← Quay lại trang sách

Chương 2036 Thái Mông Yêu giới

Vào lúc Chu Giáo úy trấn thủ na di trận lưỡng giới đầu đầy mồ hôi tìm tới Diệp Chân trong một tửu lâu, Diệp Chân đang nhàn nhã không gì sánh được thưởng thức rượu ngon, ăn nguyên một bàn tiệc.

Người lui tới trong Chính Diệu thành Lưỡng Giới này đều là kẻ có tiền, nên đồ ăn thức uống nơi này, trời nam biển bắc, cái gì cần có đều có.

Diệp Chân cảm thấy, lần này hắn rời Hồng Hoang đại lục, trong vòng hai, ba năm sau, còn muốn ăn đồ ngon chỉ có ở Hồng Hoang đại lục cũng khó rồi.

- Bá tước Diệp, cuối cùng cũng tìm được ngươi.

- Chuyện gì làm Chu giáo úy gấp gáp như vậy, đến, uống trước một bát rượu nhạt làm trơn yết hầu lại nói.

Diệp Chân tiện tay đưa một chén rượu qua.

Lộc cộc lộc cộc ực một cái cạn sạch, Chu giáo úy vịn tay lên bàn nói:

- Bá tước Diệp, lần này ta tới chủ yếu là để báo ngươi một tin, ngươi điều tra xong rồi. Từ giờ trở đi, bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể thông qua trận na di lưỡng giới!

- Ồ, điều tra kết thúc rồi?

- Kết thúc, là Trấn Thủ Sứ đại nhân tự mình dặn dò xuống, ngươi cứ yên tâm!

Chu giáo úy nói thêm một câu.

- Cám ơn! Đến, cùng ngồi xuống uống một chén nào?

Diệp Chân mời nói.

Chu giáo úy ngoài định mức nhìn thoáng qua Diệp Chân, vẫn lắc đầu một cái:

- Chức vụ trong người, không làm phiền nữa, tạm biệt!

Qua trong giây lát, Chu giáo úy đã rời khỏi quán rượu.

Chu giáo úy cũng không ngốc, thái độ của Trấn Thủ Sứ đại nhân tự nhiên lại thay đổi rõ như vậy, có trời mới biết Diệp Chân này đã làm gì.

Hắn cũng không muốn dấy vào tí quan hệ nào với Diệp Chân, miễn cho Trấn Thủ Sứ đại nhân suy nghĩ nhiều, dù sao, hắn cũng là kiếm cơm dưới tay Trấn Thủ Sứ Cơ Quản.

Diệp Chân nhìn bước chân Chu giáo úy rời xa, cười cười, lại tự mình dùng rượu.

Tin này, so với tưởng tượng còn tới nhanh hơn Diệp Chân nghĩ.

Xem ra, Khai Nguyên hầu Cơ Quản này còn không chịu nổi hơn so với trong tình báo.

Trong tình báo, dòng đánh giá Khai Nguyên hầu Cơ Quản tổng có bốn chữ, ngoài mạnh trong yếu!

Là một tên bề ngoài mạnh mẽ, thật ra rất mềm yếu, cũng chính là không thể nhìn ra đã bị dọa.

Trên thực tế, Đại Chu thái bình nhiều năm, dù chính sách vẫn luôn theo chính là thiết huyết, nhưng coi như con cháu Hoàng tộc đảm nhiệm quân chức lịch luyện, vị trí đảm nhiệm cũng giống như Cơ Quản vậy, không có bất cứ quân chức nguy hiểm nào.

Con cháu Hoàng tộc có thể lịch luyện ra huyết tính đã không còn nhiều lắm.

Cũng bởi vì vậy, Diệp Chân mới quyết định ra kế hoạch này.

Còn hai ngày trước xuất quỷ nhập thần, có Tiểu Yêu trợ giúp, đương nhiên dễ như trở bàn tay.

Ngay lúc đó, trấn thủ trong phủ, từ sau khi Diệp Chân rời đi về, Trấn Thủ Sứ Cơ Quản vẫn mãi đứng ngồi không yên.

Hai ngày trước gặp và hôm nay Diệp Chân tới cửa uy hiếp, thật sự dọa sợ hắn rồi.

Tình hình như đi trên Quỷ Môn quan kiểu này đã để hắn có chút hoang mang lo sợ.

