← Quay lại trang sách

Chương 1995 Sủng Ái Lớn Nhất

Hoa Hưng An cười nói.

- Phương pháp này rất tốt.

Ô Vưu là người thứ nhất tán thành.

Côi Cổ cùng Ông Lực Đức mặc dù không có mở miệng, nhưng ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân lại đại biểu bọn họ quyết định.

- Phương pháp không tệ. Bất quá, Bí Truyền Thần Thuật này, chính là ta cống hiến ra đến, các ngươi tu luyện cho dù tốt, thi triển ra uy lực cũng không có cách nào đạt tới một phần trăm so với Thần Sứ thi triển.

Diệp Chân mở miệng.

- Đây là vì sao?

Hoa Hưng An mở miệng.

- Thi triển Thần Thuật này, cần phải mượn nhờ một kiện Thần Vật, chỉ có mượn nhờ Thần Vật này mới có thể đề bạt hàng trăm hàng ngàn lần uy lực của Bí Truyền Thần Thuật.

Diệp Chân đây cũng không phải mở miệng lung tung, mà chính là xác thực như thế.

Ất Mộc Thông Linh Thần Quyết lợi hại, nhưng nếu không có Tiểu Yêu tham gia, Thần Tích hiện ra trước mắt, Diệp Chân tuyệt đối làm không được.

Tiểu Yêu thêm Ất Mộc Thông Linh Thần Quyết của Diệp Chân, thêm Diệp Chân.

Nguyên Linh cường đại như vậy, mới có loại Thần Tích có thể so với Thiên Thần hiện thân này.

Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cũng hiểu rõ điểm này, mới lựa chọn thu nạp đến đỡ Diệp Chân.

- Thần Vật?

Con ngươi lam sắc của Sa Hải Thần Tế Hoa Hưng An này đảo một vòng, hơn nữa cười nói.

- Nếu là nguyên nhân Thần Vật, như vậy Thần Sứ không ngại lấy ra Thần Vật, Sa Hải Tế Ti chúng ta thay phiên sử dụng, hiệu quả kia há không tốt hơn sao.

- Nếu như Thần Sứ có thể ra cái Thần Vật này cung cấp cho mọi người thay nhau sử dụng, tất cả chúng ta đều nguyện ý chánh thức tôn ngươi làm Thần Sứ, ý chí của ngươi cũng là ý chí của Y Trĩ Thiên Thần.

Tiếu Trạch hợp thời bổ một đao.

Ánh mắt nóng rực vô cùng của mấy vị Sa Hải Thần Tế khác chỉ một thoáng liền toàn bộ tập trung đến trên mặt Diệp Chân.

Diệp Chân lúc này đã giận quá mà cười.

- Gặp qua vô sỉ, nhưng ta chưa thấy qua ai có thể vô sỉ đến mức quang minh chính đại như thế!

- Không có khả năng!

- Cái Thần Vật này, đừng nói không có cách nào cho các ngươi, cho dù có thể cho, ta cũng sẽ không cho các ngươi, Thần Thuật Bí Truyền này, ta cũng sẽ không cho.

Sau khi hiểu rõ ý nghĩ của mấy vị Sa Hải Thần Tế này, Diệp Chân đã không có ý định chơi với bọn hắn nữa.

Thay vì ở chỗ này chơi đấu trí so đo miệng lưỡi, còn không bằng tới chơi đơn giản thô bạo.

- Đã ngươi không nguyện ý, vậy chúng ta cũng không có cách nào tôn ngươi làm Thần Sứ.

Giọng nói âm trầm của Tiếu Trạch vang lên.

Diệp Chân tiện tay ném đi, mấy ngàn hạt giống Y Đông Thanh Thần Thụ liền rơi về khắp bốn phương tám hướng quanh Thiên Điện, dưới ánh mắt soi mói của mấy vị Sa Hải Thần Tế, những hạt giống Y Đông Thanh Thần Thụ đó bắt đầu nhanh chóng nảy mầm sinh trưởng nở hoa.

- Chức Thần Sứ của ta là của Y Trĩ Thiên Thần mang đến, là vô số lòng tín niệm của người Sa Tộc đúc thành!

- Vô luận các ngươi tôn kính hay không tôn kính thì nơi ta bước đến cũng vẫn là nơi vinh quang của Thiên Thần buông xuống, là nơi Thần Sứ đại phát quang huy!

- Cùng mấy người các ngươi có quan hệ cái rắm!

Chửi bậy một câu, Diệp Chân lúc này phất tay áo rời đi, trong nháy mắt sau khi Diệp Chân rời khỏi Thiên Điện, Y Đông Thanh Thần Thụ khắp cả điện đang vốn đang nở rộ hoa, sinh cơ bừng bừng, bỗng nhiên toàn bộ khô héo!

Mấy vị Sa Hải Thần Tế tận mắt nhìn thấy hết thảy, toàn bộ ngây ra như phỗng.

Sau khi Diệp Chân phất tay áo rời khỏi, đợi đến lúc một đám Sa Hải Thần Tế ngây ra như phỗng tỉnh ngộ lại, lại nhấc lên một trận “đại chiến nước bọt”.

Nếu như nói Diệp Chân thúc đẩy Y Đông Thanh Thần Thụ sinh trưởng khiến cho bọn hắn kiêng kị không bình thường, vậy thì thủ đoạn làm cho Y Đông Thanh Thần Thụ khô héo trong chớp mắt lại khiến cho bọn hắn có cảm giác hoảng sợ thật nồng đậm.

Thủ đoạn khô vinh thần kì như Thần Tích, nếu Diệp Chân dụng tâm hơi ác độc một chút, thoáng tính kế một chút, vậy thì trong chớp mắt đã có thể nuốt sạch địa bàn của bọn hắn không còn sót lại một chút cặn bã.

