Chương 2105 Thân Phận Của Ta?
Hưu!
- Ta biết ở thời kỳ Thượng Cổ, hàng năm ngày hai tháng hai, có cái ngày lễ gọi là Nguyên Đát Tiết, nhưng lại không biết Nguyên Đát chi biến.
- Nhưng ta nhớ mang máng, trước khi ta trọng thương ngủ say đó, cách Nguyên Đát Tiết kế tiếp, hình như chưa đến mười ngày.
Tử Linh đáp nói.
- Về phần Thanh Khâu mộ phần, ta chỉ biết trong Tổ Địa Hồ Tộc, giống với Từ Đường Nhân Tộc tổ tông các ngươi, do Cửu Vĩ Thiên Hồ Đồ Sơn Uẩn là người mạnh nhất trong Hồ Tộc chấp chưởng.
Diệp Chân nghe vậy bất đắc dĩ bĩu môi.
Lại có thêm một gia hỏa vẫn lạc trước khi Nguyên Đát đại biến diễn ra.
Nếu như nói Tử Linh ngủ say trước một năm, vừa lúc là năm Nguyên Đát đại biến xảy ra, vậy nói rõ, Nguyên Đát đại biến này chính là sự kiện liên tiếp, cuối cùng dẫn đến Thiên Địa Đại Biến.
Con đường tìm người hỏi thăm này xem như không thực hiện được, Diệp Chân lần nữa suy nghĩ đến manh mối hiện có.
Đầu tiên, trước tiên Đồ Chính nói Cửu Vĩ Thiên Hồ Đồ Sơn Thị huyết mạch bị diệt tuyệt, nhưng lại nói Hồ Thanh Đồng có thể là người trong tỷ vạn người được giác tỉnh huyết mạch.
Nhưng, Diệp Chân thấy, Hồ Thanh Đồng lại đi ra từ Chân Huyền đại lục.
Trong lịch sử Chân Huyền Đại Lục, chỉ ghi chép đến trước Nguyên Đát đại biến, hơn nữa còn là một thế giới tàn khuyết Thiên Địa Pháp Tắc có thể dưỡng dục tỷ vạn sinh linh.
Chân Huyền đại lục, có Huyền Hổ, Tôn Bá, Chu Hồng, Cửu Đầu Trùng là Thái Cổ dị chủng, ngay cả huyết mạch Tĩnh Hải, Phá Hải, Phúc Hải Tam Thánh cũng cực kỳ bất phàm, Chân Huyền đại lục vô cùng đáng giá.
Diệp Chân suy đoán, Chân Huyền đại lục có thể có quan hệ với Nguyên Đát đại biến năm đó hay không?
Tiếp theo, câu cuối cùng Đồ Chính nói trước khi rời đi, vô luận là Hồ Thanh Đồng đưa ra lựa chọn gì, hắn cũng sẽ không làm khó Hồ Thanh Đồng.
Diệp Chân cảm giác, quá dối trá.
Đã nói như vậy, vậy tại sao còn muốn giam lỏng Hồ Thanh Đồng và đám người Diệp Chân, cũng không có rút đi Vạn Hồ Quy Tâm đại trận?
Hơn nữa, Đồ Chính rất khôn khéo, quả quyết sẽ không quên chuyện này.
Khả năng duy nhất, Đồ Chính đang muốn lựa chọn quên mục đích chuyện này.
Cũng chính vì điểm này, Diệp Chân tỏ thái độ hoài nghi đối với tương lai mà đại tộc trường Hồ Tộc Đồ Chính nhắc đến.
Nhưng vấn đề bây giờ là, làm sao thuyết phục Hồ Thanh Đồng đây?
Thời gian Diệp Chân suy nghĩ dần trôi đi, đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiềng ồn ào, làm cho mọi thứ như tỉnh lại.
- Cút ngay!
- Đồ Cạnh Cao, ngươi, còn chưa xứng với Thánh Đàm, muốn nói chuyện với Thánh Đàm, gọi phụ thân ngươi đến đây!
- Còn có, trưởng lão Hồ Tộc các ngươi ký hôn thư, thu sính lễ thì phải lấy chồng! Đừng nói là Hồ Tộc các ngươi muốn đổi ý, ngươi thật sự cho là Bất Tử Hùng Vương đại nhân dễ bị lừa gạt như vậy?
