Chương 1922 Hắn Là Chính Chủ?
Đây làm cho Kê Công Việt và Kê Diên vốn chuẩn bị đuổi bắt Diệp Chân và Vương Bạch Mục, thân hình của bọn hắn lóe lên.
Kê Thông Đoạn hoảng sợ phát hiện, thân là Đạo Cảnh Tôn Giả, lúc này huyết nhục hai tay của hắn đã bị đốt lộ ra xương trắng, những vị trí khác mà Tam Tuyệt Độc Long diễm bám vào, máu thịt cũng đang bị thiêu hủy mảng lớn mảng lớn.
Kê Công Việt vô cùng khiếp sợ phát hiện, tình huống trước mắt của Kê Thông Đoạn, nếu bọn họ không giúp đỡ, Kê Thông Đoạn là Đạo Cảnh Tôn Giả, nói không chừng sẽ bị Tam Tuyệt Độc Long diễm này từ từ đốt chết.
Hơn nữa, còn là kiểu đốt hồn phi phách tán.
Chủ yếu là Tam Tuyệt Độc Long diễm trước mắt này quá mức quỷ dị.
Nhị Trưởng Lão Tam Nhãn Ma tộc Kê Công Việt đã từng gặp qua Tam Tuyệt Độc Long diễm, nhưng hắn thấy qua Tam Tuyệt Độc Long diễm cực kỳ bá đạo, lại rất dễ dập tắt.
Không giống như loại Tam Tuyệt Độc Long diễm trước mắt này, như phụ cốt chi hỏa, dập thế nào vẫn bất diệt.
Hơn nữa thế lửa còn đang không ngừng mạnh hơn.
Nếu bọn họ không quản, Kê Thông Đoạn thật có khả năng hoàn toàn vẫn lạc.
Trơ mắt nhìn một vị Đạo Cảnh Tôn Giả bổn tộc vẫn lạc, hai người Kê Công Việt và Kê Diên không làm được không nói, nếu Kê Thông Đoạn thật sự bỏ mình.
Vậy thì đối với bọn họ Tam Nhãn Ma Tộc mà nói, tuyệt đối là một tổn thất thật lớn.
Đối bất kỳ một tộc quần nào mà nói, mỗi một vị cường giả Đạo Cảnh đều vô cùng trân quý.
Cho nên, không chút do dự, Kê Công Việt và Kê Diên liền đánh về phía Kê Thông Đoạn, ý đồ cứu hắn.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, hai người lần nữa ngây dại, mặc cho bọn hắn chưởng ra gió mãnh liệt cỡ nào, cũng không cách nào dập tắt Tam Tuyệt Độc Long diễm trên người Kê Thông Đoạn, ngược lại thế lửa càng ngày càng mạnh.
Thậm chí, Kê Công Việt hắn lấy ra số lượng lớn đất sét và nước từ Giới Tử Tiểu Thế Giới trong cơ thể, ý đồ tắt lửa cho Kê Thông Đoạn.
Nhưng lại không có một chút tác dụng nào.
Cho dù trước đó Kê Thông Đoạn ngưng luyện ra nước và đất sét từ Tam Huyền Thiên Thủy, cũng không cách nào dập tắt Tam Tuyệt Độc Long diễm.
Đây làm cho Kê Công Việt ngây người trợn tròn mắt.
Ở đâu ra ngọn lửa khó chơi như thế này?
Các loại linh lực bí pháp được dùng, đều không diệt được hết ngọn lửa trước mắt này.
Đương nhiên, cũng không phải nói bọn họ không thể làm gì Tam Tuyệt Độc Long diễm.
Chủ yếu là ném chuột sợ vỡ bình, một ít uy năng cường đại thần thông bí pháp, vẫn có thể dập tắt Tam Tuyệt Độc Long diễm.
Nhưng dập tắt Tam Tuyệt Độc Long diễm, đồng thời có thể cũng sẽ giết chết Kê Thông Đoạn tại chỗ.
Cho nên lúc này đã lâm vào tình cảnh lưỡng nan.
Mà Diệp Chân thừa dịp cơ hội khó có này, theo sát sau lưng Vương Bạch Mục, trốn vào trung tâm vòng xoáy dung nham của Dung Nham Địa Ngục hải.
