← Quay lại trang sách

Chương 1944 Thiên Vực Vạn Không Thần Kính

Diệp Chân giao phó một câu, tiểu Miêu lần nữa tăng tốc, mỗi canh giờ tiểu Miêu bay được tối đã sáu trăm ngàn dặm, nhiều nhất chỉ có thể duy trì một ngày, một ngày sau, tiểu Miêu sẽ mất đi năng lực phi hành.

Vừa thi triển tốc độ cực hạn, quang cảnh xung quanh giống như phù quang lược ảnh, cho dù là bầu trời trên đầu hay biển nham tương địa ngục dưới chân vẫn đang nhanh chóng rút lui.

Đồng thời, thần niệm của Diệp Chân bám vào, giống như xúc tu phát tán bốn phương tám hướng, thời khắc cảm ứng đến mọi động tĩnh xung quanh.

Đột nhiên, con mắt Diệp Chân bỗng nhiên trừng lớn, trong mắt đột ngột xuất hiện một tia không thể tin.

- Tiểu Miêu!

Diệp Chân vừa hét lớn, thân hình tiểu Miêu đã lần nữa hư không tiêu thất.

Mà sau khi Diệp Chân biến mất, thân ảnh Huyễn Thánh lệch một ly xuất hiện ở chỗ Diệp Chân biến mất.

- Hừ!

Cười lạnh một tiếng, Huyễn Thánh lần nữa mở ra mông lung quang ảnh trong tay.

Sau đó, Huyễn Thánh giống như một cái đuôi không bỏ được, treo ở sau lưng Diệp Chân.

Dù tiểu Miêu dựa vào Thiên Phú Thần Thông Phá Hư có thể nháy mắt trốn xa tám ngàn dặm.

Nhưng Huyễn Thánh chỉ cần thời gian mấy hơi là có thể đuổi theo, hơn nữa mỗi một lần, đều có thể vô cùng chuẩn xác khóa chặt vị trí của Diệp Chân.

Cho dù Diệp Chân chuyển đổi phương hướng thế nào cũng trốn không thoát.

Cái này khiến Diệp Chân vô cùng giật mình.

Diệp Chân tự tin, trên người hắn tuyệt đối không bị Huyễn Thánh hạ ấn ký truy tung, nếu thật có, Diệp Chân sớm đã bị Huyễn Thánh giải quyết.

Không thể nào như hiện tại, truy sát Diệp Chân khắp thiên hạ.

Sau khi nếm thử bảy tám lần, vẫn như cũ không thể thoát khỏi Huyễn Thánh, vẻ mặt Diệp Chân trở nên vô cùng ngưng trọng.

Huyễn Thánh là nửa bước Tạo Hóa, nếu Diệp Chân bị bắt thì tuyệt đối không có bất kỳ may mắn nào.

Nhất định phải nghĩ biện pháp thoát đi.

- Chỉ có thể như vậy....

Trong lúc lẩm bẩm, Diệp Chân sai Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu trong khoảng thời gian ngắn liên tục thi triển Phá Hư Thần Thông hai lần, tranh thủ cho hắn một chút thời gian.

Sau đó, thần niệm của Diệp Chân khẽ động, một chút huyết quang nổ tung, Chiến Hồn Huyết Kỳ đột ngột xuất hiện trong hư không.

Diệp Chân chuẩn bị trực tiếp dùng Chiến Hồn Huyết Kỳ mở ra thông đạo tiến về Ma Hồn Giới, thoát khỏi Huyễn Thánh truy sát.

Ngay khi Chiến Hồn Huyết Kỳ xuất hiện, ngay khi huyết quang quấn lấy Diệp Chân, một huyết sắc vòng xoáy chỉ có Diệp Chân có thể cảm ứng được trống rỗng xuất hiện.

Thôi động thần niệm, Diệp Chân định tiến vào Chiến Hồn Huyết Kỳ mở ra cánh cửa huyết sắc vòng xoáy, trực tiếp quay lại Ma Hồn Giới.

Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, trên mặt Diệp Chân lại đột ngột xuất hiện vẻ kinh hãi muốn chết.

- Không thể nào?

Chiến Hồn Huyết Kỳ mở ra thông đạo lưỡng giới, Diệp Chân đã dùng qua rất nhiều lần.

