← Quay lại trang sách

Chương 1991 Lễ Phong Danh

Một khi Địa Từ Lực Trường chính thức được luyện thành, Diệp Chân đương nhiên muốn thí nghiệm một chút uy lực của Địa Từ Lực Trường.

Đối tượng thí nghiệm thứ nhất, chính là Tiểu Miêu.

Diệp Chân nếu lấy thần niệm chìm vào trong Tinh Hồn Châu Ngân Giác tê Vương, phạm vi tác dụng lớn nhất của Địa Từ Lực Trường chỉ có một dặm.

Nhưng nếu Diệp Chân tự mình thi triển Địa Từ Lực Trường, phạm vi tác dụng lớn nhất lại là mười dặm.

Mà cái phạm vi này là dưới tình huống Diệp Chân dự trữ số lượng Địa Từ Nguyên Lực có hạn.

Lấy năng lực Nguyên Linh của Diệp Chân trước mắt, nếu có đủ Địa Từ Nguyên Lực, Diệp Chân thậm chí có thể thi triển uy lực của Địa Từ Lực Trường đến phạm vi trăm dặm.

Dưới tình huống đó, chỉ sợ số Địa Từ Nguyên Lực mà Diệp Chân đau khổ góp nhặt suốt nửa năm chỉ bộc phát thi triển được một lần như thế liền hết sạch.

Trước mắt mà nói, khoảng cách mười dặm là thích hợp nhất.

Diệp Chân tại chỗ sâu trong Sa Hải tìm tới một động đá trong lòng đất có không gian lớn làm thí nghiệm.

Thủ thí nghiệm lần đầu là cường độ của Địa Từ Lực Trường trong phạm vi vạn mét.

Đặc tính của Địa Từ Lực Trường quyết định nó càng lại gần hạch tâm thì uy lực càng mạnh, cách người thi triển càng xa thì càng yếu.

Theo Tiểu Miêu cảm thụ, vừa rồi tiến vào trong phạm vi vạn mét, lực lượng mà Địa Từ Lực Trường gia tăng trên người nó, ước chừng đề bạt gấp năm lần.

Đối với Tiểu Miêu mà nói, cường độ này không có ảnh hưởng gì nhiều đối với phi hành tốc độ của nó.

Sau khi tiến vào phạm vi chín ngàn mét, cường độ của Địa Từ Lực Trường tăng lên tới gấp mười lần, cường độ này đã có một chút ảnh hưởng đối với tốc độ phi hành của Tiểu Miêu, nhưng vẫn như cũ không lớn.

Chỉ có lúc đột nhiên tiến vào mới sẽ khiến cho tốc độ của Tiểu Miêu bỗng nhiên trở nên chậm một chút, nhưng nếu Tiểu Miêu bất kể tiêu hao, tốc độ nó vẫn như cũ không thay đổi.

Dưới loại tình huống này, trước phạm vi năm ngàn mét đều không có khác biệt gì nhiều.

Có ảnh hưởng, nhưng chỉ cần Tiểu Miêu bất kể tiêu hao, vẫn như cũ không có cách nào ảnh hưởng đến tốc độ của Tiểu Miêu.

Thế nhưng sau khi tiến vào phạm vi năm ngàn mét, cường độ của Địa Từ Lực Trường trong chớp mắt tăng lên tới gấp trăm lần, Tiểu Miêu cho dù dùng hết toàn lực, tốc độ cũng không thể không giảm xuống một thành.

Phải biết, tốc độ trước mắt của Tiểu Miêu còn nhanh hơn một chút so với cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ bình thường.

Nói cách khác, chỉ cần đi vào phạm vi năm ngàn mét trong Địa Từ Lực Trường, tốc độ của cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ cũng phải chịu ảnh hưởng.

So sánh ra, mấy người Phúc Hải Đại Thánh, Tĩnh Hải Đại Thánh bọn họ tu vi chỉ mới vừa tăng lên tới Giới Vương cảnh trung kỳ, chịu ảnh hưởng cũng rất lớn.

