Chương 2084 Hư không Nhà Tù.
Chuyện sẽ trở nên rất phiền phức.
Sợ ném chuột vỡ bình.
Cái này khiến chuyện này trở nên vô cùng khó giải quyết!
Nhất là một vị đại tộc trưởng và một vị trưởng lão đồng thời tính toán mưu đồ Hồ Thanh Đồng, vậy chuyện này sẽ tuyệt đối không đơn giản.
Nếu cân nhắc ở Hồ Bất Định, giá trị chuyện hắn đang toan tính âm mưu cao hơn nữ nhi của hắn, như vậy Diệp Chân sẽ càng thêm bị động.
Hơn nữa, có trời mới biết Hồ Bất Định có động tay chân gì trên người Xích Linh Nhi hay không.
Cho nên, lúc này dù Diệp Chân tra được nơi hạ lạc của Xích Linh Nhi thì cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Khổ tư hơn một canh giờ, Diệp Chân vẫn không nghĩ ra một biện pháp giải cứu ổn thỏa, làm cho Diệp Chân hận không thể cho mình hai bàn tay.
Quan tâm sẽ bị loạn.
- Tiếp tục nhìn chằm chằm!
Diệp Chân hít sâu một hơi, lặng yên quay lại phòng nhỏ của Hồ Thanh Đồng.
Đại công tử Đồ Cạnh Cao vẫn còn đang tìm kiếm, nhưng tạm thì không bất cứ gì kết quả.
- Có tìm được Xích Linh Nhi hay không?
Nhìn thấy Diệp Chân quay lại, Hồ Thanh Đồng vội vàng xông tới.
Diệp Chân chậm rãi nhẹ gật đầu.
- Ở đâu!
- Hẳn là Hồ Bất Định ra tay, bị hắn bắt đi! Hơn nữa theo ta nghe được, hình như hắn muốn dùng Xích Linh Nhi để uy hiếp nàng, đạt thành một vài mục đích.
Diệp Chân nói.
- Uy hiếp ta?
Hồ Thanh Đồng lần nữa mộng.
Sao mọi người đều đánh chủ ý lên người nàng, trước có Hắc Vân Đại Thánh, sau có đại tộc trưởng Đồ Chính, hiện tại lại có cửu trưởng lão Hồ Bất Định.
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
- Diệp lang, vậy hắn nhốt Xích Linh Nhi ở đâu, chúng ta nhanh đi cứu Xích Linh Nhi. Đã lớn như vậy, nàng có thể sẽ không....
- Vấn đề là, ta không tìm được nơi giam giữ, hơn nữa...
Diệp Chân nói ra lo nghĩ và ý nghĩ của hắn, cả đám Hồ Thanh Đồng và Chu Hồng đều bắt đầu yên lặng.
Chuyện này, đúng là vô cùng nan giải.
Thoáng ngơ ngác một chút, Hồ Thanh Đồng bỗng nhiên đứng dậy xông ra ngoài.
- Thanh Đồng, nàng đi đâu vậy?
Diệp Chân gấp ngăn lại nói.
- Không phải Hồ Bất Định muốn mưu đồ gì trên người ta sao? Vậy ta sẽ tự đưa qua, yêu cầu cho hắn phóng xuất Xích Linh Nhi.
Hồ Thanh Đồng không để ý tới nói.
- Nàng ngốc sao?
- Hồ Bất Định là muốn lấy Xích Linh Nhi khống chế nàng! Nàng đi, không nói chỉ có thể tự chui đầu vào lưới, hắn chắc chắn sẽ không thả ra Xích Linh Nhi.
- Tỉnh táo, Thanh Đồng, tỉnh táo lại, chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp.
Diệp Chân đong đưa bả vai Hồ Thanh Đồng, Hồ Thanh Đồng bị Diệp Chân nói cho tỉnh táo lại, trong lòng đau xót, bổ nhào trong ngực Diệp Chân khóc lớn.
- Yên tâm, ta nhất định sẽ cứu Xích Linh Nhi ra!
An ủi Hồ Thanh Đồng, Diệp Chân đã có một bước đầu nghĩ kế hoạch cứu viện!
Bước đầu tiên nghĩ kế hoạch cứu viện chính là tận khả năng gia tăng thẻ đánh bạc trong tay mình.
