← Quay lại trang sách

Chương 2044 Thổi Đèn Rút Sáp

Hổ Hoàn quát hỏi.

Hổ Khai Kỳ vừa mới được giải cứu đang muốn mở miệng nói chuyện, nhưng một cước của Diệp Chân đá vào yếu hại hắn cũng không phải tuỳ tiện có thể tiêu thụ, vẫn như cũ đau đến nói không ra lời.

Diệp Chân cũng thừa dịp này, trước nói chuyện đã xảy ra một lần.

Nhưng ngay khi Diệp Chân tự thuật chuyện đã xảy ra, Hổ Khai Kỳ cũng rốt cục khôi phục lại.

Giận không kềm được Hổ Khai Kỳ chỉ thẳng Diệp Chân mắng to.

- Thống lĩnh đại nhân, tiểu tử này gạt ngươi đó! Là bọn hắn ép mua quịt nợ không nói, còn công kích uy hiếp ta, may mà Thống lĩnh đại nhân chạy tới kịp lúc.

Hổ Hoàn nhìn thoáng qua Diệp Chân.

- Hai người các ngươi có chứng cứ không?

- Ta có khẩu cung của hắn!

Diệp Chân nói.

- Thống lĩnh đại nhân, đó là hắn uy hiếp ta nên mới có được khẩu cung, không giữ lời, ta có nhân chứng, người trong Hổ tộc ở đây đều có thể làm chứng!

- Thống lĩnh đại nhân, chúng ta đều có thể thay hắn làm chứng!

Một đám Hổ tộc, nhao nhao mở miệng.

- Thống lĩnh đại nhân, sự thật đều ở đây, tặc này thiếu ta sáu mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm, còn xin đại nhân theo luật pháp Hổ tộc ta, phạt hắn khổ dịch và ba lần phạt tiền!

Nói xong, Hổ Khai Kỳ nhìn về phía Diệp Chân cười lạnh.

- Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, hiện tại, cho ngươi hối hận!

Trước đó, sở dĩ Hổ Khai Kỳ không muốn kinh động Hổ Vương thần vệ bởi vì một khi kinh động Hổ Vương thần vệ, sẽ phải cống hiến ra một nửa ích lợi trong đó!

Hổ Vương thần vệ thống lĩnh Hổ Hoàn nhẹ lắc đầu, đầu ngón tay chỉ Diệp Chân quát nhẹ nói.

- Người đâu, bắt gian thương này lại cho ta, bắt về đại doanh Hổ Vương thần vệ xử lý!

Nghe vậy, Hổ Khai Kỳ cười càng vui vẻ hơn.

Chỉ là, dù cho tới bây giờ, Hổ Khai Kỳ cũng không phát hiện một chút lo lắng trên mặt Diệp Chân.

Cũng ngay khi Hổ Vương thần vệ nhào lên, Lăng Thiên Bích bên cạnh Diệp Chân đã chỉ bầu trời, mắng to.

- Tiểu Báo, ngươi còn đợi xem kịch vui tới khi nào, có tin sau khi xong việc ta sẽ đánh ngươi một trận hay không?

Vân Bôn trốn trong không gian bỗng nhiên lảo đảo từ trong hư không rơi ra.

Tiểu Báo Tử!

Bây giờ trong toàn bộ Hổ tộc, trừ cha hắn ra cũng chỉ có Lăng Thiên Bích mới dám gọi hắn như vậy.

- Kim Trảo Yêu Soái?

Nhìn thấy Vân Bôn một thân tế nhuyễn khải giáp hiện thân, thống lĩnh Hổ Vương thần vệ Hổ Hoàn biến sắc, từ xa chắp tay, các Yêu Tộc khác thì từng người lộ ra vẻ sợ hãi.

Nhất là những chủng tộc Yêu tộc và Hổ yêu cấp thấp phụ thuộc Hổ tộc thì đều quỳ đầy đất.

Ngay cả Hổ Khai Kỳ cũng không thể không trịnh trọng hướng về Vân Bôn chắp tay hành lễ.

