Chương 2098 Đồ Chính chuẩn bị ở sau
Trên Ngũ Tiên Đảo, loại tiểu thế giới không trọn vẹn có thể để sinh linh tiến vào ở lại này luôn có người dập lấy giá trên trời cầu mua, trên thị trường bình thường rất khó gặp, bất kỳ một người nào đạt được cũng coi nó là chí bảo.
Bây giờ, lại cho Diệp Chân nhẹ nhõm lấy được.
Trước lúc rời khỏi, Diệp Chân thoáng dừng lại một chút.
Suy nghĩ mấy hơi, Diệp Chân bắt đại tôn tử Hồ Trường Tế của Hồ Bất Định đang bị cầm tù trong Thận Long Châu ra.
- Tiểu Yêu, giao cho ngươi xử lý.
Mấy hơi thở sau, trong tiếng thét hoảng sợ chói tai, đại tôn tử Hồ Trường Tế của Hồ Bất Định lặng yên không một tiếng động vỡ vụn thành một đống bột phấn.
Giúp cho tu vi của Tiểu Yêu thoáng tăng lên một chút.
Cho dù thu hoạch được một thành lực lượng của Hồ Bất Định, tu vi trước mắt của Tiểu Yêu cũng chỉ vừa bước chân vào Đạo Cảnh mà thôi.
Nhưng có Đạo Cảnh Tiểu Yêu ở đây, sau này Diệp Chân làm việc cũng sẽ càng thuận tiện và có lực lượng hơn.
Đến tận đây, Thanh Khâu Hồ tộc cửu trưởng lão Hồ Bất Định xem như sắp bị Diệp Chân diệt môn, trừ một vị đại nhi tử Hồ Khoan làm quân sư cho Đại Thánh ra thì chỉ còn lại nữ tế Đồ Hùng và ngoại tôn Đồ Viêm.
Đại tôn tử Hồ Trường Tế của Hồ Bất Định, Diệp Chân nhất định sẽ tất sát, không chút do dự nào.
Diệp Chân không thể nào lưu lại một tai họa như thế, huống hồ, lúc trước, khi Hồ Bất Định xuống tay với Xích Linh Nhi thì cũng nên nghĩ có khả năng sẽ như vậy.
Nếu đã làm hại người khác thì cũng nên chuẩn bị tâm lý bị người trả thù.
Nhưng đối với việc xử trí Đồ Hùng và Đồ Viêm, Diệp Chân lại có chút không xuống tay được.
Đồ Hùng còn dễ nói, Diệp Chân xử lý phụ thân Đồ Viêm của Đồ Hùng, không có chút gánh nặng trong lòng nào, ai bảo hắn là trượng phu của Hồ Liên, cái này không có gì để nói nhiều.
Nhưng Đồ Viêm, Diệp Chân lại có chút không xuống tay được.
Đồ Viêm vẫn là một đứa bé.
Đây không phải tâm Diệp Chân đồng tình tràn lan, Diệp Chân có thể tâm ngoan thủ lạt diệt đi cả nhà Hồ Bất Định, nhưng lại không cách nào hạ thủ đối với một hài tử mười tuổi.
Nếu quả thật làm như vậy, Diệp Chân khác Hồ Bất Định ở chỗ nào?
Cho nên, sau khi do dự thật lâu, cuối cùng Diệp Chân vẫn quyết định không giết chết hai phụ tử Đồ Hùng và Đồ Viêm.
Sở dĩ lưu lại Đồ Hùng là bởi vì nếu giết chết Đồ Hùng thả Đồ Viêm, vậy cũng không khác gì giết Đồ Viêm.
Ở Thái Mông Yêu Giới, một tiểu yêu tuổi vị thành niên không có bậc cha chú bảo hộ thì sẽ sống không được mấy ngày.
Giống như lúc trước Hồ Bất Định muốn dùng khu trục Xích Linh Nhi để uy hiếp Hồ Thanh Đồng.
Hoặc là nói, Diệp Chân từ bản năng không muốn biến thành người như Hồ Bất Định, cho nên mới lưu lại Đồ Viêm!
Nhưng hiện tại, Diệp Chân còn phải tiếp tục nhốt hai người này ở trong Thận Long Châu, nếu muốn thả bọn hắn đi thì cũng được chờ Diệp Chân rời khỏi Thái Mông Yêu Giới mới có thể thả bọn họ đi.
