← Quay lại trang sách

Chương 1877 Hành Động Trả Thù Bắt Đầu

Đại nhân, ngươi có chuyện gì muốn làm, xin hãy phân phó, Cổ Thiết Kỳ ta tuyệt đối sẽ không một chút nhíu mày.

Cổ Thiết Kỳ vỗ ngực nói.

- Các ngươi tuyệt đối không thể động thủ, yên tâm đi, Diệp mỗ tuyệt đối sẽ khiến cho Tẩy Thiên Cổ hối hận vì đã làm ra chuyện này.

- Khà khà, đây là một trận chiến tranh, chiến tranh do Tẩy Thiên Cổ không theo quy củ mà khơi mào, mà tràng chiến tranh này chỉ vừa mới bắt đầu!

Diệp Chân cười quái dị, tiếng cười kia để cho những kiện tướng tâm phúc bên người, mỗi người đêu sinh ra hàn ý trong lòng.

Bọn họ hiểu rõ, vị Tuần Sát Sứ Diệp Chân này của bọn họ lại sắp đi trả thù.

Trong nha môn Thanh Châu Tây tuần Thú, Tây tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đang nhìn một phần công văn vừa rồi lấy được đến từ tuần tra ti cùng quân bộ, càng xem, sắc mặt càng khó nhìn.

- Hừ, lấy công chuộc tội, chỉ xử phạt một năm bổng lộc?

Tẩy Thiên Cổ liếm môi.

- Chuyện lớn như vậy, lại cứ cho qua như thế, Hoàng Đế lão nhi đối với Diệp Chân thật đúng là che chở.

Khi nói chuyện, Tây tuần Thú Tẩy Thiên Cổ xé phần công văn thành nát bấy.

- Đúng vậy, xem ra Hoàng Đế lão nhi quyết tâm phải đối phó Tây Tuần Thú chúng ta....

Vệ Cương trả lời một câu, đột nhiên giật mình, nói.

- Đại nhân, chuyện này trước mắt cũng chỉ có thể đến trình độ này, có thể nói lỗ công một lần.

- Nhưng chúng ta cũng phải đề phòng Diệp Chân trả thù.

- Theo như ghi chép cách Diệp Chân làm việc trước đây, người này cũng sẽ không im hơi lặng tiếng.

- Trả thù? Diệp Chân trả thù?

Tẩy Thiên Cổ nhìn về phía Vệ Cương.

- Đúng vậy đại nhân.

- Thật ra thì chuyện quân đội Ma Tộc xâm phạm lần này, đối tượng và mục đích rõ ràng như vậy, thủ hạ bên người Diệp Chân hơi có chút suy nghĩ cũng có thể liên tưởng đến trên người đại nhân.

- Nhưng chỉ liên tưởng mà thôi, lại không có bất kỳ chứng cớ nào.

- Không có chứng cớ không có nghĩa bọn họ sẽ không báo thù chúng ta.

Vệ Cương nói.

Tẩy Thiên Cổ gật đầu:

- Có loại khả năng này, nhưng Diệp Chân hắn lấy cái gì để trả thù lão phu?

Cười lạnh một tiếng, Tẩy Thiên Cổ ngăn cản Vệ Cương tiếp tục nói.

- Giống như ngươi nói, chuyện này, không thể không phòng.

- Truyền lệnh xuống, lệnh cho Quan Sát Sứ cùng Thự Nha tăng cường đề phòng, đồng thời tăng thêm một đám cao thủ cho nhân viên giám thị Bắc Hải Quận.

- Nhất là điều động số lượng võ giả nhất định, nhất định phải nghiêm tra, hồi báo bất cứ lúc nào.

- Rõ!

....

Đúng như những gì ghi công văn mà nha môn Tây Tuần Thú có được, chuyện quân đội Ma Tộc xâm phạm, dù cuối cùng chi quân đội Ma Tộc xâm lấn này bị Diệp Chân hoàn toàn tiêu diệt trên danh nghĩa.

Nhưng vẫn như cũ tạo thành hậu quả nghiêm trọng.

Hơn hai chục ngàn bình dân chết thảm, cùng dân gian khủng hoảng vân vân, chuyện này, không thể nào cứ tính như vậy.

Tấu chương vạch tội Diệp Chân độc chức ở Lạc Ấp nhiều như tuyết rơi.

Bất quá lúc này, thủ đoạn cường nghạnh của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long triển hiện ra.

