← Quay lại trang sách

Chương 2075 Hắc Vân Đại Thánh ý đồ.

Chúng ta tốn giá cao mua được tình báo về mấy vị đồng hương của Tôn Bá, gồm có Hổ tộc Huyền Hổ không rõ tung tích, nghe nói phạm tội bị giam giữ. Xen lẫn trong một vị Trư yêu dưới trướng Hùng Đế Đại Thánh tên là Chu Hồng, người này trước khi Tôn Bá xảy ra chuyện đã rời khỏi chỗ ở, từ sau khi Tôn Bá xảy ra chuyện thì không rõ tung tích.

- Chu Hồng này rất có thể là người tiếp ứng Tôn Bá. Mà một người khác chính là một hồ nữ ở Thanh Khâu, không rõ tình huống cụ thể.

Thanh Nhãn Đại Thánh nói.

- Vậy các ngươi dự định điều tra thế nào?

Cổ Mạn quát hỏi.

- Bẩm đại vương, trừ rộng tung lưới, truy nã Tôn Bá, phái người thông báo Lưỡng Giới Thành ra thì chúng ta dự định lấy Huyền Hổ và Hồ Thanh Đồng làm cửa ải đột phá, tìm kiếm nơi hạ lạc của Tôn Bá.

- Có lẽ, hai người đó sẽ biết nguyên nhân vì sao Tôn Bá cướp Long Tiên Bàn Đào, thậm chí biết nơi hạ lạc của Tôn Bá!

- Vậy còn chờ gì mà không mau cút đi làm!

Phong Lôi Cổ Hầu vương Cổ Mạn nổi giận quát một tiếng, làm cho hai người Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh của Hầu tộc liên tục không ngừng xoay người bay về phía nơi xa, giống như chạy trối chết.

Từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh.

- Một đám rác rưởi!

Lúc này, hình chiếu của Phong Lôi Cổ Hầu vương Cổ Mạn trên bầu trời mới chậm rãi tiêu tán.

Khi hình chiếu của Phong Lôi Cổ Hầu vương Cổ Mạn trên bầu trời tiêu tán, thân ảnh của Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh đang hoảng hốt mới thoáng dừng lại, Thạch Hầu Đại Thánh thì lau một vệt mồ hôi lạnh trên trán.

- Thanh Nhãn, bây giờ chúng ta đi đâu tìm?

Thạch Hầu Đại Thánh đột nhiên hỏi.

- Cũng không có nhiều manh mối, không bằng đi tìm Hồ Thanh Đồng và Huyền Hổ đi, nói không chừng chỗ của hai người này có thể tìm ra một chút manh mối....

- Chờ một chút!

Đột nhiên, hai mắt Thạch Hầu Đại Thánh nhắm lại, khí tức Nguyên Linh xuất hiện, thần niệm chấn động kịch liệt.

Trong nháy mắt tiếp theo, Thạch Hầu Đại Thánh đột nhiên mở to mắt.

- Ta cảm ứng được! Ta cảm ứng được!

- Ngươi cảm ứng được cái gì?

Thanh Nhãn Đại Thánh còn chưa kịp phản ứng.

- Khí tức lực lượng pháp tắc ta lưu ở trong cơ thể Tôn Bá lại xuất hiện!

- Ở đâu?

Thanh Nhãn Đại Thánh nóng nảy.

- Ở hướng đó!

Thạch Hầu Đại Thánh chỉ một phương hướng.

- Đi mau!

Vừa nói chuyện, hai người vừa lấy tốc độ nhanh nhất chạy về phương hướng khí tức xuất hiện, nhưng hai vị Đại Thánh chỉ bay không đến nửa khắc đồng hồ, thân hình Thạch Hầu Đại Thánh bỗng nhiên dừng lại, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

- Lại thế nào rồi?

Thanh Nhãn Đại Thánh một mặt không hiểu.

- Biến mất!

- Khí tức mới xuất hiện lại biến mất!

Thạch Hầu Đại Thánh một mặt buồn bực.

- Lại biến mất? Tại sao có thể như vậy?

Thanh Nhãn Đại Thánh nhíu mày.

- Sẽ không phải là chết rồi chứ?

Thạch Hầu Đại Thánh một mặt lo lắng.

