← Quay lại trang sách

Chương 1876 Mới Vừa Bắt Đầu Chiến Tranh

Ha ha ha ha.

Trong Đông Lai các, Lạc Ấp hoàng cung, Thánh Thiên tử Đại Chu Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nghe Nội Giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n vừa rồi mang về câu trả lời, thoải mái cười to, âm thanh dao động tám phương.

- Trẫm đã nói rồi, làm sao tiểu tử này có thể tìm tới quân đội Ma Tộc mà ngay cả Hư Không Liệp Vương cũng không tìm thấy, thì ra là giở trò bịp bợm.

- Bất quá, chuyện này làm hay, làm rất tốt!

- Chỉ là, như đã nói qua, tiểu tử này vẫn tính thành thực, biết giao phó đúng sự thật đối với trẫm, cũng không uổng trẫm một lần lại một lần giúp hắn.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nhìn ngọc giản vui cười ha ha, cười đến Đại Tư Thiên Ngũ Dự không giải thích được.

Hắn thật không biết làm sao Diệp Chân ngay cả giở trò bịp bợm cũng có thể làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cởi mở cười to.

Toàn bộ, Đại Tư Thiên Ngũ Dự thật tò mò.

Nhưng Đại Tư Thiên Ngũ Dự lại rất rõ ràng, lấy thân phận cùng chức vị của hắn, càng hiếu kỳ chết càng nhanh, Hoàng Đế muốn cho hắn biết, tự nhiên sẽ cho hắn biết.

Nếu Hoàng Đế không muốn cho hắn biết, hắn lại nghĩ đủ mọi cách tìm câu trả lời, vậy thì cách cái chết không xa.

May mắn chính là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vẫn tương đối tín nhiệm Ngũ Dự.

- Ngũ khanh cũng chớ giả bộ, trẫm cũng biết ngươi nín nhịn rất khổ cực, cho ngươi nhìn một chút là được, bất quá, Ngũ khanh phải nhớ kỹ, chuyện này, ngươi biết là được, không thể xen vào, càng không thể truyền ra ngoài.

- Nếu chuyện này tiết lộ ra ngoài, trẫm là người thứ nhất bắt ngươi hỏi tội.

Vừa nói, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long liền ném ngọc giản cầm trong tay cho Ngũ Dự.

Ngũ Dự nhận lấy ngọc giản, nhưng cũng âm thầm kêu khổ.

Mặc dù hắn thật tò mò, nhưng nghe Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nói như thế, hắn cũng không nguyện ý biết chuyện này nữa.

Có thể để cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng phải dặn dò bí mật, khẳng định không phải chuyện đùa.

Nếu thật có tiết lộ, bất kể có phải từ hắn truyền ra ngoài hay không, Ngũ Dự hắn cũng sẽ không thiếu phiền toái.

Nhưng bây giờ, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã mở miệng, hắn ngoại trừ nhìn, không có lựa chọn nào khác.

Chỉ nhìn một chút, Đại Tư Thiên Ngũ Dự liền mặt lộ vẻ kinh dị.

- Thì ra là như vậy.

Bây giờ, Đại Tư Thiên Ngũ Dự có chút hiểu rõ vì sao sau khi Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thấy được phần ngọc giản này lại cởi mở cười to.

Bởi vì Diệp Chân cho ra câu trả lời vừa chân thực, lại hợp lý, đồng thời lại giải thích nguyên nhân Diệp Chân có dính líu cùng Ma Tộc.

Thật ra, sau khi Diệp Chân thấy được mật chỉ chất vấn của Nội Giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n cùng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng có chút sửng sờ.

Hỏi Diệp Chân hắn là tìm được tung tích chi quân đội Ma Tộc này như thế nào?

Tại sao nhiều Hư Không Liệp Vương như vậy không tìm được, Diệp Chân hắn nửa ngày không chỉ cso thể tìm được mà còn tiêu diệt hết?

