← Quay lại trang sách

Chương 2055 Còn an

Hai tay của Hổ Thái giống như núi nhỏ mạnh mẽ đánh lên trên hai tay của Diệp Chân.

Không tránh không né chỉ có thể đón đỡ đầu này, đối với chiến lực của Diệp Chân hạn chế quá lớn!

Trong chớp mắt, hai cánh tay của Hổ Thái bạo phát ra quái lực, đánh tan hai tay Diệp Chân, nhưng hai tay Diệp Chân lại thuận thế đẩy xuống phía lồng ngực của mình, cũng thuận thế đẩy song quyền của Hổ Thái về phía lồng ngực của mình, tránh đi yếu hại đầu!

Oanh!

Trong tiếng nổ, hộ thể linh giáp của Diệp Chân đột ngột vỡ vụn, âm thanh nổ vang đinh tai nhức óc làm toàn bộ lao tù dưới lòng đất đều đung đưa kịch liệt, giống như muốn sụp đổ.

Nhưng Hắc Vân Đại Thánh đương nhiên không cho phép một màn này xảy ra, tự có Yêu Soái tinh thông Công Pháp Thổ hệ lướt về phía bốn phương tám hướng gia cố lao tù dưới lòng đất này.

Hơn nữa, ánh mắt của Hắc Vân Đại Thánh từ đầu đến cuối đều chăm chú vào trên người Diệp Chân.

Bụi mù dần tán đi, Diệp Chân bị một quyền đập nửa quỳ trên mặt đất, chậm rãi đứng dậy.

Phi!

Phun ra một ngụm nước miếng kèm theo máu tưới, Diệp Chân chậm rãi đứng dậy.

- Chiêu thứ nhất!

Hắc Vân Đại Thánh rất khó chịu nhìn chằm chằm Hổ Thái một chút, trong đôi mắt, tràn đầy ý trách cứ.

Hắn thấy, một chiêu oanh đánh chết Diệp Chân là tốt nhất, mà nhìn tình hình, Hổ Thái này, rõ ràng bởi vì khinh địch nên không hề sử dụng toàn lực, chỉ vận dụng lực lượng bản thân!

- Chiêu thứ hai!

Hổ Thái hít sâu một hơi, bàn tay to lớn có thể bao phủ toàn bộ Diệp Chân, bỗng nhiên dâng lên ánh sáng màu vàng đất.

Trong ánh sáng màu vàng đất, hình thức ban đầu của một ngọn núi lớn như ẩn như hiện trong lòng bàn tay Hổ Thái.

Đây là tính mệnh Thần Thông của Hổ Thái, cũng là một trong thiên phú Thần Thông của Kim Cương Cự Hổ nhất tộc — Linh Sơn Kim Cương Chưởng!

Một chưởng này thật có sức nặng của một ngọn núi.

Một khi người trong Kim Cương Cự Hổ nhất tộc thức tỉnh loại thiên phú Thần Thông này thì sẽ có chưởng lực mạnh như núi.

Đây là thứ hai, quan trọng nhất là Kim Cương Cự Hổ nhất tộc có thể thông qua Thần Thông này luyện hóa một từng ngọn đại sơn chân chính trong lòng bàn tay, để uy lực của Linh Sơn Kim Cương chưởng của bọn hắn tăng lên gấp đôi.

Ban đầu, nghe nói lòng bàn tay của Kim Cương Cự Hổ Yêu Tổ đã từng luyện hóa mấy trăm sơn mạch kéo dài vô tận, một chưởng đánh xuống, đại thế giới bình thường lập tức thành bột mịn, cho dù chư thiên tiểu thế giới cũng phải chia năm xẻ bảy!

Quang huy của Yêu Tổ Kim Cương Cự Hổ nhất tộc, Hổ Thái không có, nhưng hắn tu luyện đến nay, trong lòng bàn tay cũng luyện thành hai ngọn núi lớn.

Dưới thiên phú Thần Thông Linh Sơn Kim Cương chưởng của hắn, võ giả cùng cấp, dưới một chưởng này sẽ xương cốt đứt gãy, những năm này, Yêu Tộc Giới Vương Cảnh trung Kỳ bị Hổ Thái đập thành thịt nát cũng không dưới mấy chục người.