- Tên Tôn Bá khốn kiếp đó sẽ không dễ chết như vậy, vài ngày trước đã biến mất một lần, giờ lại biến mất một lần nữa cũng không kỳ quái.

Thanh Nhãn Đại Thánh nói.

- Vậy chúng ta tiếp theo?

- Đại vương nói, sống phải thấy người, chết phải thấy xác! Cho dù là hắn chết rồi, hay là còn sống thì chúng ta chỉ theo phương hướng vừa rồi tìm kiếm, chắc chắn có thể tìm ra một chút đầu mối.

Thanh Nhãn Đại Thánh nói.

- Hi vọng tên Tôn Bá khốn kiếp này tốt nhất không chết! Muốn tìm người chết khó hơn so với tìm người sống nhiều.

Cười khổ một tiếng, Thạch Hầu Đại Thánh lần nữa cùng Thanh Nhãn Đại Thánh bay về phía phương hướng đạo khí tức biến mất.

Cũng ở trong nháy mắt này, trong phòng nhỏ của Hồ Thanh Đồng, bàn tay Diệp Chân bỗng nhiên rời khỏi phía sau lưng của Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, kim quang vừa thu lại, lập tức nói.

- Tốt! Đã tan rồi.

- Nhanh như vậy?

Hồ Thanh Đồng kinh ngạc hỏi.

- Không phải nói rất khó à, sao lại nhanh như vậy, giống như chỉ trong chốc lát?

Chu Hồng cũng một mặt kinh ngạc.

- A, thật không còn nữa? Cái đồ chơi quấn quanh ở Yêu Đan của ta, thật không còn!

Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá kinh hỉ, bỗng nhiên đứng lên, nhưng vừa đứng lên lại lần nữa ho kịch liệt, trong lúc ho khan, trong miệng còn không ngừng rơi ra máu tươi và nội tạng vỡ vụn, Hồ Thanh Đồng và Chu Hồng thấy vậy thì cực kỳ lo lắng!

- Ta nói này Hầu Ca, tìm đường chết cũng không phải tìm như ngươi vậy đâu?

Vẻ mặt của Diệp Chân xem thường nhìn khối vụn nội tạng màu nâu đen không ngừng phun ra từ trong miệng của Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, lòng bàn tay đánh ra một chiêu, xuất thủ như điện, từng đạo từng đạo ánh sáng màu xanh biếc tràn vào trong thể nội của Tôn Bá, mới khiến cho trong miệng Tôn Bá không còn phun ra máu tươi và khối vụn nội tạng.

- Hầu Ca, thương thế trong cơ thể ngươi không ngừng chuyển biến xấu, còn cỗ Đạo Cảnh chi lực này quấn quanh Yêu Đan của ngươi đã bị ta đánh tan.

- Nhưng, vết thương ở lục phủ ngũ tạng của ngươi thật bị quá nặng, đều đã vỡ nát, hơn nữa còn có vô số vết thương. Cũng may thể chất của ngươi cường hãn, năng lực khôi phục kinh người, nếu đổi lại người bình thường bị thương này, đã sớm mất mạng.

- Thương thế này của ngươi, nếu muốn khôi phục, từ giờ trở đi, tĩnh tọa điều tức, trong vòng nửa năm không được sử dụng linh lực, có thể sẽ có chút chuyển biến tốt.

- Hơn nữa còn phải dùng đan dược điều dưỡng cơ thể và tạng phủ hai năm, mới có thể triệt để khỏi hẳn.

Diệp Chân nói.

- Vết thương của ta cần hai năm rưỡi mới lành hẳn?

Tôn Bá chậm chạp phản ứng, có chút sợ hãi.

- Ít nhất hai năm rưỡi, không tin, ngươi hỏi Thanh Đồng!

Diệp Chân nói.

- Diệp lang nói vẫn là dưới tình huống lý tưởng có đỉnh cấp đan dược điều dưỡng tạng phủ, dưới tình huống bình thường, thương thế này của ngươi, cũng cần phải ba đến bốn năm mới khỏi hẳn.

Hồ Thanh Đồng nói.

- Cái gì cũng không thể làm, tĩnh dưỡng ba bốn năm?