So với những Hoàng Quyền Đế Quốc như Đại Chu, Thần Quyền thống trị như Y Trĩ Sa Hải mang đến sự thống trị cực kỳ vững chắc, nhưng đồng thời cũng có thiếu hụt to lớn.

Mà thủ đoạn Diệp Chân vừa thể hiện chính là tử huyệt của bọn họ.

Nhục thể của một người hoặc là một bộ lạc, đều có thể dùng bạo lực phá hủy, nhưng tín ngưỡng của một người hay tín ngưỡng của cả một bộ lạc một khi đã xác lập, sợ là sẽ hủy diệt, cũng không có cách nào làm ra cải biến.

Cũng chính bởi vì như vậy, Sa Hải Thần Tế như bọn họ mới có thể hưởng thụ hết thảy từ vật chất đến quyền lực, Chúng Sinh Nguyện Lực vân vân từ tầng dưới chót nhất của mỗi một bộ lạc trên địa bàn của mỗi người.

Bọn họ là người chi phối cũng là kẻ độc tài.

Nhưng một khi bỏ mặc cho quái thai như Diệp Chân đi vào, chỉ cần một ngày, bọn họ sẽ mất đi quyền lực chi phối.

- Đại Tế Ti, thủ đoạn cùng Thần Vật như vậy, hẳn là phải nắm giữ tại trong tay Thần Điện chúng ta, mà không phải nắm giữ trong tay một ngoại nhân!

Sau khi Diệp Chân rời khỏi, Tiếu Trạch chủ trương mười phần rõ ràng.

Bất quá, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ chỉ bình tĩnh nhìn Sa Hải Thần Tế bài danh thứ ba Tiếu Trạch, mùi máu tươi như có như không đột nhiên tản ra từ trên thân Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, khiến cho mấy vị Sa Hải Thần Tế khác sắc mặt trắng nhợt.

- Các ngươi nghĩ rằng lão phu già rồi thì lòng dạ cũng già hay sao? Ngay cả biện pháp đơn giản như vậy cũng không nghĩ ra?

- Nếu như có thể làm như vậy, lão phu dẫn hắn đến gặp các ngươi làm gì?

Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cười lạnh.

Tiếu Trạch nhìn chằm chằm hai mắt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, ý đồ từ trong hai mắt Nạp Cáp Nhĩ nhìn ra một chút thật giả.

Thế nhưng nếu Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ để Tiếu Trạch có thể nhìn ra chút gì, vậy thì Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đã già thật rồi.

Dần dần, thần sắc ba vị Sa Hải Thần Tế Tiếu Trạch, Ô Vưu, Hoa Hưng An trở nên quái dị, cả hai người Ông Lập Đức cùng Côi Cổ thần sắc cũng biến thành quái dị.

Năm vị Sa Hải Thần Tế này đang không ngừng trao đổi ánh mắt.

Mà sắc mặt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lại càng ngày càng khó coi.

Có câu nói, đoạn tài lộ như giết phụ mẫu.

Kế hoạch của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ kỳ thực còn hung ác gấp mười lần so với đoạn tài lộ của người khác.

Bời vì theo kế hoạch của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, sau khi Thần Sứ Diệp Chân lên ngôi sẽ hành tẩu tứ phương, thu hồi sạch sẽ địa bàn cùng quyền lực của năm vị Sa Hải Thần Tế này.

Từ kẻ độc tài độc bá một phương, biến thành tay chân của Diệp Chân.

Loại chuyện này, chỉ cần không phải người ngu ngốc, ai cũng sẽ không làm.

Cho nên, giữa Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cùng năm vị Sa Hải Thần Tế xuất hiện mâu thuẫn vô cùng kịch liệt.

Nhưng năm vị Sa Hải Thần Tế đối mặt với chuyện này, tất cả đứng về một phía, cho dù Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cường thế đến đâu, sau cùng cũng chỉ có thể thỏa hiệp.

Còn chuyện về thân phận Thần Sứ của Diệp Chân, đạt được một thỏa hiệp không thể làm gì.

Sau khi thỏa hiệp này đạt thành, mấy vị Sa Hải Thần Tế lấy Tiếu Trạch cầm đầu, ai nấy nén lại mặt mũi đang tràn đầy hưng phấn, rời khỏi tòa Thiên Điện này.

Chính diện phủ quyết đề nghị của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, làm cho Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ phải thỏa hiệp với bọn họ, trong mắt Sa Hải Thần Tế Tiếu Trạch, đây chính dấu son chói lọi đánh dấu một thời đại mới.

Thế hệ Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ chưởng khống Y Trĩ Thần Điện sắp phải kết thúc, mà thời đại thuộc về những tân nhân hậu bối như bọn hắn trong Y Trĩ Thần Điện sắp sửa mở ra.

Cùng là người của thế hệ trước trong Y Trĩ Thần Điện, bước đi của Sa Hải Thần Tế Côi Cổ chậm chạp hơn nhiều, đến khi bọn Tiếu Trạch rời khỏi, Côi Cổ vẫn chưa ra khỏi Thiên Điện.

Giữa Thiên Điện rộng lớn chỉ còn lại có hai người Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cùng Côi Cổ.

- Vì sao?

Đây là tiếng nói của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.

Hôm nay Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ bị ép phải thỏa hiệp cùng bọn người Tiếu Trạch, Sa Hải Thần Tế xếp hàng thứ nhất Côi Cổ lại yên lặng, đây là nguyên nhân lớn nhất.

Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của Sa Hải Thần Tế Côi Cổ trong một khắc này như càng nhiều thêm, nhưng vô số nếp nhăn này lại hình thành một nụ cười hiền lành.