← Quay lại trang sách

Chương 2081 Hạ Lạc Của Xích Linh Nhi

Đại tộc trưởng Đồ Chính cười lớn nhìn nhi tử nhà mình một chút:

- Ta chỉ cho ngươi một phương hướng, ở trong toàn bộ Hồ tộc chúng ta, người có tư cách biết hoặc là mưu tính chuyện đó cũng kia mấy vị trưởng lão mà thôi.

- Ngươi tập trung lục soát và kiểm tra ở trên người mấy vị trưởng lão đó, không cần chứng cứ, chỉ cần xác định hiềm nghi là được, đến lúc đó, vi phụ sẽ vào lúc thích hợp trở về, sau đó không tiếc bất cứ giá nào cứu người ra.

- Mấy vị trưởng lão trong tộc?

Đồ Cạnh Cao bị phương hướng phụ thân của hắn chỉ cho làm khá là ngoài ý muốn:

- Vậy ba vị Thái Thượng trưởng lão thì sao?

- Ba vị Thái Thượng trưởng lão thì không cần hỏi! Ba vị Thái Thượng trưởng lão lâu dài tiềm tu, ngày trở về cũng không lâu, trên cơ bản không thể nào biết bí mật đó.

- Ngươi tập trung điều trả ở trên người mấy vị trưởng lão lâu dài đứng ở Đồ Sơn, chủ yếu xử lý sự vụ trong tộc là được rồi.

Đồ Chính giao phó nói.

- Vâng, phụ thân, ta sẽ đi làm ngay.

- Nhớ kỹ, chuyện tìm kiếm phải gióng trống khua chiêng, phải để Hồ Thanh Đồng biết động tác và quyết tâm của chúng ta, nhưng chuyện điều tra mấy vị trưởng lão nhất định phải âm thầm tiến hành.

Đợi ngày mai vi phụ trở về, sau khi không tiếc bất cứ giá nào cứu Xích Linh Nhi ra, Hồ Thanh Đồng kia hẳn là sẽ rất phối hợp!

Khóe miệng của Đồ Chính xuất hiện một tia tự đắc, nở nụ cười vô cùng tự tin nhấp một ngụm nước trà.

- Tốt, vậy nhi tử sẽ đi làm ngay.

Lòng đất, trên trán Diệp Chân lại thấm ra một tầng mồ hôi lạnh!

Cái gì gọi là đùa bỡn lòng người?

Cái này chính là đùa bỡn lòng người!

Thủ đoạn đùa bỡn lòng người của Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính này, quả là.

Một bên làm việc để Hồ Thanh Đồng cảm kích, đi không từ giã đều không thể làm được.

Một bên khác lại tính toán Hồ Thanh Đồng.

Hơn nữa, nếu thật sự như Đồ Chính này tính toán, vậy ngày mai, một khi người đại tộc trưởng Đồ Chính này cứu Xích Linh Nhi ra, ở giữa lại diễn một tiết mục khổ tình, đoán không chỉ gọi Hồ Thanh Đồng cảm kích đầu rạp xuống đất, buông xuôi bỏ mặc, cho dù là Diệp Chân cũng phải cảm kích từ tận đáy lòng.

Vì Hồ tộc tộc trưởng Đồ Chính này xông pha khói lửa cũng không chối từ.

Vừa nghĩ đến đây, một luồng hơi lạnh xông lên trong lòng Diệp Chân, tính toán này.

Diệp Chân dùng thủ đoạn nhu hòa nhất, lặng yên không một tiếng động thu hồi một sợi thần niệm bám ở trên thúy trúc ngoài cửa sổ, chớp mắt trốn xa.

Hình như Đại tộc trưởng Đồ Chính còn đang mưu đồ tính toán Hồ Thanh Đồng.

Nhưng chuyện này tuyệt đối không phải đơn giản chỉ là tính toán.

Hơn nữa, hôm nay Diệp Chân phát hiện này làm cho chuyện này biến thành có chút phức tạp.