Trong phạm vi tám ngàn mét, tốc độ sẽ giảm xuống một thành trở lên, trong phạm vi năm ngàn mét, tốc độ của họ liền sẽ giảm xuống năm thành.

Nếu như trong phạm vi năm ngàn mét đã đến phạm vi chiến lược, như vậy trong phạm vi ba ngàn mét đối với võ giả Giới Vương cảnh mà nói, cũng một phạm vi mang tính chất trí mạng.

Trong phạm vi ba ngàn mét, tốc độ của cường giả Giới Vương cảnh sẽ giảm xuống gấp bội.

Tốc độ của Phúc Hải Đại Thánh tuy cũng khá, nhưng sau khi tiến vào phạm vi ba ngàn mét trong Địa Từ Lực Trường, ở trong mắt Diệp Chân liền biến thành tốc độ của con rùa.

Dù không gần người, cách xa ngàn mét, Tử Tiêu Thần Lôi cũng có thể tuỳ ý oanh trúng.

Nhưng ở trong phạm vi ba ngàn mét, tốc độ của Tiểu Miêu lại chỉ giảm ba phần.

Trong phạm vi hai ngàn mét, tốc độ của Tiểu Miêu mới giảm đột ngột xuống năm thành.

Vì kiểm tra chuẩn xác, Diệp Chân còn mời Vương Bạch Mục đã nửa bước Đạo Cảnh đến tham gia trắc thí.

Trong phạm vi hai ngàn mét, Vương Bạch Mục nửa bước Đạo Cảnh, tốc độ trực tiếp yếu bớt gấp đôi trở lên.

Mà sau khi lại gần đến phạm vi năm trăm mét xung quanh Diệp Chân, cho dù tốc độ của Tiểu Miêu cũng không thể tránh khỏi giảm mạnh gấp đôi trở lên.

Có thể nói, khoảng cách năm trăm mét này chình là khoảng cách chiến lược của Diệp Chân.

Nếu Diệp Chân đột ngột thi triển Phong Thiểm Lược lại gần địch nhân trong phạm vi ngàn mét thậm chí năm trăm mét, đồng thời phát động Địa Từ Lực Trường, sau đó tất cả sát chiêu đều tung ra, chậc chậc, cho dù cường giả Đạo Cảnh sợ rằng cũng phải bị Diệp Chân hố thảm.

Mà năm trăm mét là một khoảng cách an toàn, Diệp Chân nếu duy trì Địa Từ Lực Trường trong phạm vi năm trăm mét, một khi có người đánh bất ngờ Diệp Chân, đi vào trong phạm vi này, hậu quả tuyệt đối vô cùng khủng khiếp.

Sau khi kiểm nghiệm nửa ngày, Diệp Chân đạt được một kết luận.

Địa Từ Lực Trường của hắn, phạm vi năm ngàn mét là có chút hữu hiệu, lúc chiến đấu nếu Diệp Chân bảo trì Địa Từ Lực Trường phạm vi năm trăm mét, lại thi triển Phong Thiểm Lược, như vậy tuyệt đối có thể đánh địch nhân trở tay không kịp.

Trong nháy mắt, đủ loại diệu dụng của Địa Từ Lực Trường này đã hiện lên trong lòng Diệp Chân.

Mà theo Diệp Chân tích lũy Địa Từ Nguyên Lực càng ngày càng nhiều, lấy uy năng Nguyên Linh của Diệp Chân, uy lực của Địa Từ Lực Trường còn có thể đề bạt thêm nữa.

Chỉ không đến một tháng, Diệp Chân lại nhiều thêm một thần thông cường đại có thể giết địch lại có thể bảo mệnh, Diệp Chân thật cao hứng, chuyến này quá lời.

Diệp Chân đã có chút không kịp chờ đợi muốn tu luyện mấy thần thông thiên phú vốn có khác trong Tinh Hồn Châu.

Nhưng ngay lúc Diệp Chân vừa mới từ lòng đất quay lại đến tĩnh thất trong Hành Cung, phù bài trong tay liền sáng lên, gọng nói của Hoàng tổng quản của Hành Cung vang lên.