Rời khỏi tiểu viện của Hồ Thanh Đồng, Diệp Chân trực tiếp từ lòng đất độn về phía nữ nhi của Hồ Bất Định, chỗ trạch viện của Hồ Liên!
Viện tử của Hồ Liên cách viện tử Hồ Thanh Đồng cũng không xa, khoảng cách hai ba dặm, chớp mắt đã tới.
Vô luận Hồ Liên hay trượng phu Hồ Liên, đều không phải Đạo Cảnh, cho nên, Diệp Chân căn bản không cần cẩn thận từng li từng tí giống như trong phủ đệ Hồ Bất Định, không dám sử dụng thần niệm.
Trong chớp mắt, mấy chục trên trăm đạo thần niệm đã bám vào phía trên hoa cỏ bên ngoài trong nội viện Hồ Liên.
Trong nháy mắt, tình hình trong nội viện Hồ Liên, đã thu hết vào trong đáy mắt Diệp Chân.
Bên trong một nhà ba người, Đồ Viêm đang nhàm chán chơi đùa, Hồ Liên và trượng phu Đồ Hùng lại ngồi đối diện nhau trong phòng nhỏ, bốn năm món ăn, một bầu rượu ngon.
Diệp Chân có thể nhìn ra được, Đồ Hùng cũng không có hào hứng gì, nhưng Hồ Liên đang vô cùng hào hứng, một chén tiếp một chén, uống đến khuôn mặt đỏ rực, có thêm mấy phần diễm sắc.
Thần sắc của Diệp Chân lần nữa lạnh lẽo, Diệp Chân tự nhiên biết vì sao Hồ Liên cao hứng.
Trừ chuyện đó ra, bên trong viện lạc của Hồ Liên, còn có một Vú già nấu cơm, tất cả có bốn người.
- Ngươi dám động Xích Linh Nhi, cũng đừng trách ta không có lương tâm!
Diệp Chân cười lạnh một tiếng, rồi sau đó chui vào trong nội viện phòng bếp, một dây leo chui ra từ lòng đất, như thiểm điện đâm một cái, làm cho Vú già nấu cơm hơi choáng một cái.
Sau đó, sợi dây leo tinh tế chui ra từ mặt đất, cột chặt Vú già thành bó, sau đó, Diệp Chân lại điểm huyệt của Vú già.
Nhưng, tuy Diệp Chân giận dữ, nhưng vẫn không muốn động đến người vô tội.
Tiểu Yêu thúc giục sinh ra dây leo, sau hai ngày mới khô héo, đến lúc đó, Vú già này đương nhiên đủ khả năng cởi bỏ sợi dây.
Thân hình của Diệp Chân, lặng yên không một tiếng động xuất hiện từ phòng bếp, hơi lắc người, Thận Khí tuôn ra, Diệp Chân đã biến ảo bộ dáng Vú già.
Diệp Chân mặc tạp dề vô, vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng Đồ Viêm đang chơi đùa nhàm chán.
Cảm giác được có người ở phía sau lưng, Đồ Viêm vô ý thức quay đầu nhìn lại, nhìn qua nháy mắt, Diệp Chân đã phất tay, Thần Hồn ba động nhàn nhạt lóe lên một cái rồi biến mất, Đồ Viêm đã biến mất trong hư không.
Đồ Hùng đang uống rượu, lông mi đột nhiên nhíu một cái.
- A, trong nội viện hình như có chút động tĩnh.
Hồ Liên đang uống đến say mắt mê ly, vô cùng vui vẻ, ngoẹo đầu một cái, kiều mị nói.
- Phu quân, trong viện có thể có động tĩnh gì?
Cái gọi là rượu và mỹ nhân rất hấp dẫn, Hồ Liên lại nốc thêm một bầu rượu vào trong bụng, đã động xuân tâm.
Chuyện mất mặt mặt mấy ngày trước, lại làm cho trong lòng của Đồ Hùng nổi lửa giận, bất động thanh sắc lấy tay của Hồ Liên ra.
- Phu nhân, ta đi ra xem một chút.
Nói xong, Đồ Hùng đã đứng dậy đẩy cửa đi ra ngoài.
- A, Viêm nhi đâu?
