← Quay lại trang sách

Chương 1972 Tâm Địa Bất Chính

Chỉ cần Nguyên Sa Bộ Lạc này ví dụ truyền ra, uy vọng của Sa Hải Thần Tế Y Trĩ Thần Điện sẽ bị suy yếu trên phạm vi lớn.

Sau này nếu xuất hiện loại tình huống này, bộ lạc trong Y Trĩ Sa Hải, tuyệt đối sẽ chỉ lựa chọn đứng ở bên phía Thần Sứ Diệp Chân, sẽ không lựa chọn đứng ở bên phía Sa Hải Thần Tế.

- Bộ lạc ruồng bỏ vinh quang của Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải đã không thích hợp chúng ta đặt chân. Chúng ta rời khỏi, khiến tộc dân ruồng bỏ vinh quang của Sa Hải Thiên Thần, đi tìm vinh quang của chính bọn hắn đi.

Diệp Chân thấp lánh một tiếng, định rời khỏi.

Diệp Chân muốn rời khỏi, này lập tức để một đám người Sa tộc Nguyên Sa Bộ Lạc gào khóc, sụp đổ.

Tất cả mọi người rất rõ ràng, một khi Thần Sứ Diệp Chân rời khỏi, nhóm Nguyên Sa Bộ Lạc bọn hắn sẽ thật trở thành bộ lạc bị Thiên Thần vứt bỏ, tất cả mọi người Nguyên Sa Bộ Lạc sẽ nghênh đón thê thảm nhất đời người.

Một vị lão nhân râu tóc bạc trắng của Nguyên Sa Bộ Lạc, dùng tay lau nước mắt, nhìn tiểu tôn nữ còn vị thành niên mờ mịt quỳ ở sau lưng mình, ánh mắt đột nhiên trở nên trở nên kiên nghị.

Quanh thân linh khí khẽ động, vị nam nhân tóc trắng tu vi chỉ có Khai Phủ cảnh vọt lên bầu trời, ngăn ở trước người Diệp Chân.

Thần Vệ mở đường lập tức nổi giận quát.

- Những phản đồ các ngươi ruồng bỏ vinh quang của Thiên Thần, chẳng lẽ còn muốn công kích Thần Sứ?

Lão giả tóc trắng ngăn ở trước mặt của Diệp Chân lập tức đến trước mặt của Diệp Chân quỳ xuống trong hư không.

- Thần Sứ Y Trĩ Thiên Thần, xin tha thứ chúng ta vô tri. Là do ngu si che đậy đôi mắt của chúng ta, để chúng ta làm ra hành động ngu xuẩn, vô tri, cho nên rời bỏ vinh quang Thiên Thần.

- Chúng ta có tội, chúng ta là tội nhân!

- Nhưng, những hài đồng ngây thơ kia, bọn hắn vô tội. Bọn hắn căn bản không biết rốt cuộc vừa nãy xảy ra chuyện gì, bọn hắn nhỏ yếu mà vô tri sẽ chỉ mù quáng theo phụ mẫu, trưởng bối của bọn hắn.

- Chúng ta không dám xa xỉ hy vọng Thiên Thần một lần nữa tiếp nhận chúng ta, chỉ cầu xin Thiên Thần có thể cho những hài đồng ngây thơ này một cơ hội được Thiên Thần ôm ấp.

- Nhưng, chúng ta phạm sai lầm, lại không thể tha thứ, là chúng ta khinh nhờn vinh quang của Thiên Thần. Chúng ta chỉ hi vọng, máu tươi và trái tim của chúng ta có thể rửa sạch tội lỗi của chúng ta.

- Có thể làm cho Linh Hồn chúng ta nhận được Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải che chở.

m thanh chậm rãi truyền ra, ngay khi nói câu nói sau cùng, vị lão nhân tóc trắng Sa tộc này duỗi bàn tay ra, giống như thiết trảo chọc vào trong bộ ngực của mình.

m thanh xé rách rợn người truyền đến, ngực của lão giả tóc trắng phun ra máu tươi, mạnh mẽ tách rời ra trái tim đang đập của hắn, nâng ở trong hai tay, chậm rãi hiến về phương hướng của Diệp Chân.

Trong âm thanh trái tim đập, thi thể của lão giả tóc trắng và trái tim từ trên trời rơi xuống trên đất cát.

Máu tươi lập tức thấm vào đất cát, mà trái tim hoạt bát kia vẫn còn đang chậm rãi nhảy lên.

