Chương 1945 Tặng Đại Lễ Ngược Lại
Tầm quan trọng còn ở trên phán đoán trước đó của Diệp Chân.
Nghĩ đến, kế hoạch Thần Quân và Thần Vương của Thiên Miếu muốn làm, tuyệt đối không đơn giản.
Nhưng những chuyện này đều không phải chuyện mà trước mắt Diệp Chân cần cân nhắc, trước mắt Diệp Chân phải cân nhắc là việc này lộ ra một tín hiệu vô cùng nguy hiểm.
Ngay cả trọng khí cỡ Tiên Thiên Linh Bảo cũng vận dụng, nói rõ, tình hình bây giờ của Diệp Chân đã cực kỳ nguy hiểm.
Nếu không cẩn thận, có thể rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Càng làm cho Diệp Chân lo lắng chính là cho đến bây giờ, Diệp Chân còn không biết Thiên Miếu vì Ngũ Miêu Lưu Quả này mà đã vận dụng bao nhiêu người.
Đã vận dụng Tiên Thiên Linh Bảo, lại vận dụng nửa bước Tạo Hóa như Huyễn Thánh thì cao thủ tham gia vào tuyệt đối sẽ không ít.
Diệp Chân ngốc trong lòng đất mấy tháng, nếu Thiên Miếu thật là nhất định phải có thì thời gian mấy tháng cũng đủ bọn hắn triệu tập số lượng cao thủ nhất định tới, bày ra thiên la địa võng ở đây.
Vừa nghĩ đến đây, toàn thân trên dưới Diệp Chân lập tức bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm.
Nếu thật sự như thế, như vậy lúc này Diệp Chân cưỡi tiểu Miêu bay loạn trên bầu trời không khác gì cắm yết giá bán công khai.
Cũng nhờ tốc độ của tiểu Miêu đủ nhanh, Phá Hư Thần Thông vô cùng lợi hại, mới khiến cho Diệp Chân không bị bắt được.
Nhưng Diệp Chân rất rõ ràng, từ giờ trở đi, hắn ở trên trời ở lâu một chút thì nguy hiểm sẽ tăng lên gấp bội.
Mặt đất, thậm chí lòng đất mới tương đối an toàn hơn một chút.
Nhưng muốn mạng là, lúc này phía dưới là biển nham tương địa ngục mênh mông vô bờ, nếu Diệp Chân xông vào sẽ không có nhiều không gian hoạt động, khả năng bị bắt được sẽ lớn hơn.
- Tiểu Miêu, điều chỉnh phương hướng, toàn hướng về Trĩ Sa Hải.
Sau khi trầm tư mấy lần, Diệp Chân trong chớp mắt đưa ra quyết định.
Trĩ Sa Hải có thể là cơ hội duy nhất trước mắt của Diệp Chân.
Ở một chỗ Diệp Chân biến mất, Huyễn Thánh vội vàng xuất hiện, lần này, trên mặt Huyễn Thánh lại càng thêm tự tin.
- Tám ngàn dặm, Thần Thông không gian của cái tên này có thể di động một lần tám ngàn dặm sao? Tăng thêm tốc độ thật nhanh kia, mỗi một lần di động theo đường thẳng chắc là khoảng một vạn dặm.
- Rất tốt...
Lập tức, Huyễn Thánh không lập tức đuổi theo Diệp Chân, ngược lại xuất ra tử mẫu tù và, theo thứ tự truyền âm chỉ huy.
Truyền âm xong, Huyễn Thánh chậm rãi thu hồi tử mẫu tù và trong tay, lần nữa lấy ra Tiên Thiên Linh Bảo Phân Thân Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, điểm sáng đại biểu cho vị trí của Diệp Chân lần nữa xuất hiện.
Cùng xuất hiện ở trên Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, còn có gần sáu điểm sáng đang hướng về phía Diệp Chân.
- Sắp thu lưới....
Thân ảnh Huyễn Thánh lần nữa biến mất.
Một lần, hai lần, ba lần....
Diệp Chân ở trên bầu trời biển dung nham Địa Ngục cưỡi tiểu Miêu bỏ mạng chạy trốn.
Trong thời gian ngắn nhất, Diệp Chân đã cẩn thận tính toán bốn, năm lần kế hoạch chạy trốn trong đầu.
