Chương 2012 Lấy Ra, So Một Lần
Tính toán, Diệp Chân im lặng thở dài một hơi, làm cho trong lòng một đám Sa Hải Thần Tế căng thẳng.
Dù sao hai ba mươi tỷ người Sa Tộc này, có thể sống sót, đó cũng là chuyện tốt rồi.
Bằng không, đến lúc đó người người tương tàn giành đồ ăn, người ăn người chết đều là nhẹ, một khi chết đói quá nhiều người, ôn dịch bạo loạn đều sẽ có thể diễn ra.
Đến lúc đó, trong Y Trĩ sa mạc, người chết, chỉ sợ sẽ càng nhiều.
- Trước hết, điều một nửa lương thực quân dân dùng, hiện tại dùng trữ vật giới chỉ đưa tới cho ta. Sau đó từng nhóm thu mua lương thực bổ sung cho đủ.
Lỗ hổng lương thực này, không tính không biết, tính toán, quá kinh người.
Trách không được đám người Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ trực tiếp từ bỏ.
Lớn lỗ như vậy hổng, nếu Diệp Chân có thân phận Tuần Tra Ti Tây Tuần Phú Tuần Phong Sứ đường thứ hai làm yểm hộ cũng không cách nào mua được.
Một khi không tốt, nói không chừng sẽ còn làm cho bản thân rơi vào cái bẫy.
Ngươi thu mua một ngàn vạn thạch lương thực tồn trữ, có thể nói chuẩn bị tai hại, hai ngàn vạn thạch lương thực, có thể nói cẩn thận quá mức, nhưng ba ngàn vạn thạch lương thực, đối với một Bắc Hải quận số dân vừa mới vượt qua hai ngàn vạn, đặt vào trong mắt người có địa tâm, khả năng cũng có tâm làm loạn.
Một khi tìm hiểu nguồn gốc điều tra rõ, điều tra được Diệp Chân vận chuyển lương thực cho Y Trĩ sa mạc, sẽ thật phiền phức.
Dù sao, từ danh nghĩa nào đó, Y Trĩ sa mạc có quan hệ thù địch với Đại Chu,.
Sau hai canh giờ, sau khi một trữ vật giới chỉ tới tới lui lui trng tiểu hình na di trận nhiều lần, một núi cao lương thực, chồng chất trước mặt mấy vị Sa Hải Thần Tế.
Nhưng, mấy vị Sa Hải Thần Tế vẫn còn vẻ mặt lo lắng.
- Diệp Thần Sứ, ngươi thật sự có lương thực, điểm ấy, lão phu rất tin, nhưng, so với lỗ hổng lương thực Y Trĩ sa mạc, sáu trăm vạn thạch lương thực này, thật sự là hạt cát trong sa mạc.
Vẻ mặt Côi Cổ trầm xuống.
- Đây là nhóm đầu tiên, nhóm tiếp theo cần thời gian đến gom góp, nhưng, cũng cần rất nhiều tiền.
Trải qua chuyện này, Diệp Chân đã nghĩ đến một con đường gom góp lương thực khác tốt hơn.
- Đây là nhóm đầu tiên, nhóm tiếp theo cần thời gian đến gom góp, nhưng, cũng cần rất nhiều tiền tài.
Diệp Chân nói thành khẩn.
Nội tình Bắc Hải quận quá yếu, có thể điều được lương thực chỉ có bấy nhiêu.
Huống hồ, Diệp Chân có không ít kẻ địch ở Đại Chu, mặc dù bây giờ không có động tĩnh, nhưng không có nghĩa những người kia không chú ý động tĩnh của Bắc Hải quận.
Vô luận là Tây Tuần thú Tẩy Thiên Cổ, hay Cách Thân Vương Cơ Nguyên, hay Điền Châu Công Nhất Lưu, một khi Diệp Chân hành động ngoài quỹ đạo, những người này tuyệt đối đó sẽ dùng phương thức thỏa đáng nhất, lợi dụng quy củ Đại Chu công kích mạnh nhất.
Cho nên, Diệp Chân chỉ có thể nghĩ biện pháp bên ngoài Bắc Hải quận.
Nhưng, câu nói này của Diệp Chân lại làm cho vẻ mặt của Sa Hải Thần Tế Tiêu Trạch bỗng chuyển sang lạnh lẽo.