Hai tôn nữ của lão giả đó lập tức kêu khóc nhào tới.

Một màn này làm cho ánh mắt của Diệp Chân đau xót.

Tiếng khóc của hai cô gái nhỏ đột ngột làm cho trái tim Diệp Chân mềm nhũn, liền có ý nghĩ một lần nữa để Y Đông Thanh Thần Thụ khai biến.

Nhưng Diệp Chân rất rõ ràng, nếu hôm nay mình làm ra chuyện như vậy, ngày sau các bộ lạc Y Trĩ Sa Hải sẽ xuất hiện càng nhiều chuyện như vậy, càng nhiều sinh mệnh sẽ bởi vì loại phản bội không có ý nghĩa này mà biến mất.

Vững tâm như sắt!

Nhìn bước chân Diệp Chân dứt khoát rời khỏi, rất nhiều lão nhân Nguyên Sa Bộ Lạc giống như nhận lão giả lúc trước chết đi lây nhiễm, từng ánh mắt nhao nhao trở nên trở nên kiên nghị.

Vì cho hài đồng trong bộ lạc một cơ hội sống sót, có được cơ hội có một tương lai, giờ phút này, bọn hắn đã không có lựa chọn.

Vừa rồi là lão giả dâng lên máu tươi và trái tim cho Thiên Thần, đã chỉ rõ con đường cho bọn hắn.

Trong nháy mắt tiếp theo, từng lão nhân của Nguyên Sa Bộ Lạc hô to thần danh Y Trĩ Thiên Thần, trong miệng la lên khẩu hiệu thỉnh cầu Thiên Thần tha thứ, sau đó giống như lão nhân tóc trắng trước đó.

Hoặc quỳ trên mặt đất, hoặc bay đến giữa không trung, quỳ sát trước mặt của Diệp Chân, từng người sống sờ sờ móc trái tim của mình ra, hai tay hiến hướng phương hướng Diệp Chân.

Mỗi một hơi thở, đều có khoảng trăm lão nhân dâng lên trái tim của bọn hắn cho Diệp Chân, trước khi Diệp Chân kịp phản ứng, thời gian ngắn ngủi mười mấy hơi đã có mấy ngàn lão nhân vì tương lai Nguyên Sa Bộ Lạc dâng lên máu tươi và sinh mệnh của mình.

Diệp Chân có chút không đành lòng nhắm mắt lại, giọt nước mắt ướt át từ khóe mắt Diệp Chân trượt xuống.

Nguyên bản không cần như vậy.

Nguyên bản, hi sinh như vậy sẽ không xuất hiện.

- Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải là nhân từ!

m thanh Diệp Chân giống như lôi đình, đột ngột nổ vang khắp bốn phương tám hướng của Nguyên Sa Bộ Lạc.

- Máu tươi có thể tẩy rửa tội nghiệt, Thiên Thần đã cảm nhận được thành ý của các ngươi.

Theo âm thanh của Diệp Chân vang lên, trong mắt người của Sa tộc Nguyên Sa Bộ Lạc đều nổi lên ánh sáng hi vọng, cũng dừng hành vi loại moi tim tẩy tội này lại.

Khi Diệp Chân nói câu nói này, ánh mắt sâm lãnh, bỗng nhiên nhìn chăm chú về phía Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây mặt không biểu tình giữa không trung.

Nếu như muốn tìm một đầu đảng tội ác phụ trách cho mấy ngàn nhân mạng, Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây chính là đầu đảng tội ác.

Diệp Chân đặt quyết tâm, một ngày nào đó, nhất định phải cho phải Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây trả giá đắt.

Trừ Mông Lực Tây ra, thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia, cũng là một trong kẻ cầm đầu.

- Ngô vâng chịu ý chỉ của Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, có thể để Nguyên Sa Bộ Lạc một lần nữa trở lại phía dưới vinh quang của Thiên Thần che chở, nhưng....

Chữ 'Nhưng' vừa ra, ánh mắt của Diệp Chân nhìn chăm chú về phía thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc 'Địch Gia'.

- Nhưng lửa giận của Thiên Thần phải dùng máu tươi của một ít người mới có thể lắng lại!

Lời vừa nói, ánh mắt của tất cả người Sa tộc Nguyên Sa Bộ Lạc lập tức nhìn về phía thủ lĩnh Địch Gia, trong ánh mắt tràn đầy lửa giận và hận ý.

