Chương 1901 Đây Là Các Ngươi Tự Tìm
Mặc dù Diệp Chân không hợp với Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ, trước đó thậm chí là tử địch, nhưng về điểm này, Diệp Chân vẫn rất bội phục.
Cho nên, mục tiêu hiện tại của Diệp Chân rất đơn giản, toàn lực phát triển thế lực của mình, tăng lên thực lực của mình.
Đến lúc đó, cho dù vị nào hoàng tử đăng cơ thì cũng không dám khinh động đến Diệp Chân.
Cho dù thật muốn động vào Diệp Chân hắn thì chỉ cần dưới tay có thực lực, cho dù Bắc Hải Tam Đại Thủy Phủ, hay Khư Thị Độc Long Đảo, thậm chí là Tổ Thần Điện, đều là lối ra của Diệp Chân.
Loại tình huống này, trước đó, thái độ của Diệp Chân đối với Hoàn Vương phủ là đứng xa mà nhìn, ngươi cần sĩ diện, ta sẽ cho ngươi ba phần.
- Mao tổng quản, mặt mũi của Hoàn Vương phủ, Diệp mỗ đương nhiên phải cho, vậy phần ngọc giản lưu ảnh này sẽ hủy đi, không gửi đến tổng nha Tây Tuần Thú và Tuần Tra Ti.
Vừa nói xong, ngọc giản lưu ảnh trong tay Diệp Chân lập tức hóa thành bột phấn.
Thật ra ngay từ ban đầu Diệp Chân đã không có ý định đưa đem ngọc giản lưu ảnh ra ngoài, hắn chỉ lấy ra làm thẻ đánh bạc thôi.
Dù sao, mục đích chính của Diệp Chân là khống chế Thượng Cổ na di trận của Hải Nguyên hầu quốc, mà không phải đẩy Hải Nguyên hầu quốc lên trên đầu sóng ngọn gió.
Nếu thật sự đưa ngọc giản này ra ngoài, Hải Nguyên hầu quốc không dễ chịu, mà Tuần Phong Sứ đường thứ hai của Diệp Chân hắn sợ cũng không cách nào thuận lợi quản lý Thượng Cổ na di trận này.
Thấy Diệp Chân thượng đạo như thế, trực tiếp hủy đi ngọc giản lưu ảnh, Mao tổng quản tự tin cười một tiếng, mặt đỏ lên, khi người khác cho Hoàn Vương phủ mặt mũi thì cũng là lúc Mao Vĩnh Thành hắn hưởng thụ nhất.
Một bên, quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương càng hối hận.
Nếu biết Mao tổng quản ra mặt sẽ dễ dàng giải quyết cái phiền toái này như thế thì hắn cần gì phải ép quốc sư Huyễn Trị ra tay, làm hại quốc sư Huyễn Trị treo ấn phong kim rời chức.
Hắn thật hối hận, hối hận đến muốn thổ huyết.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân lại đổi giọng.
- Xem ở trên mặt mũi của Hoàn Vương phủ, phần này ngọc giản lưu ảnh sẽ tạm thời gác lại, nhưng Quách hầu quân, việc này hôm nay, ngươi nhưng phải cho Tuần Tra Ti chúng ta, cho Diệp mỗ một câu trả lời thỏa đáng!
- Vì sao phái binh chiếm lĩnh Hải Nguyên thành Thượng Cổ na di cự không chuyển giao? Cự tuyệt không chuyển giao không nói, còn ngang nhiên xuất thủ, cắt chân của năm trăm tuần vệ Tuần Tra Ti ta.
- Quách quân hầu, ngươi đây là đang đánh mặt Tuần Tra Ti ta! Hôm nay, nếu ngươi không cho Diệp mỗ một câu trả lời thỏa đáng thì không xong đâu!
Nghe vậy, Quách Chương lập tức giận không chỗ phát tiết.
Diệp Chân ngươi chính là ác nhân cáo trạng trước.
Hải Nguyên hầu quốc bọn hắn đúng là đánh gãy chân năm trăm tuần vệ của Diệp Chân trước, nhưng vấn đề là hiện tại, tinh binh Hải Nguyên hầu quốc bị chém giết gần hai ngàn, còn có năm ngàn người bị chặt chân tại chỗ, ngay cả Hữu Tướng Quân Ngô Sủng cũng bị gãy chân.
Như thế vẫn chưa đủ sao?