- Đại nhân, Đại Tế Ti sai người truyền lời, cho thuộc hạ mời ngươi đi qua, Đại Lễ nhậm chức đã chuẩn bị hoàn tất.

Bộ lạc chỗ Y Trĩ Thần Điện được xưng là “Nơi Thiên Thần Chiếu Cố”, lại được xưng là bộ lạc Hoàng Kim.

Là bộ lạc có quy mô lớn nhất, thực lực cường đại nhất, giàu có nhất, nhân khẩu nhiều nhất trong toàn bộ Y Trĩ Sa Hải.

Ốc đảo liên miên hơn nghìn dặm, để cho tổng nhân khẩu trong này có hơn một ngàn vạn, cũng là nơi phồn hoa nhất trong toàn bộ trong sa hải.

Gần với Y Trĩ Thần Điện, tường thành của Hoàng Kim Thành hiện lên màu lưu ly, từ trình độ nào đó mà nói, đây cũng là quốc đô của người Sa Tộc.

Thời điểm bay qua Hoàng Kim Thành, Diệp Chân cảm giác Hoàng Kim Thành này còn không có tư cách so sánh cùng quốc đô của Đại Chu, nhưng đây chính là thành thị phồn hoa nhất mà hắn gặp qua trong toàn bộ sa hải.

So với lúc Diệp Chân mới tới, trong ngoài Hoàng Kim Thành cùng xung quanh Y Trĩ Thần Điện bây giờ vô cùng náo nhiệt, nhộn nhịp hơn rất nhiều.

Người cầm đầu mấy vạn bộ lạc với cùng hộ vệ mà những người cầm đầu này mang đến, còn có Lam Bào Tế Ti cùng Lục Bào Tế Ti trấn thủ các bộ lạc cũng đến, bỗng dưng làm cho Hoàng Kim Thành gia tăng thêm mấy trăm ngàn nhân khẩu, dẫn đến giá cả các loại vật tư trong Hoàng Kim Thành cũng tăng lên bão tố.

Hoàng tổng quản giới thiệu không nhanh không chậm, dẫn Diệp Chân bay đến bên ngoài Y Trĩ Thần Điện, sau đó từ trên bầu trời hạ xuống.

Xem như là sự tôn kính đối với Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, trừ Sa Hải Thần Tế, bất kỳ người nào cũng không được ngự không phi hành.

- Đại nhân, mời tới bên này, Đại Tế Ti đang ở Thần Điện chờ ngươi.

Đi theo Hoàng tổng quản đi dạo quanh những khu nhà trong Thần Điện, Diệp Chân phát hiện, nhiều nhất chính là những pho tượng hình Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải.

Tượng thần Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải ở chỗ này đã nhiều đến một trình độ không cách nào hình dung.

Trên một cây cột tùy ý cũng có điêu khắc bộ dáng Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải, trên một vách tường cung điện bất kì nào đó cũng tràn đầy bích hoạ Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải.

Trên đường đi, cơ hồ trước mỗi một tượng thần Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải đều có người Sa Tộc đường xa mà đến đang thành kính cúng bái.

Trong lúc bất tri bất giác, Diệp Chân đã bị này bầu không khí trang nghiêm này cảm nhiễm.

Hoàng tổng quản nói tới Thần Điện, ý chỉ là khu nhà hạch tâm của Y Trĩ Thần Điện, nơi này không phải là người Sa Tộc bình thường có thể đến.

Trong một tòa Thiên Điện bên cạnh toà Thiên Thần Kim Điện cự đại uy nghiêm tối cao kia, Diệp Chân nhìn thấy Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.

- Thế nào, một tháng này qua đã quen thuộc chưa?

Nạp Cáp Nhĩ cười rất cởi mở, mọi chuyện đều tiến triển theo những gì hắn an bài, có gì để không cao hứng đây.

- Đối với võ giả chúng ta mà nói, chỉ cần có một chỗ tu luyện có thể yên tĩnh không bị quấy rầy thì không có gì không quen cả.

Diệp Chân đáp.

Đôi mắt Nạp Cáp Nhĩ xuất hiện vẻ tán thưởng.