← Quay lại trang sách

Chương 2018 Chứng Vọng Tưởng Chia Của

Người Hỏa Thạch bộ lạc đâu?

Nhìn Hỏa Thạch bộ lạc trống rỗng, không thấy một bóng người, vẻ mặt của Diệp Chân kinh ngạc.

Vẻ xấu hổ xuất hiện trên gương mặt của Ô Vưu.

- Diệp Thần sứ, là như thế này, ngươi đến cứu trợ tai ương không phải tranh thủ thời gian à, chúng ta sợ những người Sa Tộc đó ảnh hưởng đến tốc độ cứu trợ tai ương của ngươi, quấy rầy ngươi, nên đã sớm sơ tán bọn hắn, để cho ngươi an tâm cứu trợ tai ương.

- Sợ ta bị quấy rầy, để cho ta an tâm cứu trợ tai ương?

- Ha ha, Ô Thần tế thật sự quá biết nói chuyện.

Trên khóe miệng Diệp Chân lại xuất hiện nhàn nhạt ý cười mỉa mai.

Đây không phải sợ quấy rầy đến Diệp Chân, mà chính là sợ Diệp Chân xuất ra thủ đoạn Thần Tích bị người Sa Tộc bộ lạc nhìn thấy, phía dưới tai kiếp lớn như vậy, giờ phút này, Diệp Chân xuất ra Thần Tích, tuyệt đối sẽ để phần lớn người của bộ lạc này biến thành cuồng tín giả.

Bọn họ đang lo lắng người Sa Tộc bộ lạc này biến thành tín đồ trung thành của Thần Sứ Diệp Chân, làm cho hắn mất đi lực khống chế đối với bộ lạc này, lo lắng bộ lạc này bị Diệp Chân nắm trong tay.

Trên mặt của Ô Vưu vẻ xấu hổ lại càng thêm đậm, chỉ có thể dùng nụ cười vô cùng xấu hổ để đáp lại.

- Nếu ta đoán không sai, đây cũng là do Tiếu Trạch Tiếu Thần tế an bài?

Diệp Chân nói với Ô Vưu.

Vẻ xấu hổ trên mặt Ô Vưu càng ngày càng nhiều, còn có một chút bất đắc dĩ.

- Chuyện này xin Diệp Thần sứ tự mình lý giải, bên phía ta cũng chỉ phụng mệnh hành sự.

- Yên tâm, ta sẽ không làm khó Ô Thần tế, chính là cứu trợ tai ương. Nhưng, trước khi cứu trợ tai ương, ta đề tỉnh một câu trước cho Ô Thần tế.

Diệp Chân nói.

- Mời Diệp Thần sứ nói.

Diệp Chân không nháo càng không so đo, làm cho Ô Vưu buông lỏng một hơi.

Việc này, nếu so sánh thật, vô luận là Diệp Chân nháo đến trước mặt Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ phân rõ phải trái, hoặc hờn dỗi không thi triển Thần Thuật cứu trợ tai ương, sau cùng, bị hao tổn, đều là thế lực Ô Vưu hắn.

Đó cũng là chuyện Ô Vưu không nguyện ý nhìn thấy, đến cùng, Ô Vưu đã chuẩn bị chuyện tồi tệ xảy ra, chuẩn bị nếu Diệp Chân chỉ làm khó một chút, lấy ra chút máu, lấy chút bảo bối, xem như đền bù tổn thất một chút cho Diệp Chân.

Nhưng Ô Vưu làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Chân lại không gây sự.

- Tín Niệm Chi Lực, không biết Ô Thần tế có thiếu không?

Diệp Chân hỏi.

- Thiếu!

- Đương nhiên thiếu, còn vô cùng thiếu, Tín Niệm Chi Lực, không có ai không thiếu, ai cũng không phải thiếu bình thường, mà chưa bao giờ là đủ.

Nói được một nửa, Ô Vưu dừng lại, có chút cảnh giác và như bị làm khó, nhìn về phía Diệp Chân.

Ý của Diệp Chân, hắn đã hơi hiểu.

Diệp Chân ngay trước mặt người Sa Tộc, đương nhiên có thể thu hoạch không ít Tín Niệm Chi Lực, còn hỏi hắn thiếu thứ này không, đoán chừng muốn thuyết phục hắn, muốn để hắn ra lệnh cho người Sa Tộc Hỏa Thạch bộ lạc rút tới nơi xa, cho rút về bộ lạc.

Nhưng, lần này, Ô Vưu lần nữa đoán sai suy nghĩ của Diệp Chân.

