Chương 1963 Tại sao không dám?
Cây cổ thụ sồi xanh, được gọi là Thần Thụ là vì năm đó Thiên Thần Sa Hải Y Trĩ xuất hiện hóa Thần tích, Thần Thụ sáng tạo ra ốc đảo.
Từ sau khi Sa Hải Y Trĩ Thiên Thần mất tích, cây cổ thụ sồi xanh đã thành Thần Thụ.
Đừng nói là Lam Bào Tế Ti Mạt Thản hắn, chính là Sa Hải Thần Tế Y Trĩ Thần Điện bọn hắn, số lượng có thể trồng sống Y Đông Thanh Thần Thụ hàng năm cũng cực kỳ có hạn.
Chuyện Y Trĩ Thần Điện trồng cây cổ thụ sồi xanh đã trở thành hạng mục biểu diễn Thần Tích của nhóm các tế ti Y Trĩ Thần Điện.
Cho nên, Mạt Thản nghe được Diệp Chân nói muốn cho Y Đông Thanh Thần Thụ ra hoa sinh trưởng cho toàn bộ Hắc Sa bộ lạc, phản ứng đầu tiên là ngẩn người, phản ứng thứ hai chính là bật cười.
Từ xưa đến nay, toàn bộ sa mạc Y Trĩ, chỉ có Thiên Thần Sa Hải Y Trĩ có thể làm cho Y Đông Thanh Thần Thụra hoa sinh trưởng trong nháy mắt ở một bộ lạc.
Từ sau Thiên Thần Sa Hải Y Trĩ, toàn bộ Y Trĩ Thần Điện, xuất hiện qua vô số Sa Hải Thần Tế kinh tài tuyệt diễm, xuất hiện qua vô số Sa Hải Thần Tế lấy thân thành Thần, nhưng lại không có một ai có thể làm được một điểm này.
Không nghi ngờ chút nào nói, ở Y Trĩ Thần Điện, mỗi một Tế Ti có thể trong thời gian nhất định, có thể trồng sống bao nhiêu cây cổ thụ sồi xanh, chính là căn cứ xác minh thực lực bọn hắn, cũng có thể ảnh hưởng địa vị cao thấp trong thần điện.
Nguyên nhân rất đơn giản, Y Đông Thanh Thần Thụ đối với Sa Tộc mà nói, quá quan trọng, hơn nữa đã bị thần hóa.
Bây giờ, Mạt Thản chợt nghe được Diệp Chân nói muốn cho Y Đông Thanh Thần Thụ ra hoa sinh trưởng cho toàn bộ Hắc Sa bộ lạc, sau khi giật mình, giống như nghe được một chuyện cười.
Ngay cả Nạp Cáp Nhĩ chấp chưởng Sa Hải Thần Tế Y Trĩ Thần Điện hiện tại cũng không dám khoác lác kinh người như thế.
Mạt Thản tùy ý ngửa mặt lên trời cười ha hả, cười lạnh.
- Người trẻ tuổi, Y Đông Thanh Thần Thụ ra hoa sinh trưởng toàn bộ Hắc Sa bộ lạc, kiểu khoác lác này loại người trẻ tuổi như ngươi cũng dám thổi.
- Cây cổ thụ sồi xanh, đó là do Y Trĩ Thiên Thần ban cho, cũng chỉ có lực lượng của thiên thần, mới có thể làm cho nó trong thời gian ngắn biến đổi mà thôi. Hắc Mạn, nếu ngươi là tù trưởng Hắc Sa bộ lạc, ngươi tin không? Ngươi dám tin sao?
Nói tới chỗ này, vẻ mặt của Mạt Thản bắt đầu trở nên lạnh lẽo, chỉ tay vào Diệp Chân nói.
- Hắc Mạn, bây giờ bản Tế Ti cho ngươi một cơ hội, lập tức bắt lại tên giả mạo Thần Sứ trước mắt này, dùng máu tươi và sinh mạng của hắn tới hiến tế Y Trĩ Thiên Thần vĩ đại. Như vậy, mới có thể rửa sạch tội danh Hắc Sa bộ lạc các ngươi dao động tín niệm!
- Bằng không, tất cả mọi người Hắc Sa bộ lạc các ngươi đều trở thành tội dân với hắn!
Hai chữ 'Tội dân' này vừa thốt ra, không chỉ có sắc mặt của tù trưởng Hắc Sa bộ lạc Hắc Mạn thay đổi, sắc mặt của người Sa Tộc tụ tập xung quanh cũng thảm biến từng người.