Chỗ tuyệt vực biển dung nham Địa Ngục này quá hoang vu, thật sự không có chỗ nào để trốn.
Cho dù Diệp Chân có giống trước đó, trốn vào sâu dưới nham tương, hay là trốn trong Thận Long Châu, nhưng chỉ cần Huyễn Thánh có kiên nhẫn thì vẫn có thể chờ đến ngày Diệp Chân chui ra.
Còn nữa, thức ăn nước uống trong Thận Long Châu của Diệp Chân không còn nhiều, Diệp Chân cũng không nguyện ý trơ mắt nhìn gần ngàn tinh anh mà mình phải chọn lọc kỹ lưỡng đang sống sờ sờ chết đói trong Thận Long Châu.
Dưới loại tình huống này, cơ hội duy nhất của Diệp Chân, ngay tại trong Y Trĩ Sa Hải.
Y Trĩ Sa Hải địa hình phức tạp, có dấu vết người, có cát, có núi, có ốc đảo, mặc dù hoang vu, nhưng lại có đầy đủ thọc sâu không gian, cũng có thể thu hoạch được thức ăn nước uống tiếp tế.
Hơn nữa, Diệp Chân có tự tin, dựa vào một thân bản lĩnh của hắn, dựa vào Thái Cổ thận khí trong Thận Long Châu, chỉ cần đến nơi có dấu vết người, dù trong tay đám người Thiên Miếu kia có Tiên Thiên Linh Bảo thì cũng không cách nào tìm ra Diệp Chân hắn.
Đây là tự tin của Diệp Chân.
Nhưng, biên giới Y Trĩ Sa Hải cách vị trí của Diệp Chân hiện tại ít nhất ba trăm vạn dặm.
Khoảng cách ba trăm vạn dặm, cho dù tiểu Miêu bay với tốc độ cực hạn thì cũng cần sáu canh giờ đến nửa ngày mới tới.
Nhưng Huyễn Thánh sẽ cho Diệp Chân nửa ngày sao?
Lúc này, tốc độ di chuyển của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu rất có quy luật, sau khi thi triển một lần Phá Hư trốn xa tám ngàn dặm sẽ dùng tốc độ cực hạn phi hành mười lăm hơi thở, cũng chính là khoảng một ngàn hai trăm dặm, sau khi hơi điều chỉnh sẽ lần nữa thi triển Phá Hư.
Cho dùtiểu Miêu liên tục đột phá, bây giờ tu vi Giới Vương Cảnh tam trọng, thi triển phá hư thần thông và phi hành cực hạn với tần số cao như vậy cũng làm cho tiểu Miêu tiêu hao phi thường lớn.
Nhất là thi triển phá hư thần thông tần số cao đã làm cho năng lực phi hành của tiểu Miêu giảm xuống rất nhiều.
Diệp Chân đã chuẩn bị Cửu Thiên Linh Tủy Dịch, một giọt có thể giúp tiểu Miêu kiên trì nửa canh giờ.
Đồng thời, Diệp Chân cũng đang cố gắng hết sức mình giảm bớt gánh nặng cho tiểu Miêu, địa từ lực lượng đã gia trì lên trên người tiểu Miêu, chỉ là lấy tốc độ bây giờ của tiểu Miêu thì tác dụng đã rất yếu ớt.
Nhưng tình hình lúc này lại hơi kỳ lạ, tiểu Miêu lấy tần suất phi hành như vậy tiếp tục thời gian hơn trăm hơi thở, trước đó Huyễn Thánh liên tục chết đuổi theo sau lưng Diệp Chân lại không lập tức xuất hiện.
Nhưng Diệp Chân lại không dám khinh thường chút nào.
Khi tiểu Miêu lần thứ chín thi triển Phá Hư Thần Thông từ trong hư không thoát ra, sắc mặt của Diệp Chân lập tức thay đổi.
Diệp Chân vừa thoát ra, phía trước cách đó ngàn dặm đã có một bóng người như thiểm điện xuất hiện.
- Ha ha ha, người trẻ tuổi, chờ ngươi thật lâu.
Thanh âm vừa vang lên, thật ra cũng chính là ngay khi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vừa thoát ra từ trong hư không, trên người bóng người kia tỏa ra tu vi Đạo Cảnh trung kỳ cực kỳ cường hãn.
