← Quay lại trang sách

Chương 2106 Phiền phức mới tới

Chính vì phía sau có Bất Tử Hùng Vương làm chỗ dựa, Cửu Trưởng Lão Hồ Bất Định mới dám trực tiếp bắt đi Xích Linh Nhi, dùng để uy hiếp Hồ Thanh Đồng đi vào khuôn khổ.

Vừa nghĩ đến đây, toàn thân của Diệp Chân đã xuất hiện mồ hôi lạnh.

Nếu hôm nay Xích Linh Nhi còn trong tay Cửu Trưởng Lão Hồ Bất Định, như vậy Đại Thánh Hùng Thành thay Bất Tử Hùng Vương đón dâu vừa đến, Hồ Thanh Đồng còn không phải ngoan ngoãn mặc vào giá y, đồng ý đi vào khuôn khổ.

Nghĩ tới tình cảnh này, mồ hôi lạnh trong lòng của Diệp Chân đã ứa ra.

Quá ác độc!

Bây giờ, Diệp Chân chỉ hận Hồ Bất Định chết quá dễ dàng, quá dễ dàng.

Lão già này, quá ác độc, Hồ Thanh Đồng là cô nhi quả mẫu cũng không buông tha, mà lại, rất lợi hại mưu đồ chuyện này thật lâu.

Cực kỳ bất ngờ, Diệp Chân cười lên ha hả, tiếng cười chói tai vô cùng, bay thẳng lên trời cao!

Khi Đại Thánh Hùng Tộc Hùng Thành nhíu mày, tiếng cười lạnh của Diệp Chân vang dội đến.

- Hồ Bất Định tính là thứ gì? Thanh Đồng, hắn muốn gả là có thể gả?

- Vị Đại Thánh này mời, Cửu Trưởng Lão Hồ Bất Định còn không phải người nhà Thanh Đồng ta, có lẽ tên Hồ Thanh Đồng trong hôn thư là một vị khác trùng tên trùng họ trong Hồ tộc, hoặc vợ con của Cửu Trưởng Lão Hồ Bất Định cũng chưa biết chừng. Mấy vị vẫn là cầm hôn thư đi qua tìm Cửu Trưởng Lão Hồ Bất Định mới phải.

Diệp Chân nói một câu.

Thế nhưng, danh hào Đại Thánh của Hùng Tộc Đại Thánh Hùng Thành trong Hùng Tộc được người ta gọi là Cự Linh Đại Thánh, mặc dù nói trí tuệ của Hùng Tộc vẫn chưa mở hết linh trí, nhưng có một câu nói là rừng càng già càng cay.

Tên này sống lịch luyện hơn mấy ngàn vạn năm, sớm đã học được khôn khéo.

Lời nói này của Diệp Chân, khả năng đang lừa gạt Hùng Tộc, nhưng Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành tuyệt đối không thể nào mắc lừa.

- Đúng, Cửu Trưởng Lão nhà ngươi đâu, ta phát phù tấn cũng không thấy đáp lại, chúng ta đến lâu như vậy, còn chưa qua đây, đến cùng xảy ra chuyện gì?

Đầu tiên Hùng Thành nhìn về phía đại công tử Đồ Cạnh Cao vừa rồi bị đánh.

Đồ Cạnh Cao giật mình một chút, có chút cà lăm nói.

- Chuyện này, chúng ta cũng không rõ, hôm qua một nhà Hồ trưởng lão bị người ta bắt đi, Hồ trưởng lão một mình đi tìm, tạm thời còn chưa có tin tức.

- Hôm qua? Người thân bị bắt đi? Không có tin tức?

Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành nhạy cảm ý thức được chuyện gì, sau khi bọn họ nhận được thông báo của Hồ Bất Định, đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, không nghĩ tới, Hồ Bất Định lại xảy ra chuyện trước.

Nhưng, mặc kệ Hồ Bất Định có chuyện hay không, mục đích của bọn họ lại sẽ không thay đổi.

- Vậy ngươi còn không nhanh đi tìm?

Nói xong, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành chậm rãi thu lại hôn thư.