Ở sa mạc Y Trĩ, bị giáng chức là tội dân, đó chính là đại danh bị đánh vào địa ngục.
Người Sa Tộc bị giáng chức là tội dân, sẽ mất đi sự che chở của Y Trĩ Thiên Thần, con cháu tôn tử đời đời kiếp kiếp đều đưa sẽ da thịt khô nứt, mất đi giọt nước cuối cùng thê thảm mà chết.
Đó là phương thức chết thảm thiết nhất trong sa mạc.
Thấy sắc mặt của Hắc Mạn và một chúng người Sa Tộc kịch biến, Lạp Khắc Thân Lục Bào Tế Ti hầu bên cạnh cũng cười gằn.
- Hắc Mạn, Thần Điện chúng ta đã cho các ngươi cơ hội, chờ sau khi các ngươi bị giáng chức là tội dân, cũng đừng trách ta không cho các ngươi cơ hội!
Vẻ mặt của trưởng Hắc Sa bộ lạc Hắc Mạn lần nữa trở nên vô cùng thống khổ.
Ngày hôm qua, đích thân trải qua Thần Tích, nói cho hắn vị trẻ tuổi trước mắt này, trên người tuyệt đối có hào quang Y Trĩ Thiên Thần.
Nhưng rất rõ ràng, hắn không liên quan với Y Trĩ Thần Điện.
Nhưng Thần Tích ngày hôm qua, lại rõ ràng chinh phục bọn họ, mà bây giờ, Y Trĩ Thần Điện thống trị người Sa Tộc bọn họ hơn mấy vạn năm, bắt hắn phải bắt Thần Sứ bọn hắn công nhận.
Tín niệm nói cho Hắc Mạn, không thể làm như vậy.
Nhưng lý trí lại nói cho Hắc Mạn, nếu hắn không làm như vậy, toàn bộ Hắc Sa bộ lạc gần một trăm ngàn người Sa Tộc đều sẽ bị Y Trĩ Thần Điện cách chức làm tội dân.
Một lần nữa Hắc Mạn lâm vào hoàn cảnh vô cùng thống khổ.
Nhưng vào thời khắc này, giọng nói của Diệp Chân lại giống như âm thanh thiên nhiên, cứu thoát hắn khỏi lối đi không có tia sáng.
- Mạt Thản Tế Ti? Ngươi khẳng định ta đang khoác lác? Nếu ta thật có thể làm cho Y Đông Thanh Thần Thụ ra hoa sinh trưởng toàn bộ Hắc Sa bộ lạc thì sao?
Diệp Chân hỏi.
- Nằm mơ!
- Tuyệt đối không thể nào!
m thanh của hai vị Tế Ti Mạt Thản và Lạp Khắc Thân vô cùng kiên quyết.
- Nếu ta thật làm được thì sao?
Diệp Chân lần nữa giữ vững lập trường.
- Mạt Thản Tế Ti đừng vội chối bỏ, có dám đánh đánh cược một lần với ta hay không? Có Y Trĩ Thiên Thần làm chứng, ta dùng đầu của ta với ngươi tiến hành một ván cược, đánh cược đầu của ta với ngươi!
Diệp Chân đột nhiên mở miệng.
Vốn là đối với ván cược này, Mạt Thản chẳng thèm quan tâm, nhưng nghe đến Diệp Chân dùng đầu đánh cược với hắn, Mạt Thản vẫn còn có chút rung động.
- Đánh cược đầu của ta với ngươi? Ngươi xứng sao?
Mạt Thản giễu cợt, hắn thấy, tên trước mắt này đơn giản là suy nghĩ hảo huyền.
- Vậy có đánh cược ta có thể để cho Y Đông Thanh Thần Thụ ra hoa sinh trưởng toàn bộ Hắc Sa bộ lạc hay không? Nếu ta không thể, mời Mạt Thản Tế Ti lấy đầu của ta, ta không có một câu oán hận nào!
- Nếu ta làm được, vậy thì mời Mạt Thản dâng cái đầu của mình lên!
Diệp Chân cao giọng nói.
Sắc mặt của Mạt Thản bỗng thay đổi, hắn vốn tưởng rằng Diệp Chân đang lừa dối người Sa Tộc Hắc Sa bộ lạc, nhưng bây giờ nhìn lại thì đang đùa thật.