Dùng khống chế giới phù của tiểu thế giới không trọn vẹn này mở ra thông đạo lưỡng giới rời khỏi, thuận tay ném ngọc thạch mà tiểu thế giới không trọn vẹn này gửi thân vào trong Thận Long Châu.
Toàn bộ phủ đệ của Cửu trưởng lão, cùng lúc Diệp Chân rời khỏi, không gì khác biệt.
Lặng yên không một tiếng động, Diệp Chân lần nữa trốn vào lòng đất rời khỏi, thật nhanh trở về trong tiểu viện của Hồ Thanh Đồng.
Khi Diệp Chân xuất hiện, Hồ Thanh Đồng đang ngồi ở chỗ đó lặng lẽ rơi lệ, dù Hồ Thanh Đồng có kiên cường, có độc lập hơn nữa nhưng đối với một mẫu thân thì mất đi hài tử, đây chính là trời sập.
- Đã tìm được chưa?
Nhìn thấy Diệp Chân trở về, Hồ Thanh Đồng vội vàng lo lắng hỏi.
Diệp Chân chậm rãi nhẹ gật đầu.
Hồ Thanh Đồng nháy mắt ngạc nhiên, hình như có chút khó tin được, vừa muốn hỏi hài tử đâu thì Xích Linh Nhi đã xuất hiện ở trong ngực Diệp Chân.
Hồ Thanh Đồng ngẩn ngơ, không quan tâm tất cả nhào tới, nhào vào trong ngực Diệp Chân, ôm Xích Linh Nhi và Diệp Chân khóc lớn lên, khóc đến tê tâm liệt phế.
Xích Linh Nhi bị kinh sợ giật mình, chợt vừa thấy được mẫu thân, cũng lần nữa lên tiếng khóc lớn.
Diệp Chân vỗ nhè nhẹ lên sau lưng Xích Linh Nhi và Hồ Thanh Đồng, an ủi.
- Không có việc gì, yên tâm đi, tất cả đều đã qua rồi, tất cả đều đã qua rồi, không phải đã cứu hài tử trở về rồi sao?
An ủi một hồi lâu, Hồ Thanh Đồng và Xích Linh Nhi mới yên tĩnh trở lại, lúc này, Hồ Thanh Đồng mới phát hiện, nàng đã nhào vào trong ngực Diệp Chân, mà Xích Linh Nhi thì đang dùng tròng mắt sáng bóng, một loại ánh mắt lộ vẻ kỳ quái, đánh giá mẫu thân của mình và Diệp Chân.
Hồ Thanh Đồng một tay ôm Xích Linh Nhi, một tay ôm cổ Diệp Chân, trên mặt còn có nước mắt, mà Diệp Chân, một tay ôm Xích Linh Nhi, một tay ôm eo Hồ Thanh Đồng.
Hồ Thanh Đồng là một người kiên cường như vậy, nhưng lúc bị nữ nhi của mình nhìn chằm chằm cũng làm cho gương mặt xinh đẹp có chút đỏ lên.
- Đúng rồi, Thanh Đồng, không biết Hồ Bất Định có động tay chân trên người Xích Linh Nhi hay không, chúng ta phải tranh thủ thời gian kiểm tra một chút.
Diệp Chân tức thời giải vây cho Hồ Thanh Đồng, nhưng nghe xong lời này, Hồ Thanh Đồng vội vàng.
Diệp Chân dùng Mộc linh lực và lực lượng thần niệm nhu hòa nhất, bắt đầu xâm nhập vào trong cơ thể Xích Linh Nhi xem xét.
Mà Hồ Thanh Đồng cũng cẩn thận hỏi thăm Xích Linh Nhi về tình hình sau khi bị Hồ Bất Định bắt đi.
May mắn là, theo lời giải thích của Xích Linh Nhi, Hồ Bất Định cũng không làm gì trên người nàng, cũng không để nàng ăn uống cái gì.
Diệp Chân đoán, chắc Hồ Bất Định còn chưa kịp động tay chân, Diệp Chân cẩn thận xem xét trong cơ thể Xích Linh Nhi mấy lần, cũng không phát hiện bất cứ dị thường nào.
Lần này, cho dù Diệp Chân hay Hồ Thanh Đồng, cuối cùng yên lòng.