- Tham kiến Kim Trảo Yêu Soái!

Diệp Chân có chút ngoài ý muốn.

Đi tới Thái Mông Yêu Giới, hắn đã để Lăng Thiên Bích liên hệ Vân Bôn địa đầu xà nơi này.

Diệp Chân cũng biết Vân Bôn sau đại chiến với hắn ở Ngũ Tiên Lôi đã đột phá đến Giới Vương Cảnh, làm ăn ở Yêu Tộc cũng không tệ.

Nhưng không ngờ lại hỗn đến Yêu Soái.

Ở trong Yêu Tộc, chỉ có Giới Vương Cảnh Yêu Tộc thực lực đỉnh tiêm mới có thể đảm nhiệm Yêu Soái.

Nhưng ngẫm lại cũng kém không nhiều.

Mặc dù Vân Bôn bại dưới tay Diệp Chân nhưng thực lực lại không kém chút nào, bản thân Huyền Cung Cảnh cửu trọng đã có chiến tích vượt cấp chiến thắng võ giả Giới Vương Cảnh nhị trọng.

Sau khi đột phá, thực lực càng nổi bật.

Có Vân Bôn được nhân sĩ Hổ tộc ủng hộ, trong tay Diệp Chân có một phần chứng cứ, làm sao cũng không ăn thiệt thòi được.

Đây là chỗ Diệp Chân chắc chắn.

Nhưng Vân Bôn cho Diệp Chân ngoài ý muốn, so với trong tưởng tượng càng nhiều.

- Lại là ngươi!

Vân Bôn chậm rãi đi đến trước mặt Hổ Khai Kỳ, ánh mắt rét run kia nhìn chằm chằm làm cho toàn thân Hổ Khai Kỳ không được tự nhiên.

- Ngươi hố người khác, bản soái không xen vào, nhưng ngươi lại hố ca môn của ta, còn muốn trực tiếp hố chết bạn thân của ta, thật làm như ta không dám động tới ngươi?

Ba!

Nói, một bàn tay của Vân Bôn dán đến trên mặt Hổ Khai Kỳ, trực tiếp đánh cho Hổ Khai Kỳ ngơ ngác.

Thống lĩnh Hổ Vương thần vệ Hổ Hoàn lại chủ động quay đầu đi, chỉ coi không thấy cảnh này.

Hổ tộc bao che khuyết điểm, dung không được ngoại nhân khi dễ Hổ tộc.

Nhưng, Hổ tộc làm vua bách thú, người một nhà khi dễ người một nhà lại không vấn đề gì.

Trong Hổ tộc, một ngày xảy ra ẩu đả hơn vạn lần là ít, Hổ Vương thần vệ muốn xen vào, thời gian đó không cách nào quản.

- Ngươi...

Hổ Khai Kỳ giận dữ, những năm này, hắn ỷ vào uy phong của lão cha đệ nhất Yêu Soái thủ hạ dưới trướng Vô Hoàn Đại Thánh, cường hoành đã quen, chuyện ăn bạt tai như thế này, trừ cha của hắn ra, thật đúng là không ai dám làm!

Ba!

Hổ Khai Kỳ vừa giận, Vân Bôn lại đánh ra một bàn tay nữa.

- Ngươi cái gì mà ngươi, cho dù Na Sơn Yêu Soái cha của ngươi gặp ta cũng phải chủ động làm lễ! Ngươi cho rằng ngươi là một nhị thế tổ thì tính là thứ gì?

- Cha ngươi Na Sơn Đại Soái sẽ vì một nhị thế tổ của ngươi mà dám gây sự với ta?

- Ngươi sẽ không cho rằng hơn ba mươi nhi tử khác của Na Sơn Đại Soái là bài trí?

Vân Bôn nở nụ cười trêu tức.

Trong chớp mắt, mồ hôi lạnh trên trán Hổ Khai Kỳ lăn xuống.

Hắn biết rõ, Vân Bôn nói cái gì.