Nghe thời gian Hồ Thanh Đồng càng nói càng nhiều, Tôn Bá gấp đến độ vò đầu bứt tai.

Tôn Bá là người có tính cách thích nhảy nhót, bảo hắn tĩnh dưỡng ba bốn năm, thật không dễ dàng.

- Ngươi cho rằng, cường giả Đạo Cảnh rất dễ đối phó như vậy? Lần này, vận khí của ngươi tốt, lần sau ngươi lại cứng rắn đánh với cường giả Đạo Cảnh, có thể sẽ không có kết quả tốt như vậy đâu.

Hồ Thanh Đồng bất mãn.

- Ta đây không phải vì cứu Huyền Hổ sao?

Tôn Bá ngượng ngập cười một tiếng, sau đó xuất ra một cái trữ vật giới chỉ nói:

- Đúng rồi, hôm đó ta lấy được tới mười tám quả Long Tiên Bàn Đào, miệng ta thèm, sớm ăn một quả mới được.

- Tới tới tới, mỗi người chúng ta đều có phần, thọ nguyên tám trăm năm, trong vòng ngàn năm, chỉ có thể ăn một viên.

Không cách nào vận dụng linh lực, Tôn Bá chỉ có thể bảo Chu Hồng dùng bạo lực mở ra trữ vật giới chỉ, sau đó, tiện tay ném ra cho mỗi người một quả, Xích Linh Nhi và Lăng Thiên Bích đều có.

Giống như chia cho mọi người không phải là Duyên Thọ chi bảo, những đỉnh phong thế gian vì lưu giữ mà điên cuồng, mà chỉ là quả đào bình thường.

Nhưng Xích Linh Nhi tu vi không đủ, lại không thể ăn.

Diệp Chân không có ăn, mà cầm Long Tiên Bàn Đào trong tay quan sát nói.

- Đúng, ta đến chuyến này, còn có một việc, muốn nói cho mấy người các ngươi, trừ Huyền Hổ không ở đây, thừa dịp mấy người các ngươi đều ở đây, vậy nói ra chuyện này.

- Chuyện gì?

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Chân.

Trước khi nói, Diệp Chân đuổi Lăng Thiên Bích ra ngoài, đồng thời lặng yên không một tiếng lặng lẽ hạ kết giới, đề phòng trường hợp bị nghe lén.

Dù sao chuyện có quan hệ đến Chân Huyền đại lục, biết càng ít càng tốt.

- Mấy năm trước ta quay lại qua Chân Huyền đại lục một lần, nhìn thấy lão tổ tông Yêu Thần Điện các ngươi, cũng chính là Đằng Dực Đằng lão tiền bối, thời điểm rời khỏi, hắn nói ta nếu có cơ hội nhìn thấy các ngươi, để cho ta thay hắn nhắn một câu.

- Hắn nói thọ nguyên sắp hết, muốn trước khi tọa hóa, gặp lại các ngươi một lần, nói nếu các ngươi thuận tiện có thời gian, về Chân Huyền đại lục một chuyến.

- Ừm, trong vòng một năm.

Diệp Chân bổ sung một câu.

- Cái gì, lão gia hỏa sắp chết…

Tôn Bá nghe xong đã tức giận, bỗng nhiên đứng lên, còn chưa đứng lên, trong miệng lại phun ra máu tươi.

Lần nữa Tôn Bá dằn xuống, Diệp Chân phẫn nộ nói.

- Hầu Ca, nếu ngươi tiếp tục như vậy nữa, ta dám cam đoan, không cần nhiều, chỉ cần thêm ba, năm lần, dù có Tạo Hóa Thần Nhân đến cũng không cứu được ngươi!

Tôn Bá Vương ngượng ngùng cười một tiếng.

- Ta đây không phải vì sốt ruột sao?

- Diệp lang, lão tổ tông nói trong vòng một năm, có phải nói thọ nguyên của hắn còn có một năm hay không?

Nghe xong tin tức này, vành mắt của Hồ Thanh Đồng cũng có chút phát hồng.

- Không sai biệt lắm, nhưng cũng không quá lạc quan, nhưng ta đoán, ba bốn mươi năm thọ nguyên vẫn có thể.

Diệp Chân nói.