Mặc dù mỗi một lần đều cần một chút thời gian, nhưng từ lúc mở ra đến lúc Diệp Chân đi vào lại đến biến mất, thời gian này, tuyệt đối sẽ không qua thời gian hai hơi thở.

Hơn nữa quá trình này Diệp Chân đã rất quen thuộc.

Nhưng hôm nay, ngay khi Chiến Hồn Huyết Kỳ vừa mở ra vòng xoáy thông đạo lưỡng giới, Diệp Chân đang chuẩn bị tiến vào vòng xoáy huyết sắc thì đột nhiên lại ngừng xoay tròn.

Ngừng xoay tròn không nói, những huyết sắc vòng xoáy đó còn đang nhanh chóng tiêu tán.

Cái này khiến Diệp Chân trợn mắt hốc mồm, trợn tròn tại chỗ.

Có chút không tin tà, Diệp Chân lần nữa thôi động Chiến Hồn Huyết Kỳ mở ra vòng xoáy thông đạo lưỡng giới.

Nhưng lần này, kết quả vẫn như lần trước, hơn nữa càng hỏng bét.

Lần này, vòng xoáy thông đạo lưỡng giới còn chưa ngưng tụ hoàn thành đã đột nhiên tan biến.

Quay đầu nhìn thoáng qua hư không phương xa, Diệp Chân cắn răng, tức giận nói:

- Đi!

Ngay khi Chiến Hồn Huyết Kỳ hóa thành một đạo huyết quang quay lại trong cơ thể Diệp Chân, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lần nữa thi triển phá hư Thần Thông trốn vào hư không.

Nhưng ngay khi trốn vào hư không, một điểm thần hồn ba động nhỏ không thể thấy lại lóe lên rồi biến mất.

Một hô hấp sau, lưu quang lóe lên, Huyễn Thánh đã xuất hiện ở vị trí vừa rồi của Diệp Chân.

Cầm mông lung quang ảnh trong tay, vẻ mặt Huyễn Thánh hơi ngoài ý muốn.

- Thông đạo lưỡng giới? Chẳng lẽ trong tay tiểu tử này lại nắm giữ một thánh vật truyền thừa tiểu thế giới?

- Thật là làm cho người ta ngoài ý muốn. Nếu đã như vậy, nói không chừng lần này lão phu có thể nhặt một món hời lớn...

Khi nói chuyện, Huyễn Thánh lần nữa thôi động mông lung quang ảnh trong tay, ngay khi mông lung quang ảnh mở ra, một điểm sáng dị thường chói mắt lần nữa xuất hiện phía trên mông lung quang ảnh kia.

Cũng ngay lúc này, Huyễn Thánh bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía hư không, gầm thét nói.

- Người nào, dám can đảm rình mò lão phu?

Đánh ra một chưởng, chỗ ánh mắt của Huyễn Thánh đi tới, hư không lập tức liên miên sụp đổ.

Đồng thời, Huyễn Thánh cảm giác được kia một chút xíu thần hồn ba động dưới một chưởng này hóa thành vỡ nát.

- Hả?

Huyễn Thánh lập tức phản ứng lại.

- Ở trước mặt lão phu còn dám giở thủ đoạn, có khí phách.

m thanh còn chưa hết, thân ảnh của Huyễn Thánh đã biến mất.

Cùng lúc đó, trong Linh Cung của Diệp Chân, Thận Long Nguyên Linh A Sửu lại la thất thanh.

- Ông trời của ta, Diệp đại gia của ta, đãi ngộ của ngươi quả là nghịch thiên.

Ngươi biết vừa rồi ngươi nhìn thấy vật đó là cái gì không? Diệp đại gia của ta, những hôi tôn tử của Thiên Miếu đã chuẩn bị cho ngươi một phần lễ vật kinh người, cái này quả thật....

- Nói tiếng người!

Nương theo một âm thanh rút roi, âm thanh rất bất mãn của Tiểu Yêu vang lên.

Thận Long Nguyên Linh A Sửu ngao kêu thảm một tiếng, tất cả nói nhảm đều biến mất.

- Tiên Thiên Linh Bảo.

- Đây là một món Tiên Thiên Linh Bảo khác nổi danh với Chu Thiên Vạn Linh Hiển Nguyên Kính của Đại Chu đế quốc, Thiên Vực Vạn Không Thần Kính.

