← Quay lại trang sách

Chương 2006 Thân Phận Này Đủ Không?

Việc này không khó, còn có đây này?

Tiêu Trạch cũng hơi thở dài một hơi.

Nếu Diệp Chân thật mượn cơ hội này công phu sư tử ngoạm, mấy người bọn hắn, Tiêu Trạch hắn và Côi Cổ còn tốt, ba vị khác chị sợ sẽ bị hố thảm.

- Mặt khác, ta có mấy thuộc hạ, tu vi bị vây ở nửa bước Đạo Cảnh được một đoạn thời gian, muốn tìm thời cơ đột phá. Đặc biệt hướng chư vị Thần Tế lấy một phần bí giản Võ Đạo đột phá Đạo Cảnh từ các ngươi?

Diệp Chân nói.

- Bí giản võ đạo đột phá Đạo Cảnh?

Tiêu Trạch trầm ngâm một chút.

Thứ này, nói trân quý thì vô cùng trân quý, nhưng nói bình thường cũng như thế.

Võ Đạo bí lục, là ngọc giản võ giả tu vi mạnh mẽ đột phá cảnh giới nào đó, hoặc cảm ngộ và kinh nghiệm tu luyện công pháp nào đó, dùng bí pháp phong ấn tiến đặc chế trong.

Được võ giả cũng dùng bí pháp thúc giục, có thể tự thể nghiệm đến đủ loại cảm ngộ và kinh nghiệm lúc đột phá là tu luyện của người chế tác võ đạo bí giản tại.

Loại trải nghiệm này là toàn phương vị, thân lâm kỳ cảnh.

Không đơn điệu giống kinh nghiệm văn tự.

Lúc võ giả dùng loại võ đạo bí giản này, xác suất đột phá phi thường lớn.

Dưới tình huống bình thường, trong những đại môn phái kia, chỉ có đệ tử thân truyền hoặc là thân nhân mới có thể lấy được loại võ đạo bí giản vô cùng trân quý này, đây là chỗ trân quý của nó.

Nhưng chế tác loại võ đạo bí cảnh này tiêu hao cũng không phải quá lớn, dùng là cố hữu cảm ngộ và kinh nghiệm, chỉ là lúc dùng bí pháp chế tác thì cần tiêu hao đại lượng Linh Lực và lực lượng thần hồn, nhưng đối với cường giả Đạo Cảnh thì hoàn toàn chịu đựng nổi.

Chỉ cần bọn hắn nguyện ý, bọn hắn có thể chế tạo ra rất nhiều võ đạo bí giản.

Phiền phức duy nhất chính là võ đạo bí cảnh này có khả năng tiết lộ đặc điểm công pháp và bí pháp tu luyện của bọn hắn, đây là nguyên nhân rất nhiều cường giả không nguyện ý chế tác võ đạo bí giản.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, chế tác võ đạo bí giản có tốt có xấu, mấu chốt phải xem thái độ của người chế tác.

Sở dĩ Diệp Chân chi nói điều kiện này, chủ yếu là từ nửa bước Đạo Cảnh đột phá đến Đạo Cảnh quá khó.

Cường giả Giới Vương Cảnh, đừng nói trăm không được một, chính là không tới một phần ngàn cũng rất bình thường.

Giống Vương Bạch Mục mà Diệp Chân vừa thu về dưới trướng, hắn bị vây ở nửa bước Đạo Cảnh rất nhiều năm, dù gần đây Diệp Chân cung cấp đại lượng Linh Hư Quả nhưng vẫn không đột phá.

Diệp Chân lập tức nghĩ đến phương pháp này.

Một khi Vương Bạch Mục đột phá đến Đạo Cảnh, dưới tay Diệp Chân sẽ có thêm một cường giả Đạo Cảnh, tác dụng sẽ rất lớn.

- Không sai.

Diệp Chân trả lời khẳng định.

- Còn gì nữa?

Tiêu Trạch mặt không biểu tình hỏi.

- Hết rồi! Chỉ hai thứ này, vừa rồi cũng đã nói, chỉ là một chút xíu nhu cầu nhỏ của ta mà thôi. Ai cung cấp vật liệu phẩm chất tốt, ta sẽ đi địa bàn của đó cứu tế trước.

Diệp Chân nói.

Thật lòng mà nói, yêu cầu này của Diệp Chân cũng không cao.

Chỉ là Sa Hải Thần Tế Tiêu Trạch xem ra, nếu đáp ứng, không nói sẽ đại biểu cho bọn hắn bị quản chế tại người, từ đó về sau địa vị của Diệp Chân ở trong Y Trĩ Thần Điện sẽ khác.

Tiêu Trạch còn muốn chế ước Diệp Chân một chút, thế nhưng những người khác, lại không nghĩ như vậy, nhất là trong địa bàn bộ lạc của Ô Vưu, Y Đông Thanh Thần Thụ bị diệt tuyệt cao hơn chín thành, hắn thật gấp giống như kiến bò trên chảo nóng.

Nguyên bản gấp làm sao để Diệp Chân đi địa bàn của hắn cứu tế trước, hiện tại Diệp Chân đưa ra phương pháp này còn có thể tiếp nhận, chỉ thiếu chút nữa giơ hai tay hai chân tán thành.