Tiếng mắng chửi như sấm, khi Diệp Chân đứng dậy, vừa lúc nhìn thấy đại công tử Đồ Cạnh Cao bị một bàn tay khổng lồ đập bay lên, âm thanh này như núi nổ vang, làm cho ngực của Đồ Cạnh Cao bị lõm vào, huyết sắc trên mặt trong nháy mắt kém đi!
Chu Hồng lạnh nhạt, lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông để lộ thân thể trước mắt, ở ngực đại hán mọc đầy lông màu đen, thiết quyền nắm chặt, nhưng mí mắt lại đang không ngừng run lên.
Đại công tử Hồ Tộc Đồ Cạnh Cao chính là Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, lại bị một bàn tay tùy ý của một trong mấy vị tráng hán trước mắt đập bay.
Xưa nay thân hình Chu Hồng cũng coi như khôi ngô, ở trước mắt mấy vị tráng hán này, lại có chút giống hài tử.
- Một Trư Yêu nho nhỏ, cũng dám cản ta đường, cút ngay!
Một tên cự hán Đạo Cảnh khôi ngô đi đầu, một quyền đánh tới hướng về phía Chu Hồng.
Nhưng nhìn trong mắt Chu Hồng, đây căn bản không phải là một quyền, mà chính là một ngọn núi lớn.
Không, hẳn là mấy chục ngọn núi khổng lồ liên miên chập trùng.
Trong quyền kình này, chí ít luyện hóa hơn ba mươi ngọn núi đại sơn.
Lúc này, Chu Hồng tuyệt đối không thể nào nhượng bộ, ưỡn bụng bự to lớn một cái, nghênh đón lại.
Đây là một tiểu sát chiêu của Chu Hồng, cái bụng trực tiếp đón đỡ công kích, sau đó thừa cơ công kích, đã có thể thủ thắng.
Nhưng, một quyền đánh vào trên cái bụng bự to lớn, khiến cho cái bụng của Chu Hồng, nhanh chóng phồng lên, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi trong chớp mắt.
Đừng nói là thừa cơ công kích, nếu hắn dùng thiên phú thần thông càn khôn trong bụng nuốt vào một chiêu này, cũng cực kỳ gian nan, trực tiếp có một loại cảm giác sắp bị no bạo.
Đừng nói là công kích, lúc này Chu Hồng ngay cả ngón tay đều không động đậy được.
- Ha ha ha, cái bụng này của ngươi có chút ý tứ!
Đại hán Đạo Cảnh Hùng Tộc đối diện cười ha hả.
- Nhìn lão tử oanh bạo cái bụng này của ngươi!
Nắm tay nhỏ to bằng chậu rửa mặt mang theo tiếng xé gió bén nhọn, hung hăng đánh về phía Chu Hồng đang ưỡn cái bụng to lớn.
Đồng tử của Chu Hồng cũng co lại đến cực hạn ở trong nháy mắt này.
Thiên phú thần thông của hắn, tất cả đều nằm trên cái bụng này, nếu dạ dày bị oanh phá, thiên phú thần thông của hắn cũng triệt để bị phế.
Nhưng hết lần này tới lần khác đòi mạng là, vì vừa rồi thiên phú thần thông của hắn thôn phệ lực lượng quá mức to lớn, đối phương lại là cường giả Đạo Cảnh, mà Chu Hồng, hiện tại chỉ là Huyền Cung cảnh lục trọng đỉnh phong mà thôi.
Chênh lệch này cũng không phải bình thường.
Trong tiếng cười dữ tợn, ngay khi Chu Hồng nghi là mình phải chết, thì âm thanh tiếng sấm chói tai nhức óc vang dội tới.
Một đạo lôi quang màu tím giống như một cây lao thẳng tắp, đã hung hăng đâm vào trên nắm tay nhỏ to bằng chậu rửa mặt của đại hán Đạo Cảnh Hùng Tộc đang oanh tới trước cái bụng của Chu Hồng.
Lôi quang của Cửu Tiêu Thần Lôi ầm ầm rung động trong nháy mắt, Diệp Chân đã như thiểm điện, lao về phía trước, nhẹ nhàng nhấc lên Chu Hồng sau khi thôn phệ quá nhiều lực lượng.
