← Quay lại trang sách

Chương 1984 Chúa Tể Của Y Trĩ Thần Điện

Lục Ly thở dài một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ đau khổ.

- Vi sư năm đó bị phản bội, nơi đặt chân cũng bị người tiết lộ, để cho những người đó trước thời hạn bày ra vô số thủ đoạn lợi hại, kết quả ngươi đã biết.

- Mà có thể biết nơi đặt chân của vi sư, chỉ có tám vị đệ tử thân truyền. Ngươi hiểu rõ ý của vi sư chứ?

- Sư tôn ý là, trong tám vị sư huynh kia, có phản đồ?

Diệp Chân hỏi.

Lục Ly gật đầu một cái.

- Ít nhất một người, nhiều nhất sẽ không có hơn hai người! Đây cũng là chuyện vi sư mà vi sư canh cánh trong lòng nhất.

- Năm đó lão phu đối với từng người đệ tử thân truyền đều là tận tâm tận lực, không ngờ lại gặp phải phản bội. Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, tên phản đồ kia, chắc còn ở nhân thế.

- Vi sư đối với ngươi, lại không bất kỳ yêu cầu quá mức gì, cũng chỉ có chuyện này.

- Ngươi sau này khi đã có năng lực rồi, nếu phát hiện tên phản đồ kia, có thể thay vi sư thanh lý môn hộ, cũng coi là Tế Điện với thầy.

- Chỉ cần đệ tử phát hiện, lại có năng lực, nhất định sẽ làm chuyện này.

Lục ly yêu cầu rất rộng rãi thoải mái, Diệp Chân đáp ứng cũng rất sảng khoái.

- Được, chuyện vụn vặt giao phó xong rồi, như vậy vi sư liền nói chuyện truyền thừa.

- Cả đời vi sư, sở học vô cùng phức tạp, có thể nói bao la vạn tượng cũng không quá đáng chút nào, thật muốn truyền thụ tất cả cho ngươi, sợ là trên trăm năm cũng không dạy xong.

- Hơn nữa, trước khi lão phu vẫn lạc, Thận Long Châu này thật ra chính là thứ mà cả đời tâm huyết của lão phu thật sự gởi gắm. Chỉ cần nắm giữ cách sử dụng Thận Long Châu chân chính, thì ngươi sẽ có được bí pháp còn nhiều hơn cả sở học được xưng tụng Bao La Vạn Tượng của lão phu. Lời này tuyệt không nói quá.

- Ngươi cũng có thể đi ra một con đường cường giả do chính ngươi độc hữu.

Nói tới chỗ này, Lục Ly nở nụ cười khổ.

- Quan trọng nhất là, chuyện năm đó xảy ra quá khẩn cấp, chỉ để lại một đạo tàn hồn gầy yếu như vậy làm giao phó, ngay cả việc ghi âm toàn bộ những bí pháp kia Bao La Vạn Tượng kia hoặc thần truyền cho ngươi, vi sư cũng không được.

Những lời này vừa rồi nói xong, bóng người Lục Ly lại đột nhiên ba động một chút, trở nên không chân thực.

- Một luồng tàn hồn này sắp tiêu tán rồi! Nhớ, từ giờ trở đi, ngươi chính là chưởng môn đời thứ hai của Huyền Cơ Đạo Môn ta, nếu có cơ hội, có năng lực liền xây lại Huyền Cơ Đạo Môn.

- Nếu không thể, vậy thì thôi.

Chữ 'thôi' vừa ra khỏi miệng, tàn hồn của Lục Ly liền bắt đầu chấn động kịch liệt, trong lúc chấn động kịch liệt, tàn hồn của Lục Ly bắt đầu băng giải.

Diệp Chân nóng nảy, không phải nói là cho hắn cách sử dụng Thận Long Châu chân chính hay sao, sao không nói gì đã tiêu tán rồi.

Cũng ngay tại giây phút này, tàn hồn Lục Ly đang băng giải bỗng chỉ ra một ngón tay, trước khi băng giải, chạm vào trên trán Diệp Chân.