Thiên Vực Vạn Không Thần Kính này chính là một trong những món Linh Bảo được xưng là Thần khí của Thiên Miếu, bởi vì nó có công năng phi phàm, có thể giám thị chu thiên vạn giới, càng có khóa ngự không gian thần uy của chu thiên vạn giới, cho nên thường có Thần Quân và Thần Vương của Thiên Miếu thay phiên chấp chưởng.

Nói đến đây, A Sửu tức giận mắng to.

- Đám hôi tôn tử này của Thiên Miếu không có một người tốt, động một chút lại lấy Thần khí trong miệng bọn hắn ra khi dễ người.

Đáp án này làm cho Diệp Chân hít vào một ngụm khí lạnh.

Tiên Thiên Linh Bảo.

Thế gian này, Tiên Thiên Linh Bảo dùng lông phượng sừng lân để hình dung cũng hơi quá.

Có thể nói là ít càng thêm ít, vô cùng thưa thớt.

Theo Diệp Chân biết, số lượng Tiên Thiên Linh Bảo của Đại Chu đế quốc và Tổ Thần Điện cũng không quá một bàn tay.

Mà bây giờ, đám tôn tử của Thiên Miếu này lại dùng Tiên Thiên Linh Bảo tới đối phó Diệp Chân.

Trách không được, Diệp Chân vừa xuất hiện đã giống như tự chui đầu vào lưới, bị Huyễn Thánh phát hiện.

Trách không được Phá Hư Thần Thông của tiểu Miêu cũng trốn không thoát, trách không được ngay cả vòng xoáy thông đạo lưỡng giới của Chiến Hồn Huyết Kỳ cũng không thể sử dụng.

Hóa ra là bị Tiên Thiên Linh Bảo Thiên Vực Vạn Không Thần Kính này phong tỏa không gian.

- Đúng rồi, A Sửu, chẳng lẽ Thiên Vực Vạn Không Thần Kính này có thể tùy ý phong tỏa không gian sao? Hơn nữa phong tỏa kích thước vô hạn?

Diệp Chân hỏi chỗ mấu chốt nhất.

Loại chuyện phong tỏa hư không này không phải lần đầu tiên Diệp Chân gặp được, nhưng bình thường, phạm vi phong tỏa đều sẽ không quá lớn.

- Diệp đại gia, ngươi phải biết, đây là Tiên Thiên Linh Bảo, Tiên Thiên Linh Bảo ẩn chứa thiên địa pháp tắc hoàn chỉnh, cho nên, cho dù một võ giả Thông Thần Cảnh cầm, chỉ cần có thể thôi động, vậy kém nhất cũng có thể phong tỏa phạm vi trăm vạn dặm.

- Nếu là nửa bước Tạo Hóa như Huyễn Thánh cầm nó trong tay, phạm vi phong tỏa nhỏ nhất cũng phải có phạm vi ngàn vạn dặm.

- Hơn nữa, ta đoán, Huyễn Thánh cầm chắc chắn không phải bản thể của Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, bản thể hẳn là còn ở trong tay Thần Vương hoặc Thần Quân của Thiên Miếu.

- Cho nên, phạm vi phong tỏa chắc là sẽ lớn hơn trong tưởng tượng của ngươi rất nhiều.

Có Tiểu Yêu ở bên, A Sửu nói chuyện lưu loát hơn rất nhiều.

- Nhưng vấn đề là, phạm vi phong tỏa không gian lớn như vậy sẽ không sợ gây nên Đại Chu đế quốc và Tổ Thần Điện kháng nghị sao?

Diệp Chân khó hiểu nói.

- Người có thể trực tiếp mở thông đạo lưỡng giới cũng không nhiều, chỉ cần không phong tỏa không gian xung quanh Lạc Ấp thì ảnh hưởng đối với Đại Chu chắc là cũng không lớn.

- Hơn nữa, nơi này cũng không thuộc về cương vực Đại Chu.

Nghe xong, Diệp Chân tùy ý tiểu Miêu mang theo hắn thi triển phá hư Thần Thông xuyên qua, đồng thời rơi vào trầm tư.

Thiên Miếu trực tiếp vận dụng Tiên Thiên Linh Bảo theo đuổi tìm Diệp Chân, đây là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm.

Điều này nói rõ Thiên Miếu đối với Ngũ Miêu Lưu Quả kia là nhất định phải có được.