- Tin tưởng sau khi ta thi triển Thần Thuật trồng Y Đông Thanh Thần Thụ, chờ chúng ta rời đi, người Sa Tộc nơi này trở về, Ô Thần tế hẳn có thể thu hoạch được một số Tín Niệm Chi Lực?

Diệp Chân hỏi.

- Chuyện này hẳn có thể…

Vẻ mặt của Ô Vưu càng thêm nhăn nhó, Ô Vưu cảm giác, đây là Diệp Chân muốn chia của với hắn?

Tuy nhiên tu vi chưa đột phá đến Tạo Hóa Cảnh, sẽ không cách nào đưa Tín Niệm Chi Lực cho người khác, nhưng cũng không phải không có bí pháp.

Mà Y Trĩ Thần Điện, vừa lúc Thần Điện có được vài bí pháp.

- Như vậy, từ giờ trở đi, ghi chép lại số lượng Tín Niệm Chi Lực tăng lên của Ô Thần tế ngươi.

Nghe Diệp Chân nói như vậy, Ô Vưu càng thêm khó xử, hắn đã có thể xác định, Diệp Chân khẳng định muốn sau đó từ nơi của hắn lấy đi một bộ phận Tín Niệm Chi Lực tăng trưởng, bằng không, muốn hắn số lượng ghi chép Tín Niệm Chi Lực tăng trưởng làm cái gì?

Có thể hết lần này tới lần khác, hiện tại Ô Vưu không cách nào kiên cường đứng trước mặt Diệp Chân, càng không thể kháng cự yêu cầu của Diệp Chân, chỉ có thể cực kỳ bất đắc dĩ hừ một tiếng.

Đối với mỗi một vị cường giả Đạo Cảnh hoặc Tạo Hóa Thần Nhân, phân đi Tín Niệm Chi Lực từ trong tay bọn họ, chả khác gì xẻo thịt từ trong lòng bọn hắn.

Nếu dưới tình huống cực đoan bất đắc dĩ, ai cũng không nguyện ý.

Thậm chí Ô Vưu hạ quyết tâm, nếu thật sự không tránh khỏi, vậy thì lừa gạt Diệp Chân một chút.

Dù sao hắn tăng lên bao nhiêu Tín Niệm Chi Lực, chỉ có một mình hắn biết rõ, hắn không nói ra số liệu thật, dù ai cũng không cách nào biết được.

Đến lúc đó, hắn nói ít đi một nửa số lượng tăng trưởng, Diệp Chân cũng chỉ có thể nhận.

Ôm suy nghĩ này, Ô Vưu cũng yên lòng hơn.

Trong nháy mắt tiếp theo, sớm đã chuẩn bị hạt giống Y Đông Thanh Thần Thụ ổn thỏa, từ giữa ngón tay của Diệp Chân bay ra, rơi xuống mặt đất, nảy mầm cắm rễ trong nháy mắt.

Tình cảnh này, như vô số con côn trùng màu xanh, nhúc nhích trên mặt đất.

Tốc độ Diệp Chân thúc đẩy sinh trưởng Y Đông Thanh Thần Thụ rất nhanh, chỉ một khắc đồng hồ, những Y Đông Thanh Thần Thụ đã ra nụ nở hoa.

Thật sự, thúc đẩy sinh trưởng Y Đông Thanh Thần Thụ, vô cùng nhẹ nhàng, đối với Diệp Chân mà nói, nếu tốn nhiều sức chính là khống chế nốt sần những Y Đông Thanh Thần Thụ kết vào nhau, ghim vào nước ngầm.

Dù có Tiểu Yêu hỗ trợ dẫn đạo khống chế, Diệp Chân chỉ cần tiêu hao ít lực lượng thần hồn, bằng không, chỉ điểm này đã có thể mệt chết Diệp Chân.

Trong hư không, một trái một phải hai tên Thần Điện hộ pháp, Chương Dực Đức và Thanh Liêm nhìn chằm chằm Diệp Chân từ xa, vẻ mặt có chút quái dị.

Trong tay bọn họ đã chuẩn bị Lưu Ảnh ngọc giản rất kỹ, dựa theo mệnh lệnh của Tiếu Thần tế, nếu khi Diệp Chân nhìn thấy trong bộ lạc không có người Sa Tộc mà không nguyện ý cứu trợ tai ương thậm chí cố tình gây sự, hai người bọn họ, phải dùng Lưu Ảnh ngọc giản lưu lại tình cảnh đó, làm chứng cứ.

Nhưng khi bọn họ đã làm tốt chuẩn bị, không chỉ chuẩn bị Lưu Ảnh ngọc giản để ghi lại hình ảnh, còn chuẩn bị tự mình nhìn, từ trong miệng Tiếu Thần tế, Diệp Thần sứ này rất vô lại âm hiểm nên bọn họ không ưa người này.