Thế là một đoạn tin tức mấy chục ngàn chữ liền vọt vào trong đầu Diệp Chân.

- Đây là một chút xíu vật liệu duy nhất mà tia tàn hồn này của vi sư có thể đưa cho ngươi, bao gồm cả cách sử dụng Thận Long Châu chân chính.

- Diệp Chân, ngươi tự thu xếp ổn thỏa, vi sư phải đi rồi!

Tiếng nói vừa dứt, tàn hồn Lục Ly trước mặt Diệp Chân liền hoàn toàn băng giải, lại không một tia một hào tung tích nào nữa, cũng ngay tại giây phút này, Thận Long Châu trên ngực Diệp Chân trong lúc bất chợt nhảy lên.

Cho tới nay, Thận Long Châu vẫn luôn ở tại huyệt Thiên Trung trên ngực Diệp Chân, đây là vị trí mà Thận Long Châu lựa chọn, Diệp Chân có thể cùng Thận Long Nguyên Linh A Sửu trao đổi, Thận Long Nguyên Linh A Sửu thậm chí còn có thể xuất hiện ở trong Huyền cung của Diệp Chân.

Nhưng mà cho tới nay, Diệp Chân lại không có cách nào chủ động để cho Thận Long Châu di động vị trí.

Thế nhưng giờ phút này, tàn hồn Lục Ly vừa tan thành mây khói, Diệp Chân liền bị đạo thần niệm kia cưỡng chế kéo vào trong Thận Long Châu, bị một đạo lực lượng vô danh trực tiếp kéo đến chỗ sâu nhất trong Thận Long Châu.

Diệp Chân còn chưa phản ứng kịp, thần hồn Diệp Chân đã ở chỗ sâu nhất trong Thận Long Châu.

Cùng một giây, Thận Long Châu hóa thành một đạo lưu quang, chui vào trong Huyền cung của Diệp Chân.

Thận Long Châu vừa chui vào Huyền Cung liền hóa thành bộ dáng Thận Long Nguyên Linh A Sửu, thân thể vô cùng bá đạo chiếm cứ nơi phía trên nhất trên Nguyên linh ở giữa Huyền Cung của Diệp Chân, chen vào chung chỗ với ba món Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên, Phụ Cốt Hỏa Châu, Tử Linh Tiên Kiếm.

Cũng ngay tại giây phút này, Diệp Chân lần đầu tiên một loại cảm giác có thể sai khiến Thận Long Châu như cánh tay.

Diệp Chân cảm giác, hắn chỉ cần nghĩ một ý nghĩ, hắn chỉ hướng Đông, Thận Long Châu nhất định sẽ đi hướng Đông.

Mà Thái Cổ Thận Long Thận Khí cùng Bổn Nguyên Thận Khí lúc trước phải yêu cầu thì Thận Long Nguyên Linh A Sửu mới cung cấp cho Diệp Chân, bây giờ Diệp Chân đã có thể dùng thần niệm phát hiện chỗ ở của bọn chúng dễ như trở bàn tay.

Chỉ cần Diệp Chân động một ý niệm là có thể trực tiếp điều động Thái Cổ Thận Long Thận Khí cùng Bổn Nguyên Thận Khí, không cần thông qua Thận Long Nguyên Linh A Sửu nữa.

Thận Long Châu lần đầu tiên cho Diệp Chân một loại cảm giác rõ rệt.

Nói thật, đối với hơn mười ngàn chữ giao phó mà sư tôn Lục Ly đưa đến trong đầu Diệp Chân, Diệp Chân lúc này rất muốn cẩn nghiên cứu một chút.

Nhìn một chút xem cách dùng Thận Long Châu chân chính mà sư tôn nói rốt cuộc là cái gì.

Nhưng mà bên ngoài Thận Long Châu còn có một người đến từ Y Trĩ Thần Điện, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đang đợi, Diệp Chân cũng không muốn Nạp Cáp Nhĩ nhìn ra sơ hở gì.

Trước mắt mà nói, Thận Long Châu chính là bí mật lớn nhất của Diệp Chân.