Đầu tiên để cho Quân Bộ lấy công trận ủng hộ Diệp Chân, sau đó đỗ lỗi nguyên nhân gây ra chuyện quân đội Ma Tộc xâm phạm cho việc quân đội bố phòng ở Nhân Ma chiến trường lơ là cảnh giác.

Rồi sau khi lấy thủ đoạn giết gà dọa khỉ, lệnh cho Tuần Tra Ti cùng Bí Giam toàn lực điều tra mấy Ngự Sử trong Ngự Sử đài đang nhảy nhót vui mừng.

Có lẽ, dưới mông những Ngự Sử này sạch sẽ, có lẽ sẽ bị thu thập sạch sẽ.

Nhưng người nhà hoặc thân thích của bọn họ, chỉ cần dùng sức tra, vẫn sẽ tìm ra một ít vi hành đồ pháp loạn kỷ.

Hay hoặc là tự tìm một cái cớ, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thật ra rất quen thuộc khi chơi những chiêu như thế này.

Tóm lại, trên triều đình Lạc Ấp sau khi chiến đấu tiến hành sáu bảy ngày, chuyện này cuối cùng lấy Diệp Chân có tội nhưng cũng có công, phạt một năm bổng lộc làm kết thúc.

Dù sao, những Ngôn Quan ở trung hạ tầng kia đang đối mặt tuần tra ti giống như một con chó điên đag điên cuồng phản công.

Thời điểm khiển trách, thánh chỉ đến Bắc Hải quận, trên dưới Bắc Hải Quận bao gồm Diệp Chân ở trong cũng không quá coi là chuyện to tát.

Chân tướng chuyện này để ở nơi đâu, chẳng qua là không người có thể lôi ra tới mà thôi.

Bắc Hải Quận từ trên xuống dưới, nhất là mấy kiện tướng tâm phúc của Diệp Chân mong đợi nhất chính là việc trả thù mà Diệp Chân nói lúc trước.

Trả thù Tây tuần Thú.

Vô luận là bởi vì chuyện này mà những huynh đệ bị ám sát, hay thiếu chút nữa tất cả mọi người đã gặp phải tai họa diệt môn.

Mà để cho bọn họ phẫn nộ nhất là bốn trấn bị tàn sát thành phế tích, tạo thành thảm kịch mười dặm lều chứa linh cữu.

Chuyện này là quân đội Ma Tộc xâm lấn làm, nhưng quân đội Ma Tộc xâm phạm lại do Tây tuần Thú Tẩy Thiên Cổ tạo thành.

Ma Tộc cùng Nhân Tộc đối lập đã mười vạn năm, giống như lúc trước Yêu Thú cùng Nhân Tộc, Yêu Thú ăn thịt người, Nhân Tộc săn giết Yêu thú ăn thịt, luyện đan, tu luyện.

Loại đối lập này là trời sinh, là đối lập trên bản năng chủng tộc.

Mà Tây tuần Thú Tẩy Thiên Cổ thúc đẩy chuyện này, hắn là Nhân Tộc, vì đạt thành một ít mục đích không thể cho người biết mà dám tàn sát bách tính bình dân.

Về tình cảm mà nói, Diệp Chân hận Tây tuần Thú Tẩy Thiên Cổ còn sâu hơn so với hận Ma Tộc.

Cho tới những thân tín của hắn cũng đang mong đại nhân nhà mình làm ra kế hoạch tương quan, điều động bọn họ đi trả thù Tây tuần Thú Tẩy Thiên Cổ.

Nhưng mà đợi chừng mấy ngày, Diệp Chân lại không có điều động bất kỳ ai.

Diệp Chân chẳng qua là để cho bọn họ làm một chuyện.

Đó chính là tiếp tục tăng cường xây trạm canh gác Tuần Phong Sứ đường thứ hai.

Hạt khu trong các Châu, các Quận Huyện, các trấn không chỉ có muốn gia tăng mật thám, tăng cường mật thám ẩn núp, đồng thời còn muốn gia tăng phong thám.

Phong thám, danh như ý nghĩa, chính là thám tử lưu động như gió, tính lưu động lớn, cũng càng thêm ẩn núp, nhưng bởi vì số lượng nhân thủ, phong thám nhiều nhất chỉ hạ phóng đến huyện thành, rất ít ở trong trấn.

Nhưng chuyện vừa xảy ra gõ chuông báo động cho đường thứ hai của bọn họ.

Nếu sau khi Ma Tộc đến tập kích Tử Thụ trấn, mật thám của đường thứ hai có thể nhanh chóng báo động thì mọi chuyện sẽ khác.

