← Quay lại trang sách

Chương 1996 Địa Bàn

Nửa tháng trước, đứa cháu dâu nhỏ nhất của ta sinh ra một đôi Long Phượng Thai (sinh đôi một trai một gái), ta thích vô cùng. Có lẽ là người già thì đều ưa thích tiểu sinh mệnh.

- Ta muốn cho Long Phượng Thai điều kiện tốt nhất. Một ngày mười hai canh giờ, vú già hầu hạ hai tiểu gia hỏa này có mười tám người, cháu dâu không đủ sữa, hai tiểu gia hỏa lại mau đói, vú em tuổi trẻ khỏe mạnh ta mời đến cũng có tám người.

- Mặt khác, còn có hơn trăm đầu bếp cùng hạ nhân chuyên hầu hạ hai mươi sáu vú em vú già này.

- Còn nữa, số lượng những thủ vệ cùng hộ vệ tuần tra không ngừng một ngày mười hai canh giờ cao đến hai trăm người, trong đó hộ vệ Giới Vương cảnh có mười hai người.

- Mà đây chỉ là một đôi sinh mệnh nhỏ mà ta ưa thích, tại Côi gia chúng ta, sinh mệnh nhỏ như vậy rất nhiều, thậm chí mỗi một ngày đều có sinh mệnh mang huyết mạch Côi gia được hạ sinh.

- Có lẽ, lão tổ tông như ta không có thời gian cũng không có cách nào yêu thương mỗi một tiểu sinh mệnh trong Côi gia, nhưng ta lại có thể cho bọn chúng điều kiện sinh hoạt thoải mái nhất.

- Trong cả Sa Hải này, cho bọn chúng điều kiện sinh hoạt thoải mái nhất, kỳ thực cũng chính là sủng ái lớn nhất đối mỗi một sinh mệnh mới sinh ra.

- Làm lão tổ tông, ta cũng có thể không thẹn với lương tâm.

- Ngươi có hiểu được hay không?

Nói xong, Côi Cổ liền tập tễnh rời khỏi, lần này, tuy là đi tập tễnh nhưng tốc độ lại rất nhanh, nháy mắt đã biến mất khỏi Thiên Điện.

Nhìn Côi Cổ rời đi, khóe miệng Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nhúc nhích hai lần, muốn nói chút gì, hắn muốn hỏi Côi Cổ, có phải đã quên lời thề năm đó phát ra trước mặt Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải hay không.

Nhưng cuối cùng, hắn vẫn không có mở miệng.

Bời vì, hắn nghe rõ nguyên nhân vì sao vị lão huynh đệ Côi Cổ này hôm nay lại yên lặng không ủng hộ hắn!

Côi Cổ không quan trọng chính hắn, nhưng mà vì con cái của hắn, hậu bối của hắn, vì gia tộc vô cùng to lớn mà hắn dẫn dắt, hắn không thể thừa nhận việc mất đi địa bàn cùng quyền lực.

Trong Y Trĩ Sa Hải, đặc quyền của một nhóm người nhỏ thường thường xây dựng trên cơ sở hàng trăm vạn hàng ngàn vạn nhân khẩu.

Trước đó Diệp Chân phất tay áo rời khỏi rời khỏi Thiên Điện, đi rất tiêu sái, rất thống khoái.

Nhưng sau khi rời khỏi Thiên Điện lại có chút buồn bực.

Hắn bị vây ở cửa chính Thiên Thần Kim Điện, bởi vì hắn không có cách nào rời khỏi Thiên Thần Kim Điện tự thành một giới này.

Diệp Chân muốn thông báo cho Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ một tiếng, bất quá ngẫm lại tình hình, miễn cho yếu thế, Diệp Chân chỉ có thể chờ đợi vô cùng nhàm chán tại Chánh Điện.

Giống như lão tăng nhập định, lẳng lặng nhìn ngắm tượng thần Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải tản ra khí tức thần bí mà trang nghiêm này, chờ đợi hội nghị kết thúc.

Bất quá, sau khi hội nghị kết thúc, Diệp Chân cũng không đợi được Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.