Thần niệm vừa động, Diệp Chân rời khỏi Thận Long Châu, quay về đến chỗ ngồi trong lòng đất do Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ sáng tạo, lần nữa đối mặt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.

Mặc dù nói Diệp Chân vừa rồi trao đổi cùng sư tôn Lục Ly gần nửa khắc đồng hồ thời gian, nhưng đó là trong Thận Long Châu, nhưng ở ngoại giới, thật ra thì thời gian cũng chỉ mới qua ba bốn hơi thở mà thôi.

- Ngươi vừa rồi dường như trải qua một chút biến hóa kỳ dị, là đốn ngộ sao?

Nhìn cặp mắt của Diệp Chân bắt đầu lấy lại tiêu cự, gương mặt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ hiếu kỳ.

Nạp Cáp Nhĩ hỏi như vậy, Diệp Chân biết thời biết thế trả lời.

- Bởi vì câu nói kia, trong lúc bất chợt lòng có cảm giác, có điều ngộ ra.

- Là những lời “nguyện thế gian này không còn Cuồng Tín Giả” này sao?

Đại tế Ngộ Nạp Cáp Nhĩ cảm thán.

- Người có thể nói câu nói này, tuyệt đối không phải người bình thường.

- Ngươi có thể có điều ngộ ra, cũng là chuyện tốt, bất quá, chúng ta tiếp tục chuyện quan trọng.

Nạp Cáp Nhĩ nói.

- Ở trong Y Trĩ Sa Hải này, vật trân quý nhất chính là Chúng Sinh Nguyện Lực. Người Sa Tộc sinh hoạt càng bi thảm thì bọn họ dâng lên Chúng Sinh Nguyện Lực càng nhiều.

- Rất xấu hổ, bao gồm cả Y Trĩ Thần Điện chúng ta cũng chính là người được lợi từ những người Sa Tộc sống một cuộc sống bi thảm.

- Bất quá, từ khi Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải khai Sáng Y Trĩ Thần Điện, mục tiêu của Y Trĩ Thần Điện chính là cải thiện hoàn cảnh sinh tồn ác liệt trong Y Trĩ Sa Hải.

- Ở trong Y Trĩ Sa Hải, sáng tạo ra một mảnh nhân gian nhạc thổ, Y Đông Thanh Thần Thụ, từ trình độ nào đó mà nói, cũng là năm đó Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải chế tạo ra.

- Nhưng từ sau khi Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải mất tích, Y Trĩ Thần Điện lại không có cách nào thúc đẩy sinh trưởng ra Y Thanh Đông Thần Thụ đại quy mô, ngay cả lão phu cũng chỉ có thể thúc đẩy sinh trưởng ra mười ngàn cây Y Thanh Đông Thần Thụ cũng là cực hạn.

- Hơn nữa thúc đẩy sinh trưởng ra Y Thanh Đông Thần Thụ vẫn chỉ là cây giống, muốn khiến chúng nó hoàn toàn lớn lên, phải trong ba tháng thi triển bí pháp năm lần trở lên.

- Có thể nói, từ khi Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải mất tích, số lượng Y Thanh Đông Thần Thụ trên toàn Y Trĩ Sa Hải mỗi ngày một ít đi, cho đến khi Thần Sứ ngươi xuất hiện.

Được Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ xưng là Thần Sứ, Diệp Chân thoáng có chút lúng túng.

- Đại Tế Ti, thật xin lỗi, mới đầu ta chỉ muốn trợ giúp một chút những người Sa Tộc khó khăn này, cho bọn hắn một chút sinh cơ, để cho càng nhiều người Sa Tộc hơn có thể còn sống, cuộc sống khá hơn một chút.

- Nhưng mà sau khi phô bày cái gọi Thần Tích một lần, ta vô tình có thể thu hoạch lực lượng Tín Niệm.

- Ta biết lực lượng này bất phàm, ta muốn đạt được càng nhiều lực lượng Tín Niệm hơn, thế nên liền giả mạo Thần Sứ.

Diệp Chân rất thức thời, biết chối cũng vô dụng, còn không bằng trực tiếp thừa nhận.

Trong con ngươi Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ toát ra vẻ tán thưởng.