← Quay lại trang sách

Chương 1969 Dao Động

Loại tình huống này, Diệp Chân đã thay đổi phương thức trên đường thu thập các bộ lạc vào dưới phạm vi ảnh hưởng của mình.

Trước đó, Diệp Chân trước phải hiện ra thần tích, mà bây giờ, giống như trước mắt Diệp Chân chỗ việc này Nguyên Sa Bộ Lạc, chính là sẽ do thủ lĩnh và dũng sĩ của bộ lạc trước xác nhận thân phận Thần Sứ của Diệp Chân.

Sau đó để bọn hắn triệu tập tộc nhân trong bộ lạc, dùng một bộ nghi thức rất có Thần do Mạt Thản biên chế, cúng bái Diệp Chân, sau đó, sau khi bọn hắn thời gian dài cầu nguyện và khẩn cầu, Diệp Chân mới hiện ra thần tích.

Theo Mạt Thản nói, cái càng khó có được càng trân quý, cũng mới sẽ trân quý.

Cho nên, Mạt Thản làm phức tạp nghi thức cầu khẩn này, đồng thời thời gian duy trì cũng tương đối dài.

Những người Sa tộc đó ít nhất phải vô cùng thành kính cầu nguyện gần nửa ngày, Diệp Chân mới có thể xuất thủ hiện ra thần tích.

Dưới loại hình thức này, tỉ lệ xuất hiện người cuồng tín từ các bộ lạc cao hơn trước đó một chút.

Mà giờ khắc này, một màn này đang diễn ra ở Nguyên Sa Bộ Lạc.

Nguyên Sa Bộ Lạc là một Sa tộc bộ lạc có hơn bốn trăm ngàn người, giờ phút này trên chín thành chín tộc nhân đều bị tập trung đến trung tâm của Nguyên Sa Bộ Lạc, cho dù nam nữ già trẻ giờ phút này đều rất quy củ quỳ gối về phía Diệp Chân.

Dưới ánh mặt trời nóng rực lấy thành tín nhất cầu nguyện, cầu nguyện Thiên Thần của Trứ Y Trĩ Sa Hải một lần nữa chiếu rọi quang huy, chờ mong thần tích giáng lâm, chờ mong hoa của Y Đông Thanh Thần Thụ một lần nữa nở khắp bộ lạc.

Quỳ dưới ánh mặt trời nóng rực thời gian dài như vậy làm cho rất nhiều người cơ thể yết ớt, thậm chí vốn có bệnh trong người không cách nào chống đỡ tiếp.

Có người hôn mê tại chỗ, có mất nước hư nhược, càng có người phát bệnh té xỉu.

Mỗi khi có người té xỉu sẽ có Thần Sứ Diệp Chân mặc trường bào bằng tơ màu trắng, quanh người tản ra khí tức thần thánh xuất hiện bên cạnh những người đó.

- Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải vinh quang, không chỗ nào không có.

Nhẹ nói một câu, người Sa tộc vừa hôn mê giống như nhận được Thần quang chiếu rọi, lập tức tỉnh lại, hơn nữa trạng thái tốt không cách nào hình dung.

Làm cho những người khác của Sa tộc lệ nóng doanh tròng, khiếp sợ không thôi.

Dưới tình huống bình thường, một khi Diệp Chân bắt đầu hiện ra thần tích, những người này sẽ trước hết nhất trở thành người cuồng tín của Diệp Chân, hơn nữa cuồng tín còn kiên định hơn so với bình thường người.

Cho dù ngày sau Diệp Chân rời khỏi, những người này cũng sẽ kiên định không thay đổi truyền bá thần uy Thần Sứ của Diệp Chân, kiên quyết giữ gìn hình tượng và quyền uy của Thần Sứ Diệp Chân, tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào có bất kỳ hình thức khinh nhờn.

Thật ra Diệp Chân cứu chữa bọn hắn hôn mê là dùng thủ đoạn vô cùng đơn giản.

