← Quay lại trang sách

Chương 1923 Cửu Tiêu Thần Lôi

Cho dù Diệp Chân đang hướng vào vòng xoáy dung nham, chuẩn bị đầy đủ, nhưng khi chân chính vọt vào vòng xoáy dung nham, nhiệt độ cao kinh khủng kia đập vào mặt, vẫn để cho trong lòng Diệp Chân sinh ra một tia có thể bị hóa thành tro bụi liền hay không?

Cái ý niệm này chợt hiện ra rồi biến mất.

Trong thời gian ngắn, hộ thể linh giáp bên ngoài thân Diệp Chân trở nên nát bấy, Phụ Cốt Hỏa Diễm châu vừa mới luyện hóa không bao lâu phun ra mảng lớn mảng lớn ngọn lửa màu xanh lục, bảo vệ được chặt chẽ Diệp Chân, bảo vệ cho Diệp Chân không chịu tổn thương do những dung nham kia tỏa ra nhiệt độ vô cùng cao.

Nhưng khi nhiệt độ tràn ra, chính là muốn đốt chát Diệp Chân hóa thành tro bụi trong thời gian ngắn.

Cho dù bên ngoài thân giăng đầy hoa văn huyền ảo, có long lân giáp ngụy thân, cũng không cách nào ngăn cản được nhiệt độ kinh khủng này.

Hộ Thuẫn Hỏa Diễm được ngưng tụ thành từ Phụ Cốt Hỏa Diễm châu tan rã thật nhanh ở trong dòng sông dung nham, cùng một giây, Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên của Diệp Chân chợt lóe lên tia sáng, Lôi Quang chói mắt gia trì một tầng Lôi Quang Bích Lũy ngay phía ngoài bên ngoài thân Diệp Chân.

Diệp Chân chỉ có thể cố gắng dùng những thủ đoạn này tranh thủ thời gian, tranh thủ được tiến vào lối đi dung nham trong lưu ảnh ngọc giản, áp lực của Diệp Chân sẽ được giảm bớt.

Diệp Chân tin, nếu Vương Bạch Mục dám vào này vòng xoáy dung nham, lối đi dung nham tuyệt đối sẽ không quá xa.

Cũng khi tiến vào vòng xoáy dung nham chớp mắt, Diệp Chân lập tức tiến vào trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh, thần niệm nhanh chóng chạy dọc theo phương xa, nhìn thấy hỏa linh lực không chỗ nào không có.

Diệp Chân thúc giục Nguyên Linh, tốc độ thần niệm cực nhanh, trong thời gian ngắn đã tràn ra phạm vi gần năm mươi dặm trong vòng xoáy dung nham.

Nhưng thấy tình hình, lại để cho Diệp Chân ngẩn người.

Đi sâu vào trong vòng xoáy dung nham, căn bản không có lối đi dung nham, phía dưới, là trung tâm dung nham, nhiệt độ càng kinh khủng hơn, kinh người hơn.

Diệp Chân dám cam đoan, nếu hắn dám vọt vào nơi đó, tuyệt đối sẽ hóa thành tro bụi ngay tức khắc.

Hơn nữa, thần niệm đi sâu vào vòng xoáy dung nham, Diệp Chân lại không có tìm được thân ảnh của Vương Bạch Mục.

Vậy Vương Bạch Mục xông vào rồi biến mất ở đâu rồi?

Diệp Chân tuyệt đối dám chắc Vương Mục Bạch đã lao về vòng xoáy dung nham sau khi thi triển ra độn pháp ẩn núp.

Thi triển độn pháp, yêu cầu một hoàn cảnh tương đối ổn định.

Giống như Dung Nham Địa Ngục hải này, dung nham không ngừng tản ra nhiệt độ kinh khủng, ba động bạo liệt, dù có độn pháp giống vậy, chính là Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân cũng không có bất kỳ đất dụng võ ở chỗ này.

Dưới tình huống này, Vương Bạch Mục tuyệt đối không thể nào ẩn độn.

- Đi đâu?

Sau khi Diệp Chân cuồng thúc thần niệm, thần niệm ở gần Hỏa Linh Lực, đã tràn ra, tìm kiếm khắp bốn phương tám hướng, da thịt quanh thân đã truyền đến một loại đau nhức như bị thịt nướng vậy.

Diệp Chân cảm giác, trong mười hơi thở, hắn muốn tìm được lối đi rời đi như lời nói, sẽ không chịu đựng nổi.

