Chương 1971 Sự Giận Giữ Của Thiên Thần
Từng người vô cùng hoảng sợ quỳ hướng về phía Diệp Chân, gào khóc, khẩn cầu Y Trĩ Thiên Thần tha thứ.
Thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia cũng trợn tròn mắt, là chân chính trợn tròn mắt.
Bởi vì vừa rồi khô héo không chỉ mấy trăm vạn cây Y Đông Thanh Thần Thụ vừa rồi được Thần Sứ Diệp Chân hiện ra thần tích nháy mắt nở rộ.
Mà hơn năm mươi vạn Y Đông Thanh Thần Thụ tồn tại gần Nguyên Sa Bộ Lạc bọn hắn cũng bị khô héo toàn bộ.
Nói cách khác, Nguyên Sa Bộ Lạc bọn hắn đã không có nửa cây Y Đông Thanh Thần Thụ còn sống.
Chuyện này đối với một bộ lạc chính là tai hoạ ngập đầu.
Không bao lâu sau, hoàn cảnh sinh tồn của Nguyên Sa Bộ Lạc bọn hắn sẽ càng ngày càng ác liệt, nhưng cái này lại không phải đáng sợ nhất.
Đáng sợ nhất là toàn bộ Y Đông Thanh Thần Thụ khô héo đại biểu cho bộ lạc đã bị Y Trĩ Thiên Thần vứt bỏ.
Ở trong biển cát, con dân bộ lạc bị Y Trĩ Thiên Thần vứt bỏ, ngay cả tội dân cũng không bằng.
Không có bất kỳ một bộ lạc dám tiếp nhận những con dân bị Thiên Thần vứt bỏ như bọn hắn.
Thậm chí tiếp xúc cũng không dám.
Trong chớp mắt, trong đầu thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia trở nên trống rỗng.
Hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, dù ở trước mặt Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây vẫn lại biến thành bộ dáng này.
Trong chớp mắt, mồ hôi lạnh ướt đẫm toàn thân.
Mười tám vị dũng sĩ Giới Vương Cảnh của Nguyên Sa Bộ Lạc sau lưng Địch Gia nhìn thấy một màn này, nhao nhao không tự chủ ngã xuống đất, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Toàn bộ Nguyên Sa Bộ Lạc trong nháy mắt này bị đánh xuống Địa Ngục.
Hết sức lắc đầu, thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc dùng một loại khẩn cầu ánh mắt nhìn về phía Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây.
Hi vọng Mông Lực Tây, người phát ngôn ý chí Y Trĩ Thiên Thần có thể giải quyết tuyệt cảnh này.
Thế nhưng, đối mặt với ánh mắt cầu xin của thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc, Mông Lực Tây lại thờ ơ.
Thật ra, cũng không phải Mông Lực không muốn giúp đỡ, hắn cũng vô cùng bức thiết muốn hóa giải loại nguy cơ trước mắt.
Nhưng khổ là hắn không có bất kỳ phương pháp nào.
Lấy thực lực của hắn, dưới tình huống bất kể tiêu hao thì thúc đẩy một vạn hạt giống Y Đông Thanh Thần Thụ sinh trưởng đã là cực hạn.
Về phần trong chớp mắt hạt giống nảy mầm, cắm rễ, nở hoa thì có đánh chết hắn cũng không làm được.
Trước mặt thủ đoạn như thần tích này, hắn đã không có bất kỳ thủ đoạn phản chế nào!
Càng chết là, thủ đoạn một vinh một khô này của Diệp Chân, trong chớp mắt đẩy Sa Hải Thần Tế hắn lên một vị trí vô cùng xấu hổ.
Lúc này mà hắn còn phủ định Diệp Chân thì chính là phủ định tín ngưỡng của toàn bộ Y Trĩ Thần Điện.
Hơn nữa cũng không có phương pháp phủ định.
Có thể đoán, qua hôm nay, uy vọng của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây hắn sẽ hạ xuống đến một trình độ đáng sợ, hơn nữa mang tới hậu quả thì xa không chỉ có những chuyện này.
Đột nhiên, Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây hơi hối hận.
