Chương 1902 Địch Nhân Của Địch Nhân
Đại nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Nhìn Mao tổng quản và quốc quân Hải Nguyên hầu quốc nghênh ngang rời khỏi, Liễu Phong hơi nóng nảy.
- Tiếp tục mạnh mẽ tiếp quản Thượng Cổ na di trận hay là?
Diệp Chân chậm rãi lắc đầu.
- Mạnh mẽ tiếp quản Thượng Cổ na di trận, tác dụng không lớn. Tiếp quản Thượng Cổ na di trận, mấu chốt nhất là phải lấy được lệnh bài Thượng Cổ na di trận của Hải Nguyên thành.
- Như thế mới có thể xem như chân chính tiếp quản toà Thượng Cổ na di trận trước mắt.
- Thế nhưng.... Đại nhân, chiếu theo tình hình trước mắt, chúng ta sợ là rất khó lấy được lệnh bài từ Hải Nguyên hầu quốc.
Nghe vậy, khóe miệng Diệp Chân đột ngột xuất hiện một đường cong.
- Yên tâm đi, không bao lâu nữa Quách Chương đó sẽ khóc lóc hô hào cầu xin ta nhận lấy lệnh bài na di Thượng Cổ na di trận của Hải Nguyên thành.
Ngộ tính của Liễu Phong cực kỳ cao, lại hiểu rõ nội tình và thủ đoạn của Tuần Tra Ti nên đương nhiên hiểu câu nói này của Diệp Chân có ý gì.
Tuần Tra Ti làm chó săn và cơ quan tình báo của Hoàng đế, hung danh hiển hách, tới chỗ nào cũng đều đi ngang.
Nếu ở trên bản thổ Đại Chu đế quốc, Tuần Tra Ti làm việc sẽ còn thu liễm vài phần, nhưng nếu ở trên lãnh thổ của những phong quốc kia thì những thủ đoạn bẩn thỉu của Tuần Tra Ti, nếu thật muốn động thủ, thậm chí có thể nói là không có điểm mấu chốt.
Có thể nói, dưới tình huống bình thường, Tuần Tra Ti trên thổ địa của những phong quốc chính là đại gia.
Những thủ đoạn này, Liễu Phong đều hiểu rõ.
Nhưng bây giờ Tuần Phong Sứ đường thứ hai lại đứng trước một nan đề.
- Đại nhân, thuộc hạ biết phải làm sao, thế nhưng chúng ta vừa tiếp quản Hải Nguyên hầu quốc, trừ mật thám các nơi ra, Tây Tuần Thú đã mang đi toàn bộ người của Tuần Tra Ti ở Hải Nguyên hầu quốc.
- Trước mắt, lực lượng của Tuần Phong Sứ đường thứ hai chúng ta ở Hải Nguyên hầu quốc cực kỳ yếu kém, chỉ sợ phải cần một đoạn thời gian bí mật phát triển, sau đó mới có thể vận dụng những thủ đoạn kia.
Liễu Phong nói.
Sở dĩ Tuần Tra Ti có hung danh hiển hách bởi vì chủ quản Tuần Tra Ti lùng bắt thu thập tình báo, mà dưới gầm trời này, quý tộc quan viên, hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút chuyện phạm pháp loạn kỷ.
Theo quy củ của Tuần Tra Ti, những chuyện phạm pháp loạn kỷ bình thường thì bọn hắn đều mặc kệ, chỉ quan tâm thu thập tình báo.
Chủ yếu điều tra nhằm vào Ma Tộc lẻn vào và một chút vụ án có quy mô đạt tới trình độ nhất định.
Bình thường chuyện thu thập những quan viên và quý tộc phạm pháp loạn kỷ bình thường cũng không truy cứu.
Nhưng, cái này giống như là một quyển sổ đen vậy, bình thường sẽ không vận dụng, nhưng lúc cần, lại hoặc là các nha môn khác sắp điều động sẽ lập tức có tác dụng.
Thậm chí có thể thuận theo đó làm ra tội danh càng lớn.
Đây là nguyên nhân căn bản khiến cho Tuần Tra Ti hung danh hiển hách.
Nhưng trước mắt, bởi vì Tuần Phong Sứ đường thứ hai bọn họ vừa và tiếp quản tuần tra Hải Nguyên hầu quốc nên căn bản không tích lũy xuống sổ đen gì cả.
Không có tài khoản đen làm vốn, cũng không có cách nào đối phó người của Hải Nguyên hầu quốc.
Hơn nữa, dưới tình huống bình thường, loại tài khoản đen này vốn cần tích lũy rất nhiều năm, Tuần Phong Sứ đường thứ hai vừa tiếp quản tuần tra Hải Nguyên hầu quốc, đừng nói tích lũy tài khoản đen làm vốn, cho dù sắp đặt nhân thủ mật thám để sự vụ tuần tra đi vào quỹ đạo thì cũng phải tốn hơn nửa năm thời gian.
Loại tình huống này, Tuần Tra Ti muốn dùng thủ đoạn của mình đối phó Hải Nguyên hầu quốc sẽ rất phiền phức.
- Không cần phiền phức đến như vậy.
Lúc nói chuyện, Diệp Chân tiện tay ném ra ấn tỉ của mình ngoài.
- Liễu Phong, lập tức liên hệ nội vụ giám chính giám Mã Nguyên Cẩn của nha môn Tây Tuần Thú chủ quản việc này, gửi công văn cho hắn, yêu cầu bí ngăn bọn hắn ghi lại được khi tuần tra Hải Nguyên hầu quốc trong vòng ba mươi năm.
Tuần tra bí ngăn, thật ra cũng chính là sổ sách đen.
Liễu Phong nhướng mày.