Lấy ân nghĩa của Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính đối với Hồ Thanh Đồng, nếu đưa ra một ít yêu cầu, Hồ Thanh Đồng sẽ không cách nào từ chối.

Nhưng nếu đáp ứng thì sẽ làm cho Hồ Thanh Đồng lần nữa rơi vào.

Cho nên, bày ở trước mặt Diệp Chân có hai chuyện, một là mau sớm tìm được Xích Linh Nhi, hai là xé rách khuôn mặt dối trá của đại tộc trưởng Đồ Chính này.

Nhưng chuyện thứ hai thì Diệp Chân lại phải suy nghĩ thật kỹ, loại chuyện này, cũng không phải hắn nói hai câu là có thể thay đổi được, còn phải xem bản thân Hồ Thanh Đồng.

Chuyến này, có thể nói là Diệp Chân thu hoạch tương đối khá.

Phát hiện khuôn mặt thật của đại tộc trưởng Đồ Chính, còn trên cơ bản biết được tình trạng trước mắt của Xích Linh Nhi.

Theo Đồ Chính lời nói, bắt đi người của Xích Linh Nhi, tám chín phần mười chính là do trưởng lão Hồ tộc làm, vì vẫn là cùng một chuyện.

Mục đích bắt Xích Linh Nhi đi là vì uy hiếp Hồ Thanh Đồng đi vào khuôn khổ.

Nói cách khác, có lẽ Xích Linh Nhi vẫn an toàn.

Lo lắng duy nhất của Diệp Chân chính là, người đã bắt Xích Linh Nhi đi, vì uy hiếp Hồ Thanh Đồng đi vào khuôn khổ mà động tay chân trên người Xích Linh Nhi.

Cho nên vẫn phải phải trong thời gian ngắn nhất tìm ra đồng thời cứu được Xích Linh Nhi, để phòng ngoài ý muốn.

- Thanh Đồng, trước mắt Thanh Khâu Hồ tộc các ngươi có mấy vị trưởng lão?

Quay lại đến tiểu viện, Diệp Chân trực tiếp mở miệng hỏi thăm.

- Chín là số lớn nhất, từ cổ chí kim Thanh Khâu Hồ tộc, số lượng trưởng lão chỉ có chín vị.

- Vậy trong chín vị trưởng lão này, có mấy vị là thường trú ở Thanh Khâu Đồ Sơn, xử lý sự vụ trong tộc?

Diệp Chân hỏi lần nữa.

- Việc này...

Suy nghĩ một chút, Hồ Thanh Đồng nói:

- Trưởng lão thường trú ở Thanh Khâu Đồ Sơn xử lý sự vụ trong tộc, chỉ có bốn vị, theo thứ tự là tứ trưởng lão Đồ Dịch, lục trưởng lão Hồ Nguyên Huân, thất trưởng lão Đồ Hàm, cửu trưởng lão Hồ Bất Định.

- Cửu trưởng lão Hồ Bất Định cũng có?

Lông mày Diệp Chân đột ngột giương lên, đột ngột nghĩ đến cái gì:

- Lập tức đưa một giản đồ phương vị chỗ ở của bốn vị trưởng lão này, mặt khác, linh tượng của bốn vị trưởng lão này cũng các đến một bộ.

Nhưng vậy càng làm Hồ Thanh Đồng nghi ngờ hơn:

- Diệp đại ca, đến cùng ngươi phát hiện cái gì? Ngươi muốn tra bốn vị trưởng lão này sao?

- Trước đưa phương vị của bọn hắn cho ta, phải nhanh, sau đó ta sẽ chậm rãi giải thích cho ngươi.

Diệp Chân thúc giục.

Hồ Thanh Đồng cũng cực kỳ thông minh, lập tức trong thời gian ngắn nhất vẽ ra một giản đồ cho Diệp Chân.

Sau khi Diệp Chân nhìn thoáng qua giản đồ và ghi nhớ trong đầu thì trực tiếp đưa giản đồ cho Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh:

- Cường điệu lục soát này bốn phương tám hướng, nghe lén bất kỳ âm thanh gì từ trong bốn trong trạch tử này.