Nhưng ngay khi trốn vào vòng xoáy dung nham, Diệp Chân cũng nhìn thấy hai người Kê Công Việt hợp lực, cũng diệt không hết Tam Tuyệt Độc Long diễm đang thiêu hủy bên ngoài thân Kê Thông Đoạn.
Trên người Kê Thông Đoạn, rất nhiều vị trí máu thịt mỏng manh, đã bị thiêu hủy lộ ra xương trắng.
Nhìn một màn này, Diệp Chân chui vào vòng xoáy dung nham nhiệt độ kinh người kia hít vào một ngụm khí lạnh.
Lần đầu tiên, hắn phát hiện ra, Hậu Thiên Linh Bảo để nguyên linh Hỏa Linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa vào mới luyện thành không bao lâu lại có uy lực còn kinh khủng hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn.
Phụ Cốt Hỏa Diễm Châu thật ra chính là Hậu Thiên Linh Bảo tàn phế được luyện chế từ tinh hạc của Toan Nghê, mà Diệp Chân được Thiên Miếu đưa cho trước đó, cũng gọi là Độc Long châu.
Bởi vì thiếu Khí Linh, mặc dù Độc Long châu kia có phẩm chất Hậu Thiên Linh Bảo, lại không có uy lực của Hậu Thiên Linh Bảo, là một vật chết.
Nhưng trong tay Diệp Chân lại gặp được cơ duyên xảo hợp, có được Hỏa Linh của Tiên Thiên Phụ Cốt Lân hỏa.
Mà trùng hợp Nguyên Linh A Sửu trong Thận Long châu, coi như chính là một trong lão tổ tông của Long Tộc, biết phương pháp sử dụng Tam Tuyệt Độc Long diễm này.
Nên đã dẫn đạo Hỏa Linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa học tập Tam Tuyệt Độc Long diễm.
Nhưng thời hạn học tập, thời gian yêu cầu ít nhất mười năm.
Nhưng nếu ở trong Thận Long châu Tu luyện, chỉ cần một năm, đã có hiệu quả tu luyện mười năm.
Từ sau khi Diệp Chân lấy được Độc Long châu, coi như đã có gần một năm rưỡi, ở trong Thận Long châu, chính là thời gian mười lăm năm.
Thời gian mười lăm năm đã đủ cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu dạy dỗ Hỏa Linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân hỏa tất cả.
Sau khi Diệp Chân tiến hành khổ tu trong Thận Long châu, tự mình để cho hai người tiến hành dung hợp.
Lúc đó, một Hậu Thiên Linh Bảo Phụ Cốt Hỏa Diễm châu mới tinh được sinh ra.
Một cái Hậu Thiên Linh Bảo có hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân hỏa làm Khí Linh.
Uy lực của Phụ Cốt Hỏa Diễm châu này quá mức bá đạo, Diệp Chân vẫn chưa được thử qua, ngược lại theo như A Sửu giải thích, là tuyệt đối có thể uy hiếp và thương tổn tới cường giả Đạo Cảnh.
Hôm nay, Diệp Chân thuận thế lấy ra, muốn cho Đạo Cảnh Tôn Giả Kê Thông Đoạn không ngừng truy kích mình một chút hấp dẫn, tranh thủ được cho bản thân thời gian trốn vào vòng xoáy Dung Nham.
Nhưng ngay cả Diệp Chân cũng không nghĩ đến, Phụ Cốt Hỏa Diễm châu này ra tay một cái, uy lực lại kinh thiên động địa như thế.
Trên bầu trời, Kê Công Việt chỉ ngẩn ngơ một khắc, ánh đao giống như một dải lụa từ trong tay hắn chém ra, trong thời gian ngắn hướng về phía thần hồn của Kê Công Việt đang bị vây khốn bởi ngọn lửa, chém ra hàng trăm hàng ngàn vệt ánh đao.
Mỗi một vệt ánh đao, cũng kỳ diệu tới đỉnh cao.
Mỗi một vệt ánh đao, vô cùng xảo diệu chém đứt Tam Tuyệt Độc Long diễm màu xanh lục bám vào da thịt và máu thịt, thiêu đốt ở bên ngoài thân Kê Thông Đoạn.
Trong nháy mắt, Huyết Hỏa tung tóe, nhưng Tam Tuyệt Độc Long diễm giăng đầy bên ngoài thân Kê Thông Đoạn lại giảm bớt thật nhanh.