- Diệp huynh đệ, Xích Linh Nhi không sao đâu, nhưng, theo điều tra lúc ctrước ngươi có được, hình như đại tộc trưởng Hồ tộc này cũng đang có ý đồ với Thanh Đồng, bây giờ chúng ta phải sớm nghĩ biện pháp.
Chu Hồng nói làm cho sắc mặt của Hồ Thanh Đồng ngưng lại.
Nàng cũng không ngờ, bởi vì nàng liên tục Xích Linh Nhi, càng chết là, cho đến bây giờ, nàng cũng không biết đại tộc trưởng cùng Hồ Bất Định đến cùng có mưu đồ gì trên người nàng.
Việc này, Diệp Chân cũng hơi nghi hoặc một chút.
Dự định ban đầu của Diệp Chân là muốn từ trong miệng Hồ Bất Định làm rõ ràng chuyện này, để biết xem đến cùng bọn hắn mưu đồ cái gì ở Hồ Thanh Đồng.
Thế nhưng năng lực thôn phệ của Tiểu Yêu đã làm cho Diệp Chân mất đi cơ hội này, đến bây giờ vẫn như cũ không biết đến cùng trên người Hồ Thanh Đồng có bí mật gì.
- Biện pháp thật ra rất đơn giản, trước đó ta đã có quyết định!
Diệp Chân nói.
- Biện pháp gì?
Ánh mắt đám người Hồ Thanh Đồng, Chu Hồng, Lăng Thiên Bích đồng thời nhìn về phía Diệp Chân.
- Dưới tình huống trước mắt, biện pháp tốt nhất của chúng ta chính là sớm rời khỏi, miễn cho rơi vào gian kế của vị đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính kia, tránh xung đột chính diện với hắn, dù sao nơi này cũng là đại bản doanh của Thanh Khâu Hồ tộc.
Diệp Chân nói.
Diệp Chân đáp án này, thật rất đơn giản, sau đó, Chu Hồng lại đưa ra nghi vấn.
- Theo tình báo trước đó, vị đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc này đã an bài nhân thủ giám thị chúng ta, một khi chúng ta rời khỏi, hắn chắc chắn sẽ chặn đường, tuyệt đối sẽ không để chúng ta tuỳ tiện rời khỏi.
- Điểm này, ta cũng đã cân nhắc đến! Nhưng bằng vào tốc độ của tiểu Miêu, chúng ta có thể tuỳ tiện bỏ xa bọn hắn.
Lấy tốc độ của tiểu Miêu, trừ phi gặp phải cường giả Đạo Cảnh cực kỳ am hiểu thần thông không gian và tốc độ, bằng không thì Đạo Cảnh bình thường tuyệt đối sẽ đuổi không kịp.
Diệp Chân nói.
- Thật vậy?
Một phòng người đều có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, tiểu Miêu thì cao ngạo hất cao đầu lên, một bộ ngươi muốn tin hay không thì tùy.
Chỉ có Hổ Xích Mi dùng một loại ánh mắt sùng bái nhìn tiểu Miêu, làm cho tiểu Miêu cảm thấy rất hưởng thụ.
- Việc này đã từng thử qua, mười Đạo Cảnh, thêm một nửa bước Tạo Hóa truy sát ta nửa ngày nhưng cũng để cho tiểu Miêu chạy thoát.
Diệp Chân chứng minh một chút.
- Cái gì?
Cả phòng người nháy mắt hóa đá!
Chu Hồng há to miệng, vô cùng giật mình nói.
- Ngươi đã làm ra chuyện gì mà để mười Đạo Cảnh và một nửa bước Tạo Hóa truy sát ngươi?
Trong đôi mắt của Hồ Thanh Đồng trừ kinh ngạc ra thì còn có thêm một tia lo lắng.
Về phần Hổ Xích Mi, nàng thật bị hù dọa.
Bị hơn mười vị Đạo Cảnh và một vị nửa bước Tạo Hóa truy sát, còn chạy thoát?
Cái này cần mãnh liệt như thế nào mới làm được?
Tốc độ của Hổ Tiểu Miêu phải nhanh cỡ nào?
Chủ nhân Diệp Chân của Hổ Tiểu Miêu phải làm ra chuyện kinh người cỡ nào mới có thể đưa tới đãi ngộ như vậy?
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Hổ Xích Mi đã đổi sợ thành vui, người Hổ Xích Mi nàng nhìn trúng, quả nhiên không phải bình thường!