Khuyết điểm duy nhất của Linh Sơn Kim Cương chưởng này chính là tốc độ hơi chậm, đánh trúng không chết thì cũng trọng thương, oanh không trúng vậy thì không cách nào.

Nhưng bây giờ, dùng để đối phó Diệp Chân không tránh không né thì không thể thích hợp hơn.

Trong ánh sáng bàng bạc của Thổ linh lực, vô số Linh Sơn hư ảnh trong lòng bàn tay Hổ Thái, hai Linh Sơn đột nhiên ngưng thực, chưởng ảnh không hiểu trở nên nặng nề.

Nhìn thấy Hổ Thái trực tiếp vận dụng thiên phú Thần Thông, lúc này Hắc Vân Đại Thánh mới hài lòng nhẹ gật đầu.

Linh Sơn Kim Cương chưởng này của Hổ Thái, ngay cả cường giả Đạo Cảnh cũng không dám đón đỡ!

Đây cũng chính là dụng ý hắn phái Hổ Thái ra.

- Chịu chết đi!

Gầm lên giận dữ, Hổ Thái lần nữa nhào tới!

Cùng lúc này, hô hấp của Hổ Xích Mi, Vân Bôn trong chớp mắt ngưng trệ, con mắt Hắc Vân Đại Thánh thì mong đợi híp lại!

Ánh mắt của Diệp Chân cũng ở trong nháy mắt này trở nên vô cùng ngưng trọng!

Nếu đối chiến bình thường, một chiêu này, hắn có vô số ta phương pháp phá giải.

Không nói khác, hơi thi triển Phong Lược Thiểm thì có thể để một chiêu này thất bại.

Nhưng bây giờ, Diệp Chân lại không tránh không né, còn chỉ có thể đón đỡ, lấy công mang thủ đều không được!

- Đến hay lắm!

Nổi giận gầm lên một tiếng, lôi quang chói mắt, đột ngột bộc phát ra ngoài thân Diệp Chân, một hàng rào lôi đình nháy mắt ngưng tụ.

Cơ hồ là đồng thời, Linh Sơn Kim Cương chưởng của Hổ Thái giống như hai ngọn núi lớn bỗng nhiên bộc phát ra hào quang chói mắt, triệt để bao trùm Diệp Chân!

Cơ hồ là trong chớp mắt, hàng rào lôi đình do Diệp Chân dùng Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên thôi động ra đã bị đánh thành phấn vụn!

Long Lân Linh Giáp của Diệp Chân sau một vòng nhanh chóng khuấy động gợn sóng cũng tuyên cáo phá nát!

Linh Sơn Kim Cương chưởng của Hổ Thái nặng nề đánh vào ngực của Diệp Chân.

Đây là dưới tình huống Diệp Chân tận lực dùng sức mạnh dẫn đạo, như vậy, Diệp Chân có thể bị đánh bay, tan mất một phần lực lượng, không đến mức toàn bộ tiếp nhận một kích khủng bố này!

Dày đặc vảy giáp màu đen bên ngoài cơ thể cũng ở trong nháy mắt này sáng lên hào quang chói mắt, vô số đạo văn huyền ảo rống giận, mơ hồ có âm thanh của rồng cực kì nhạt từ trên người Diệp Chân bắn ra.

Nhưng cũng chính là ngay khi tiếng long ngâm vang lên, vảy giáp màu đen của Long Lân Ngụy Thân ngoài cơ thể Diệp Chân cũng sụp đổ toàn bộ!

Cự lực kinh khủng, núi kêu biển gầm khuynh tiết trong ngực Diệp Chân, thân thể Diệp Chân giống như một chiếc thuyền con, bị cự lực kinh khủng này trực tiếp đánh đến bay lên.

Hắc Long Bá Thể của Diệp Chân có thể so với cực phẩm Trấn khí, Hắc Long Bá Thể luyện thành có xương cốt, chịu đựng một kích kinh khủng này cũng không đứt gãy, nhưng lực xung kích tạo thành lại làm cho ngũ tạng lục phủ của Diệp Chân nhận kịch chấn.

Từng ngụm máu tươi điên cuồng phun ra.

Khi Diệp Chân bị đánh bay đến trên vách đá lao tù, ngay khi oanh ra một hình người Thạch Ấn, lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi ra, khí tức của Diệp Chân cũng trong chớp mắt trở nên hỗn loạn.