Nhưng, đây căn bản không thể nào.
- Thế nào, Mạt Thản Tế Ti không dám sao?
Còn không đợi Mạt Thản cân nhắc, giọng nói của Diệp Chân lại vang lên.
- Mạt Thản Tế Ti là Lam Bào Tế Ti Y Trĩ Thần Điện, hẳn là tín đồ thành kính nhất của Y Trĩ Thiên Thần, Mạt Thản Tế Ti đối với bản thân không có lòng tin, chẳng lẽ tính ngưỡng của mình với Y Trĩ Thiên Thần cũng không có lòng tin sao?
Diệp Chân chất vấn.
- Lớn mật!
Mạt Thản gầm lên.
- Tín ngưỡng của ta đối với Y Trĩ Thiên Thần, vô cùng thành kính, ngươi há có thể ô nhục?
- Vậy tại sao không dám?
Diệp Chân chỉ hỏi một câu ngược lại đã làm cho Lam Bào Tế Ti Mạt Thản á khẩu không trả lời được.
Không sai, hắn tin vào Y Trĩ Thiên Thần, vì sao lại sợ một gia hỏa giả mạo Thần Sứ?
- Hoặc có lẽ Mạt Thản Tế Ti căn bản chính là một người ngụy tin! Ngươi căn bản không phải tín đồ của Y Trĩ Thiên Thần!
Những lời này của Diệp Chân giống như đâm vào điểm đau của Mạt Thản, khiến cho Mạt Thản cuồng loạn rống giận.
- Hỗn xược!
- Vậy tại sao không dám cược với ta?
- Tại sao?
Diệp Chân liên tiếp hỏi ngược lại mấy câu để cho tất cả râu tóc Mạt Thản tung bay.
- Vinh quang Y Trĩ Thiên Thần chiếu sáng ta, Mạt Thản ta sao có thể không dám đánh cuộc!
Bị Diệp Chân ép đến cực điểm, Mạt Thản chỉ có thể đáp ứng đánh cược.
Thật ra thì dưới tình huống bình thường, Mạt Thản sẽ không để ý tới loại đánh cuộc buồn chán này, nhưng hôm nay bị Diệp Chân dùng lời sỉ vả, nếu không đánh cược thì có thể tổn thất đến uy vọng Y Trĩ Thần Điện.
Hắn chỉ có thể đáp ứng!
Đương nhiên, chính bản thân Mạt Thản cũng không một chút lo lắng nào.
Bởi vì Diệp Chân đánh cuộc, căn bản là chuyện không thể xảy ra.
Bây giờ, hắn đã bắt đầu cân nhắc chuyện sau khi nhận được đầu của Diệp Chân, như thế nào bào chế thần hồn của gia hỏa này để cho hắn rửa sạch sỉ nhục.
Ánh mắt của Lục Bào Tế Ti Lạp Khắc Thân bên cạnh tham lam nhìn vào trên người hai tiểu cô nương trong đám người.
Hôm nay đi qua, hắn đã có thể như nguyện thật sự rồi.
- Được, Y Trĩ Thiên Thần ở trên cao, hôm nay Diệp Chân ta cược với Mạt Thản ở chỗ này, đánh cược Diệp Chân ta có thể để cho Y Đông Thanh Thần Thụ ra hoa sinh trưởng toàn bộ Hắc Sa bộ lạc hay không?
- Nếu không thể, mặc cho Mạt Thản lấy đầu của Diệp mỗ ta, nếu không thể, Mạt Thản dâng lên đầu của mình miễn phí cho Diệp Chân ta! Thiên Thần làm chứng!
Trước khi bắt đầu ván cược, một giọt máu tươi của Diệp Chân bắn ra từ đầu ngón tay, bay về phía trong thiên địa.
- Thiên Thần ở trên cao, hôm nay Mạt Thản ta và Diệp Chân ở chỗ này lập ván cược, đánh cược Diệp Chân có thể để cho Y Đông Thanh Thần Thụ ra hoa sinh trưởng toàn bộ Hắc Sa bộ lạc hay không?
- Nếu có thể, mặc cho Diệp Chân lấy đầu của Mạt Thản, nếu không thể, Diệp Chân sẽ tự dâng đầu của mình lên cho Mạt Thản ta, đồng thời, toàn bộ Hắc Sa bộ lạc sẽ bị cách chức làm tội dân! Thiên Thần làm chứng!