Chương 1930 Thiên Tuyệt đan
Chỉ là cường giả Đạo cảnh cũng không dễ lợi dụng như vậy.
Người có thể tu luyện tới Đạo cảnh chắc chắn là lịch duyệt phong phú, tâm tư kín đáo không tầm thường, tuyệt đối không phải tùy tiện bày cục là có thể lợi dụng.
Rất nhanh, Hỏa Linh Lực Diệp Chân chặn ở ngàn dặm bên ngoài bị bắn thủng.
Để lại cho Diệp Chân không nhiều thời gian lắm.
Trong lúc bất chợt, Diệp Chân buông lỏng chân mày.
- Xem ra chỉ có thể như vậy.
Diệp Chân xoay mình nhìn về phía Vương Bạch Mục.
Vương Bạch Mục tựa hồ nghĩ tới điều gì, lộ vẻ mặt sợ hãi vạn phần.
- Ngươi muốn làm gì? Đừng giết ta, ta rất hữu dụng! Ngươi buông ta ra, hai người chúng ta cùng liều mạng chưa chắc không có cơ hội chạy trốn. Thật, ta rất hữu ích.
Vương Bạch Mục nóng nảy.
- Chỉ cần đừng giết ta, ngươi muốn ta làm gì, ta sẽ nghe theo ngươi.
Khóe miệng Diệp Chân xuất hiện một tia lãnh ý,
- Lời này tin được không?
Vương Bạch Mục còn muốn giải bày, thần hồn lực lượng hào hùng đã bao phủ hắn lại.
- Không cần phản kháng, đây là cơ hội sống còn duy nhất của ngươi. Thật ra thì ngươi nên vui mừng....
Diệp Chân nỉ non, Vương Bạch Mục lộ vẻ mặt đầy hoảng sợ, thân hình biến mất tại chỗ.
Vương Bạch Mục bị Diệp Chân ném vào không gian trong Thận Long châu.
- Xong!
Diệp Chân lóe lên hào quang một cái rồi biến mất, ở trong đường hầm để lại một cổ không gian ba động vô cùng huyền dị.
Hắn cũng không phải quay trở lại Thận Long châu.
Chuyện lợi dụng không gian bên trong Thận Long châu bảo vệ tánh mạng, không phải vạn bất đắc dĩ, Diệp Chân sẽ không dám dùng.
Bởi vì cho tới bây giờ, Diệp Chân còn có một vấn đề không rõ ràng.
Nếu bản thân hắn cũng tiến vào Thận Long châu, Thận Long châu sẽ lấy hình dạng gì tồn tại.
Một hạt bụi?
Hay lại là bản thân Thận Long châu?
Hoặc tầng tầng điểm sáng linh lực?
Có thể bị cường giả Đạo cảnh có thần hồn lực cường đại tìm ra hoặc một ít bí pháp có thể chấn vỡ hư không phát hiện không?
Diệp Chân không chắc chắn, lại không dám thử.
Không chỉ có Diệp Chân không xác định, Thận Long Nguyên Linh A Sửu cũng không thể xác định.
Nguyên Linh A Sửu có thể khẳng định nếu Thận Long châu không bị phong ấn thì có thể dung hợp hoàn mỹ hoàn cảnh chung quanh, dù Tạo Hóa Thần Nhân đứng đầu nhất dùng thần niệm quét từng tấc đất cũng không phát hiện được.
Nhưng bây giờ Thận Long châu bị phong ấn hơn phân nửa uy năng thì không nói được rồi.
Cho nên Diệp Chân có thể ném bất kỳ kẽ nào khác vào Thận Long châu để tránh nguy hiểm, duy chỉ có mình không thể tiến vào Thận Long châu tránh nguy hiểm.
Mà lúc này Diệp Chân thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn trốn vào hư không trước mắt.
Bên trong Dung Nham Địa Ngục Hải, sức mạnh nham tương quá kịch liệt, hơn nữa tất cả Hỏa Linh Lực không ngừng xung đột lẫn nhau, Diệp Chân không có biện pháp trốn vào.
Tuy lực lượng nơi này lại tương đối ổn định.
Cho dù Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn vô cùng cao minh, Diệp Chân cũng không dám có chút khinh thường nào.
Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn quả thật thần kỳ, dù cường giả Đạo cảnh gần ngay trước mắt cũng không thể lấy thần niệm phát hiện hắn.
Nhưng nếu dùng một ít bí pháp như chấn động hư không sẽ bức Diệp Chân đi ra ngoài.
Diệp Chân đã từng trải qua cảnh ngộ như thế.
Cho nên trong chớp mắt thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, Diệp Chân liền trốn vào bên trong thủy linh lực, chui vào chính giữa vũng bùn Ngũ Miêu Lưu Quả.
Cho dù Đạo cảnh Tam Nhãn Ma tộc Tôn Giả có thủ đoạn cũng tuyệt đối không vạ lây thiên địa linh vật Ngũ Miêu Lưu Quả trân quý.
Cho nên ở gần Ngũ Miêu Lưu Quả hẳn là an toàn nhất.
Hơn nữa cử động lần này có thể nói nhất cử lưỡng tiện.
Một khi Kim Bối Ngạc Long cùng Đạo cảnh Tam Nhãn Ma tộc tôn giả liều chết lưỡng bại câu thương, Diệp Chân có thể hái Ngũ Miêu Lưu Quả trước.
Đáng tiếc là ý tưởng vô cùng tốt đẹp, thực tế lại cực kỳ tàn khốc.
Thái Cổ hung thú Kim Bối Ngạc Long càng nôn nóng hơn hắn.
Lúc còn cách Ngũ Miêu Lưu Quả mười dặm, một bình chướng vô hình chắn trước mặt Diệp Chân.
Bình chướng không mạnh, Diệp Chân thoáng phát lực liền có thể cưỡng ép xông qua.
Nhưng tuyệt đối sẽ kinh động năm đầu Kim Bối Ngạc Long vô cùng hung ác, đưa tới bọn nó phản kích ác liệt.
Cũng chính là vào lúc này, âm thanh phá không vang lên.
- Ồ, đâu rồi? Tại sao không thấy Người?
Kê Công Việt nhíu lông mi, chóp mũi Kê Diên tản ra một vòng linh quang phát tán ra bốn phương tám hướng.
- Nhị trưởng lão, bọn họ đã tới nơi này, khí tức họ Địch cùng Vương Bạch Mục đến chỗ này lại biến mất.
Tam Nhãn Ma tộc Đạo cảnh Tôn Giả Kê Diên tản linh quang trên chóp mũi, ngửi vết máu trước mặt một cái, lại sờ một cái, cuối cùng dùng đầu lưỡi nếm nếm.
- Giọt máu tươi mới rơi ở chỗ này không vượt qua nửa canh giờ, cũng chính là một khắc đồng hồ. Ngoài ra, ta cảm ứng được không gian ba động nóng rực phát sinh không lâu, hẳn là trước khi chúng ta tới, hai tên kia thi triển bí pháp không gian rời đi.
Kê Diên phán đoán.
Kê Diên làm ra nhiều phán đoán như vậy, nhưng Tam Nhãn Ma tộc Nhị trưởng lão Kê Công Việt lại không có bất kỳ đáp lại, lúc Kê Diên ngẩng đầu liền thấy Kê Công Việt nhìn chằm chằm chính giữa vũng bùn, nơi Ngũ Miêu Lưu Quả loé lên linh quang.
- Thiên địa linh vật?
Kê Diên chỉ nhìn một cái liền hít vào một ngụm khí lạnh.
- Không ngờ Địch Khoát Hải dùng ba mươi viên Linh Hư quả treo giải thưởng là vì thiên địa linh vật Ngũ Miêu Lưu Quả.
Kê Công Việt vừa nói vừa cười ha hả.
- Linh vật Ngũ Miêu Lưu Quả có thể bổ sung bổn nguyên! Trời không tuyệt Tam Nhãn Thần tộc ta, có Ngũ Miêu Lưu Quả bổ sung thọ nguyên, lão tổ tông có hy vọng trở thành Tạo Hóa Thần Nhân, một khi lão tổ tông tấn cấp Tạo Hóa Thần Nhân....Ha ha ha ha....
Giờ khắc này, Kê Công Việt cười chấn động tứ phương, thanh âm phá thạch, chấn không khí nổi lên rung động, toàn bộ vũng bùn bị tiếng cười chấn động, sôi sùng sục nhảy lên.
Rống!
