← Quay lại trang sách

Chương 1970 Một Tươi Một Khô

Từng người của Nguyên Sa Bộ Lạc Sa tộc bắt đầu đứng lên, dựa sát vào phương hướng của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây.

Thấy thế, khóe miệng Mông Lực Tây hơi vểnh lên, hắn kinh doanh những bộ lạc này nhiều năm như vậy, há lại bị một kẻ ngoại lai như Diệp Chân có thể tuỳ tiện xâm chiếm.

Nguyên bản, hắn biết chuyện của Thần Sứ Diệp Chân này là ôm thái độ quan sát.

Nhưng không ngờ, Thần Sứ Diệp Chân này lại quét ngang một phần tư bộ lạc dưới trướng hắn thống trị.

Trong khái niệm của Sa Hải Thần Tế bọn hắn, bộ lạc bọn hắn thống trị chính là lãnh địa của bọn hắn, vương quốc của bọn hắn.

Hành vi của Diệp Chân càng giống như một loại hành vi xâm lấn.

Cho nên, không ra tay thì thôi, vừa ra tay Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây chính là toàn lực.

Trong nháy mắt tiếp theo, ánh mắt của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây nhìn về phía đại đội thần vệ sau lưng Diệp Chân.

- Nhóm cừu non đi lạc đường, tỉnh ngộ đi. Các ngươi đi lạc đường, chỉ bởi vì ma quỷ quá xảo quyệt, còn lợi dụng danh nghĩa của Thiên Thần.

- Chỉ cần các ngươi lạc đường biết quay lại, Y Trĩ Thiên Thần sẽ không trách tội các ngươi, cho dù các ngươi hay bộ lạc của các ngươi đều có thể một lần nữa được Y Trĩ Thiên Thần ôm ấp.

Diệp Chân biết, giờ là lúc khảo nghiệm độ trung thành của những này thần vệ sau lưng hắn.

Nhưng Diệp Chân rõ ràng nhất, thứ lòng người này là không chịu được khảo nghiệm nhất.

Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây có thể đại biểu Y Trĩ Thiên Thần, Diệp Chân tự phong làm Thần Sứ cũng đại biểu cho Y Trĩ Thiên Thần, Diệp Chân không muốn làm khó những thần vệ sau lưng này.

Cho nên, Mông Lực Tây vừa dứt lời tiếng cười to của Diệp Chân vang lên.

- Nếu như Y Trĩ Thiên Thần ban ơn cũng không thể để các ngươi quay về Y Trĩ Thiên Thần ôm ấp, vậy thì chỉ có thể nói, không phải Y Trĩ Thiên Thần vứt bỏ các ngươi, mà là các ngươi đã cách xa vinh quang của Y Trĩ Thiên Thần!

Trong âm thanh lánh tụng kéo dài, giữa ngón tay Diệp Chân bay ra vô số hạt giống Y Đông Thanh Thần Thụ, giống như mưa trong chớp mắt rải đầy xung quanh phạm vi hai trăm dặm, rơi vào những cái kia dựa sát vào giữa, bên cạnh chân, trước người của những Sa tộc Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây.

Ngay khi rơi xuống, chồi non màu xanh nhạt thật nhanh chui ra ra, biển cát lần nữa chuyển động giống như gợn sóng.

Đó là động tĩnh do bộ rễ của Y Đông Thanh Thần Thụ cắm sâu dưới đất.

Rất nhanh, Y Đông Thanh Thần Thụ đã bắt đầu lần nữa trổ nhánh.

Hơn hai tháng này, tu vi của Tiểu Yêu đã khó khăn lắm tăng lên tới Giới Vương Cảnh tam trọng, nhưng mỗi ngày thúc đẩy sinh trưởng mấy trăm vạn cây Y Đông Thanh Thần Thụ đã triệt để nghiền ép ra tiềm lực của Tiểu Yêu.

