Chương 1951 Vẫn Chưa Chết Tâm
Mảnh nhỏ thế giới nghe qua thì cảm thấy rất là cao lớn, nhưng nó không hiếm, trái lại là có rất nhiều.
Ở trên khư thị Ngũ Tiên Đảo, chỉ cần mười vạn linh thạch thượng phẩm là có thể mua được một mảnh nhỏ thế giới phẩm chất tạm được.
Thậm chí ngay trên khư thị Độc Long đảo của Diệp Chân cũng có giao dịch loại hàng hóa này, Diệp Chân muốn có được một mảnh là việc phi thường dễ dàng.
Nhưng mà võ giả muốn sử dụng mảnh nhỏ thế giới để đột Phá Giới Vương Cảnh thì cần phải lựa chọn cẩn thận, bởi vì chuyện này liên quan tới sự phát triển Tiểu Thế Giới sau này.
Điểm mấu chốt làm cho Giới Tử Không Gian, thế giới Giới Tử có thể trưởng thành thành Tiểu Thế Giới hay không đều ở ngay lúc này.
Hiện tại các mảnh nhỏ thế giới được bày bán trong các khư thị đều là những mảnh được võ giả Giới Vương Cảnh lấy ra từ Giới Tử ổn định trong cơ thể của mình, dùng để kiếm một chút thu nhập thêm.
Có thể nói, ngươi lấy Mảnh Nhỏ Thế Giới cấp bậc nào thì sự phát triển Tiểu Thế Giới sau này trong cơ thể ngươi cũng đã được xác định.
Nếu như sử dụng những mảnh nhỏ thế giới mà các võ giả Giới Vương Cảnh bán kiếm thêm thu nhập thì sau này Tiểu Thế Giới trong cơ thể cao nhất là Thế Giới Giới Tử đỉnh phong, nếu như không có gặp được đặc thù nào thì sẽ không thể trưởng thành thành Tiểu Thế Giới.
Đồng dạng, nếu như võ giả dùng mảnh nhỏ của tiểu thế giới bình thường, như vậy thì sự phát triển tối đa của Tiểu Thế Giới trong cơ thể cũng chỉ ngừng lại ở Tiểu Thế Giới bình thường.
Nếu như dùng Mảnh Nhỏ Thế Giới có thể tự thành nhất giới Chư Thiên Tiểu Thế Giới, vậy thì cực hạn trưởng thành lại không giống nhau.
Nhưng cũng không phải nói rằng nếu ngươi dùng Mảnh Nhỏ Tiểu Thế Giới Chư Thiên thì Tiểu Thế Giới trong cơ thể ngươi nhất định sẽ có thể trưởng thành thành Chư Thiên Tiểu Thế Giới.
Tiểu Thế Giới trưởng thành trong cơ thể võ giả là một chuyện cực kỳ tiêu hao tài nguyên, hơn nữa trước khi đạt đến trình độ nhất định thì lợi nhuận hết sức có hạn.
Đừng nói võ giả Giới Vương Cảnh, rất nhiều Tiểu Thế Giới của võ giả Đạo Cảnh cũng không có đạt tới trình độ Tiểu Thế Giới bình thường.
Đây cũng nguyên nhân mà rất nhiều võ giả đột phá đến Giới Vương Cảnh tùy ý tìm một Mảnh Nhỏ Thế Giới bình thường để nhanh chóng đột phá.
Bởi vì mục đích chủ yếu của bọn họ là đi xa hơn trên con đường võ đạo, là vì đột phá mà đột phá, chỉ cần đột phá tu vi đến Giới Vương Cảnh là được.
Nhưng Diệp Chân thì khác.
Diệp Chân có một yêu cầu tối thiểu đối với mảnh nhỏ thế giới.
Đó chính là ít nhất phải dùng Mảnh Nhỏ Tiểu Thế Giới bình thường tới đột phá.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, một là vì Tiểu Yêu, một là vì hơn triệu Linh Hư Quả Thụ.