- Diệp Tuần Phong Sứ, ngươi đây không phải đã trả thù rồi sao? Một vạn tinh binh của Hải Nguyên hầu quốc ta, năm ngàn chân gãy, tử thương hơn hai ngàn, chẳng lẽ còn chưa đủ?
- Diệp Tuần Phong Sứ, ngươi không thể khinh người quá đáng!
Quách Chương tức giận nói.
Trải qua chuyện Huyễn Trị quốc sư treo ấn phong bỏ trốn, Quách Chương cũng ý thức được Diệp Chân không phải Tuần Phong Sứ bình thường, thái độ đã không còn cường ngạnh như trước đó.
- Là Diệp mỗ khinh người quá đáng?
Diệp Chân phát ra cười lạnh một tiếng.
- Hay là Hải Nguyên hầu quốc các ngươi khinh người quá đáng? Không nhìn luật pháp Đại Chu, tụ binh đối kháng người của Tuần Tra Ti ta, còn công kích người của Tuần Tra Ti ta, chuyện này nếu là người bình thường thì đã khám nhà diệt tộc rồi...
- Diệp Tuần Phong Sứ, chỉ là hiểu lầm mà thôi, quả nhân cũng không phải...
- Khụ khụ!
Mao tổng quản ho nhẹ hai tiếng, đánh gãy lời Quách Chương, chắp tay cười nói:
- Diệp Tuần Phong Sứ, vừa rồi lão phu đã nói, thật ra chuyện này chỉ là hiểu lầm, có thể bán cho Hoàn Vương phủ ta mặt mũi hay không, không truy cứu việc này, chúng ta đến vương cung của Hải Nguyên hầu quốc ngồi xuống, lại từ từ thương nghị việc này, như thế nào?
Ý tứ của Mao tổng quản rất đơn giản, trước bình việc này, đến vương cung của Hải Nguyên hầu quốc, lấy thêm ra Hoàn Vương phủ ép Diệp Chân một đầu, cùng với Diệp Chân và Hải Nguyên hầu quốc quốc quân Quách Chương, ba nhà chia sẻ lợi ích Thượng Cổ na di trận của Hải Nguyên hầu quốc này.
Đến lúc đó chia thế nào sẽ hoàn toàn do hắn định đoạt.
Thế nhưng Diệp Chân lại không tra lời hắn, mà lần nữa gật đầu nói.
- Tốt, mặt mũi của Hoàn Vương phủ đương nhiên phải cho, như vậy chuyện năm trăm tuần vệ của ta bị gãy một chân, ta sẽ không truy cứu nữa.
Nghe vậy, Quách Chương lật một lườm một cái, chỗ tốt ngươi đã chiếm hết, thù cũng đã báo, tức cũng đã thả, còn truy cứu cái gì?
- Nếu việc đã như vậy, bản sứ cũng nhân lúc Quách hầu quân cũng ở đây, bản sứ ngay tại chỗ chấp hành công vụ.
Nói đến đây, Diệp Chân cực kỳ nghiêm túc lộ ra lệnh bài Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai của mình.
- Theo Đại Chu luật, Thượng Cổ na di trận trong các phong quốc, tất cả sẽ do người của Tuần Tra Ti quản hạt phong quốc đó chấp chưởng.
- Từ giờ trở đi, Thượng Cổ na di trận của Hải Nguyên thành sẽ do Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai chấp chưởng, mời Quách hầu quân hiện tại lập tức giao ra phòng ngự của Thượng Cổ na di trận Hải Nguyên thành, cùng với nhà kho, quân doanh, sổ sách, và lệnh bài của Thượng Cổ na di trận na di Hải Nguyên thành.
Mấy câu nói đó, Diệp Chân nói vô cùng nghiêm túc, Quách Chương và Mao tổng quản của Hoàn Vương phủ nghe thấy vậy đều giật mình.
Quách Chương thì nhìn về phía Hoàn Vương phủ Mao tổng quản.
Diệp Chân đây là tới thật, hơn nữa theo luật của Đại Chu cũng như thế, bây giờ Diệp Chân chính thức chấp hành công vụ, hắn tìm không ra chỗ hổng trong đó, lại không dám tại chỗ từ chối.
Dù sao ngay vừa rồi, Diệp Chân vừa cho hắn bài học sinh động cái gì gọi là uy phong của Tuần Tra Ti.