- Tiểu tử, ta mặc kệ Hồ Thanh Đồng là người nào, tranh thủ thời gian cút ngay cho ta, hôm nay chúng ta rước dâu, chính là cô nương Hồ Thanh Đồng trước mắt này, không phải người khác.

- Hồ Thanh Đồng, mặc dù ngươi là phu nhân tương lai của Bất Tử Hùng Vương, nhưng cũng đừng trách ta không nể mặt ngươi! Trong mười hơi thở, nếu tiếp tục có người ngăn cản! Theo lệnh của Đại Thánh, người cản giết người, thần cản giết thần.

Hùng Thành có thể là không muốn làm căng quan hệ với Hồ Thanh Đồng, nên mới nói ra thông điệp sau cùng.

Thần sắc Hồ Thanh Đồng biến đổi, muốn nói cái gì, lại bị ánh mắt sáng rực của Diệp Chân nhìn soi mói, vẫn không mở miệng.

Hồ Thanh Đồng có thể đọc hiểu được ý của Diệp Chân, ý kia cũng chỉ có ba chữ “Tin tưởng ta”!

- Phu nhân tương lai?

Khóe miệng của Diệp Chân hiển hiện một tia cười nhạo.

- Đúng, vị Đại Thánh này, ngươi đại khái còn không biết, thân phận của ta?

- Thân phận của ngươi?

- Ngươi là ai?

Ánh mắt của Cự Linh Hùng Vương có chút thận trọng, chủ yếu là Diệp Chân biểu hiện ra thực lực, bất phàm không bình thường.

Một võ giả Huyền Cung cảnh cửu trọng, không chỉ có Cửu Tiêu Thần Lôi, đối mặt với võ giả Đạo Cảnh lại không khẩn trương và áp lực chút nào, đây khiến cho hắn phải thận trọng.

Chắc là một người xuất thân bất phàm.

- Tốt, vậy ta trịnh trọng giới thiệu một chút, tại hạ họ Diệp tên Chân.

Sau đó vẫy tay một cái, Diệp Chân ra hiệu cho Hồ Thanh Đồng tới.

Hồ Thanh Đồng thuận theo đi tới, dưới con mắt kinh ngạc của Cự Linh Hùng Vương, bị Diệp Chân ôm vào trong ngực trước mặt mọi người, vẻ mặt thẹn thùng.

- Trừ cái đó ra, Diệp mỗ còn là trượng phu của Hồ Thanh Đồng mà các ngươi muốn cưới, cũng chính là phụ thân Xích Linh Nhi mà ngươi nói cô nhi quả mẫu!

- Ngươi nói, ta có thể tránh ra sao?

Giọng nói của Diệp Chân không lớn, trong chớp mắt đã làm cho bốn hướng yên tĩnh, ngay cả đại công tử Đồ Cạnh Cao cũng nhếch to miệng, hắn nằm mơ đều không nghĩ tới, Diệp Chân lại là phụ thân của Xích Linh Nhi.

Nhưng kích động nhất lại là Hồ Thanh Đồng, Diệp Chân còn chưa có nói xong, nước mắt đã rơi xuống!

Giờ phút này, cảm giác trong lòng của Hồ Thanh Đồng không cách nào diễn tả.

Hồ Thanh Đồng chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày Diệp Chân thừa nhận nàng là thê tử của hắn trước mặt mọi người.

Nhưng, ở sâu trong lòng, loại hy vọng xa vời này vẫn chưa từng biến mất.

Sau khi, nghe được Diệp Chân trịnh trọng tuyên bố, những năm này làm một mẫu thân đơn thân bị ủy khuất, những năm này bị những người kia ở sau lưng chỉ trỏ, còn có bị những nữ nhân như Hồ Liên khinh thường và vũ nhục.

Tất cả ủy khuất, đều ở trong nháy mắt này tan thành mây khói!

Tất cả mọi việc, có hôm nay một màn này, đều đáng giá.

Hồ Thanh Đồng vui sướng, nhịn không được rơi lệ, nhưng giờ phút này lại nét mặt hạnh phúc.

Hồ Thanh Đồng nhẹ nhàng ôm Diệp Chân, nhón chân lên, đôi môi đỏ rơi xuống, nước mắt rét lạnh dính vào gương mặt Diệp Chân, như có thể xuyên qua dây thần kinh, Hồ Thanh Đồng ôm chặt lấy Diệp Chân, nhiệt liệt ôm hôn.