- Diệp Thần Sứ, không biết ngươi cần thời gian cụ thể là bao lâu? Một tháng, hai tháng ba tháng hay nửa năm?
- Khác nào chờ con dân chúng ta chết hết, ngươi lại mới lấy lương thực ra, vậy còn gì ý nghĩa.
Tiêu Trạch có chút quái gở nói.
- Tiếu Thần tế, nói cái gì đó? Một tỷ thạch lương thực, chính là năm được mùa của Y Trĩ sa mạc chúng ta, toàn lực gom góp cũng cần thời gian rất nhiều, huống chi này còn là thu mua từ bên ngoài.
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ có chút bất mãn.
- Đại Tế Ti, không phải ta không tin Diệp Thần sứ, mà chính là chuyện này rất quan trọng, không thể không nói, bằng không, thời gian chuẩn bị lương thực ba tháng cũng là chuẩn bị, nửa năm một năm cũng là chuẩn bị, nhưng sau nửa năm một năm, người đều đã chết, còn muốn lương thực làm cái gì?
Ánh mắt của Tiêu Trạch một lần nữa rơi xuống trên người Diệp Chân.
- Còn nữa, Diệp Thần Sứ, tin tưởng vô luận là ta hay Đại Tế Ti, hoặc mấy vị Sa Hải Thần Tế khác đều không phải người ngu.
- Vì sao Thiên Miếu dùng phân thân Thiên Vực Vạn Không Thần Kính Tiên Thiên Linh Bảo phong tỏa hư không Y Trĩ sa mạc chúng ta?
- Diệp Thần Sứ đường đường là Bắc Hải quận Tam Đẳng Bá Tước Đại Chu, Tuần Tra Ti Tây Tuần thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai, đi vào Y Trĩ sa mạc chúng ta, không bị giết chết, còn dùng thủ đoạn làm Thần Sứ.
- Về sau còn mượn danh nghĩa chuẩn bị lương thực, cổ động nhóm chúng ta xuất thủ, đuổi đi Huyễn Thánh, hủy đi phân thân Thiên Vực Vạn Không Thần Kính, phá vỡ phong tỏa không gian Y Trĩ sa mạc của Thiên Miếu.
- Diệp Thần Sứ dám nói trong chuyện này không có chuyện ẩn tình ở bên trong
- Theo ta nhìn, không phải Thiên Miếu phong tỏa hư không Y Trĩ sa mạc có quan hệ với Diệp Thần Sứ, cũng là lần này Diệp Thần Sứ đến sa mạc này mang theo mục đích đặc thù.
Nói đến đây, trong mắt Tiêu Trạch bắn tinh quang ra.
- Tuy nhiên Y Trĩ Thần Điện chúng ta là nơi vắng vẻ, nhưng tin tức cũng không lạc hậu. Thiên Miếu và Đại Chu cũng bí mật mâu thuẫn trùng điệp!
- Nếu không cẩn thận, Diệp Thần Sứ cũng là gian tế Đại Chu phái tới, đến mượn tay chúng ta, làm yếu sức mạnh của Thiên Miếu.
Ánh mắt của Tiêu Trạch lần nữa liếc nhìn mọi người một vòng:
- Tin tưởng điểm này, các Thần Tế đã sớm nghĩ đến, chỉ là cứu trợ tai ương quan trọng, vẫn luôn không nói.
Đối mặt với ánh mắt của Tiêu Trạch, đám người Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, Côi Cổ, Hoa Hưng An, Ông Lập Đức, Ô Vưu không nói gì, hiển nhiên cũng ngầm thừa nhận cách nói của Tiêu Trạch.
Ngẫm lại cũng rất bình thường, trước mắt trong những Sa Hải Thần Tế này, Ô Vưu trẻ tuổi nhất, nhưng cũng là lão gia hỏa sống mấy ngàn năm, từng người đều là người lão luyện.
Đã sớm nghĩ đến mọi chuyện, chỉ là vẫn không nói thẳng ra.
- Chuyện Thiên Miếu dùng phân thân Tiên Thiên Linh Bảo phong hư không tỏa Y Trĩ sa mạc, thật sự có liên quan với ta.