Hai tháng rưỡi trước, Tiểu Yêu thúc đẩy trăm vạn cây Y Đông Thanh Thần Thụ sinh trưởng, ít nhất cần thời gian nửa khắc đồng hồ.

Nhưng bây giờ, không đến trăm hơi thở đã có thể triệt để thúc đẩy sinh trưởng.

Hơn hai tháng rèn luyện phi phàm đã giúp cho năng lực thúc đẩy sinh trưởng khống chế hoa cỏ cây cối của Tiểu Yêu trưởng thành đến một trình độ kinh người.

Mà Nguyên Linh của Diệp Chân tăng trưởng cũng làm cho phạm vi khống chế thúc đẩy sinh trưởng của Tiểu Yêu từ phạm vi trăm dặm tăng vọt đến phạm vi hai trăm dặm.

Trong ánh mắt vô cùng chấn động của vô số người Sa tộc, trong không đến trăm hơi thở ngắn ngủi, Nguyên Sa Bộ Lạc trước đó vô cùng hoang vu đã bị Y Đông Thanh Thần Thụ chi hoa bao vây.

Rất nhiều người Sa tộc, trong quá trình Y Đông Thanh Thần Thụ nở rộ đã không tự chủ lần nữa quỳ lạy về phía Diệp Chân, một mặt kính sợ.

Nhưng dưới khí tức của Nguyên Linh của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây khống chế, rất nhiều người Sa tộc vẫn như cũ đứng ở nơi đó, trong mắt tràn đầy rung động, nhưng trên nét mặt còn có một tia dụ hoặc và kiên trì.

Thế nhưng, rất nhiều người Sa tộc kiên trì lại không nhìn thấy chính là lúc này trong mắt Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây phía sau bọn hắn cũng tràn ngập rung động.

Trước đây, Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây chỉ nghe Tế Ti phía dưới nói qua loại thủ đoạn này, nhưng chưa hề tận mắt nhìn thấy, bây giờ tận mắt nhìn thấy, cảm giác đó trừ rung động ra thì vẫn là rung động!

Nhất là Thần Điện võ sĩ sau lưng Mông Lực Tây, lúc này ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân đã hoàn toàn không giống, ánh mắt một vài Thần Điện võ sĩ đã mang theo từng tia kính sợ.

Mông Lực Tây muốn phản bác Diệp Chân, muốn vạch trần Diệp Chân, nhưng trước loại thủ đoan như thần tích này thì Mông Lực Tây là Sa Hải Thần Tế thì cũng miệng đắng lưỡi khô, nghĩ không ra một chữ nữa chữ phản bác, mà âm thanh của Diệp Chân lại lần nữa vang lên.

- Y Đông Thanh Thần Thụ chính là Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải ban ân, tận mắt nhìn thấy Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải ban ân nở rộ, còn không để các ngươi trở về Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải ôm ấp.

- Như vậy, Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải là khoan dung.

- Các ngươi có thể dùng kinh nghiệm của các ngươi, đi xem, đi nếm thử, nhìn xem Y Đông Thanh Thần Thụ này đến cùng là ma quỷ dụ hoặc hay Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải ban ân?

Thanh âm của Diệp Chân vừa rơi xuống, thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia dẫn đầu nhào về phía một gốc Y Đông Thanh Thần Thụ cách gần hắn nhất.

Bắt đầu dùng mũi ngửi hương khí của Y Đông Thanh Thần Thụ, gỡ xuống cánh hoa nhấm nháp hương vị.

Trong lúc nhất thời, vô số người của Nguyên Sa Bộ Lạc Sa tộc đều bắt đầu làm như thế.

Thậm chí, một vài lão giả hai tay run run, đào gốc rễ Y Đông Thanh Thần Thụ trước mặt lên xem.

Hoa của Y Đông Thanh Thần Thụ có thể huyễn hóa, nhưng bộ rễ và thân của Y Đông Thanh Thần Thụ thì lại không cách nào giả mạo.

