Chương 2005 Nhu Cầu Nho Nhỏ
Bộ lạc trên địa bàn ta gặp tai hoạ, cũng không ít thảm hơn so với của ngươi. Dựa vào cái gì đi địa bàn của ngươi trước? Trước tiên cần phải đến địa bàn của ta đi!
- Chuyện này không được đâu, địa bàn ta....
Ông Lập Đức cũng mở miệng.
Côi Cổ thấy Tiếu Trạch dù có chút mưu tính, còn chưa mở lời, nhưng Ô Vưu, Hoa Hưng An, Ông Lập Đức - ba vị Sa Hải Thần Tế cũng đã ầm ĩ lên trước.
Nếu những người Sa Tộc đó nhìn thấy Thần Tế xưa nay bọn họ cúng bái, hiện tại như nữ nhân chanh chua chửi đổng lên, tranh đoạt thứ tự trước sau, khẳng định sẽ rơi ra tròng mắt tại chỗ.
Sau cùng, vẫn là Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nhìn không được, liên tục ho khan mấy tiếng, mới đè xuống tranh chấp giữa mấy người.
- Vấn đề này hay để Diệp Thần sứ nói, Diệp Thần sứ đã có phương pháp giải quyết chưa?
- Phương pháp giải quyết đương nhiên có, cũng rất đơn giản, ta đã có biện pháp phù hợp, thứ tự trước sau này, tạm thời đặt qua một bên sau này chúng ta lại thương nghị, hiện tại, ta có một đề nghị tốt hơn.
Hiện tại, Diệp Chân đã hoàn thiện không sai biệt lắm đại kế hoạch kia trong đầu hắn, mượn cơ hội này nói.
- Ngươi nói xem!
Khi ánh mắt của mấy vị Sa Hải Thần Tế đều nhìn về Diệp Chân, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nói.
- Theo ta được biết, Sa Hải Các Bộ Lạc gặp phải lần hạo kiếp này, không chỉ là vấn đề Y Đông Thanh Thần Thụ, vấn đề lớn nhất trước mắt gặp phải chính là vấn đề thiếu lương thực và dược phẩm.
- Bão cát đi qua có chứa tro độc, làm cho rất nhiều tộc nhân ở sa mạc đều bị bệnh, nhưng những người này mệnh như cỏ Y Trĩ sa mạc, sinh bệnh, ngược lại không ai chú ý.
Nghe vậy, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nhướng mày.
- Diệp Thần sứ, lão phu mới vừa nói qua, vấn đề lương thực, rất khó làm, sau khi chúng ta thương nghị, quyết định chọn cứu sống thần thụ cho các bộ lạc....
- Đại Tế Ti, ta có một kế hoạch, có thể cùng nhau giải quyết hai nan đề này.
Diệp Chân nói thẳng, không phép tắt cắt ngang lời của Đại Tế Ti.
Nhưng trong chớp mắt đã làm cho con mắt các Sa Hải Thần Tế ở đây trợn tròn.
- Diệp Thần sứ, ngươi nói ngươi có thể giải quyết vấn đề lương thực, điều đó không thể nào?
Ô Vưu nghi ngờ.
- Diệp Thần sứ, ngươi biết trước mắt chúng ta đứng trước lỗ hổng lương thực to bao nhiêu không? Đây chính là lưu giữ khẩu phần lương thực hơn nửa năm của chục tỷ mạng người.
- Nếu mỗi người mỗi ngày dùng khẩu phần lương thực tiêu chuẩn thấp nhất hai lượng, đó cũng là một con số khổng lồ không cách nào giải quyết.
- Đừng nói Đại Chu sẽ không giao dịch với chúng ta, nếu Đại Chu giao dịch với chúng ta, trong thời gian ngắn, cũng không cách nào đưa lượng lớn lương thực, tới trong Y Trĩ sa mạc.
Sa Hải Thần Tế Tiếu Trạch gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Chân.
- Ngươi nói là thật?
Ánh mắt của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nhìn chằm chằm Diệp Chân.
- Khẩu phần lương thực của trăm trăm triệu nhân khẩu để sinh tồn nửa năm, đúng là một con số trên trời, rất khó giải quyết, nhưng chỉ cần vận khí không phải quá kém, ta có thể giải quyết ít nhất tám thành nhu cầu khẩu phần lương thực để duy trì mạng sống.
Diệp Chân nói.
Con mắt của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ trợn tròn.
- Thật?
- Đương nhiên là thật! Nhưng có thể thành công hay không, phải nhìn mức độ chư vị Thần Tế phối hợp!
- Mức độ phối hợp?
Mọi người nghi ngờ nhìn về phía Diệp Chân.
Mà Diệp Chân chậm rãi nói ra điều kiện!
- Chúng ta trước trò chuyện tại việc trồng thúc đẩy sinh trưởng Y Đông Thanh Thần Thụ ở các bộ lạc gặp tai họa đi. Chuyện này, rất đơn giản, ta chính là người ra công khổ lực.
- Vì để ta có thể trong thời gian ngắn nhất cứu vãn càng nhiều bộ lạc, cũng vì để ta đưa ra nhiều thời gian hơn, đến địa bàn của ai, vị Thần Tế nào cung cấp cho ta đầy đủ Kim Liên Ngọc Dịch và Sa Hải Kim Liên trà, việc này không vấn đề chứ?
Diệp Chân minh xác mỗi một điều kiện có thể hố chư vị Thần Tế.