Nhưng, trong nháy mắt tiếp theo, vẻ mặt của Diệp Chân ngẩn ra.

Phía bên phải của hắn, phía sau vách đá vòng xoáy dung nham, lại có một lối đi dung nham ở trung tâm.

Diệp Chân đã không còn thời gian để ngẫm nghĩ này trong Dung Nham Địa Ngục hải, làm sao sẽ xuất hiện một lối đi dung nham ở ngay trung tâm, theo bản năng, thân hình của Diệp Chân động một cái, đa mang theo vô số dung nham xông phá vòng xoáy, tiến vào lối đi dung nham ở ngay chính giữa.

Chớp mắt khi đột nhập vào lối đi dung nham, gánh nặng trong lòng của Diệp Chân đã được cởi bỏ.

Nhiệt độ lối đi dung nham này cũng rất cao, nhưng dễ chịu hơn rất nhiều so với ở trong dung nham.

Hơn nữa, so với nhiệt độ cao nơi này mà nói, trong lối đi còn truyền đến một chút chút lạnh lẻo.

Diệp Chân than thở tạo vật thật thần kỳ, đồng thời cẩn thận bay vút lên cao, đi sâu vào trong lối đi.

Ầm!

Một đoàn dung nham đỏ thẫm chợt nổ tung từ vách đá dưới lối đi dung nham, dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, trực tiếp nổ một thân Diệp Chân.

Địa tâm dung nham kia tản ra nhiệt độ kinh khủng, trong thời gian ngắn đã phá vỡ hỏa diễm hỗ thuẫn và lôi đình bích lũy của Diệp Chân, ngay cả ngụy long lân bên ngoài thân Diệp Chân cso đặc tính nước hỏa không thể vây vào, cũng đang kịch liệt bạo liệt hóa thành mảnh vụn.

Mảng lớn mảng lớn da thịt, trong thời gian ngắn bị nướng chín như thế, một bộ phận da thịt phần lưng, thậm chí hóa thành than đen.

Diệp Chân đau đớn, hít vào một ngụm khí lạnh, đồng thời tăng tốc đi tới, trong lối đi hẹp này, bốn phương tám hướng đều có sóng linh lực của hỏa diễm vô cùng mãnh liệt, ngay cả Kiếm Tâm Thông Minh của Diệp Chân cũng không hiệu nghiệm ở chỗ này.

Chỉ có thể chống cự.

May mắn chính là, sau khi thần niệm của Diệp Chân chìm vào Tinh Hồn châu Đại Phong, dù không phát động Phong Thiểm Lược, tốc độ cũng cực nhanh.

Trôi qua hai mươi hô hấp, đã đi được gần bốn trăm dặm trong lối đi dung nham nơi này, sau khi bị dung nham gây tổn thương ba lần, lối đi dung nham dần dần trở nên rộng rãi.

Diệp Chân cũng không dám có bất kỳ dừng lại, lúc này lối đi dung nham, đã rất giống với lối đi dung nham trong lưu ảnh ngọc giản của Diệp Chân.

Mỗi một màn trong lưu ảnh ngọc giản, Diệp Chân đều thấy rất nhiều lần.

Cho nên đoạn lối đi dung nham này, Diệp Chân đã hết sức quen thuộc.

Tốc độ bay tăng lên, sau nửa canh giờ, Diệp Chân đã chạy gần tám nghìn dặm trong lối đi dung nham.

Lúc này, lối đi dung nham đã dần dần bắt đầu có biến hóa, nhiệt độ vẫn rất cao, nhưng vẫn ở trong phạm vi Diệp Chân có thể chịu đựng.

Cực kỳ đột ngột, Diệp Chân đang bay rất nhanh chợt dừng một cái rất nhanh.

- Ngươi?

Vương Bạch Mục chạy thoát trước đó, trong nháy mắt vang lên tiếng kinh hô:

- Ngươi làm sao tìm được nơi này?

Diệp Chân hơi dừng lại thân hình cười lạnh:

- Ta làm sao tìm được? Không phải trong lưu ảnh ngọc giản của ngươi chỉ cho ta có một lối đi sao?

- Không đúng, trong lưu ảnh ngọc giản, ta cũng không có phương pháp viết tìm kiếm lối vào....

Lời nói được phân nửa, âm thanh của Vương Bạch Mục đột nhiên dừng lại, sau đó nhìn chòng chọc vào Diệp Chân, trong con ngươi dấy lên vô số hận ý.

- Là ngươi!