Vẻ mặt Vân Bôn trở nên vô cùng lo lắng!

Giờ phút này, hắn đối với Diệp Chân, chỉ có hai chữ —— bội phục.

Vẫn biến thái giống như trước đó!

Bởi vì nếu như đổi lại là hắn, chiêu thứ nhất chỉ sợ đã xương cốt đứt gãy, chiêu thứ hai này, hắn tuyệt đối sẽ bị Hổ Thái đập thành thịt nát.

Nhưng mắt thấy Diệp Chân, mặc dù nhìn qua bị trọng thương, nhưng ngay cả xương cốt cũng không gãy một cây!

Hít sâu một hơi, Diệp Chân lau máu tươi trên khóe miệng, chậm rãi bò lên:

- Chiêu thứ hai!

- Đúng, đã qua hai chiêu! Huyền Hổ, ngươi thật dự định trơ mắt nhìn bằng hữu của ngươi, vì cứu ngươi chết ở trước mặt ngươi?

- Nếu như ngươi bây giờ nghĩ thông suốt, đáp ứng làm việc cho bản Thánh, như vậy, bản Thánh không chỉ có thể thả ngươi, ngay cả bằng hữu của ngươi cũng có thể sống sót, không cần không công chịu chết!

Hắc Vân Đại Thánh có chút chưa từ bỏ ý định lần nữa khuyên Huyền Hổ vừa tỉnh lại.

Cái này khiến Diệp Chân càng thêm hiếu kì, đến cùng cái tên Huyền Hổ này có bản lãnh gì mà lại để Hắc Vân Đại Thánh này để bụng lưu ý như thế.

- Khuất phục? Làm việc cho ngươi?

Huyền Hổ một mặt khinh thường cười nhạo.

- Ngươi cứ việc nằm mơ đi, Huyền Hổ ta há lại là người như vậy!

Nói rồi, Huyền Hổ nhìn về phía Diệp Chân.

- Diệp huynh đệ, ngươi cũng biết bây giờ ta không ngăn cản được ngươi, nhưng ta vẫn hi vọng, ngươi từ bỏ đi....

- Một chiêu cuối cùng, tới đi!

Diệp Chân không để ý đến Huyền Hổ, lần nữa nhanh chân đi tới trước mặt Hổ Thái.

- Không biết điều!

Hừ lạnh một tiếng, ánh mắt của Hắc Vân Đại Thánh lần nữa nhìn về phía Hổ Thái, trong ánh mắt tràn đầy lăng lệ, ý kia, Hổ Thái không thể hiểu rõ hơn được nữa.

Lần này, hắn dù như thế nào cũng phải đánh giết Diệp Chân.

Nếu không làm được, Hắc Vân Đại Thánh tuyệt đối sẽ không cho hắn quả ngon để ăn!

- Một chiêu này, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!

Nói xong, Hổ Thái ngửa mặt lên trời hét giận dữ, hai tay hiển hóa ra nguyên hình lập tức tăng vọt, cơ bắp và kinh mạch giống như từng con rắn lớn, bạo lồi ra.

Vô số ánh sáng màu vàng đất, từ trong cơ thể Hổ Thái bắn ra, làm cho vô số hư ảnh Linh Sơn trong lòng bàn tay hắn trở nên càng thêm chân thực.

Hai tòa sơn mạch như thật như ảo cũng càng thêm lớn mạnh.

Nhưng, Hổ Thái chuẩn bị cũng chưa hết.

Làm Yêu Soái đi theo Hắc Vân Đại Thánh, Hổ Thái rất rõ ràng, nếu hôm nay hắn dưới tình huống Diệp Chân đứng bất động mà vẫn không xử lý được Diệp Chân, không chỉ sẽ bị Hắc Vân Đại Thánh coi là rác rưởi, tiền đồ sau đó sẽ không còn.

Hơn nữa, bản thân hắn, từ đó về sau sợ cũng sẽ trở thành trò cười trong Hổ tộc, hắn vậy mà chỉ chỉ biết nhờ vào mẫu thân của mình, không có chân tài thực học, sợ là tẩy không đi.

Hai lần trước giao thủ, hắn đã ý thức được Diệp Chân không đơn giản.

Cho nên, lần này hắn quyết định vận dụng toàn lực!