Từ khi Diệp Chân rời khỏi, hắn đã truyền lệnh không được làm khó dễ Diệp Chân nữa xuống, vẫn không ngừng hỏi thăm Vu công công, chuyện Diệp Chân rời khỏi Chính Diệu thành Lưỡng Giới, đã rời khỏi hay chưa?

Khai Nguyên hầu Cơ Quản đã xuống quyết tâm, nếu hôm nay Diệp Chân còn chưa rời đi, vậy hắn sẽ rời đi.

Tìm cớ đi phủ đốc quân một chuyến, bên trong phủ đốc quân nhiều như vậy, hẳn là rất an toàn.

May mắn là, hai canh giờ sau, Khai Nguyên hầu Cơ Quản cuối cùng cũng nhận được tin, Diệp Chân vừa thông qua trận na di lưỡng giới rời khỏi Hồng Hoang đại lục.

Lúc này Khai Nguyên hầu Cơ Quản mới thở dài một hơi, cảm giác luôn run sợ rét căm căm trong lòng, lúc này cũng biến mất!

Sau khi trung chuyển vào Chính Diệu giới, Diệp Chân chỉ thoáng hiểu rõ một chút về nó.

Chính Diệu giới này chỉ là một tiểu thế giới bình thường, bên trong nguyên khí thiên địa, Thổ linh lực là nhiều nhất, cao tới bảy tám phần mười, đâu đâu chỗ nào cũng có Thổ linh lực.

Mộc linh lực hơi kém, Thủy linh lực cũng vậy, Hỏa linh lực và Kim linh lực càng vô cùng ít thấy.

Nét đặc trưng này được kết hợp xây lên dựa vào đặc tính phòng ngự của Chính Diệu giới.

Na di trận lưỡng giới giữa Chính Diệu giới và Hồng Hoang đại lục, Chính Diệu giới và Yêu giới Thái Mông, là được chia làm hai bộ phận.

Na di trận lưỡng giới giữa Chính Diệu giới và Hồng Hoang đại lục nằm ở bên trong Chính Diệu thành của Chính Diệu giới.

Mà na di trận lưỡng giới của Chính Diệu giới và Thái Mông Yêu giới thì nằm ở ngoài thành, ở giữa hai bên còn cách nhau bằng quân doanh to lớn.

Một cái quân doanh là nơi trú quân của Thái Mông Yêu giới, quân doanh nhìn lướt qua có chút lộn xộn, một cái khác, chính là trú quân của đế quốc Đại Chu, khí tượng sâm nghiêm.

Hơn nữa, phía bên Chính Diệu thành, thành rộng tường cao, trong tường ngoài tường được khắc đầy hoa văn huyền ảo phức tạp, mỗi một chỗ hoa văn đều mơ hồ lộ ra thổ linh lực.

Có thể tưởng tượng, một khi yêu tộc xâm lấn, Chính Diệu giới này nhất định có thể trở thành lô cốt chống cự đầu tiên, mà Chính Diệu thành này chỉ cần dựa vào thổ linh lực dồi dào vô cùng trong Chính Diệu giới đã có thể phát huy ra năng lực phòng ngự cực kỳ chắc chắn.

Nghe nói, chỉ cần năng lực phòng ngự này phát huy bình thường, dù đại năng Đạo cảnh đỉnh phong tiến công vào, Chính Diệu thành cũng có thể chống lại mấy ngày.

Từ lần xâm lấn trước của Yêu tộc và Ma tộc về sau, phòng bị của Đại Chu với yêu tộc đã được tăng rất nhiều.

Nếu không phải vũng bùn Nhân Ma chiến trường vẫn mãi kéo lực lượng Đại Chu lại, lấy tính cách ích kỷ của Đại Chu, nói không chừng đã bắt đầu ra quân trả thù được Thái Mông Yêu giới.

Đối với mấy cái này, Diệp Chân cũng chỉ thoáng hiểu rõ thôi, dừng lại nửa ngày ở Chính Diệu giới, Diệp Chân lập tức từ đây xuất phát đi tới Thái Mông Yêu giới.

Na di trận lưỡng giới từ Chính Diệu giới qua Thái Mông Yêu giới là chỗ trấn thủ của Yêu tộc.

So với nhân tộc Đại Chu phòng thủ nghiêm ngặt, Yêu tộc bên này lại lỏng lẻo hơn nhiều.

