← Quay lại trang sách

Chương 2115 Tranh Thủ thời gian

Phù thúc, đừng! Nghĩ đến chắc cũng không phải vấn đề lớn gì, cũng không xa, nhanh một chút thì không chừng không đến một khắc đồng hồ đã quay lại, đừng phiền phức Lục thúc, hơn nữa nói không chừng lúc này Lục thúc đang tu luyện.

- Nếu bệnh của di nương có chút phiền phức, trong thời gian ngắn không tốt lên được, Phù thúc ngươi lại thông báo Lục thúc cũng không muộn.

Đồ Cạnh Cao nói.

Bôi Phù do dự một chút, chậm rãi nhẹ gật đầu.

- Vậy ta đi nhanh về nhanh, Đại công tử ngươi tốt nhất đứng ở trong phủ.

- Yên tâm đi! Phù thúc ngươi nhanh đi, nếu thiếu thuốc thì thông báo một tiếng.

- Tốt!

Vừa nói dứt câu, Bôi Phù đã phóng lên tận trời, bay về phía một ngọn núi cách nơi này một trăm ba mươi dặm, nhà của hắn ở nơi đó.

Cách đó không xa hoa trên một cây quế nhẹ nhàng lắc lư một cái, có một loại cảm giác như trút được gánh nặng.

Lúc này, Diệp Chân dưới lòng đất cũng thở dài một hơi.

Bôi Phù này so trong tưởng tượng của hắn còn muốn cẩn thận, lại muốn tìm người đến thay, may mà Đồ Cạnh Cao ngăn cản, bằng không thì Diệp Chân vẫn như cũ không có cơ hội.

Tiểu thiếp Bôi Phù thương yêu nhất đột nhiên té xỉu, đương nhiên là kiệt tác của Diệp Chân.

Tiểu Yêu thúc đẩy sinh trưởng ra một loại cây kỳ lạ có thể làm cho người hôn mê, đâm Bôi Phù tiểu thiếp một cái, đương nhiên là hôn mê.

Độc tính của loại cây cổ quái này không nặng, nhưng lại có chút cổ quái, không phải lực lượng thần hồn đảo qua từng khúc thì không cách nào phát hiện dị thường.

Diệp Chân chọn lựa nhân tuyển cũng sàng chọn tỉ mỉ.

Người bình thường té xỉu, thì quản gia và nhi tử trong Bôi Phù phủ có thể giải quyết, nhất định phải là nữ quyến thân phận mẫn cảm, hơn nữa còn phải là nữ quyến Bôi Phù tương đối sủng ái, nếu không cũng không cách nào để Bôi Phù sốt ruột.

Vì dẫn ra Bôi Phù, Diệp Chân đã thời gian hai ngày cẩn thận điều tra tình hình của Bôi Phù, lại tốn thời gian một ngày trù hoạch việc này.

Bây giờ, cuối cùng đã thành công.

Nhưng thành công dẫn ra Bôi Phù chỉ là bước đầu tiên, Diệp Chân nhất định phải nắm chặt thời gian.

Lấy lực lượng thần hồn của Bôi Phù, không bao lâu sẽ sẽ phát hiện triệu chứng tiểu thiếp của hắn hôn mê, dùng Linh Lực thanh trừ, tiểu thiếp của hắn sẽ khôi phục thanh tỉnh.

Diệp Chân đoán, Bôi Phù sẽ cho hắn thời gian ít nhất nửa khắc đồng hồ, nhưng nhiều nhất sẽ không hơn một khắc đồng hồ.

Lấy biểu hiện vừa rồi của Bôi Phù, một khi tiểu thiếp của hắn thanh tỉnh, sợ rằng sẽ lập tức quay lại.

Cho nên, Diệp Chân nhất định phải nhanh chóng hành động.

Mắt thấy Bôi Phù rời khỏi, trong lòng Đồ Cạnh Cao hơi động, quay người vô cùng lo lắng đi về phía viện lạc tiểu thiếp thứ tám mà hắn vừa nạp trước đó không lâu.