Như vậy, dù có xảy ra thảm kịch, nhân mã của đường thứ hai đang ở đó cũng có thể thông báo cho Châu Phủ cùng Biên Quân phái binh vây quét trong thời gian ngắn nhất.

Vô luận kết quả như thế nào, cũng sẽ không bị động giống trước đó vài ngày.

Thiếu chút nữa, toàn bộ cao tầng đường thứ hai đã bị xử theo quân pháp tập thể.

Đương nhiên, chuyện tăng cường phong thám sẽ khiến cho kinh phí chuẩn bị rất khẩn trương.

Bất quá, Diệp Chân không quan tâm, đãi ngộ của tất cả mọi người trong đường thứ hai không giảm, nhân thủ gia tăng để kinh phí gia tăng thì do Diệp Chân một mình tự gánh vác.

Đương nhiên, cũng không phải Diệp Chân có quá nhiều linh thạch, mà trong kế hoạch của Diệp Chân, tiêu hao của bộ phận này cuối cùng sẽ do Tẩy Thiên Cổ trả tiền.

Diệp Chân làm chuyện thứ hai chính là bí mật liên lạc nội vụ giám chính Tây Tuần Thú - Mã Nguyên Cẩn, chất vấn hắn chuyện trọng yếu như vậy, vì sao không báo.

Nếu quân cờ Mã Nguyên Cẩn này vô dụng, hoặc không tận tâm, Diệp Chân không ngại lập tức khiến hắn biến mất.

Bất quá, Mã Nguyên Cẩn cũng thật sự oan khuất.

Chuyện này, đừng nói nội vụ giám chính Tây Tuần Thú là hắn, cho dù Tả Tòng Sự Tây Tuần Thú - Trì Tĩnh Sơn cũng không rõ ràng.

Tất cả những chuyện này đều do Hữu Tòng Sự Tây Tuần Thú Vệ Cương một tay tổ chức.

Thời điểm bọn họ biết, cũng chỉ biết quân đội Ma Tộc xâm phạm, lại cũng không biết tình hình chân thật rõ ràng.

Cuối cùng, Diệp Chân chấp nhận giải thích của Mã Nguyên Cẩn.

Không sai, đừng nói Tẩy Thiên Cổ, cho dù Diệp Chân hắn làm lên loại chuyện này, cũng sẽ vô cùng cẩn thận, người biết càng ít càng tốt.

- Lần này, ta miễn cưỡng tiếp nhận giải thích của ngươi, nhưng trong vòng nửa tháng, ta muốn ngươi bắt được tình báo cặn kẽ về địa bàn quản lý của Tây tuần Thú ở các Châu, quận huyện cho ta, càng cặn kẽ càng tốt.

Diệp Chân ra lệnh.

- Cái này... Ta sẽ làm hết sức.

Mã Nguyên Cẩn trả lời có chút miễn cưỡng.

Nhưng mà đáp lại cyar Diệp Chân lại để cho Mã Nguyên Cẩn sợ hết hồn hết vía.

- Ta không cần phế vật!

Những lời này của Diệp Chân là cho Mã Nguyên Cẩn một thông điệp sau cùng, nếu ngay cả chuyện này cũng không làm xong, vậy Mã Nguyên Cẩn ngươi chính là một phế vật.

Như vậy Diệp Chân giữ lại Mã Nguyên Cẩn hắn có ích lợi gì?

Ý tứ lại không cần nói nhiều cũng hiểu rõ.

Sau khi làm xong hai chuyện này, ngay tại Bắc Hải quận, những tâm phúc của Diệp Chân nhao nhao muốn thử, mỗi người đều đang chờ đợi hành động trả thù của Diệp Chân.

Diệp Chân lại làm chuyện khỏi dự liệu của tất cả mọi người, tuyên bố muốn bế quan khổ tu.

Rất nhiều tâm phúc nghi ngờ, Diệp Chân lần nữa tiến vào tĩnh thất bế quan khổ tu.

Cũng không ai biết, quyết định tuyên bố lần nữa bế quan của Diệp Chân chỉ là che giấu tai mắt người có tâm.

Sau khi tiến vào tĩnh thất, đánh ra pháp trận đề phòng nặng nề, Diệp Chân để lại một thận ảnh phân thân, huyết quang chợt lóe, chân thân bỗng biến mất tại chỗ.

Hành động trả thù chính thức bắt đầu!