Hai tay tùy ý nhất chà xát, một loại nhiệt ý vô hình lập tức phát tán ra bốn phương tám hướng, toàn bộ thiên địa nguyên khí trong hư không giống như nước sôi kịch liệt sôi trào lên, trong chớp mắt phong tỏa toàn bộ hư không.
Trước đó, Thiên Vực Vạn Không Thần Kính đã phong tỏa liên hệ giữa một vùng không gian này và bên ngoài, nhưng phá hư thần thông của tiểu Miêu vẫn có thể dùng.
Nhưng vị võ giả Đạo Cảnh trung kỳ trước mắt lại ngay khi Diệp Chân hiện ra đã chấn động hư không, phong tỏa vùng thế giới này, ngay cả Phá Hư Thần Thông của tiểu Miêu cũng không cách nào thi triển.
Ngay khi nhìn thấy tên Đại Thần Sư cạo trọc đầu Đạo Cảnh trung kỳ của Thiên Miếu xuất hiện, Diệp Chân không có bất kỳ kinh ngạc.
Những chuyện này đã sớm nằm trong dự liệu của Diệp Chân.
Tâm niệm Diệp Chân vừa động, đôi cánh của tiểu Miêu chấn động, trong chớp mắt, tốc độ của tiểu Miêu tăng lên đến cực hạn, lượt một vòng, né qua công kích của tên Đại Thần Sư trước mắt.
Chỉ nói về tốc độ, tên Đại Thần Sư trước mắt không đuổi kịp tiểu Miêu.
Thấy Diệp Chân muốn lấy tốc độ lách qua hắn, tên Đại Thần Sư cười lạnh, hắn đều đã chặn đường tên trước mắt này thì há có thể để cho Diệp Chân đào thoát ngay trước mắt hắn?
Bấm tay gảy nhẹ, một điểm linh quang giống như thiểm điện bay ra, sau đó nổ tung phía trước tiểu Miêu, một cơn sóng lửa thiêu đốt lên kim sắc hỏa diễm che phủ tích hơn trăm dặm xung quanh, vắt ngang trước mặt của Diệp Chân.
- Người trẻ tuổi, giao Ngũ Miêu Lưu Quả ra đây, ta có thể tha cho ngươi một mạng!
Trong tiếng cười lớn, hai tay của tên Đại Thần Sư nhoáng một cái, giống như thiên la địa võng đánh về phía Diệp Chân, ý muốn bắt sống Diệp Chân.
Muốn lấy được Ngũ Miêu Lưu Quả nên sẽ không hạ tử thủ đối với hắn.
Hơn nữa, thực lực và khí tức Diệp Chân biểu hiện ra trước mặt Huyễn Thánh chỉ có Huyền Cung Cảnh lục trọng, chỉ là bản lĩnh chạy trốn nhiều một chút mà thôi, cho dù Thiên Miếu có đánh giá cao Diệp Chân thì kích thứ nhất, nhất là dưới tình huống muốn bắt sống Diệp Chân, tuyệt đối sẽ có giữ lại.
Đây là một cơ hội duy nhất của Diệp Chân, cũng là Diệp Chân đoán ra.
Ngay khi chưởng ảnh như thiên la địa võng đánh về phía Diệp Chân, thân hình Diệp Chân đang ngồi trên người tiểu Miêu đột nhiên biến mất.
Phong Thiểm Lược.
Khi Diệp Chân lần nữa xuất hiện thì đã ở sau lưng vị Đại Thần Sư Đạo Cảnh trung kỳ của Thiên Miếu.
Vẻ mặt tên Đại Thần Sư biến đổi, ngay khi vừa xoay người thì một đạo tử sắc lôi quang cỡ thùng nước đã mạnh mẽ đánh xuống đầu hắn.
Sau khi lôi quang đánh lên cái đầu bóng loáng của hắn, lôi âm mới vang dội tới.
Cửu Tiêu Thần Lôi!
Cửu Tiêu Thần Lôi này quá mức đột ngột.
Ngay khi hộ thể trấn giáp của Đại Thần Sư Thiên Miếu vừa hiển ra thì hộ thể linh giáp của hắn đã bị oanh phá, một tia điện xà lập tức chui vào xương cốt của hắn, làm cho toàn thân trên dưới vị Đại Thần Sư này bủn rủn không thôi.