Trong nháy mắt tiếp theo, nhìn từng bộ rễ tạo thành vách tường, hương vị và hương khí của Y Đông Thanh Thần Thụ bao năm nay chưa xuất hiện đã xuất hiện.

Đa số người của Sa tộc Nguyên Sa Bộ Lạc vô cùng kinh hoàng cúng bái về phía Diệp Chân, khẩn cầu Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải tha thứ.

Con mắt có thể sẽ lừa gạt bọn hắn, nhưng miệng và đầu lưỡi còn có tay sẽ không lừa gạt bọn hắn.

So sánh với những người Sa tộc thuần phác này, thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia lại không thuần phác như vậy.

Hắn biết rõ, đây thực sự là Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải ban ân, nhưng Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây đang ở đây, hắn cần cân nhắc thái độ của Sa Hải Thần Tế này.

Hắn cần cân nhắc lập trường và hậu quả.

Cho nên, Nguyên Sa Bộ Lạc thủ lĩnh Địch Gia và nhóm thân tín của bọn hắn, dù đã bị Diệp Chân thi triển thần tích làm cho rung động nhưng vẫn còn do dự nhìn Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây, muốn nhìn xem thái độ và phản ứng của Mông Lực Tây.

Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn đắc tội Sa Hải Thần Tế.

Y Trĩ Thần Điện Sa Hải Thần Tế, đây chính là người chỉ cần một ý nghĩ thì có thể quyết định số phận của vô số người Sa tộc.

Thế nhưng, thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia lại xem nhẹ thái độ của Diệp Chân.

Nhìn một bộ phận tộc nhân Nguyên Sa Bộ Lạc còn đứng ở đó, không chịu thừa nhận Y Trĩ Thiên Thần vinh quang.

Ánh mắt của Diệp Chân đột ngột chuyển sang lạnh lẽo, âm thanh mang theo vài phần hàn ý, đột ngột vang lên.

- Y Trĩ Thiên Thần là nhân từ, là khoan dung, nhưng, Y Trĩ Thiên Thần nhân từ và khoan dung lại có hạn.

- Đối với đám người không nguyện ý trở lại Y Trĩ Thiên Thần ôm ấp, Y Trĩ Thiên Thần nhân từ sẽ không trừng phạt đám các ngươi, sẽ chỉ thu hồi vinh quang của thiên thần, thu hồi che chở của thiên thần đối với các ngươi.

Trong nháy mắt tiếp theo, trước khi thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia chưa triệt để kịp phản ứng, vô số Y Đông Thanh Thần Thụ vừa nở rộ đột ngột bay ra ức vạn điểm sáng màu xanh lục, giống như dòng sông vào sông, thật nhanh hội tụ tiến vào thân thể Diệp Chân.

Mà vô số Y Đông Thanh Thần Thụ vừa nở rộ hoa trong chớp mắt toàn bộ —— khô héo!

Địch Gia trợn tròn mắt, người của Nguyên Sa Bộ Lạc Sa tộc trợn tròn mắt.

Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây trợn tròn mắt, ngay cả Mạt Thản cũng trợn tròn mắt, Mạt Thản thật không biết, Thần Sứ Diệp Chân này lại có thể để vô số Y Đông Thanh Thần Thụ nháy mắt khô héo.

Lúc này, ánh mắt thành viên đại đội thần vệ đứng sau lưng Diệp Chân nhìn về phía Diệp Chân đã trở nên càng thêm cuồng nhiệt, ánh mắt nhìn Diệp Chân đã như nhìn một vị thần.

Nhưng phản ứng lớn nhất lại là những người của Sa tộc Nguyên Sa Bộ Lạc.

Rất nhiều người Sa tộc, vừa rồi còn vây quanh vài cọng Y Đông Thanh Thần Thụ điên cuồng ngửi, sắc mặt vui mừng.

Nhưng trong chớp mắt, Y Đông Thanh Thần Thụ làm bọn hắn mừng như điên đã biến thành một đống cành khô.

Rất nhiều người Sa tộc, nháy mắt sụp đổ, bị dọa sợ.