- Không vấn đề.
Một đám Thần Tế gật đầu như gà con mổ thóc.
- Đúng rồi, Đại Tế Ti, nhân phẩm của chư vị Thần Tế đang ngồi ở đây không vấn đề gì chứ? Có cần phải ký khế ước thần hồn gì đó không?
Diệp Chân quét mắt nhìn mấy vị Sa Hải Thần Tế nói.
Vừa nghe đến đây, sắc mặt đám người Tiêu Trạch, Ô Vưu, Hoa Hưng An, rõ ràng khó coi.
Nghi nghờ nhân phẩm của bọn hắn, chuyện này thật sự là....
- Diệp thần sứ, chuyện này ngươi có thể yên tâm, mặc dù trước đó đều có phân tranh lợi ích, nhưng nhân phẩm của các vị Thần Tế đang ngồi ở đây đều tin được. Huống hồ, ngươi yên tâm, tất cả ước định hôm nay, chỉ cần hai bên đồng ý, ngày sau nếu có ai dám không chấp hành, lão phu tự mình xử trí!
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lạnh lùng nói.
Diệp Chân một mặt hài lòng, nói nhảm nhiều như vậy, thật ra Diệp Chân muốn chính là câu đảm bảo này của Đại Tế Ti.
- Tốt, có Đại Tế Ti đảm bảo, ta cũng yên lòng.
Mặt bọn người Tiêu Trạch, Ô Vưu, Hoa Hưng An đen thui, cái này còn không phải nói rõ không tin nhân phẩm của bọn hắn sao?
- Địa bàn của Hoàng Kim bộ lạc và Đại Tế Ti, bởi vì ở chỗ trung tâm, hơn nữa đều giáp giới với địa bàn của chư vị Thần Tế, lại thêm bộ lạc gặp tai hoạ cũng không nhiều, cho nên, vì tiết kiệm thời gian, ta sẽ tiến về bàn địa của chư vị Thần Tế thúc đẩy Y Đông Thanh Thần Thụ sinh trưởng, khi gặp được bộ lạc lân cận, ta sẽ thuận tay giải quyết.
- Nan đề là địa bàn của năm vị Sa Hải Thần Tế, ta nên đi đến chỗ nào trước?
Diệp Chân lại không cho mấy vị Sa Hải Thần Tế cơ hội cãi lộn, vẫn tự quyết định.
- Trước đó ta cũng đã nói, trình tự cứu tế này, dù sao cũng phải nói đến thân sơ xa gần. Nhưng không khéo, quan hệ của ta và chư vị Sa Hải Thần Tế đều không khác mấy.
- Nếu ta lựa chọn đi đến nào nhà trước tiên thì mấy nhà khác chắc chắn không hài lòng.
- Vì phân ra cái thân sơ xa gần đến, cũng vì quyết định thứ tự trước sau, cũng miễn cho để chư vị Sa Hải Thần Tế mắng Diệp Chân ta không chính thống, vừa lúc, ta có mấy nhu cầu nho nhỏ, nếu chư vị Sa Hải Thần Tế có thể giải quyết một hai, Diệp mỗ sẽ vô cùng cảm kích.
- Diệp mỗ cũng có thể theo trình độ giải quyết của chư vị Thần Tế, phân ra thân sơ xa gần, quyết định thứ tự trước sau.
Nói xong, Diệp Chân cười tủm tỉm nhìn về phía bọn người Tiêu Trạch.
- Mấy vị Sa Hải Thần Tế cảm thấy như thế nào?
Mấy vị Sa Hải Thần Tế đang ngồi đều là lão gia hỏa hỗn hơn mấy ngàn vạn năm, mỗi một người đều là người hiểu chuyện.
Nghe xong lời này của Diệp Chân đã hiểu rõ ý tứ của Diệp Chân, đây là ra giá.
Hơn nữa muốn để mấy người bọn hắn đấu giá lẫn nhau.
Mặc dù bất mãn, nhưng lúc này, nếu ngươi suy nghĩ cẩn thận, thích hợp nhất vẫn là loại phương pháp này.
Mấu chốt sẽ phải xem Diệp Chân ra giá bao nhiêu.
- Không biết Diệp thần sứ có nhu cầu gì?
Sa Hải Thần Tế Tiêu Trạch hỏi.
- Chúng ta đều ở trong thần điện, nhu cầu này của ta cũng chỉ là một chút nhu cầu trên việc tu luyện mà thôi. Đầu tiên, ta cần một mảnh vỡ thế giới dùng để đột phá đến Giới Vương Cảnh.
- Tu vi của ta bị vây ở Huyền Cung Cảnh cửu trọng được một đoạn thời gian, bởi vì thiếu khuyết mảnh vỡ thế giới thích hợp dùng để đột phá, cho nên vẫn không đột phá.
- Nhưng ta đột phá phải sử dụng mảnh vỡ thế giới, thấp nhất cũng phải là một mảnh vỡ thế giới của tiểu thế giới bình thường, phải xem chư vị Thần Tế ai cung cấp phù hợp.
Diệp Chân nói.
- Diệp thần sứ có thể có phân tấc này, lão phu cũng yên lòng.
Lúc đầu, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lo lắng Diệp Chân nhờ vào chuyện đó giở công phu sư tử ngoạm, nghe xong yêu cầu thứ nhất, Diệp Chân muốn cũng không nhiều, một trái tim bỏ vào trong bụng.