- Các ngươi chờ ở đây, trước khi ta trở về thì không nên khinh cử vọng động!

Thấy Diệp Chân lại muốn đi, Hồ Thanh Đồng gấp đến nhảy nước mắt:

- Diệp đại ca, có phải là tra ra manh mối của Xích Linh Nhi rồi không, Xích Linh Nhi bị ai bắt đi, ngươi nói cho ta biết trước, chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp.

- Trước mắt chỉ có phương hướng lục soát, ta độn pháp vẫn được, ta đi trước lục soát một phen, vừa có tin tức sẽ lập tức thông báo các ngươi.

Thanh âm của Diệp Chân thoáng dừng lại, nhìn Hồ Thanh Đồng một chút:

- Vừa rồi ta ở trong phủ đệ của đại tộc trưởng Đồ Chính, nhìn thấy Đồ Cạnh Cao đang thỉnh giáo đại tộc trưởng Đồ Chính xử trí chuyện này như thế nào, đại tộc trưởng Đồ Chính nói Đồ Cạnh Cao gióng trống khua chiêng an bài nhân thủ lục soát hạ lạc của Xích Linh Nhi.

- Nhưng có thể xác định là, Xích Linh Nhi cũng không phải là đại tộc trưởng Đồ Chính bắt đi.

Nói xong, thân hình Diệp Chân thoắt một cái, lần nữa hư không tiêu thất, chỉ để lại Hồ Thanh Đồng la thất thanh, vẻ mặt trở nên có chút đờ đẫn.

Chủ yếu là câu nói này của Diệp Chân bao hàm lượng tin tức quá lớn.

Đại tộc trưởng bày ra tư thái thấp như vậy, gần như là khẩn cầu Hồ Thanh Đồng chờ hắn thời gian một ngày rưỡi, còn không tiếc thiêu đốt bản nguyên tinh huyết gấp trở về, nhưng lúc này lại xuất hiện ở trong phủ đệ cách nơi này không đến trăm dặm, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Đại tộc trưởng còn muốn Đại công tử Đồ Cạnh Cao gióng trống khua chiêng lục soát hạ lạc của Xích Linh Nhi, chuyện này là sao nữa?

Cho dù Hồ Thanh Đồng cực kì thông minh, nhưng lúc này trong lòng cũng có chút loạn.

Cái gọi là chuyện không nên quá quan tâm, quá quan tâm ắt sẽ bị loạn chính là tình hình bây giờ của Hồ Thanh Đồng.

Cơ hồ là sau khi Diệp Chân rời khỏi không đến nửa khắc đồng hồ đã có một tuần vệ xông vào tiểu viện:

- Hồ Thanh Đồng, Đại công tử đã biết được chuyện Xích Linh Nhi mất tích, đã tự mình hạ lệnh, giăng lưới khắp Thanh Khâu, cho dù lật tung cả Thanh Khâu cũng phải tìm được Xích Linh Nhi.

Lại chốc lát sau, tên Đạo Cảnh trực luân phiên trước đó đã xuất hiện ở trong sân:

- Đại công tử cầm thủ lệnh của tộc trưởng, mệnh lên chúng ta toàn lực lục soát hạ lạc của Xích Linh Nhi, Thanh Đồng, ngươi giảng lại tình hình Xích Linh Nhi mất tích cho chúng ta một chút, thuận tiện chúng ta lục soát.

Lại một lát sau, lại một tuần vệ đến đây báo tin:

- Hồ gia muội tử ngươi cứ yên tâm đi, Đại công tử đã cầm lệnh tín của tộc trưởng, điều động năm ngàn người tuần vệ lớn nhỏ trong Hồ tộc ta, trong đó có mười Đạo Cảnh, đi tìm kiếm Xích Linh Nhi.

- Đại công tử có lời, cho dù đào ba thước đất cũng phải tìm được Xích Linh Nhi, xin ngươi đừng buồn!