Một chứng cứ nho nhỏ và thân phận đã quốc sư của hắn bỏ đi, còn phải làm cho hắn nuốt lại răng và máu vào miệng.
Nhưng, vị Mao tổng quản của Hoàn Vương phủ lại buồn bực.
Hiện tại, hắn mới xem như nghĩ rõ ràng, vị Tuần Phong Sứ Diệp Chân trước mắt này là hiểu rõ mà còn giả vờ hồ đồ, coi hắn là khỉ đùa nghịch!
Ngoài miệng nói đang cho Hoàn Vương phủ bọn hắn mặt mũi, nhưng trên thực tế thì một chút mặt mũi cũng không cho, giả ngây giả dại trực tiếp muốn lấy quyền khống chế Thượng Cổ na di trận của Hải Nguyên thành.
Mao tổng quản nháy mắt nổi giận.
Lập tức, Mao tổng quản trầm mặt xuống, ngoài cười nhưng trong không cười nói.
- Diệp Tuần Phong Sứ, ngươi xem nhà ta như khi khỉ đùa nghịch?
- Diệp Tuần Phong Sứ, ta cũng nói rõ cho ngươi, Thượng Cổ na di trận Hải Nguyên thành này, Hoàn Vương điện hạ đã tiếp quản, Tuần Phong Sứ đường thứ hai các ngươi có thể đóng quân kiểm tra thương khách hành sử tứ phương để hoàn thành chức trách Tuần Tra Ti các ngươi, nhưng sự vụ khác thì không có quan hệ gì với các ngươi!
Mao tổng quản lạnh lùng nói.
Nói xong, ánh mắt Mao tổng quản nhìn về phía quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương.
- Quách quân hầu, phái thủ vệ tinh nhuệ vận hành Thượng Cổ na di trận, nếu Diệp Tuần Phong Sứ muốn phái người giám thị thì để hắn giám thị là được, tất cả cái khác như thường lệ, chúng ta đi!
Nói xong, Mao tổng quản và một nhóm hơn trăm tên thái giám lập tức rời khỏi.
Quách Chương cũng không chịu nổi khí thế của Mao tổng quản, huống hồ Mao tổng quản nói rất hợp ý hắn, cũng lập tức rời khỏi.
Ánh mắt của Diệp Chân phát lạnh, Hoàn Vương phủ này đã ảnh hưởng đến lợi ích của hắn, nhưng Diệp Chân vẫn có khắc chế, việc cấp bách hiện tại là tiếp quản Thượng Cổ na di trận.
- Quách hầu quân, nếu ngươi không ngay tại chỗ giao tiếp mà rời khỏi nơi này, bản sứ đảm bảo, ngươi nhất định sẽ hối hận!
Diệp Chân lạnh lùng nói.
- Đến lúc đó, Quách hầu quân sợ là cầu giao dịch với Tuần Phong Sứ còn phải xem tâm tình của Tuần Phong Sứ!
Bị Diệp Chân nói như thế, Quách Chương hơi do dự.
Dù sao tên tuổi của Tuần Tra Ti cũng không phải trưng cho đẹp.
Vừa mới làm bộ quay người rời khỏi, Mao tổng quản lại như gió lốc xoay người.
- Diệp Tuần Phong Sứ, lời này của ngươi là hù dọa Quách hầu quân, hay là đang hù dọa Hoàn Vương phủ.
- Quách hầu quân, chúng ta đi, có Hoàn Vương điện hạ ở trên, cho dù Diệp Chân hắn có ba đầu sáu tay thì cũng không cách nào làm gì được ngươi!
Khi đang nói chuyện, Mao tổng quản đã mang theo quốc quân Hải Nguyên hầu quốc đi xa.
- Quách hầu quân, Mao tổng quản, chớ có sai lầm.
Thanh âm của Diệp Chân từ xa vang lên, nghe thấy vậy, Mao tổng quản lại phi một tiếng.
- Chỉ là hoàng khẩu tiểu nhi mà dám uy hiếp Hoàn Vương phủ, tin rằng ngươi cũng không làm nên được sóng gió gì!
Nhìn thân ảnh Quách Chương và kia Mao tổng quản biến mất, ánh mắt của Diệp Chân đột ngột biến thành vô cùng lăng lệ.
- Hừ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, thật xem Tuần Phong Sứ đường thứ hai là giấy muốn nặn sao nặn à.
- Đây chính là các ngươi tự tìm!