Cái vấn đề này, rất nhạy cảm.

Một khi Diệp Chân trả lời không được, như vậy thì sẽ mất đi tín nhiệm của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cùng sự ủng hộ của Đại Tư Thiên Ngũ Dự.

Không có Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tín nhiệm cùng Đại Tư Thiên Ngũ Dự ủng hộ, lại có Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm, lúc nào cũng muốn giết Diệp Chân cho thống khoái, như vậy Diệp Chân cách bị thu thập cũng đã không xa.

Nhưng vấn đề là, câu trả lời cũng rất nhạy cảm, rất khó trả lời.

Diệp Chân từng nghĩ có thể sẽ dùng đầu nô lệ Ma Tộc giả mạo mua từ chợ ở Loạn Không Đảo để đáp lại Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Nhưng suy nghĩ một chút, vẫn không có dùng đáp án này.

Nô lệ với chiến sĩ thể trạng còn có đầu, đây chính là hoàn toàn khác nhau.

Cuối cùng, Diệp Chân lựa chọn thành thật trả lời.

Trả lời thành thật nhưng có chút giấu diếm.

Nói thẳng lấy được từ nô dịch Ma Tộc đầu mục, về phần vì sao Diệp Chân chỉ nô dịch có hai Ma Tộc đầu mục, Diệp Chân cũng thành thật trả lời, năm đó hắn cùng với Trường Nhạc công chúa lưu lạc đến Ma Tộc địa giới, mượn cơ hội nô dịch hai gã Ma Tộc đầu lĩnh.

Năm đó, hắn và Trường Nhạc công chúa chính là nhờ có hai gã Ma Tộc đầu mục bị nô dịch này mới sống sót được ở địa giới Ma Tộc, cuối cùng thành công đem về.

Lần này có thời cơ dùng đến bọn họ.

Càng đúng dịp là, năm đó sau khi Diệp Chân cùng Trường Nhạc công chúa trở về, Ngư Triêu n từng hỏi qua chi tiết đối với Diệp Chân cùng Trường Nhạc công chúa, nhưng vô luận Diệp Chân hay Trường Nhạc công chúa đều không đề cập quá rõ ràng tới chuyện này.

Cứ như vậy, chuyện này liền hoàn toàn chìm xuống.

Sự hoài nghi của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đối với Diệp Chân hoàn toàn tiêu tan không nói, đã vậy còn càng tín nhiệm Diệp Chân.

Dù sao trong cả Đại Chu này, thần tử dám đứng trước mặt vị Hoàng Đế này thẳng thắn nói ra đã nô dịch được hai Ma Tộc đầu lĩnh đã ít lại càng ít, trong một vạn không có một.

Hơn nữa, còn có Trường Nhạc công chúa chứng minh.

Nhân Tôn Hoàng không thoải mái cười to mới là lạ.

Lúc Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cởi mở cười lớn, trong nha môn Thanh Châu Tây Tuần Thú, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đang nổi trận lôi đình.

- Còn chưa có kết quả sao?

- Diệp Chân người này cũng hoàn thành quân lệnh một ngày, các ngươi còn không tra ra được hắn rốt cuộc hoàn thành quân lệnh như thế nào sao?

- Phế vật, một đám phế vật!

Không thể không nói, Tẩy Thiên Cổ có chút thất thố.

Bất quá, việc này cũng rất bình thường.

Vì ngày này, Tẩy Thiên Cổ đã đợi ước chừng hơn năm năm, càng đã mưu đồ tính toán mấy năm, sau khi kỳ hạn năm năm đến, hắn vẫn không gấp gáp động thủ, chờ thời cơ chín mùi nhất mới ra tay.

Sáu năm mưu tính, ném vào khối tài sản kinh người hai chục triệu linh thạch thượng phẩm, vận dụng vô số nhân lực vật lực quan hệ, chính vì nhổ tận gốc cây đinh Diệp Chân này.