Nhưng, trong khi bọn họ chờ đợi, lại không có xảy ra chuyện gì.

Tên Diệp Thần sứ vô lại lại âm hiểm này, không chỉ có gây chuyện, làm khó dễ, ngược lại không nói hai lời đã bắt đầu cứu trợ tai ương.

Nói thật, thủ đoạn Thần Tích này, nghe nói là một chuyện, tận mắt nhìn thấy, lại là một chuyện.

Tận mắt thấy vô số Y Đông Thanh Thần Thụ trong nửa khắc ngắn ngủi đã nở rộ, dù hai người Chương Dực Đức và Thanh Liêm sớm đã là cường giả Đạo Cảnh cũng vô cùng chấn động.

- Diệp Thần sứ, đây là một bình ngọc Kim Liên Ngọc Dịch, có khoảng ba mươi sáu giọt, hẳn đủ cho ngươi dùng một đoạn thời gian.

Có lẽ là tự giác đuối lý, ở phương diện này, Ô Vưu chuẩn bị rất đầy đủ.

Cùng thời khắc đó, Hoàng Thoát đã chuẩn bị xong một bình trà sen Sa Hải, đưa qua cho Diệp Chân.

- Đại nhân, trước tiên ngươi uống vài chén, bồi bổ nguyên khí.

Diệp Chân cười cười, đây thật đúng là đối đãi hắn như Quốc Bảo.

Tùy ý uống mấy ngụm trà, Diệp Chân đã hướng nói với Ô Vưu.

- Đi, qua bộ lạc kế tiếp.

Chưa đến mấy hơi, Thanh Liêm lại lần nữa chở Diệp Chân phóng lên tận trời.

Sau một khắc đồng hồ, người Sa Tộc Hỏa Thạch bộ lạc lúc trước rút lui, sau khi nhận được tin tức, lấy một loại tư thái phi nước đại quay lại bộ lạc.

Đợi khi nhìn thấy căn cứ bộ lạc ban đầu không có bất kỳ sự sống gì, giờ phút này đã đầy Y Đông Thanh Thần Thụ ra hoa.

Từng người Sa Tộc, lập tức quỳ rạp trên đất, khóc ròng ròng hôn lên mặt đến, từng người hô to tên gọi của Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải.

Không bao lâu, những người Sa Tộc, đã phóng tới Thần Điện tọa lạc trong bộ lạc Hỏa Thạch bọn họ.

Ba tầng trong ba tầng ngoài quỳ gối trong Thần Điện, dùng bọn họ tất cả thành kính, cúng bái ba tượng thần Thiên Thần Y Trĩ Sa Hải trong Thần Điện, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, Sa Hải Thần Tế Ô Vưu.

Ngay lúc đó, Ô Vưu vừa mới theo Diệp Chân đi tới bộ lạc kế tiếp, thần sắc chấn động, một vòng kinh hỉ từ trong đôi mắt tản ra.

Tín Niệm Chi Lực trong ao Tín Niệm Chi Lực trong Đạo Cung của hắn lại đang bắt đầu tăng trưởng nhanh chóng.

- Xem ra, chủ ý của Tiếu Thần tế, thật đúng là cao minh.

Khi Ô Vưu âm thầm tán thưởng, lại có chút đau lòng, đến lúc đó, dù là hắn báo ra một số lượng giả, Tín Niệm Chi Lực tới tay, sợ cũng sẽ phải chia ra ngoài một bộ phận.

Không hề nghi ngờ, bộ lạc thứ hai Ô Vưu mang theo Diệp Chân cứu trợ tai ương, vẫn như cũ không có một ai.

Người Sa Tộc trong bộ lạc, đã sớm tiếp nhận mệnh lệnh của Ô Vưu, rút lui toàn bộ bộ lạc.

Diệp Chân cũng không nhiều lời, chỉ như thường lệ thi triển Ất Mộc thông linh Thần Quyết với Tiểu Yêu để thúc đẩy sinh trưởng Y Đông Thanh Thần Thụ.

Nhưng, sau khi thúc đẩy sinh trưởng xong, Diệp Chân lại nói với Ô Vưu.

- Ô Thần tế, ta có một ý tưởng nho nhỏ, hi vọng Ô Thần tế có thể lý giải và phối hợp một chút.

- Ý tưởng gì?

Vẻ mặt của Ô Vưu một mặt cảnh giác như bị cắt thịt, hắn cảm giác, Diệp Chân nhất định muốn ra điều kiện chia của với hắn.