Chương 1982 Lục Ly Lại Xuất Hiện
Khi trong lòng bàn tay vị Sa Hải đệ nhất Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ này xuất hiện một giọt nước màu vàng, con mắt Diệp Chân bỗng nhiên trừng lớn, giật mình không thôi.
- Thứ này, chắc là ngươi không xa lạ gì đúng không?
Ánh mắt của Nạp Cáp Nhĩ nhìn chằm chằm một kim sắc thủy châu trong lòng bàn tay, ánh mắt cực kỳ chăm chú.
Cảm giác hắn không phải đang nhìn một giọt nước, ánh mắt đó giống như một nam nhân đang nhìn tình nhân sinh tử gắn bó không rời không bỏ, cực kỳ chuyên chú.
- Lão phu có thể nhìn ra được, ngươi đã đúc thành Nguyên Linh, nghĩ đến những ngày gần đây, ngươi lấy tên tuổi Thần Sứ đã được đến không ít Chúng Sinh Nguyện Lực này?
- Thứ này tên là Chúng Sinh Nguyện Lực?
Diệp Chân thành thật gật đầu hỏi.
- Tên gọi của nó có rất nhiều, chúng ta bên này gọi là Chúng Sinh Nguyện Lực, trong những cổ tịch thì gọi là Tín Niệm Chi Lực, trong Thiên Miếu xưng là Tín Ngưỡng Thần Lực, ở trong những thị trường giao dịch thì lại xưng là Thái Sơ Thánh Thủy.
Nạp Cáp Nhĩ nói.
- Chúng Sinh Nguyện Lực, Tín Niệm Chi Lực? Thái Sơ Thánh Thủy?
Những này tên ngược lại làm cho Diệp Chân nổi lên nghi ngờ
- Tiền bối, ta biết thứ này hẳn là rất trân quý, nhưng ta không rõ, vì sao thứ này lại là vật trân quý nhất trong Y Trĩ Sa Hải?
- Cho dù Chúng Sinh Nguyện Lực cũng được, Tín Niệm Chi Lực cũng được, bằng vào ta thu hoạch được nó trải qua, ta có thể chắc chắn, nó sinh ra chắc chắn không thể rời khỏi vô số người Sa tộc trong Sa Hải này, thậm chí có thể nói người Sa tộc là người sản xuất ra nó.
- Như nếu vậy, dù như thế nào, người Sa tộc sản xuất ra nó mới hẳn là có giá trị nhất trân quý nhất trong Sa Hải này chứ?
Diệp Chân nghi ngờ nói.
- Từ lập trường của lão phu mà nói, thuyết pháp của ngươi là chính xác. Nhưng từ Thiên Miếu mưu đồ Y Trĩ Sa Hải mà nói, người Sa tộc sinh tồn ở nơi này là không có giá trị nhất, đê tiện nhất.
- Chỉ cần bọn hắn chiếm lĩnh Y Trĩ Sa Hải, chỉ cần số lượng người Sa tộc còn sót lại cao hơn vạn người, chỉ cần mấy trăm năm, nhân khẩu nơi đây sẽ một lần nữa phá ức thậm chí là mấy tỉ.
- Bọn hắn cũng có thể thu hoạch được một lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực cuồn cuộn không dứt.
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nói rất ngay thẳng, nhưng Diệp Chân vẫn như cũ có chút nghe không rõ, hoặc là nói, không hiểu.
- Tiền bối, ta không rõ, nhân khẩu trong Đại Chu đế quốc cao tới sáu ngàn ức, tín đồ Thiên Miếu, ít nhất có ba thành, đó chính là gần hai ngàn ức tín đồ.
- Tại sao phải tốn hao nhiều đại giới như vậy đến xâm lược Y Trĩ Sa Hải cằn cỗi này, thậm chí không tiếc vẫn lạc Thần Vương, Thần Quân?
Diệp Chân khó hiểu nói.
- Bởi vì ở giữa Y Trĩ Sa Hải này, Chúng Sinh Nguyện Lực kia giống như hạt cát trong Y Trĩ Sa Hải, vô cùng vô tận!
Ngữ khí của Nạp Cáp Nhĩ đột nhiên tràn đầy đau thương, hắn giống như không phải đang nói một chuyện đáng khoe, mà đang kể cho Diệp Chân nghe về một thảm sự nhân gian vô cùng bi thảm.
Giọng nói đó giống như bi thương đã tồn tại từ tuyên cổ, lại đâm vào trái tim của Diệp Chân bỗng nhiên đau xót.
- Đây là bất hạnh của mảnh Sa Hải này, cũng là bi ai lớn nhất của người Sa tộc sống ở nơi này, nhưng lại là may mắn của Y Trĩ Thần Điện chúng ta....
Nghe ngữ khí bi thương của Sa Hải đệ nhất Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ, Diệp Chân mới đầu còn có chút mê mang, nhưng theo từng màn xuất hiện ở trong đầu Diệp Chân, hắn đột nhiên hiểu rõ.
Hình tượng xuất hiện trước nhất ở trong đầu Diệp Chân là cuộc sống bi thảm, cả ngày cần mẫn khổ nhọc của người Sa tộc, là vì một ngụm nước, một bát cơm, vì có thể sống sót.
Một cơn gió lớn, một lần cát bạo, một lần nhiệt độ cao kéo dài là có thể phá hủy tất cả hi vọng sinh tồn của bọn hắn, đưa bọn hắn lâm vào tuyệt cảnh.