Thế nhưng đến cuối cùng, Diệp Chân lại giống như không có việc gì, đó mới là không bình thường.

Vệ Cương cũng hiểu rõ tâm tình bây giờ của đại nhân nhà mình, sau khi nghe mắng gần nửa ngày, khi Tẩy Thiên Cổ dừng lại, mới chậm rãi mở miệng.

- Đại nhân, chuyện này chỉ có thể từ từ tra, bất quá, việc khẩn cấp trước mắt là hình phạt nghiêm của Diệp Chân. Diệp Chân kia mặc dù hoàn thành quân lệnh của Đại Ti Thiên, nhưng lại không làm tròn bổn phận, để cho quân đội Ma Tộc tru diệt mấy chục ngàn con dân Đại Chu là sự thật.

- Với tội danh này, cho dù không thể đuổi hắn ra khỏi Tây Tuần Thú cũng phải để cho hắn đau lòng một chút, nếu không được, cũng phải bắt lại một hai tên thủ hạ tâm phúc của hắn, đoạn một cánh tay của hắn!

Vệ Cương căm hận nói.

Nói thật, bây giờ Vệ Cương còn hận Diệp Chân hơn cả Tẩy Thiên Cổ.

Tài sản gia truyền của Vệ thị bọn họ… cứ như vậy mất hết rồi.

- Đoạn một cánh tay của hắn sao?

Trong mắt Tẩy Thiên Cổ lộ ra vẻ tức giận.

- Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy! Bổn tọa ngay lập tức sẽ cho người vạch tội hắn.

Sau khi Diệp Chân vượt qua một lần nguy cơ quân đội Ma Tộc xâm phạm, chuyện thứ nhất chính là mang theo một đám thuộc hạ đi đến trấn nhỏ bị quân đội Ma Tộc tàn sát kia, kiểm tra thật kĩ.

Nói thật, tâm tình Diệp Chân rất trầm trọng.

Một vùng đất cằn cỗi, gà chó không để lại!

Một bộ phận cư dân đi ra ngoài mua bán hoặc làm việc muốn trở lại thăm người thân, nhà không có, thân nhân không có, tiếng khóc thảm thương.

Nhân gia chết hết, cũng có bộ phận xa gần chạy tới đào mộ chôn y phục và di vật.

Mười dặm lều chứa linh cữu, nói muốn có bao nhiêu thê thảm thì có bấy nhiêu thê thảm.

Thủ hạ của Diệp Chân đi theo, trong lòng mỗi người đều lạnh buốt.

- Đại nhân, quân đội Ma Tộc này thật đúng là táng tận lương tâm, ngày sau nếu có may mắn đến chiến trường Nhân Ma, mạt tướng nhất định chặt đầu Ma Tộc, báo huyết hải thâm cừu!

Nét mặt Xa Bôn đi theo đầy vẻ giận dữ.

Diệp Chân nghe vậy, quay đầu bình tĩnh nhìn Xa Bôn nói:

- Chẳng lẽ chỉ là Ma Tộc sao?

Mọi người ngẩn ngơ, thời điểm nhìn về phía Diệp Chân, Diệp Chân chậm rãi nói.

- Tạo thành thảm kịch mười dặm lều chứa linh cữu này, không chỉ có Ma Tộc, còn có những nội gian mở đường của Ma Tộc!

Vẻ mặt mọi người rét lạnh, đều biết lời của Diệp Chân chỉ cái gì.

- Đại nhân nói không sai, nhưng trước mắt, chúng ta cũng không có phương pháp trả thù gì.

Liễu Phong gương mặt thất lạc.

- Ai nói không có?

Diệp Chân một vẻ mặt nghiêm ngặt.

- Nếu Tẩy Thiên Cổ không theo quy củ, như vậy thì đừng trách Diệp mỗ cũng không theo quy củ!

Liễu Phong giật mình, hỏi.

- Ý của đại nhân là?