Bằng không hắn cũng sẽ không đánh chủ ý tới trên người tiểu Miêu có thể tiến giai huyết mạch.

Cũng bởi vì hắn ở trong đám huynh đệ tỷ muội của mình quá bình thường nên mới nghĩ đến tăng lên huyết mạch của mình!

- Người huynh đệ này của ta là gian thương, ép mua ngươi?

Vân Bôn nghiêm nghị chất vấn.

- Này... Không phải!

Ba!

Vân Bôn thuận thế lại dán một bàn tay trên mặt Hổ Khai Kỳ, một cái tát này trực tiếp làm cho khóe miệng Hổ Khai Kỳ chảy ra máu tươi.

- Không phải, vậy ngươi còn dám hố ca môn của ta? Ngươi cảm thấy bản soái dễ khi dễ, hay cảm giác bản soái sẽ không giết người?

Vân Bôn nổi giận quát.

- Vậy ngươi còn cáo hay không cáo?

Ba!

Lại một tát!

Hổ Khai Kỳ đều sắp muốn khóc.

Tên tuổi Kim Trảo Yêu Soái của Vân Bôn này trong mấy năm gần đây quá vang dội trong Hổ tộc, nhất là lão cha của Vân Bôn là tộc trưởng chấp chưởng Liệt Kim Vân Báo nhất tộc kiêm Yêu Tộc Đại Thánh của Liệt Kim Vân Báo nhất tộc, Hổ Khai Kỳ hắn cũng không cho rằng hắn sẽ có quan hệ gì với Vân Bôn vô cùng cường thế.

Nhưng hôm nay, Hổ Khai Kỳ đã cảm nhận được Vân Bôn cường thế!

So với trong truyền thuyết càng thêm cường thế!

- Ta sai, còn xin Vân Soái bớt giận, cho ta một cơ hội!

Nói xong, Hổ Khai Kỳ gọn gàng mà linh hoạt ném toàn bộ trữ vật giới chỉ thu được từ trước tới nay cho Diệp Chân.

Nhìn Hổ Khai Kỳ cúi đầu, trong mắt tràn đầy lửa giận, Vân Bôn lần nữa lắc đầu.

Hổ Khai Kỳ ngốc thiếu trước mắt này, đại khái còn tưởng rằng là Vân Bôn đang tìm hắn gây phiền phức.

Thật tình không biết, thật ra Vân Bôn đã cứu hắn một mạng.

Diệp Chân khủng bố, người khác không biết, Vân Bôn hắn lại rất rõ ràng.

Năm đó, Diệp Chân chỉ lấy tu vi Thông Thần Cảnh tam trọng đánh bại Vân Bôn tu vi cao tới Huyền Cung Cảnh cửu trọng, tay cầm Hậu Thiên Linh Bảo.

Bây giờ ngắn ngủi mấy năm không gặp, tu vi Diệp Chân đã cao tới Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhưng khí tức lại ngay cả Vân Bôn cũng không thấy rõ lắm.

Thậm chí Vân Bôn có một loại ngưỡng vọng và cảm giác tự ti mặc cảm không hiểu.

Vân Bôn không biết Diệp Chân bây giờ cụ thể mạnh bao nhiêu, nhưng Vân Bôn có thể chắc chắn, lấy tu vi Giới Vương Cảnh tam trọng trước mắt của hắn, dù chiến lực so với trước đó đã tiến rất nhanh, nhưng vẫn như cũ tuyệt đối không chơi lại Diệp Chân!

Về phần nhị thế tổ Hổ Khai Kỳ này, nếu Diệp Chân muốn giết, thật sự không khác gì thổi đèn rút sáp.

- Cút đi!

Hổ Khai Kỳ như được đại xá, liên tiếp xin lỗi rồi bụm mặt gò má xưng vù rời khỏi.

Nhưng khi rời khỏi, ánh mắt của Hổ Khai Kỳ lại lần nữa đảo qua trên người Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.

Hàn ý trong mắt Diệp Chân, nháy mắt đại thịnh!