Chính là bổ sung một chút Thủy linh lực hoặc Ất Mộc Linh Lực, rất dễ dàng đã tỉnh lại.

Loại thủ đoạn này, đừng nói Diệp Chân, cho dù đại đa số cường giả Giới Vương Cảnh trong thần vệ đại đội cũng có thể nhẹ nhõm làm được.

Nhưng vấn đề là, dù loại chuyện này rất bình thường, nhưng một khi được làm ra từ trong tay Thần Sứ Diệp Chân thì ở trong mắt những người của Sa tộc lại có ý nghĩa hoàn toàn không giống.

- Không sai biệt lắm!

Nhìn mấy chục vạn người của Sa tộc cầu nguyện gần nửa ngày, Diệp Chân nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía thủ lĩnh của Nguyên Sa Bộ Lạc.

- Thành kính và trung thành của các ngươi đối với Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải đả động bản thần, cũng làm cho Thiên Thần ban xuống Chúc Phúc Ý Chỉ, Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải vinh quang sẽ vĩnh viễn chiếu rọi và phù hộ con dân thành tín nhất và trung thành nhất.

Trong miệng lánh tụng, ánh mắt của Diệp Chân, lại nhìn về phía thủ lĩnh của Nguyên Sa Bộ Lạc.

Người sau lập tức cực kỳ kích động dâng lên một trữ vật giới chỉ, trong trữ vật giới chỉ là một lượng lớn hạt giống Y Đông Thanh Thần Thụ.

Theo trữ vật giới chỉ chứa đầy hạt giống chậm rãi trôi về phía Diệp Chân, thủ lĩnh của Nguyên Sa Bộ Lạc, dũng sĩ và tất cả người của Sa tộc đều dùng ánh mắt ước mơ nhìn về phía Thần Sứ Diệp Chân.

Thần niệm của Diệp Chân khẽ động, định giống như trước đồng dạng, tao bao vô cùng biểu diễn thần tích, để hoa của Y Đông Thanh Thần Thụ nở trên toàn bộ Nguyên Sa Bộ Lạc.

Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, một tiếng hừ lạnh giống như sét đánh trực tiếp nổ vang trong đầu Diệp Chân.

- Giả thần giả quỷ, dám gây sự ở trên địa bàn của lão phu, thật là ngại sống quá lâu.

Cơ hồ là đồng thời, một đạo khí tức uy áp vô cùng bàng bạc từ phương xa nhanh chóng lại gần.

Trong nháy mắt, kia một đoàn lưu quang đã đến trên bầu trời, một lão giả mặc kim sắc trường bào, khí thế hùng hổ mang theo mấy vị Tế Ti áo lam và trên trăm vị võ sĩ Thần Điện hiện ra thân hình.

Thấy cảnh này, thân hình của Mạt Thản chấn động mạnh, sau đó trực tiếp truyền âm cho Diệp Chân nói.

- Thần Sứ đại nhân, Sa Hải Thần Tế, người trước mắt này là một trong Sa Hải Thần Tế Y Trĩ Thần Điện - Mông Lực Tây, mấy bộ lạc mà mấy ngày nay chúng ta sử dụng quang huy chiếu rọi xuống, người sở hữu tầng chót nhất, thật ra chính là địa bàn của vị Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây này.

Tròng mắt Diệp Chân hơi híp lại, ánh mắt đón lấy ánh mắt vô cùng âm trầm của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây.

Hơn hai tháng, rốt cục người của tầng cao nhất Y Trĩ Thần Điện, Sa Hải Thần Tế đã có phản ứng!

- Người trẻ tuổi, ngươi giả thần giả quỷ làm trò xiếc này, còn non lắm! Nếu như ta là ngươi thì bây giờ đã cúi đầu quỳ xuống, bái nhập môn hạ của lão phu, ngươi còn có một con đường sống, nếu không!

Sa Hải Thần Tế - Mông Lực Tây nhìn chằm chằm Diệp Chân cười lạnh.