Mông Lực Tây hối hận, thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia lại sắp hối hận muốn chết.
Nếu như chuyện vừa rồi có thể lặp lại một lần, hắn nhất định sẽ dùng tư thái thành tín nhất cúng bái Thần Sứ Diệp Chân mà không phải chất vấn và lắc lư.
Nhưng bây giờ, hối hận đã không kịp.
Cắn răng một cái, Địch Gia quỳ rạp trên đất, lấy tư thái hèn mọn nhất quỳ gối về phía Diệp Chân!
- Hóa thân của Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải Thần Sứ vĩ đại, xin tha thứ cho sự ngu xuẩn và vô tri của chúng ta, là chúng ta hèn mọn, là ánh mắt của chúng ta thiển cận, làm ra hành động ngu xuẩn, cho nên rời bỏ vinh quang của Thiên Thần.
- Bây giờ, chúng ta đã tỉnh ngộ khỏi sự ngu xuẩn mà hèn mọn, khẩn cầu Thiên Thần nhân từ có thể làm cho Nguyên Sa Bộ Lạc chúng ta trở lại dưới vinh quang của Thiên Thần chiếu rọi.
Khi nói chuyện, tộc trưởng Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia nặng nề đập đầu xuống đất, cái mông trên cao, lấy tư thái hèn mọn nhất chờ đợi vận mệnh của bọn hắn.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người của Nguyên Sa Bộ Lạc Sa tộc quỳ xuống hướng về phía Diệp Chân, lấy tư thái hèn mọn nhất cầu xin Thần Sứ Diệp Chân tha thứ.
Trên bầu trời, sắc mặt của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây trở nên vô cùng khó coi.
Không chỉ Nguyên Sa Bộ Lạc mà những người sau lưng hắn, trừ mấy vị lam bào và lục bào Tế Ti tâm phúc của hắn ra, thì lúc này, hơn trăm vị võ sĩ Thần Điện, từng người đều vô cùng hoảng sợ rơi xuống trên mặt đất, cũng tư thái lấy thành tín nhất bái hướng Diệp Chân, sợ bọn họ và bộ lạc phía sau bọn họ bị Thiên Thần vứt bỏ.
Chủ yếu là biểu diễn vừa rồi của Diệp Chân quá khủng bố.
Nếu như nói trong chớp mắt để Y Đông Thanh Thần Thụ mở đầy khắp núi đồi đó là thần tích, là Thiên Thần ban ơn, như vậy trong nháy mắt để toàn bộ Y Đông Thanh Thần Thụ khô héo tàn lụi, đó chính là thần uy, là thủ đoạn trừng phạt của Thiên Thần, là sự giận dữ của Thiên Thần.
So với Thiên Thần ban ơn, sự giận dữ của Thiên Thần càng có lực uy hiếp.
Diệp Chân làm thế nào để hiện ra sự giận dữ của Thiên Thần được?
Sự giận dữ của Thiên Thần bắt nguồn từ Hậu Thiên Linh Bảo Mộc Mạch Thần Tu mà Diệp Chân cho Tiểu Yêu.
Mộc Mạch Thần Tu đó có thể trong chớp mắt cắm rễ ngàn vạn, rút sạch lực lượng Mộc hệ trong cơ thể tất cả hoa cỏ cây cối gần đó.
Vừa rồi, Diệp Chân chính là để Tiểu Yêu thôi động Mộc Mạch Thần Tu rút đi tinh hoa sinh mệnh trong Y Đông Thanh thụ để bọn chúng chớp mắt khô héo.
Thủ đoạn này, giống như treo một thanh kiếm sắc trên đỉnh đầu những bộ lạc Sa tộc, một ý niệm của Thần Sứ Diệp Chân có thể làm cho bộ lạc của bọn hắn phồn vinh hưng thịnh, cũng có thể trong một ý nghĩ làm cho bộ lạc của bọn hắn đứng trước tai hoạ ngập đầu.
Nhất niệm sinh nhất niệm tử, đây mới thực sự là thủ đoạn của Thần.