Kiểm tra thực hư một người bên phía Đại Chu để ký phát thân phận, lại hỏi thăm chút mục đích của Diệp Chân, làm cái đăng ký, đã cho đi.

Quan trọng nhất chính là, còn thu Diệp Chân một trăm khối linh thạch thượng phẩm, qua nhiều năm như vậy, diện tích trên Hồng Hoang đại lục, kỳ thật vẫn cứ tăng trưởng chậm chạp.

Vốn là, độ rộng của đại thế giới chư thiên, chỉ cần đại thế giới này tiếp tục tồn tại, vẫn sẽ luôn tăng trưởng chậm chạp như vậy.

Nhưng chư thiên tiểu thế giới thì khác, nó có một giới hạn cao nhất.

Còn nữa, biên giới lưỡng giới đại thế giới Chư Thiên và đại địa nguyên hạch còn mạnh hơn nhiều so với chư thiên tiểu thế giới.

Lại cụ thể khác nhau và chênh lệch chính là vô số, một lời khó nói hết.

Sinh linh trên Thái Mông Yêu giới này, yêu tộc đã chiếm hơn chín phần mười, so với nhân tộc khai phát và phát triển, dù yêu tộc cũng có khai phát phát triển, nhưng so với nhân tộc còn kém xa lắm.

Nhưng chỗ tốt là, phong quang của Thái Mông Yêu giới này,so với Hồng Hoang đại lục thì tốt hơn nhiều.

Có thể nói sông núi xinh đẹp hiếm thấy.

Chẳng qua cảnh đẹp này, Diệp Chân chỉ khen ngợi nửa ngày đã có chút chán ngán.

Lúc đến, Diệp Chân từ chỗ Tuần Tra ti lấy được bản đồ sơ lược Thái Mông Yêu giới, cũng xác định được mục đích duy nhất để bắt đầu.

Mục đích duy nhất của Diệp Chân là nơi ở của Hổ tộc trong Thái Mông Yêu giới, núi Bạch Hổ.

Năm đó bốn người Huyền Hổ, Chu Hồng, Tôn Bá, Hồ Thanh Đồng trở về tộc của từng người, nơi ở của ba người Chu Hồng, Tôn Bá, Hồ Thanh Đồng đều có phân bố.

Nhưng, bên trong yêu tộc, Bạch Hổ là huyết mạch cao quý nhất trong Hổ tộc, toàn bộ đều tập trung ở Bạch Hổ sơn mạch Thái Mông Yêu giới.

Diệp Chân đang định tìm được Huyền Hổ trước, sau đó lại thông qua hắn liên lạc đám người Chu Hồng, Tôn Bá, Hồ Thanh Đồng.

Đáng tiếc, năm đó lúc mấy người tách ra, phương thức liên lạc chỉ còn phù tấn, vượt qua phạm vi liên hệ của nó sẽ không được nữa.

Diệp Chân chỉ có thể đi tìm trước.

Dù Thái Mông Yêu giới là chư thiên tiểu thế giới nhưng cũng vô cùng rộng rãi.

Diệp Chân hỏi một cái, khoảng cách từ vị trí na di trận lưỡng giới Thái Mông Yêu giới hắn đặt chân, để tới Bạch Hổ sơn mạch, ước chừng cỡ một triệu sáu ngàn dặm đi đường.

Lấy tốc độ một ngày không đến sáu trăm ngàn dặm đường của Diệp Chân, thời gian phải gần một tháng mới có thể đuổi tới.

Dứt khoát, Diệp Chân để tiểu Miêu chạy đi.

Lấy tốc độ bình thường hai mươi vạn dặm mỗi canh giờ của tiểu Miêu, một ngày hai trăm bốn mươi vạn dặm đường, chỉ cần thời gian bảy ngày đã có thể đến Bạch Hổ sơn mạch.

Thời gian bảy ngày này, Diệp Chân cũng không quá rảnh rỗi.

Diệp Chân để Thận Long châu hóa thành một hạt minh châu, treo ở dưới cổ tiểu Miêu, để tiểu Miêu mang theo nó đi tới Bạch Hổ sơn mạch.

Mà Diệp Chân, thì nắm chặt thời gian luyện hóa dung hợp lên mảnh vỡ chư thiên tiểu thế giới kia.