Một hai hô hấp đi qua, chỉ còn lại Tam Tuyệt Độc Long diễm đang cháy bừng bừng, bám vào trên xương.
Sắc mặt của Kê Công Việt nghiêm lại, đồng thời, ánh đao trực tiếp chém tới Tam Tuyệt Độc Long diễm bám trên xương của Kê Thông Đoạn.
Đây mới diệt được Tam Tuyệt Độc Long diễm quanh thân Kê Thông Đoạn, nói cho đúng là Phụ Cốt Tam Tuyệt Độc Long diễm.
Lúc này, Đạo Cảnh Tôn Giả Kê Thông Đoạn đã biến thành một cái hồ lô máu, máu tươi cả người phảng phất giống như thủy triều đầm đìa chảy xuống.
Nhưng, cường giả Đạo Cảnh có sức sống và thực lực cường đại, để cho vô số thương thế trên toàn thân Kê Thông Đoạn trong mấy hơi thở ngắn ngủi đã được cầm máu.
Nhưng, sau khi Kê Thông Đoạn cầm máu được, càng thêm thảm!
Sau khi bị Kê Công Việt gọt thịt, gọt cốt diệt đi ngọn lửa đang cháy bừng bừng, Kê Thông Đoạn đường đường là Đạo Cảnh Tôn Giả lúc này đã không còn hình người rồi.
Hai cái lỗ tai, nửa cái mũi, hai cái tay và một cái chân cũng đã biến mất không thấy, trên dưới cả người, cơ hồ không có một khối da thịt hoàn chỉnh.
Không chỉ là thương thế bên ngoài thân, ngay cả khí tức của Kê Thông Đoạn cũng yếu đi không ít so với trước kia, muốn hoàn toàn khôi phục, sợ rằng cần thời gian không ngắn.
- Nhị.... Nhị Trưởng Lão. Chuyện này..... Ngọn lửa này.... Quá đáng sợ....
Kê Thông Đoạn sống sót sau tai nạn, ngay cả nói chuyện cũng không lanh lẹ.
Ý chí của mỗi cường giả Đạo Cảnh đều cứng rắn như sắt, nhưng mới vừa trải qua việc kia mấy hơi thở, lại giống như trải qua Địa Ngục chân chính để cho Kê Thông Đoạn có một loại cảm giác sống không bằng chết.
- Đây là Tam Tuyệt Độc Long diễm, nhưng càng thêm lợi hại so với Tam Tuyệt Độc Long diễm chúng ta biết.
Kê Công Việt gật đầu nói.
- Nhìn tình huống của ngươi đã không thích hợp truy kích, ngươi ở ở nơi này chữa thương cho tốt, đồng thời giám sát Dung Nham Địa Ngục hải này, nhìn một chút có động tĩnh khác hay không? Chúng ta đi đuổi theo hai tên kia.
Kê Công Việt giao phó.
Thấy Diệp Chân chạy vào vòng xoáy dung nham, Kê Công Việt ngược lại cũng không gấp.
Trong Dung Nham Địa Ngục hải, cũng không phải bất luận kẻ nào cũng có thể tùy ý tự tiện xông vào.
Không đợi Kê Thông Đoạn đáp lời, Kê Công Việt đã xoay người rời đi.
- Trưởng lão, cẩn thận một chút. Mới vừa rồi, chúng ta đuổi giết Địch Khoát Hải, mặc dù chỉ có tu vi Huyền Cung cảnh, nhưng chiến lực, lại mạnh ngang với cường giả Giới Vương cảnh hậu kỳ, thủ đoạn cũng vô cùng quỷ dị. Tốc độ di động kia, lại còn nhanh hơn so với cường giả Đạo Cảnh. Ta hoài nghi.....
Thân hình Kê Công Việt vừa mới lóe lên, chợt dừng lại:
- Hoài nghi gì?
- Ta hoài nghi sau lưng Địch Khoát Hải này căn bản không có ai, Địch Khoát Hải này, hắn chính là chính chủ.
Kê Thông Đoạn dùng âm thanh yếu ớt nói.
- Ngươi nói hắn chính là kẻ trộm vườn hoa quả của chúng ta?
- Nói không chừng, bản lĩnh tiểu tử này thật quỷ dị. Nhưng ta có thể khẳng định tiểu tử này tuyệt đối có quan hệ với kẻ trộm đó!
Kê Thông Đoạn nói.