Qua hôm nay, danh tiếng của Thần Sứ Diệp Chân sẽ không người nào có thể cản được!
Diệp Chân lơ lửng trên trời cao, dùng một loại ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn chăm chú lên thủ lĩnh Địch Gia và tộc nhân Sa tộc của Nguyên Sa Bộ Lạc đang cầu khẩn, chậm rãi lắc đầu.
- Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải là nhân từ, là khoan dung, nhưng, Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải cũng có tôn nghiêm, Thiên Thần đã cho các ngươi hai cơ hội, chính các ngươi rời bỏ vinh quang của Thiên Thần, cho dù Thần Sứ như ta cũng không cách nào thay đổi.
Thanh âm của Diệp Chân mới ra, tộc nhân của Nguyên Sa Bộ Lạc lập tức tuyệt vọng khóc lớn lên.
Thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc thì càng điên cuồng lấy đầu đập xuống đất, sau đó tại chỗ dùng tay tát lên mặt mình, khóc lên.
- Thần Sứ nhân từ, cho Nguyên Sa Bộ Lạc chúng ta một cơ hội, nếu được, ta nguyện ý trả bất kỳ giá nào, Nguyên Sa Bộ Lạc chúng ta nguyện ý làm người hầu cho Thần Sứ, không, cho dù nô lệ cho Thần Sứ cũng có thể.
Nhìn thủ lĩnh Nguyên Sa Bộ Lạc Địch Gia hận không thể tại chỗ moi tim làm rõ ý chí của mình, Diệp Chân lại không cho hắn bất cứ cơ hội nào, mà chậm rãi xoay người lại.
Hành động này, trong chớp mắt làm cho Địch Gia giống như bị rút sạch xương cốt, xụi lơ trên mặt đất.
Chẳng lẽ Nguyên Sa Bộ Lạc của hắn thật muốn trở thành tội đồ bị Thần vứt bỏ, ngay cả tội dân cũng không bằng sao?
Trong lỗ tai nghe mấy chục vạn tộc nhân của Nguyên Sa Bộ Lạc khóc thét, Diệp Chân xoay người, vững tâm như sắt.
Hôm nay, Nguyên Sa Bộ Lạc dưới tình huống cho bọn hắn cơ hội, dưới tình huống Diệp Chân hiển lộ thần tích, còn ruồng bỏ Thần Sứ Diệp Chân, còn đứng về phía Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây.
Sau khi Diệp Chân thi triển ra thủ đoạn sự giận dữ của Thiên Thần thì mới đau nhức nhưng tỉnh ngộ, yêu cầu một lần nữa trở lại Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải ôm ấp, muốn hưởng thụ Thần Sứ Diệp Chân che chở.
Đây là điển hình của sau khi phản bội, bị đánh đau nhức lại xin vào hàng.
Hôm nay, nếu Diệp Chân tuỳ tiện tiếp nhận bọn hắn, vậy có phải đại biểu cho bộ lạc được quang huy của Thần Sứ Diệp Chân chiếu rọi xuống, sau này đều có thể làm như vậy hay không?
Tùy ý phản bội Diệp Chân, sau đó bị Diệp Chân thu thập đau nhức, lại đầu hàng.
Như vậy, Thần Sứ Diệp Chân còn có uy nghiêm gì nữa?
Bây giờ, Nguyên Sa Bộ Lạc này, phía sau Nguyên Sa Bộ Lạc có Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây làm chỗ dựa chính là một điển hình mặt trái cực kỳ tốt.
Có thể để tất cả bộ lạc giữa Y Trĩ Sa Hải lấy đó mà làm gương.
Phản bội Y Trĩ Thiên Thần, phản bội Diệp Chân Diệp Thần Sứ thì phải bỏ ra đại giới bọn hắn không thể thừa nhận.
Diệp Chân tin tưởng, chỉ cần trường hợp đặc biệt này truyền ra.
Toàn bộ trong Y Trĩ Sa Hải sẽ không bất kỳ một nào bộ lạc nào dám ruồng bỏ Thần Sứ Diệp Chân hắn, dám vi phạm ý chí của Diệp Chân Thần Sứ.