Không thấy được bản thân, lại nhìn thấy nữ đầu bếp nhà mình bưng đồ ăn đến.
- Hoa di, có nhìn thấy Viêm nhi hay không?
Lời còn chưa nói hết, thần sắc của Đồ Hùng đã bỗng nhiên biến đổi, người trước mắt này, không phải nữ đầu bếp Hoa di làm ở nhà hắn hơn hai mươi năm.
Thế nhưng trong nháy mắt này, Diệp Chân hóa thành nữ đầu bếp Hoa di, nhẹ nhàng vung tay lên, lực lượng Nguyên Linh cuồn cuộn bỗng nhiên bộc phát ra, bao phủ lại Đồ Hùng.
Trong chớp mắt, Đồ Hùng lần nữa biến mất trong hư không.
Lần này, Diệp Chân toàn lực bộc phát ra lực lượng Nguyên Linh, tuy nhiên trong thời gian ngắn ngủi, như thoáng hiện, vẫn chưa hoàn toàn nở rộ ra, đã lần nữa biến mất.
Nhưng, vẫn kinh động đến Hồ Liên cách nơi này bốn năm mét.
- Phu quân, xảy ra chuyện gì?
Hồ Liên uống đến con mắt mê ly, đi lại loạng choạng, bước ra phòng khách nhỏ, vừa đẩy cửa ra, đã thấy vẻ mặt của nữ đầu bếp Hoa di nhà mình nở nụ cười quỷ dị.
- Ngươi lão già này, cười cái quỷ gì, lại đang lười biếng…
Hồ Liên xưa nay đối xử với mọi người hà khắc, đối với nữ đầu bếp nhà mình, cũng chưa từng có sắc mặt tốt, thường ngày một mắng, vị nữ đầu bếp nhà nàng đã lập tức cúi đầu nhận sai.
Nhưng hôm nay, lại nghểnh đầu, vẻ mặt cười quỷ dị.
Không đợi Hồ Liên kịp phản ứng, khí tức Nguyên Linh lần nữa chợt lóe lên, Hồ Liên đang mắt say lờ đờ mê ly, đã biến mất không thấy.
Trong không gian Thận Long châu, Đồ Hùng đang ôm nhi tử của mình, thần sắc khiếp sợ không gì sánh nổi.
- Đây là nơi nào?
- Là ai? Đi ra?
Khi Đồ Hùng đang hô quát, một đạo quang hoa rơi xuống từ đỉnh đầu, Hồ Liên nhào tới trong nháy mắt, đã giật nảy cả mình.
- Phu nhân, ngươi vậy…
Đây là sau khi Diệp Chân thu hoạch được chân truyền của sư tôn Lục Ly, biết được một diệu dụng khác của Thận Long châu.
Một thế giới bên trong Thận Long châu, Diệp Chân lại là người dò xét, cho nên, Diệp Chân đã có thể đưa người bên ngoài đi vào trong Thận Long châu.
Nhưng trước đó, nếu Diệp Chân muốn đưa vật sống đưa vào Thận Long châu, nhất định phải để nó hoàn toàn thả lỏng, không có bất kỳ tâm lý phản kháng gì, mới có thể đưa bọn hắn đi vào trong Thận Long châu.
Nhưng, sau khi biết diệu dụng chân chính của Thận Long châu, đã không có phiền phức.
Mà lại, theo lời truyền thừa của sư tôn Lục Ly, thế giới tự thành trong Thận Long châu, bên trong có Thiên Địa Pháp Tắc, có thể để Chưởng Khống Giả điều chỉnh nhất định trong phạm vi.
Tỷ như, chỉ cần Diệp Chân nguyện ý, có thể làm cho Hỏa Linh Lực Thận Long châu tăng lên dày đặc, để tăng cường uy lực Thần Thông Bí Pháp Hỏa Linh Lực.
Lại có thể biến ảo không gian, giam lại kẻ địch trong không gian phạm vi nhất định.
Như vậy có thể tăng cường chiến lực phe mình trên diện rộng, làm suy yếu chiến lực tối đa của địch nhân.
Hơn nữa, trong lời nói của sư tôn Lục Ly, Thận Long châu không chỉ là một bảo bối thế giới tự thành, hơn nữa còn là một bí bảo có thể khắc địch chế thắng.