Sau đó, chính là thần tích hiện ra, cho dù Y Trĩ Thần Điện, hay Diệp Chân đều lại lần nữa cho bọn hắn hi vọng sống sót.
Mang lại cho bọn hắn hy vọng tiếp tục sống sót, là Thiên Thần, là ký thác tinh thần.
Bọn hắn dùng tất cả thành kính đến khẩn cầu những tồn tại cường đại này phù hộ bọn hắn, che chở bọn hắn, bọn hắn thậm chí nguyện ý dâng lên tất cả của mình.
Bọn hắn, chính là người cuồng tín (cuồng tín giả).
Có thể để người như là Diệp Chân thu hoạch được đại lượng Chúng Sinh Nguyện Lực.
Cuộc sống bi thảm mà cực khổ để bọn hắn nhận một chút chỗ tốt, đều sẽ dâng lên cảm ân lớn nhất bọn hắn, thậm chí là cúng bái.
Cuối cùng, xuất hiện tại trong đầu Diệp Chân là Thận Long Nguyên Linh A Sửu đã từng nói, người sáng tạo ra Thận Long Châu, Lục Ly từng nói một câu.
- Nguyện thế gian này sẽ không có cuồng tín giả!
Đây là hoành nguyện, cũng là cảm thán!
Ngay khi trong đầu vang lên âm thanh này, trong chớp mắt Diệp Chân đã hiểu, triệt để hiểu rõ ngữ điệu bi thương của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.
Thế gian này, chỉ có người có cuộc sống vô cùng bi thảm mới có thể bởi vì một chút xíu hi vọng và ban cho mà dâng lên thành kính và cảm ân lớn nhất của mình.
Cũng chỉ có bọn hắn mới có thể điên cuồng không để ý tới đi tín ngưỡng Thần Chỉ của mình, vì tín ngưỡng Thần Chỉ của mình mà kính dâng tất cả, thậm chí là sinh mệnh.
Cũng chỉ có ngay trong bọn họ, mới có thể xuất hiện rất nhiều người cuồng tín.
Ở trong mắt của Thiên Miếu, những này bi thảm này thật ra chính là trái cây thực vật có thể sản xuất Chúng Sinh Nguyện Lực.
Ăn là cực khổ, sinh trưởng ra lại là Chúng Sinh Nguyện Lực, Thái Sơ Thánh Thủy ngay cả những Thần Vương, Thần Quân cũng vô cùng thích.
Cũng chỉ có cuộc sống và hoàn cảnh cực khổ tại như vậy mới có thể để cho bọn hắn trong mảnh Sa Hải này sản xuất một lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực, Tín Niệm Chi Lực, Thái Sơ Thánh Thủy.
Cho nên, cho dù bọn họ có kính dâng cho những Thần Vương, Thần Quân cao cao tại thượng nhiều Chúng Sinh Nguyện Lực hơn nữa, hoàn cảnh cuộc sống và trình độ cuộc sống của bọn hắn vẫn không chuyển biến tốt đẹp chút nào.
Cho dù bọn họ trả giá vô số cố gắng, dùng máu và mồ hôi của mình thay đổi cuộc sống và hoàn cảnh của mình thì những Thần Vương, Thần Quân cao cao tại thượng kia sẽ vẫn như cũ sẽ để cho bọn hắn trong vòng một đêm mất hết tất cả.
Bởi vì, chỉ có cực khổ mới có thể để cho những người Sa tộc này trở thành người cuồng tín, sinh trưởng ra càng nhiều Nguyện Lực.
Trong chớp nhoáng này, Diệp Chân đã hiểu rõ.
Đã hiểu rõ lai lịch hoành nguyện của người sáng tạo Thận Long Châu - Lục Ly kia, cũng hiểu rõ vô tận bi thương trong giọng nói của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đến từ đâu.
Hắn đang bi thương vì vận mệnh cực khổ của người Sa tộc.
- Nguyện thế gian này sẽ không có cuồng tín giả!
Không tự chủ được, Diệp Chân nhẹ lánh ra hoành nguyện của người sáng tạo Thận Long Châu Lục Ly.
Một tiếng nhẹ lánh này lại để tinh quang trong đôi mắt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ bùng lên, ánh mắt nhìn về phía của Diệp Chân đột ngột biến thành vô cùng kỳ dị.
Nhưng biến hóa làm cho Diệp Chân kinh ngạc nhất lại là Thận Long Châu của Diệp Chân.
Thận Long Châu đã rất lâu không có động tĩnh đột nhiên chấn động một chút, thần niệm của Diệp Chân cũng bị mạnh mẽ kéo vào trong Thận Long Châu.
Cùng lúc đó, quang ảnh người sáng tạo Thận Long Châu - Lục Ly mặc thanh y thanh nhã, đầu đội ngọc quan, dưới hàm ba sợi râu dài bay lên giống như giống như tiên nhân cực kỳ đột ngột xuất hiện trước mặt thần niệm của Diệp Chân trong Thận Long Châu.
Vẻ mặt Diệp Chân trở nên vô cùng kinh ngạc, tất cả mà hắn có bây giờ, nói là đều do vị chủ nhân của Thận Long Châu Lục Ly này ban tặng cũng không đủ.
Không nghĩ tới, bây giờ vị Lục Ly đã bỏ mình này lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt của Diệp Chân.
Trong nháy mắt tiếp theo, Lục Ly phiêu dật như tiên mở miệng.