Trong mười ngày này, mấy vị thúc bá một tấc cũng không rời khỏi hắn, hắn chỉ có thể đi theo mấy vị thúc bá cùng một chỗ khổ tu, đã làm cho hắn nghẹn khổ.

Hôm nay, thừa dịp Bôi Phù rời khỏi, nhanh qua vuốt ve an ủi, trò chuyện giải tương tư.

Viện tử của tiểu thiếp cách nơi này không xa, chính là khoảng cách mấy trăm thước, cũng không cần phải bay, bước nhanh qua là đến.

Tâm đầu hỏa nóng, Đồ Cạnh Cao một lòng nghĩ việc này, cũng không chú ý nhiều, ngay khi xuyên qua một cánh cửa hình mặt trăng, dưới lòng bàn chân đột nhiên vấp lên bụi cỏ vô cùng tươi tốt một cái.

Trong lòng đại công tử Đồ Cạnh Cao không khỏi tức giận, thầm mắng nô bộc trong phủ làm việc càng ngày càng không chú ý, cỏ mọc dài như vậy mà cũng không biết cắt đi.

Xem ra chờ thêm mấy ngày rảnh rỗi, phải điều chỉnh lại một chút quy củ trong phủ.

Thế nhưng ngay khi trong lòng Đồ Cạnh Cao bị vấp sinh ra ý nghĩ như vậy thì một luồng lực lượng thần hồn bàng bạc đột ngột bao trùm hắn lại, còn không đợi hắn kinh hô lên, ánh sáng trước mắt đã thay đổi, sau đó hắn đi tới một nơi vô cùng nơi xa lạ.

Cùng lúc đó, Hồ tộc thái thượng tam trưởng lão Đồ Triệt đang ẩn núp trong hư không trên đồi Huyền Giáp chỗ của Hồ Thanh Đồng giám thị động tĩnh của Cự Linh Đại Thánh, nhìn thoáng qua phủ đệ của đại tộc trưởng Đồ Chính.

Vừa rồi nơi đó, hình như có một đạo Nguyên Linh ba động không kém lóe lên rồi biến mất, vô cùng ngắn ngủi.

Ngay khi cảm thấy hồ nghi Đồ Triệt lại nghĩ tới bên cạnh Đại công tử có Đạo Cảnh Bôi Phù bảo hộ, cũng không suy nghĩ nhiều, có thể là do Bôi Phù dùng lực lượng thần hồn điều tra xung quanh, cái này cũng không hiếm thấy.

Hơn nữa, từ sau đạo Nguyên Linh ba động này, trong phủ của đại tộc trưởng Đồ Chính vẫn bình yên như cũ, chắc không sao đâu, thái thượng tam trưởng lão Đồ Cạnh Cao cũng lại không quá để ý.

Về phần Diệp Chân, ngay khi đắc thủ thu Đồ Cạnh Cao vào trong không gian Thận Long Châu thì bản thân hắn cũng gấp gấp đi vào, dù sao, Diệp Chân chỉ có thời gian nửa khắc đồng hồ đến một khắc đồng hồ.

Thời gian rất gấp!

Thanh Khâu, ở một chỗ thần bí, trong một cung điện khắp nơi tràn đầy ngũ thải quang hoa, lòng bàn tay Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính biến hóa ra vô số ấn ký huyền ảo, ấn quyết huyền ảo đó cuối cùng ngưng tụ thành một phù ấn ký thần bí.

Một giọt máu tươi kim sắc từ đầu ngón tay Đồ Chính bay ra, dung nhập vào trong ấn phù, ấn phù thần bí đột ngột bắn ra hào quang chói mắt.

Ánh sáng chiếu rọi xuống, cửa chính cung điện ngũ thải lưu quang đột nhiên mở rộng, Hồ tộc Thái Thượng đại trưởng lão Hồ Tuấn chậm rãi đi vào đại điện.

- Thái thượng, tình hình bên ngoài mấy ngày nay như thế nào?

Ngay khi Thái Thượng đại trưởng lão Hồ Tuấn đi vào, Đồ Chính đã mở miệng.