Trước mắt thì Tiểu Yêu mọc rễ trong Ất Mộc Linh Cung của Diệp Chân, mặc dù nói nó và Diệp Chân là nhất thể, nhưng như vậy vẫn rất hạn chế Tiểu Yêu.
Nếu như trong cơ thể Diệp Chân sinh thành một Tiểu Thế Giới có Địa Thủy Phong Hỏa, như vậy thì Tiểu Yêu có thể di cư vào đó, không những tự do hơn mà các hạn chế cũng sẽ rất ít.
Linh Hư Viên Thụ càng đơn giản, Linh Hư Quả có giá trị quá cao, có thể nói là gấp bội Niệm Linh Đan, võ giả có tu vi càng cao thì càng cần nhiều Linh Hư Quả.
Diệp Chân cũng không nghĩ miệng ăn núi lở.
Cho nên, Diệp Chân yêu cầu một Tiểu Thế Giới cực kỳ an toàn và ẩn núp để trồng trọt Linh Hư Quả Thụ, mà không có nơi nào an toàn hơn so với Tiểu Thế Giới trong cơ thể mình.
Vì những nguyên nhân này, cho dù hiện tại Diệp Chân chỉ cần vươn tay là có thể chạm đến Mảnh Nhỏ Thế Giới Giới Tử thì hắn cũng không muốn dùng.
Mà Mảnh Nhỏ Thế Giới Giới Tử chạm tay là được không phải của ai khác, chính là Đại Thần Sư Nặc Lục.
Trong cơ thể Đại Thần Sư có một Giới Tử đã thành hình thế giới, nhưng cho dù Diệp Chân giết Đại Thần Sư Nặc Lục thì cũng không cách nào bắt được thế giới Giới Tử.
Bởi vì ngay khi Đại Thần Sư Nặc Lục hồn phi phách tán thì thế giới Giới Tử của hắn cũng sẽ lập tức tan vỡ.
Mặc dù không thể lấy được thế giới Giới Tử hoàn chỉnh, nhưng Diệp Chân nhưng có thể bắt được Mảnh Nhỏ Thế Giới sau khi thế giới Giới Tử của Đại Thần Sư Nặc Lục tan vỡ.
Hơn nữa không chỉ có một mảnh.
Nói cách khác, chỉ cần Diệp Chân nguyện ý thì có thể sử dụng Mảnh Nhỏ Thế Giới của Đại Thần Sư Nặc Lục để đột phá đến Giới Vương Cảnh.
Nhưng Diệp Chân không muốn đột phá một cách qua loa như vậy, đột phá Giới Vương Cảnh là chuyện quan trọng, là chuyện đặt nền móng cho sau này, thành hình một lần sẽ không thể nào thay đổi được nữa.
Ít nhất phải dùng một Mảnh Nhỏ Tiểu Thế Giới bình thường tới đột phá, đây là yêu cầu thấp nhất của Diệp Chân.
Tu vi của Diệp Chân bị vây ở Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhưng một phần rưỡi lực lượng còn sót lại trong cơ thể Đại Thần Sư Nặc Lục lại không thể lãng phí như vậy.
May mắn chính là trong năm ngày này Tiểu Yêu đã thích ứng một phần lực lượng tăng vọt, có thể tiếp tục chiếm đoạt và luyện hóa tăng lên.
Diệp Chân có chút nghi ngờ, năng lực chiếm đoạt và chuyển hóa linh lực tăng cao tu vi của Tiểu Yêu hình như chỉ có hữu hiệu với hai người bọn họ.
Đối với Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu và Cửu Đầu Trùng lại không có động tĩnh gì.
Nếu như Tiểu Yêu có thể chuyển hóa cho cả hai thì thật là tuyệt vời.
Diệp Chân phỏng đoán chuyện này hẳn là có liên quan tới việc hắn và Tiểu Yêu là một.
Sau khi nghỉ ngơi mấy ngày, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu tiêu hao lực lượng quá độ trước đó đã trở nên thần thái sáng láng lần nữa.