Cái hôn này, thật dài, thật ngọt!

Thấy một đám người bên ngoài trợn mắt hốc mồm.

Tác phong của Yêu Tộc, so với Nhân Tộc, hơi có vẻ cởi mở một ít, nhưng giống như Diệp Chân và Hồ Thanh Đồng ôm hôn nhiệt liệt thời gian dài trước mặt mọi người, thật hiếm thấy không bình thường.

Nhưng đối với đại đa số người vây xem mà nói, một màn này đối với bọn hắn, chính là yêu thương nồng nhiệt.

Nhưng đối với lấy Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành cầm đầu đội ngũ đón dâu Bất Tử Hùng Vương nhìn một màn này, mặt đều đã xanh lè!

Bọn họ tới đón dâu Hồ Thanh Đồng làm phu nhân Bất Tử Hùng Vương, còn chưa rước dâu, trước tiên lại xuất hiện một trượng phu không nói, còn trước mặt mọi người hôn dài như thế, nếu tiếp tục như vậy nữa, Bất Tử Hùng Vương bọn họ còn không chưa cưới được Hồ Thanh Đồng, đỉnh đầu trước hết đã xanh một màu.

Nhưng loại tình hình này, cho dù Cự Linh Hùng Vương Hùng Thành cũng không biết làm sao bây giờ, nếu trực tiếp công kích, làm Hồ Thanh Đồng bị thương thì không tốt.

Trước khi đến, Bất Tử Hùng Vương đại nhân đã cố ý giao phó cho, vô luận như thế nào, cũng phải nghênh đón Hồ Thanh Đồng trở về, vô luận dùng loại phương thức nào đều có thể, nhưng, tuyệt đối không thể gây tổn thương cho Hồ Thanh Đồng.

Cự Linh Hùng Vương Hùng Thành không biết nguyên nhân, nhưng hắn rất rõ ràng, hắn nhất định phải hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh của Bất Tử Hùng Vương đại nhân.

- Này!

- Các ngươi một đôi cẩu nam nữ này, không biết xấu hổ, ban ngày ban mặt, còn không ngừng hôn nhau!

Nương theo đó Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành bỗng nhiên giậm chân một cái, toàn bộ Đồ Sơn thanh thế to lớn như chấn động một cái, lúc này mới bừng tỉnh lại Diệp Chân và Hồ Thanh Đồng đắm chìm trong đó.

Hồ Thanh Đồng vừa rồi cảm xúc dâng trào, lúc này nhìn những con mắt bốn đang xem bốn phương tám hướng, lập tức hơi xấu hổ, uất ức, bắt đầu đỏ ửng, từ phần cổ trắng nõn dâng lên, lập tức lan ra đến sau thùy tai, gương mặt đỏ hồng một màu vì thẹn thùng.

- Tốt!

- Diệp huynh đệ, tốt lắm! Nhưng cũng đã muộn mười năm!

Chu Hồng vỗ đôi tay như cây quạt hương của hắn, đem bàn tay đập đến vang chấn động.

- Ta là trượng phu của nàng, nàng là thê tử của ta, sao gọi là cẩu nam nữ? Đại Thánh, ta nghe nói trong mồm chó không nhả ra được ngà voi, hôm nay xem như đã biết.

Diệp Chân đang nói móc, mắng Hùng Thành là chó ngay tại chỗ.

Hùng Thành trừng mắt, lập tức gầm thét.

- Tiểu tử ngươi muốn chết!

Đại hán Đạo Cảnh Hùng Tộc Hùng Khai Châu vừa rồi bị Diệp Chân đánh lui một bước, tiến lên xin lệnh.

- Đại Thánh, để cho ta tới lấy đầu tiểu tử này làm cái bô cho ngươi!

Ánh mắt lệch ra, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành cười lạnh.

- Dù trước mắt Hồ Thanh Đồng có ngươi là trượng phu thì như thế nào? Giết ngươi, nàng sẽ là quả phụ như cũ, chúng ta có thể cưới như cũ.

- Khai Châu, giết hắn!

Lăng lệ quát một tiếng, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đã hạ mệnh lệnh.