Chương 2022 Phản Bội?
Ô Thần tế, một bộ lạc nữa thôi, ta không muốn để người khác mượn cớ, ngươi nhanh bảo Sa nhân về đi, ta sẽ thi pháp.
Đối mặt Ô Vưu ngăn cản, Diệp Chân lại không gấp chút nào.
Ô Vưu đã biết mình mắc câu nhưng cũng không bỏ được lưỡi câu.
Nếu Diệp Chân để Ô Vưu dễ dàng toại nguyện như thế, bỗng dưng đưa cho Ô Vưu một phần đại lễ mới là thật ngốc.
Diệp Chân trước đó nhượng bộ nói cho cùng là vì giờ khắc này.
Chỗ tốt của Diệp Chân cũng không dễ lấy như vậy.
Thấy thái độ Diệp Chân kiên quyết như thế, luôn mồm bảo Sa nhân của hắn rời khỏi nơi này, Ô Vưu thở dài một tiếng, hận gia hoả Tiếu Trạch lấy đá nện lên chân mình.
Cùng lúc đó, Ô Vưu cũng hiểu ý tứ Diệp Chân.
Y Trĩ Thần Điện lục đục với nhau nhiều năm như vậy, một chút tâm tư đó, Ô Vưu vẫn hiểu.
- Diệp Thần Sứ, Sa nhân liều mạng trở về, nhiều người mệt mỏi co quắp, để tránh xảy ra ngoài ý muốn, chúng ta nên cho bọn họ một chút thời gian nghỉ ngơi. Ngươi cũng có thể thừa dịp này nghỉ ngơi một chút.
Nói đến đây, Ô Vưu lấy ra một bộ dụng cụ nấu trà.
- Thủ pháp nấu Sa Hải Kim Liên trà của ta cũng thuộc hạng nhất, ngươi chưa từng thử qua, có muốn thử một lần không?
Hai người Thần Điện hộ pháp Chương Dực Đức, Mạt Thản cùng Hoàng Thoát cách đó không xa nhìn một màn này trở nên ngẩn người.
Sa Hải Thần Tế Ô Vưu tự thân pha trà?
Đãi ngộ này tại Y Trĩ Thần Điện chỉ có đâu đấy hai người Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ cùng Sa Hải Thần Tế Tiếu Trạch mới có thể hưởng thụ.
Bây giờ, Ô Vưu lại muốn chủ động pha trà cho Diệp Thần?
Quan trọng hơn là nếu như bọn họ không nhớ nhầm, một khắc đồng hồ trước đó, Diệp Thần vừa uống một bình Sa Hải Kim Liên trà của Tổng Quản Hoàng Thoát?
Con mồi đã cắn câu.
Diệp Chân hiểu Ô Vưu muốn tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện phiếm với hắn nên vui vẻ đáp ứng.
Sa Hải Thần Tế Ô Vưu tại Hoàng Sa đại mạc xây dựng Sa Điện, kém hơn Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ nhiều.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn xây dựng một tòa Sa Điện, bố trí xuống phù văn nặng nề.
Cho dù hộ pháp Đạo cảnh Thần Điện Chương Dực Đức hay Thanh Liêm cũng không thể nghe thấy thanh âm gì.
Ô Vưu thật đúng là dụng tâm pha một bình Sa Hải Kim Liên trà.
Sau khi nấu xong, Ô Vưu rót một ly đưa tới trước mặt Diệp Chân.
- Diệp Thần sứ, trước đó do ta tầm nhìn hạn hẹp, tin vào phỉ báng, hiểu lầm hảo ý của ngươi. Diệp Thần sứ, chỉ cần người cứu tai mỗi một bộ lạc giống bộ lạc Ngọc Tuyền, lúc ngươi hạ xuống Thần Tích giúp ta giảng mấy câu. Từ nay về sau, ta sẽ toàn ý nghe ngươi, kiên định ủng hộ ngươi lớn nhất tại Y Trĩ Thần Điện.
Ô Vưu đã sớm nghĩ rõ ràng, vô cùng thống khoái nói ra, khóe miệng Diệp Chân phủ lên một nụ cười tự tin.
Bời vì Diệp Chân biết rõ không có một vị cường giả Đạo cảnh nào có thể cự tuyệt loại dụ hoặc kia.
Ô Vưu quản lý bảy trăm bộ lạc, lấy tốc độ Diệp Chân cứu toàn bộ một lần cũng chỉ cần ba bốn tháng.
Ba bốn tháng đã có thể thu được nguyện lực chúng sinh trong mười bốn vạn năm, không ai có thể ngăn cản được loại dụ hoặc này.
Diệp Chân hiểu Ô Vưu đang lựa chọn đội.
Lựa chọn rời khỏi Tiếu Trạch đứng đầu Thiếu Tráng Phái, tìm nơi nương tựa dưới trướng Thần Sứ.
Nhưng đối với Diệp Chân chỉ chọn đội còn chưa đủ.
- Tốt, trừ điều này ra, từ nay về sau, ba phần ích lợi địa bàn mà ngươi cai trị thuộc về ta! Để hồi báo, trừ thi triển Thần Tích định kỳ, ta tuyệt đối không can thiệp địa bàn mà ngươi quản lý!