Tên đại hán Đạo Cảnh Hùng Tộc kia không tự chủ được phát ra một tiếng rên lên, thiết quyền lần nữa oanh ra như chảo dầu bị cháy, vô cùng đen kịt.
Cửu Tiêu Thần Lôi, chính là khắc tinh của Yêu Tộc, huống chi là dưới tình huống không phòng bị.
Cũng may thân thể của Hùng Tộc da dày thịt thô, bằng không, chỉ một đòn này, đã có thể phế đi cánh tay kia của đại hán Đạo Cảnh Hùng Tộc.
- Không có sao chứ!
Diệp Chân quay đầu nhìn về phía Chu Hồng.
Cũng trong chốc lát này, Chu Hồng đã có thể thở lại, có thể hoạt động.
- Đã không có việc gì.
Chủ yếu vẫn do tu vi của Chu Hồng quá thấp, nhưng, Chu Hồng lấy tu vi Huyền Cung cảnh lục trọng, đón đỡ một quyền của Đạo Cảnh mà lông tóc không bị thương, đây đã đủ để tự ngạo.
Sát khí đột ngột đập vào mặt, tròng mắt Đạo Cảnh Hùng Tộc vừa mới bị Diệp Chân đánh lui, đã biến thành màu đỏ, gắt gao trừng mắt nhìn Diệp Chân, trong lỗ mũi thở hổn hển, vô số Thổ Linh lực bắt đầu hội tụ quanh người hắn, bắp thịt quanh thân vị hán tử Đạo Cảnh Hùng Tộc này bắt đầu nhanh chóng bành trướng, chỉ trong thời gian nháy mắt, hình thể lại to một vòng.
- Chu ca, các ngươi va Thanh Đồng lui ra phía sau.
- Các ngươi là ai, dám nháo sự ở Hồ Tộc Đồ Sơn?
Hai tay của Diệp Chân hơi rút ra hợp ở giữa, Cửu Tiêu Thần Lôi khủng bố, lại lần nữa lấp lóe du động trong bàn tay như một món đồ chơi, khiến cho thần sắc tên đại hán Hùng Tộc trước mắt như muốn phát cuồng lên, ngay cả thần sắc mấy vị Đạo Cảnh Hùng Tộc phía sau cũng trở nên kinh hãi.
Một người có thể chơi Cửu Tiêu Thần Lôi vô cùng nhuần nhuyễn, tuyệt đối rất coi trọng bọn hắn.
- Khai Châu, lui xuống trước đi.
Trước đó, tự xưng là Đại Thánh Hùng Thành dùng ánh mắt tách ra mọi người, ánh mắt trực tiếp nhìn Diệp Chân trong nháy mắt, áp lực giống như núi, đánh úp, đập vào mặt Diệp Chân.
- Ngươi là người nào trong Hồ Tộc?
- Các ngươi tới nơi này làm gì, hôn thư gì?
Trước đó Diệp Chân nghe được nửa lời, tuy nhiên không có hiểu rõ, nhưng đã có một loại dự cảm không tốt.
- Đương nhiên là cưới tân nương!
Hùng Thành cầm hôn thư làm bằng vải lụa trong tay tung ra, một phong hôn thư vô cùng gọn gàng, xuất hiện ở trước mặt Diệp Chân.
- Cửu Trưởng Lão Hồ Tộc các ngươi, hứa gả Hồ Thanh Đồng cho Bất Tử Hùng Vương đại nhân nhà ta làm thê tử, nửa năm trước đã thu sính lễ của Hùng Vương đại nhân nhà ta, bây giờ, ta phụng mệnh của Hùng Vương đại nhân, đến đây cưới Hồ Thanh Đồng. Thức thời, thì cút nhanh lên, nếu không thức thời…!
Hùng Tộc Đại Thánh Hùng Thành mở hôn thư ra, cười lạnh.
- Hùng Tộc chúng ta làm việc, từ trước đến nay không có kiêng kỵ gì, ngày đón dâu, lại xảy đổ máu, cũng không phải cái chuyện tốt.
Diệp Chân giật mình một chút, hắn cuối cùng hiểu vì sao Hồ Cửu Trưởng lão không phải cùng một đám với đại tộc trưởng Đồ Chính.
Bởi vì Cửu Trưởng Lão Hồ Bất Định này đã sớm cấu kết cùng một chỗ với Bất Tử Hùng Vương Hùng Tộc.