Nếu Tiêu Trạch đã nói thẳng ra, Diệp Chân cũng thức thời thừa nhận.
- Vì sao?
Tiêu Trạch nhìn chằm chằm Diệp Chân.
- Đây là việc riêng của ta, bởi vì ta phá hư chuyện tốt của bọn họ, Thiên Miếu muốn giết ta cho thống khoái, nên ta mới lăn lộn đến trong người Sa Tộc, về sau mới có xảy ra những chuyện kia.
Chuyện có quan hệ đến Ngũ Miêu Lưu Quả, Diệp Chân tuyệt đối sẽ không nói.
Nếu truyền đi dù chỉ một ít, có trời mới biết bên phía Thiên Miếu có thể phái Thần Vương, Thần Quân tới đối phó Diệp Chân hay không?
- Vì sao không thể nói?
Tiêu Trạch lại không nguyện ý buông tha Diệp Chân như thế.
- Mỗi người đều có một số bí mật, không thể nói ra.
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lần nữa đứng về phía Diệp Chân.
Tiêu Trạch có chút bất đắc dĩ, nhưng sau đó lại nói lần nữa.
- Tốt, ngươi không muốn nói, ta không buộc ngươi. Nhưng, vì rửa sạch hiềm nghi gian tế của ngươi, ngươi tốt nhất đưa ra kỳ hạn và số lượng chuẩn bị lương thực.
Đối mặt với yêu cầu này của Tiêu Trạch, lần này, vô luận đám người Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, hay Côi Cổ, Ô Vưu đều không mở miệng.
Diệp Chân cũng biết, đây chính là hậu quả hắn gia nhập Y Trĩ Thần Điện, mượn bàn tay của Y Trĩ Thần Điện loại bỏ sự truy sát của Thiên Miếu đối với hắn, cũng là nguy cơ tín nhiệm.
Chuyện này, vẫn là nguyên nhân Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ hết sức ủng hộ.
Đổi lại những người khác, nói không chừng đã bắt Diệp Chân lại thẩm vấn.
Dù sao một quý tộc của thế lực đối địch, đột nhiên thành thành viên hạch tâm phe thế lực, không nghi ngờ, đó mới thật sự là kỳ quái
- Hãy cho ta liên lạc trước một chút!
Trước khi chưa liên lạc được, Diệp Chân cũng không cách nào xác thực.
Sau đó, Diệp Chân lấy ra mấy khối tiểu hình na di trận bàn truyền tin, chủ động liên hệ.
Người Diệp Chân liên hệ một là phụ tá Hắc Lang trấn thủ khư thị Độc Long đảo và Văn Phụ Quốc tam Đại Thủy Phủ, hai là Sơn Thần Dịch Tuân Đại Chấp Sự Thiên Vận đường Ngũ Tiên đảo.
Có thể thu mua lượng lớn lương thực, Bắc Hải quận không làm được, nhưng thông qua thủ đoạn thương nghiệp hợp pháp, lại không có vấn đề.
Nhất là làm thương đội tụ tập trên Ngũ Tiên đảo, làm chuyện này, không có gì thích hợp bằng.
Bên phía Văn Phụ Quốc, trước tiên Diệp Chân liên hệ đến.
Đối với mệnh lệnh của Diệp Chân, Văn Phụ Quốc tự nhiên sẽ chấp hành đầy đủ.
Từ hôm nay trở đi, khư thị Độc Long đảo treo biển hành nghề thu mua các lương thực, mà còn thu mua cao hơn hai thành với giá thị trường giá, cái tin này, sẽ nói rõ với mỗi một thương đội đi ngang qua khư thị Độc Long đảo.
Hơn nữa, thương đội lệ thuộc Độc Long đảo và Tam Đại Thủy Phủ sẽ phân biệt phái ra thuyền đội chạy tới bến cảng Hải Nguyên Hầu Quốc, thuyền đi biển trên biển Hải Nguyên Hầu Quốc, trực tiếp thu mua lương thực từ trong lãnh thổ Đại Chu.
Thương đội Bắc Hải quận của Diệp Chân công khai thu mua lượng lớn lương thực không thích hợp, nhưng làm thương đội Dị Vực bên ngoài Đại Chu, công khai thu mua lương thực trong lãnh thổ Đại Chu sẽ không có vấn đề gì.