Đại bộ phận người Sa tộc của Nguyên Sa Bộ Lạc thật ra không ruồng bỏ Y Trĩ Thiên Thần, chỉ là thủ lĩnh Địch Gia không ngừng đung đưa, cùng những lão nhân trong tộc đứng về phía Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây nên mới gây nên Thiên Thần tức giận.

Ý tứ của Thiên Thần Thần Sứ Diệp Chân đã không thể rõ hơn được nữa.

Trong đôi mắt của Địch Gia, trừ hối hận vẫn là hối hận.

Nửa ngày sau, Địch Gia dưới vô số ánh mắt như đao như kiếm của người Sa tộc Nguyên Sa Bộ Lạc nhìn chằm chằm, cười thảm một tiếng, dùng hết sức lực toàn thân, đưa bàn tay cắm vào bộ ngực của mình.

Trên bầu trời nhìn một màn này, khóe miệng Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây vô lực kéo ra.

- Nguyện máu tươi của ta, có thể lắng lại lửa giận của Thiên Thần, rửa sạch tội nghiệt của ta.......

Đây là âm thanh cuối cùng của thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia.

Khi rất nhiều Y Đông Thanh Thần Thụ lần nữa nở rộ khắp Nguyên Sa Bộ Lạc, từng người của Sa tộc Nguyên Sa Bộ Lạc khóc ròng dập đầu hướng về phía Diệp Chân.

Vì biểu đạt thành kính của mình, lúc này những người của Sa tộc hận không thể đập vỡ đầu của mình.

Vừa rồi loại cảm giác bị Thiên Thần vứt bỏ, trở thành tội dân bị vứt bỏ quá khủng bố.

Cho nên, lúc này người Sa tộc Nguyên Sa Bộ Lạc trở lại Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải ôm ấp, vô cùng trân quý.

Lúc này, trong biển cát còn tràn đầy mùi máu tươi, nhưng giữa mùi máu tanh này lại không mang theo bất kỳ cừu hận gì, chỉ có hối hận và kính sợ, đối với việc kính sợ Thần Sứ Diệp Chân đã thật sâu khắc đến tận xương tủy.

Lực lượng tín niệm trong Huyền Cung của Diệp Chân, kim sắc thủy châu lần nữa nghênh đón một lần tính bùng nổ tăng trưởng.

Bốn mươi vạn người của Nguyên Sa Bộ Lạc cống hiến lực lượng tín niệm, lại còn nhiều hơn so với lực lượng tín niệm của sáu mươi bảy vạn người bộ lạc cỡ trung cống hiến.

Cái này hoặc nhiều hoặc ít để Diệp Chân hơi kinh ngạc, nhưng nguyên nhân thì Diệp Chân cũng đại khái hiểu rõ.

Một vài thứ, chỉ có mất đi mới biết được nó trân quý, khi lại một lần nữa lúc có, mới có thể càng thêm trân quý.

Nhưng để cảnh cáo cũng để trừng phạt, Diệp Chân thi triển bí pháp thúc đẩy sinh trưởng Y Đông Thanh Thần Thụ cho Nguyên Sa Bộ Lạc cũng không nhiều.

Lúc đầu, Nguyên Sa Bộ Lạc chỉ có mấy vạn cây Y Đông Thanh Thần Thụ, trước đó số lượng Y Đông Thanh Thần Thụ được Diệp Chân thúc đẩy sinh trưởng ra cao tới hơn hai trăm vạn cây.

Nhưng giờ phút này, Diệp Chân thúc đẩy sinh trưởng ra Y Đông Thanh Thần Thụ cho Nguyên Sa Bộ Lạc chỉ có ba mươi vạn cây, chỉ có một phần mười trước đó.

Nhưng so với số lượng Y Đông Thanh Thần Thụ lúc đầu Nguyên Sa Bộ Lạc có đã nhiều hơn rất nhiều, cũng có thể cải thiện hoàn cảnh sinh tồn của Nguyên Sa Bộ Lạc.

Nhưng so với bộ lạc khác thì kém rất xa.

Cho dù những bộ lạc cỡ nhỏ, Diệp Chân biểu diễn thần tích thúc đẩy Y Đông Thanh Thần Thụ sinh trưởng cũng cao hơn trăm vạn cây, nhiều hơn xa so với bộ lạc cỡ trung Nguyên Sa Bộ Lạc này có được lượng.