- Tộc trưởng, bên phía Hùng tộc Cự Linh Đại Thánh thì không có động tĩnh gì, bọn hắn cũng như thế, chắc đang chờ cửu trưởng lão Hồ Bất Định trở về.

Thái Thượng đại trưởng lão Hồ Tuấn nói.

- Hồ Bất Định? Thái thượng ngươi cảm giác thế nào?

Trong đôi mắt của Đồ Chính chợt lóe lên tinh quang.

- Tộc trưởng, theo lão phu phán đoán, Hồ Bất Định này, sợ là đã lành ít dữ nhiều.

Hồ Tuấn thở dài một hơi.

- Lành ít dữ nhiều?

Đồ Chính nhẹ gật đầu.

- Ta cũng cho rằng như thế, đã mười ngày trôi qua nhưng cũng không có một tia tin tức, cho dù dùng loại nào phương thức liên lạc nào thì cũng không thể liên lạc được, người thân của hắn bị bắt cũng không tin tức gì, đúng là lành ít dữ nhiều.

- Tộc trưởng, Hồ Bất Định này ăn cây táo rào cây sung, cấu kết với ngoại nhân, chết không có gì đáng tiếc. Nhưng, tộc trưởng lại phải vạn phần cẩn thận.

- Theo phán đoán của chúng ta, ban đầu là Hồ Bất Định bắt Xích Linh Nhi, cho nên người thân của Hồ Bất Định tám chín phần mười là bị người bên phía Diệp Chân phản chế, mà Xích Linh Nhi lại được một đoàn người Hồ Thanh Đồng, Diệp Chân cứu ra, Hồ Bất Định lại không có tin tức, lành ít dữ nhiều.

- Nếu chuyện này thật do bọn người Diệp Chân làm, có thể vô thanh vô tức xử lý một vị Đạo Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, đoàn người Diệp Chân này, tộc trưởng phải vạn phần cẩn thận.

Thái Thượng đại trưởng lão Hồ Tuấn cường điệu.

- Ta có thể không cẩn thận sao?

Đại tộc trưởng Đồ Chính một mặt ngưng trọng.

- Hùng tộc Đạo Cảnh Hùng Khai Châu bị tên Diệp Chân kia trong lúc giao đấu chém giết tại chỗ, thân tử hồn diệt.

- Phải biết, cho dù đổi thành chúng ta xuất thủ, muốn chém giết Hùng Khai Châu kia cũng không cách nào chém giết trong thời gian ngắn, chớ nói chi gọn gàng mà linh hoạt như vậy.

- Trong tay Diệp Chân đó tất nhiên còn có Thần Thông bí thuật chúng ta không biết, đây cũng là nguyên nhân ta hết lần này đến lần khác sửa đổi kế hoạch.

- Chuyện này, chỉ cho phép thành công, không cho phép thất bại, cho nên phải chuẩn bị thật vẹn toàn.

Nói đến đây, Đồ Chính đội nhiên đổi chủ đề.

- Thái thượng, chuyện các ngươi điều tra đã điều tra thế nào rồi?

- Tộc trưởng, đã có kết quả.

- Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh của Hầu tộc đang muốn tìm người tên Chu Hồng, chính là Chu Hồng đã xuất hiện ở trong nhà Hồ Thanh Đồng.

- Mà theo chúng ta điều tra, Thạch Hầu Đại Thánh đang tìm Tôn Bá đã trộm Long Tiên Bàn Đào của Đông Thanh Long Đế, chính là hầu tử hảo hữu của Chu Hồng và Hồ Thanh Đồng kia.

- Cũng là hỏa hầu tử những năm gần đây thường xuyên tới thăm Hồ Thanh Đồng.

- Mặt khác, có thể khẳng định, mặc dù chúng ta không phát hiện tung tích của Tôn Bá ở trong Đồ Sơn, nhưng Chu Hồng xuất hiện ở đây cũng tuyệt đối có quan hệ với Tôn Bá, cho dù không có quan hệ thì tám chín phần mười Chu Hồng này cũng biết hạ lạc của Tôn Bá.

Thái Thượng đại trưởng lão Hồ Tuấn nói.

- Xác định...