Chờ Tiểu Yêu ép khô tia linh lực cuối cùng trong người Đại Thần Sư Nặc Lục, thành công tăng tu vi lên tới Giới Vương Cảnh nhị trọng hậu kỳ thì Diệp Chân dùng một chưởng vỗ nát đầu Đại Thần Sư Nặc Lục.
Nguyên Linh bị Cửu Tiêu Thần Lôi đánh nát của Nặc Lục vừa rồi chạy ra thì đã bị Chiến Hồn Huyết Kỳ cuốn vào, hóa thành một đạo Huyết Hồn vô cùng tinh thuần đại bổ Chiến Hồn Huyết Kỳ.
Sau đó Diệp Chân cũng không lãng phí thi thể của Đại Thần Sư Nặc Lục, tiện tay ném cho Tiểu Yêu và Cửu Đầu Trùng vẫn luôn chảy nước miếng.
Nhìn Tiểu Miêu và Cửu Đầu Trùng tranh đoạt thi thể của Đại Thần Sư Nặc Lục, trong đầu Diệp Chân bất chợt sinh ra một loại rùng mình vô hình.
Không biết từ lúc nào mà hắn đã trở nên lạnh lùng như vậy.
Diệp Chân nhớ rõ, lúc ban đầu thì hắn sẽ không cho Tiểu Miêu ăn thi thể của võ giả Nhân tộc.
Diệp Chân cảm thấy, vô luận như thế nào thì cũng không thể khiến đồng loại của mình trở thành thức ăn cho yêu thú.
Đến sau lại, Diệp Chân từ từ buông lỏng giới hạn, để cho Tiểu Miêu có thể ăn những thi thể những tên võ giả Nhân tộc làm ác, xem như một ngoại trừng phạt.
Cho tới bây giờ, Diệp Chân đã bất kể đúng sai, chỉ để ý địch ta.
Chỉ cần là thi thể của địch nhân thì Diệp Chân đều ném cho Tiểu Miêu và Cửu Đầu Trùng.
Diệp Chân không biết đây loại biến hóa như thế nào, nhưng trong lúc loáng thoáng thì hắn biết rõ mình đã mất đi một số thứ.
Tâm tính của hắn dần dần biến chuyển giống như tâm tính đám cao tầng Thiên Miếu và rất nhiều quý tộc Đại Chu.
Đó chính là không có chính tà, không có đúng sai, chỉ liên quan đến địch ta, chỉ liên quan đến đối lập!
Diệp Chân đột nhiên lắc đầu nguầy nguậy.
Diệp Chân muốn nói.
- Ta không phải người như thế!
Nhưng mà trước mắt lại diễn ra chuyện đồng dạng.
Diệp Chân muốn thu hồi cỗ thi thể của Đại Thần Sư Nặc Lục, nhưng trong lòng lại có một giọng nói khác vang lên.
- Người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, đây chỉ là tái chế phế vật mà thôi.
Trong lòng Diệp Chân bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác vô cùng phiền muộn và phức tạp.
Thở phào một hơi, Diệp Chân không xem nhẫn trữ vật của Đại Thần Sư Nặc Lục mà lắc mình rời khỏi Thận Long Châu, xuất hiện ở ngoài.
Không biết khi nào mà bão cát đầy trời đã ngừng lại.
Lúc này Thận Long Châu hóa thành một hạt bụi lơ lửng ở trên cồn cát, quay cuồng theo gió nhẹ.
Diệp Chân thận trọng phóng ra thần niệm bám vào Thổ Linh lực rồi lan tỏa ra xa.
Sau khi xác nhận chu vi hơn mười dặm không người thì hắn mới cẩn thận chui vào trong biển cát, sau đó lấy ra một viên trận bàn na di truyền tin loại nhỏ, chuẩn bị liên lạc với bên Bắc Hải.
Sau khi gắn linh thạch vào, trận bàn na di truyền tin loại nhỏ lóe sáng hai lần rồi đột nhiên dập tắt.
Sắc mặt Diệp Chân chợt biến lạnh.
- Bọn họ còn không chịu từ bỏ? Vẫn chưa chết tâm sao?