Nên bốn người Sa Hải Thần Tế Tiếu Trạch, Hoa Hưng An, Ô Vưu, Ông Lực Đức rời đi trước liền hướng về Diệp Chân.

Nhất là ba người Tiếu Trạch, Hoa Hưng An, Ô Vưu này, một mặt tàn nhẫn cùng không có ý tốt.

- Nể mặt Đại Tế Ti, chúng ta có thể cho ngươi danh phận một Thần Sứ, nhưng họ Diệp, ngươi nhớ kỹ đi, sau này, nếu như ngươi dám tự tiện tiến vào địa bàn của chúng ta mà không có sự cho phép của chúng ta, cho dù Đại Tế Ti cũng bảo đảm được cho ngươi đâu.

Trong lời nói của Tiếu Trạch tràn đầy ý cảnh cáo.

Diệp Chân thì ngay cả mí mắt cũng không nháy một chút, trong cặp mắt nửa hí tràn đầy tự tin cùng ngạo nghễ.

- Đôi chân trên người ta là của ta, ta muốn đi nơi nào thì đi, trên đời này, không ai có thể ngăn cản được.

- Chân là mọc trên thân thể ngươi, nhưng nếu đi loạn, đầu ngươi có thể tiếp tục mọc trên thân thể ngươi hay không thì không nhất định đâu, chúng ta cũng không phải Mông Lực Tây!

- Nếu ngươi dám bước vào địa bàn của chúng ta nửa bước, hừ!

Tiếu Trạch cười gằn, làm ra một động tác cắt yết hầu hung tàn vô cùng.

Cùng một giây, ba vị Sa Hải Thần Tế vây quanh bên người Diệp Chân bao gồm Hoa Hưng An, Ô Vưu, còn có Sa Hải Thần Tế Ông Lực Đức vốn đứng về phía Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đồng thời làm ra một động tác uy hiếp cắt yết hầu.

Trước mặt lợi ích của bản thân, ngay cả Ông Lực Đức do một tay Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ bồi dưỡng lên cũng lựa chọn đứng chung một chỗ cùng Tiếu Trạch bọn họ.

Trong lúc nhất thời, cửa chính Thần Điện, sát khí bốn phía.

- Nói lời trong lòng, ta vẫn có chút hảo cảm đối với ngươi, cho nên, ta không hy vọng tương lai sẽ có một ngày như vậy, hi vọng ngươi hiểu rõ.

Sa Hải Thần Tế Côi Cổ dùng một loại ngữ điệu thật thà không bình thường, biểu đạt thái độ của hắn đối với Diệp Chân, trong đó ẩn chứa lại là cảnh cáo huyết tinh giống như đúc với Tiếu Trạch bọn họ.

Thời điểm Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ xuất hiện tại trong Thần Điện, đại môn Thần Điện vô thanh vô tức mở ra.

Thời điểm một hàng năm người Côi Cổ, Tiếu Trạch, Hoa Hưng An, Ông Lực Đức, Ô Vưu nối đuôi nhau mà ra, Diệp Chân lại ở lại.

Làm Đại Tế Ti của Y Trĩ Thần Điện, Thiên Thần Kim Điện tự thành một giới này tất nhiên là nắm giữ trong tay hắn.

Ở trong Thiên Thần Kim Điện tự thành một giới này, lấy thực lực của Nạp Cáp Nhĩ, chém giết năm vị Sa Hải Thần Tế khác tuy khá khó khăn, nhưng lại không phải không thể làm được.

Nhưng chỗ mâu thuẫn của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ chính ở ngay chỗ này.

Y Trĩ Thần Điện không phải một mình hắn có thể chống lên được, hắn hi vọng Y Trĩ Thần Điện càng thêm cường đại, nhưng những gia hỏa cùng hắn chống lên Y Trĩ Thần Điện lại tập thể phản đối hắn.

Hắn rất tức giận, lại không thể làm gì.

Đây cũng việc mà Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cảm thấy thống khổ nhất giờ phút này.