Đương nhiên, Mông Lực Tây làm Sa Hải Thần Tế sẽ không nói công khai, nếu như công khai uy hiếp Diệp Chân thật liền quá ngu xuẩn!

Từ lúc Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây xuất hiện đến bây giờ, liên tục dùng thần hồn truyền âm.

Trong mắt Diệp Chân, hiện lên một tia thất vọng.

Vì trong suy nghĩ của Diệp Chân, hắn và Y Trĩ Thần Điện Sa Hải Thần Tế không phải đối lập mà giống như Mạt Thản.

Nhưng vị Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây trước mắt này mới mở miệng đã coi Diệp Chân định thành kẻ địch, hơn nữa còn ý đồ thu phục Diệp Chân, cái này làm cho Diệp Chân hơi thất vọng.

Nhưng nếu Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây này đã lựa chọn trở thành địch nhân thì Diệp Chân sẽ phụng bồi tới cùng.

Diệp Chân làm Thần Sứ này chính là giành ăn từ trong miệng hổ của Y Trĩ Thần Điện, có chút giống với đánh nhau đầu đường.

Một khi bắt đầu đánh nhau, trước khi đánh địch nhân của ngươi đau nhức thì không thể lùi bước và nhượng bộ, nếu không, ngươi sẽ nghênh đón ức hiếp không ngừng nghỉ.

Cho nên, Diệp Chân sẽ không để cho Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây được như ý nguyện.

- Giả thần giả quỷ?

Thanh âm của Diệp Chân giống như hồng chung đại lữ vang vọng toàn bộ Nguyên Sa Bộ Lạc.

- Mông Lực Tây Thần Tế nói bản Thần Sứ giả thần giả quỷ?

- Mông Lực Tây Thần Tế chỉ có chút thủ đoạn này sao?

Khi nói chuyện, một hạt giống Y Đông Thanh Thần Thụ từ giữa ngón tay Diệp Chân rơi xuống, ngay khi rơi xuống đất cát lập tức nảy mầm trổ nhánh, gần như trong chớp mắt, một gốc Y Đông Thanh Thần Thụ từ lớp đất cát nở ra nụ hoa hai màu vàng lục.

Một màn giống như thần tích này làm cho một đám người của Nguyên Sa Bộ Lạc mở to hai mắt nhìn, thậm chí ngay cả một đám Thần Điện võ sĩ sau lưng Thần Tế Mông Lực Tây cũng dùng một loại ánh mắt vô cùng chấn động nhìn chằm chằm Diệp Chân.

Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây thì nhìn chòng chọc vào Diệp Chân, trong ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo.

- Người trẻ tuổi, ngươi từ chối ý tốt của ta, ngươi nhất định sẽ hối hận vì hành vi hôm nay của ngươi!

Thần hồn truyền âm qua, trên người Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây tràn ra một tầng thần quang, âm thanh tràn ngập sức cuốn hút bắt đầu vang vọng khắp Nguyên Sa Bộ Lạc.

- Các con dân của Y Trĩ Thiên Thần không được bị thủ đoạn của ma quỷ che mờ đôi mắt, Lam Bào Tế Ti Mạt Thản phản bội Y Trĩ Thiên Thần, cấu kết với hóa thân của ma quỷ, ý đồ dụ dỗ các ngươi rơi vào Địa Ngục.

- Không được bị thủ đoạn ma quỷ của hắn làm cho mê hoặc, sau phồn vinh ngắn ngủi chắc chắn sẽ mang đến tai hoạ ngập đầu cho các bộ lạc.

Không thể không nói, uy vọng của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây ở trong lòng người Sa tộc, thật không cách nào hình dung.

Vừa hết câu ánh mắt của rất nhiều tộc nhân Nguyên Sa Bộ Lạc, nhất là tộc nhân đã có tuổi nhìn về phía của Diệp Chân lập tức thay đổi, trở nên vô cùng cảnh giác, vẻ mặt thành kính trước kia đã không còn sót lại chút gì.