ai, chỉ cần dám có chút phản kháng, giết không tha!
- Đi!
Vung tay lên, Tẩy Thiên Cổ mang theo gần ngàn tên tinh anh đằng đằng sát khí từ trong tầng mây trên không trung xuất hiện, phóng tới phủ Bá tước Bắc Hải quận.
Tình cảnh này thoáng chốc làm cho nhóm bình dân bách tính tụ tập xung quanh phủ Bá tước Bắc Hải quận bắt đầu lo lắng.
Cũng làm cho một đám tâm phúc dưới trướng Diệp Chân đang tụ tập ở phủ Bá tước Bắc Hải quận nhao nhao khẩn trương.
Mặc dù ba canh giờ trước, người lãnh đạo trực tiếp của bọn hắn đã nói rằng việc này đã giải quyết, gọi bọn hắn không cần phải lo lắng, nhưng bọn hắn vẫn vô cùng lo lắng.
Quân lệnh này chính là tìm ra hành tung của đội quân Ma Tộc, há lại nói giải quyết là có thể giải quyết xong?
- Người của Bắc Hải quận các ngươi thật đúng là rảnh rỗi! Vào thời khắc mấu chốt thế này, một đám chức quan lại rảnh rỗi tụ tại trong phủ đệ, xem ra, căn bản chính là bình thường đã quen lười nhác.
Vừa mới xông vào trong phủ đệ, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đã chụp lên một mũ cái mũ trên đầu.
Cổ Thiết Kỳ tức giận định giải thích, nhưng Diệp Chân lại tức thời từ trong chính sảnh bước ra, khẽ quát một tiếng, sau đó mang theo cả đám thuộc hạ cuối người lễ bái Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ.
- Chúng ta gặp qua Tây Tuần Thú đại nhân.
Tẩy Thiên Cổ lại ghét bỏ phất tay.
- Lễ của các ngươi, bây giờ ta không chịu nổi.
- Diệp Chân, đến tận lúc này, ngươi còn có lời gì để nói?