Diệp Chân dựng thẳng ba ngón tay nói ra điều kiện bản thân.
Hầu như không cần cân nhắc, Ô Vưu gật mạnh đầu đáp ứng điều kiện Diệp Chân.
Không can thiệp hắn quản lý địa bàn, nói rõ Diệp Chân cho hắn quyền thống trị, tình huống hắn lo lắng bị Diệp Chân cướp mất quyền lực sẽ không có khả năng phát sinh.
Về ba phần ích lợi thì sao?
Đừng nói ba phần, cho dù bảy tám thành thậm chí chín thành ích lợi trong mấy tháng đổi lấy nguyện lực chúng sinh tích lũy mười bốn vạn năm, hắn cũng muốn.
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
…
Bên trong phủ viện, Sa Hải Thần Tế Tiếu Trạch gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh truyền tin trước mặt, nắm đấm nắm chặt lại, con mắt đỏ lên.
Quản gia đứng một bên nhìn thấy cảnh này cũng cuối đầu xuống.
Lão gia nhà mình thất thố như vậy, nhiều năm qua vẫn là lần đầu tiên.
Nguồn gốc thất thố là vì một phần tình báo.
Tiếu Trạch phái hộ vệ Thần Điện Chương Dực Đức cùng Thanh Liêm 'Bảo hộ' Diệp Chân vì muốn truyền tin tức, báo cáo tình huống bên Sa Hải Thần Tế Ô Vưu.
Bọn họ nói Ô Vưu không chỉ không đối phó Diệp Thần, đối với Diệp Thần càng nói gì nghe nấy, không hề tuân thủ mệnh lệnh Tiếu Thần tế.
Mỗi một Sa nhân ở trong bộ lạc tận mắt nhìn thấy Diệp Thần hạ xuống Thần Tích, Ô Vưu cũng không tuân theo mệnh lệnh Tiếu Trạch.
Bộ lạc trước mắt là bộ lạc bốn mươi mốt, trừ hai bộ lạc tuân theo mệnh lệnh Tiếu Trạch trước đó, toàn bộ bộ lạc sau đó hoàn toàn không tuân theo, nhìn xu thế trước mắt, hình như Ô Vưu cũng không tiếp tục tuân theo mệnh lệnh Tiếu Trạch.
Tin tức này khiến tâm tình Sa Hải Thần Tế Tiếu Trạch hỏng mất, phát một ngọc giản chất vấn vì sao Sa Hải Thần Tế Ô Vưu không nghe mệnh lệnh của hắn.
Mà sau khi phát ngọc giản ra ngoài lại như trâu đất xuống biển, không có bất kỳ đáp lại.
Điều này khiến tâm tình Tiếu Trạch triệt để bùng nổ, ngửi được một mùi không tốt, thế là Tiếu Trạch phát ra một ngọc giản chứa đựng ngôn từ càng thêm nghiêm khắc.
Thế nhưng Ô Vưu vẫn không đáp lại.
Tiếu Trạch phát ra ngọc giản thứ ba muốn Ô Vưu cho hắn một lời giải thích, trong giọng nói ẩn chứa vài phần uy hiếp.
Trên thực tế khi phát ra ngọc giản thứ ba, Tiếu Trạch đã ý thức được cái gì, Sa Hải Thần Tế Ô Vưu có giao tình nhiều năm với hắn rất có thể đã phản bội hắn.
Không sai, theo Tiếu Trạch đây là phản bội.
Cho dù kẻ nào bị phản bội cũng phi thường tức giận, Tiếu Trạch cũng không ngoại lệ.
Sau khi liên tiếp nhận được ba ngọc giản chất vấn, Ô Vưu hình như cảm nhận được lửa giận của Tiếu Trạch, rốt cục cũng đáp lại.
- Thật có lỗi, ta cũng chỉ bất đắc dĩ.
Ô Vưu không giải thích, chỉ trả lời mấy chữ này.
- Họ Diệp uy hiếp ngươi thế nào, ngươi nói ra, ta giúp ngươi nghĩ biện pháp.
Lời Ô Vưu khiến Tiếu Trạch ôm một chút hy vọng xa vời, cảm giác Ô Vưu bị uy hiếp mới phản bội.
Nhưng câu trả lời của Ô Vưu lại đánh nát hy vọng xa vời của Tiếu Trạch.
- Thật có lỗi, là ta tự nguyện.
Mấy chữ này khiến lồng ngực Tiếu Trạch nhảy kịch liệt, Ô Vưu trả lời hai câu tuy rất mâu thuẫn, nhưng trên thực tế lại đại biểu cho Ô Vưu phản bội, triệt để phản bội hắn.
- Ngươi bây giờ quay đầu còn kịp.
Tiếu Trạch dưới sự phẫn nộ lại phát thêm một ngọc giản.
Đáng tiếc ngọc giản này không có bất kỳ tác dụng gì.
Ô Vưu không ngốc, Diệp Chân thật sự cho hắn chỗ tốt, mà chỗ tốt này lại không thể cự tuyệt.
Diệp Chân đưa cho hắn chỗ tốt, cho dù theo chân Tiếu Trạch một vạn năm cũng chưa chắc có thể nắm bắt tới tay.