Đại sơn dài hơn trăm thước như chậu máu xoay mình phóng lên từ vũng bùn, Kim Bối Ngạc Long không chịu nổi tiếng cười Kê Công Việt, vén lên một lớp bùn đất, tức giận gầm hét về phía Kê Công Việt.
Lúc năm Kim Bối Ngạc Long vô cùng to lớn giương miệng to như chậu máu gầm thét về phía bọn hắn, Kê Công Việt lập tức ngừng cười lại, vẻ mặt trở nên cứng ngắc.
- Năm Thái Cổ hung thú Kim Bối Ngạc Long nửa bước Đạo cảnh tu luyện không biết bao nhiêu năm...
Kê Diên cũng trợn tròn mắt.
Cùng thời khắc đó, Diệp Chân có chút bất đắc dĩ.
Năm Kim Bối Ngạc Long quá cẩn thận, cho dù bị tiếng cười Kê Công Việt kích thích cũng chỉ rối rít gầm thét thị uy, nhưng bảo vệ Ngũ Miêu Lưu Quả không buông lỏng một chút nào.
Diệp Chân chỉ có thể bất đắc dĩ mượn cơ hội nhanh chóng bay một vòng tròn lớn, chui đến phía sau vòng bảo hộ mười dặm Ngũ Miêu Lưu Quả được năm Kim Bối Ngạc Long bảo vệ.
Sau đó hắn tận lực trốn sâu trong lòng đất.
Nếu như bị Kê Công Việt phát hiện hành tung, tính toán của hắn không chỉ không được như ý, đến lúc đó đừng nói lấy được Ngũ Miêu Lưu Quả, bảo vệ tánh mạng cũng khó.
Thận trọng lui một khoảng cách, Kê Công Việt cũng không muốn đối mặt năm Thái Cổ hung thú Kim Bối Ngạc Long pháp lực vô biên.
- Ngươi có thể xác định bọn họ đã rời đi không?
Kê Công Việt quay đầu hỏi.
- Địch Khoát Hải treo giải thưởng chính là Ngũ Miêu Lưu Quả, bây giờ thấy Ngũ Miêu Lưu Quả lại không có bất kỳ động tác, biết khó mà lui, trực tiếp thi triển thần thông không gian thoát đi. Mặc dù không phù hợp lẽ thường nhưng phía sau có truy binh đuổi theo, trước mắt có năm Thái Cổ hung thú Kim Bối Ngạc Long, đừng nói là hai võ giả dưới Đạo cảnh, cho dù hai người chúng ta ứng phó cũng gặp phải hung hiểm, chỉ có thể rút đi.
Nhiều năm kinh nghiệm nói cho hắn biết phải cẩn thận mới là vương đạo.
Bởi vì lúc trước Đạo cảnh tôn giả Kê Thông Đoạn thiếu chút nữa bị Địch Khoát Hải ám toán đến mất mạng.
Mặc dù lúc đó Địch Khoát Hải chỉ có tu vi Huyền Cung cảnh trung kỳ nhưng hắn vẫn không dám có bất kỳ xem thường.
- Chắc vậy....
Lời đến khóe miệng, Kê Diên lại do dự một chút.
- Ta tra một lần nữa.
Lần này, Kê Diên áp chóp mũi vào lòng đất, linh quang rung động lan ra, nhưng lần này tản ra xa hơn, cơ hồ bao trùm hơn nửa vũng bùn.
Trăm hơi thở sau, Kê Diên chậm rãi đứng dậy.
- Nhị trưởng lão, ta có thể xác định bọn họ đã rời đi.
Cùng một giây, Kê Công Việt xoay mình mở ra Huyết Nhãn trên trán, kim quang mạnh mẽ bắn ra càn quét trên dưới ngang dọc.
Quét từ đầu đến cuối không gian trong lối đi này hết thảy một lần.
Ngay cả vũng bùn gần bên cũng rối rít quét một lần.
Kim quang càn quét bên ngoài thân Kim Bối Ngạc Long, tia lửa văng khắp nơi.
Mặc dù không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho Kim Bối Ngạc Long, nhưng lại chọc giận Kim Bối Ngạc Long thành công.
Năm Kim Bối Ngạc Long vừa mới nằm xuống, lần nữa vung thân thể từ vũng bùn ra, tức giận gầm hét lên.