- Đại nhân, Tây nha môn Tuần Thú có quan hệ rất quyết liệt với Tuần Phong Sứ đường thứ hai chúng ta, chỉ sợ bọn hắn sẽ không giao tuần tra bí ngăn cho chúng ta?
- Không sao, ngươi làm theo lời ta bảo, mặt khác ngươi nói với nội vụ giám chính giám Mã Nguyên Cẩn của nha môn Tây Tuần Thú, nếu hắn không làm chủ được thì nói hắn đi xin phép Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ.
- Thuộc hạ tuân mệnh.
Ở xa Thanh Châu châu, nội vụ giám chính giám Mã Nguyên Cẩn của nha môn Tây Tuần Thú rất nhanh đã thu được ngọc giản công văn của từ phó sứ Tuần Phong Sứ đường thứ hai - Liễu Phong.
Ngay khi vừa nhìn thấy ngọc giản công văn, Mã Nguyên Cẩn giật nảy mình, còn tưởng rằng Diệp Chân yêu cầu tuần tra bí ngăn kia của hắn.
Cái này cũng không dám cho.
Một khi hắn tự tiện làm chủ sẽ có khả năng sẽ bạo lộ thân phận, dẫn tới họa sát thân diệt môn.
Nhưng ghi chú phía sau công văn lại làm cho Mã Nguyên Cẩn thấy rõ.
Nói hắn xin chỉ thị Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ, đây cũng là công văn vãng lai bình thường, dù sao tuần tra bí ngăn là do vụ giám bọn hắn quản lý.
Cảm thấy buông lỏng, Mã Nguyên Cẩn vội vàng đi xin phép Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ.
- Tuần Phong Sứ đường thứ hai Diệp Chân yêu cầu tuần tra bí ngăn trong vòng ba mươi năm này của Hải Nguyên hầu quốc?
Sau khi Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ nghe được tin tức này, cơ hồ không thèm cân nhắc đã đưa ra quyết định.
- Vậy thì cho bọn hắn là được. Nguyên Cẩn, ngươi thu xếp một chút, mau chóng đưa qua.
Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ nói.
Mã Nguyên Cẩn cơ hồ cho rằng mình nghe lầm.
Làm sao Tẩy Tuần Thú dễ dàng đồng ý như thế?
Nhưng đồng ý đối với hắn mà nói lại là chuyện tốt, sau khi cáo lui thì vội vàng đi làm việc này.
- Đại nhân, Diệp Chân yêu cầu tuần tra bí ngăn, tám chín phần mười là tiếp quản Thượng Cổ na di trận của Hải Nguyên hầu quốc gặp bất lợi, muốn dựa vào tuần tra bí ngăn thu thập Hải Nguyên hầu quốc, khiến cho bọn hắn đi vào khuôn khổ.
- Mặc dù đại nhân và Diệp Chân đã đạt thành giao dịch tạm thời dừng tay, nhưng xét về lâu dài, một ngày chưa diệt trừ Tuần Phong Sứ đường thứ hai Diệp Chân thì một ngày chính là họa lớn trong lòng Tây Tuần Thú chúng ta.
- Vì sao đại nhân phải cho hắn thuận tiện làm việc này chứ?
Vệ Cương không hiểu hỏi.
Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ lại vuốt sợi râu, chậm rãi nói.
- Vệ Cương, ngươi cảm thấy nguyên nhân gì mới làm cho Tuần Phong Sứ đường thứ hai Diệp Chân không thuận lợi tiếp quản Thượng Cổ na di trận Hải Nguyên thành?
Vệ Cương suy nghĩ một chút.
- Vài ngày trước, tin tức chúng ta rút khỏi đã truyền ra, chúng ta còn chưa rời khỏi, Mao tổng quản của Hoàn Vương phủ đã đến Hải Nguyên hầu quốc.
- Đại nhân, tám chín phần mười hẳn là nguyên nhân này.
- Như vậy, nếu Diệp Chân thuận lợi tiếp quản Thượng Cổ na di trận Hải Nguyên thành, ai dám tức giận, ai dám hận?
Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ hỏi lần nữa.
- Chính thời kỳ mấu chốt tranh đoạt, chư vị hoàng tử đều cần nhân lực và tài lực. Thượng Cổ na di trận của Hải Nguyên thành không chỉ có thể bổ sung tài lực cho Đại hoàng tử Cơ Ngao, hơn nữa nắm giữ Thượng Cổ na di trận của Hải Nguyên Châu thành cũng có thể xem như nắm giữ một yếu địa chiến lược, cho dù s thương là chiến hay là quân sự đều có tác dụng hết sức quan trọng.
- Nếu bị Tuần Tra Ti tiếp quản, vậy Đại hoàng tử Cơ Ngao sợ rằng sẽ hận Diệp Chân muốn chết.
Vệ Cương nói.
Nghe vậy, Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ nhẹ gật đầu.
- Vậy thì đúng rồi. Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu của chúng ta. Để địch nhân của chúng ta có thêm một kẻ địch, cũng tương đương với chúng ta có thêm một minh hữu, ngươi hiểu rõ chưa?
Vệ Cương bỗng nhiên hiểu rõ, khom người hướng về phía Tẩy Thiên Cổ nói.
- Đại nhân cao minh.
Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ vuốt râu mỉm cười.
.....
Hai canh giờ sau, thông tin na di trận cỡ nhỏ lóe lên ánh sáng, Liễu Phong vui vẻ nói.
- Đại nhân, tuần tra bí ngăn ngươi muốn, Tây Tuần Thú đã đưa tới.
- Rất tốt.
Khóe miệng Diệp Chân xuất hiện nụ cười dữ tợn.
- Hiện tại, để cho ta nhìn xem nên thêu dệt tội danh gì cho các quý tộc quan lớn của Hải Nguyên hầu quốc mới tốt đây?