- Ta đồng ý, cứ làm theo phương pháp này đi.

Ô Vưu lần đầu tiên không nhìn ánh mắt Tiêu Trạch mà trực tiếp nhảy đưa ra quyết định.

Ông Lực Đức thoáng do dự một chút, cũng lập tức đứng dậy.

- Ta cũng đồng ý.

Sa Hải Thần Tế Hoa Hưng An là keo kiệt nhất, nhưng đối với bộ lạc trên địa bàn của hắn tổn thất cũng đau lòng nhất, theo sát cũng đứng lên.

- Ta cũng đồng ý.

- Này thật đúng là hai nhu cầu nho nhỏ, lão phu cũng không có ý kiến.

Đại thế đã mất, Côi Cổ cũng không cần thiết làm người ác, sảng khoái gật đầu, lưu lại Tiêu Trạch một mực tự hỏi, nhưng vẫn không tỏ thái độ Sa Hải Thần Tế.

Tiêu Trạch kinh ngạc phát hiện, trong Y Trĩ Thần Điện hiện tại tiếng nói của hắn hình như quá không có tác dụng.

- Việc này quyết định như vậy đi, vậy bây giờ bàn vấn đề lương thực?

Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nhìn về phía Diệp Chân, đây mới là vấn đề bọn hắn quan tâm nhất.

Nếu vấn đề lương thực có thể giải quyết, vậy thì thật quá tốt.

Kế hoạch đó nguyên bản chỉ có thể giúp hai ba mươi ức người Sa tộc chờ chết có sống sót hi vọng.

Người không phải cỏ cây, ai lại vô tình.

Nếu có thể lựa chọn, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ tuyệt đối sẽ không nguyện ý ngồi nhìn hai ba mươi ức người Sa tộc chết đói trong mùa đông năm nay.

- Vấn đề lương thực, có thể động tác phải lớn một chút.

Diệp Chân nói.

- Động tác lớn một chút?

Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ có chút không hiểu.

- Hôm nay nói chuyện, chắc là có thể giữ bí mật?

Diệp Chân lần nữa nhìn đông đảo Sa Hải Thần Tế, một mặt nghiêm túc.

- Điểm này, tuyệt đối không vấn đề, lão phu có thể đảm bảo với ngươi!

Y Trĩ Thần Điện sừng sững vô số năm ở Sa Hải này, nếu cao tầng của Sa Hải Thần Tế cũng có vấn đề, vậy không thể nào tồn tại đến bây giờ, điểm này, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ có thể đảm bảo.

- Vậy thì tốt.

Diệp Chân gật đầu, ngay sau đó đưa một viên ngọc giản cho Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.

- Đây là kế hoạch cụ thể của ta, cần các vị Sa Hải Thần Tế phối hợp như thế nào, cũng đã viết ở trong, các ngươi truyền đọc đi.

Chỉ nhìn thoáng qua, ánh mắt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ trở nên có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu cẩn thận nhìn Diệp Chân một chút, lại tỉ mỉ xem hết ngọc giản của Diệp Chân, sau đó mới đưa ngọc giản cho Côi Cổ.

Sau đó là bọn người Tiêu Trạch, Hoa Hưng An, Ông Lập Đức, Ô Vưu, từng người truyền đọc.

Mỗi người nhìn thấy phần này ngọc giản này, phản ứng đầu tiên không phải kinh ngạc thì chính là vô cùng kinh ngạc.

- Chư vị, nếu như có thể làm được yêu cầu phía trên, có thể nhanh chóng chấp hành kế hoạch này. Mua sắm nhiều lương thực như vậy, cần thời gian dài, kế hoạch này, càng sớm càng tốt.

- Nếu như không thể, coi như ta chưa nói qua.

Diệp Chân một mặt bình tĩnh.

- Diệp thần sứ, ta có một nghi vấn, cho dù làm việc theo kế hoạch của ngươi, đồng thời thành công, ngươi như thế nào đảm bảo ngươi nhất định có thể mua được lương thực từ Đại Chu chứ?

- Cái đó chính là khẩu phần lương thực thiên cho hơn chục tỷ người sinh tồn nửa năm trở lên, nếu chồng chất toàn bộ thì còn lớn hơn mười núi vàng nhiều.

- Mua sắm lượng lớn như vậy tuyệt đối sẽ gây nên Tuần Tra Ti của Đại Chu chú ý và điều tra, hơn nữa, cho dù Đại Chu thì cũng không cách nào trong khoảng thời gian ngắn tập trung nhiều lương thực như vậy?

Xếp hạng đệ nhị, Sa Hải Thần Tế Côi Cổ một mặt ngưng trọng đưa ra nghi ngờ của mình, ngay khi đưa ra, ánh mắt của tất cả Sa Hải Thần Tế đều nhìn về Diệp Chân.

Hiển nhiên, nếu Diệp Chân không thể cho bọn hắn một đáp án hài lòng hoặc hợp cách, vậy kế hoạch này của Diệp Chân tuyệt đối không cách thông qua.

Diệp Chân lại nở một nụ cười, lộ ra một hàm răng trắng, đồng thời xuất ra một ấn tỉ vô cùng tinh xảo.

- Đại Chu Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai, cái thân phận này thế nào?