- Thật có lỗi, ta đã đánh giá cao sức ảnh hưởng của mình, đã đánh giá thấp quyết tâm cùng lực lượng của bọn họ…

Mặt mũi Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ tràn đầy đắng chát.

Chính như Tiếu Trạch nói trước đó, bọn họ nể mặt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ mới đạt thành một thỏa hiệp.

Mấy vị Sa Hải Thần Tế bọn họ có thể đáp ứng yêu cầu của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, thừa nhận Diệp Chân là Thần Sứ Y Trĩ Thần Điện.

Nhưng Diệp Chân làm Thần Sứ, lại tuyệt đối không được tiến vào địa bàn của mấy vị Sa Hải Thần Tế đó nếu không có sự cho phép của bọn họ.

Nếu Thần Sứ thật sự tự tiện xông vào, vô luận có thi triển Thần Tích hay không, bọn họ đều sẽ dốc toàn lực xuất thủ, không tiếc hết thảy chém giết Diệp Chân.

Mà trong thỏa hiệp, địa bàn của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây đã bị chém giết kia, có thể giao cho Thần Sứ Diệp Chân thống trị.

Đây là biến tướng xác định lại địa vị của Diệp Chân tại Y Trĩ Thần Điện, thay thế cho vị trí của Sa Hải Thần Tế Mông Lực Tây trước đó, xếp thứ bảy trong Y Trĩ Thần Điện!

Đây là kết quả mà Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cãi lộn cùng mấy vị kia suốt một canh giờ tại Thiên Điện mới thu được, cũng là thỏa hiệp cuối cùng.

- Kỳ thực lúc đầu, ý của ta chỉ là muốn làm cho hoàn cảnh sinh hoạt của người Sa Tộc trở nên tốt một chút mà thôi, Chúng Sinh Nguyện Lực chỉ là thu hoạch ngoài ý muốn.

- Ta biết, nhưng ngươi cho dù có thề, bọn họ cũng sẽ không tin tưởng, bọn họ đã xem vô số người Sa Tộc nơi này là cơ sở tạo dựng tài phú cùng quyền lực của bọn họ, mà không phải con dân của Thiên Thần.

- Là lão phu nuốt lời, muốn để ngươi trở thành chúa tể của Y Trĩ Thần Điện, chỉ sợ cần nỗ lực dài dằng dặc.

Nạp Cáp Nhĩ thở dài.

Lông mày Diệp Chân lần nữa nhíu lại.

- Đại Tế Ti, ta không hiểu, tại sao ngươi phải để một ngoại nhân như ta trở thành chúa tể của Y Trĩ Thần Điện?

- Sau này, ngươi sẽ hiểu rõ.

Thân thể rung động, Diệp Chân liền bị một cỗ lực lượng nhu hòa đưa ra khỏi Thiên Thần Kim Điện, giao phó có chút cô đơn của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ vang lên trong đầu Diệp Chân.

- Đi tiếp thu quản lý địa bàn của Mông Lực Tây đi, địa bàn của Mông Lực Tây, chính là căn cơ cùng hậu thuẫn của ngươi tại Y Trĩ Thần Điện ngày sau, lo kinh doanh cho tốt, từ hôm nay trở đi, nơi đó sẽ thành địa bàn của ngươi, tất cả chuyện, ta đều sẽ tiếp tục chờ đợi.

Thời điểm Diệp Chân trở lại hành cung trong sơn cốc, Hoàng tổng quản đã đợi từ lâu.

- Thần Sứ Đại Nhân, đây là tất cả phục sức cùng ấn tín Đại Tế Ti giao cho ngươi, từ hôm nay trở đi, thuộc hạ chính là người hầu trung thành nhất của ngươi, ngươi có dặn dò gì, đều có thể trực tiếp giao cho thuộc hạ đi làm.

- Trừ thuộc hạ ta, ba trăm võ sĩ Thần Điện đóng giữ hành cung cũng trực tiếp nghe lệnh ngươi, đảm bảo an toàn của ngươi.

Hoàng tổng quản nói.