← Quay lại trang sách

Chương 2116 Truy Binh Của Hầu Tộc Đến

Ngón út của đại tộc trưởng Đồ Chính uốn lượn, có quy luật gõ lên mặt bàn, Hồ Tuấn hiểu rõ, đây là thói quen của đại tộc trưởng Đồ Chính khi đang suy nghĩ chuyện gì đó.

- Mặt khác, Hầu tộc Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh đã bị vây ở ngoài Vạn Hồ Quy Linh Đại Trận của chúng ta trọn vẹn bốn ngày.

- Mấy ngày trước còn có thể dùng trong tộc xảy ra biến cố, Hùng tộc Cự Linh Đại Thánh nháo sự và tộc trưởng không có ở đây để kéo dài một chút, nhưng ngay buổi chiều hôm nay, Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh đã hạ tối hậu thư cho chúng ta.

- Bọn hắn nhiều nhất sẽ đợi thêm một ngày, trước mặt trời lặn ngày mai, nếu còn không cho bọn hắn đi vào tìm người thì bọn hắn cũng chỉ có thể hồi bẩm tình huống này lên trên, nói tộc ta ngăn cản bọn hắn tìm kiếm Tôn Bá đã cướp đi Long Tiên Bàn Đào.

- Bọn hắn chỉ báo cáo, về phần Phong Lôi Cổ Hầu Vương và Đông Thanh Long Đế nghĩ như thế nào, bọn hắn cũng không biết.

Thái Thượng đại trưởng lão Hồ Tuấn nói.

Nghe vậy, trong đôi mắt của Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính lóe lên lãnh quang.

- Bọn hắn đang uy hiếp Hồ tộc ta? Coi Hồ tộc ta ở bên cạnh Đông Thanh Long Đế không có người sao?

- Tộc trưởng, dù sao việc này cũng là chuyện mặt mũi của Đông Thanh Long Đế, nếu bị bọn hắn hồi báo đi lên, chỉ sợ cho dù là nhân thủ tộc ta thì cũng không dễ thay chúng ta nói chuyện.

Hồ Tuấn nhắc nhở.

- Ừm...

Bang bang bang!

m thanh có quy luận tiếp tục trên trăm hơi thở mới chậm rãi dừng lại.

- Giao hảo hữu Chu Hồng của Hồ Thanh Đồng ra, chuyện này, chúng ta không thể làm! Nếu làm vậy chỉ có thể gây ác cảm với Hồ Thanh Đồng, đại đại bất lợi cho kế hoạch của chúng ta.

Đồ Chính nói.

- Ý của Tộc trưởng là?

- Thái thượng, chúng ta có thể lần nữa lấy lòng! Lấy cớ Thạch Hầu Đại Thánh và Thanh Nhãn Đại Thánh của Hầu tộc tới bắt người, một lần đuổi Diệp Chân và Chu Hồng rời khỏi Hồ Thanh Đồng.

- Không có Diệp Chân và Chu Hồng làm chủ tâm cốt, Thanh Đồng chỉ là một nữ lưu, dưới tình huống lo lắng tương lai sinh tử cốt nhục Xích Linh Nhi của nàng, chúng ta lại thoáng biểu diễn Thanh Khâu mộ phần thần dị, tăng thêm áp lực, đến lúc đó, Hồ Thanh Đồng sẽ còn sốt ruột hơn chúng ta.

Đồ Chính cười lạnh.

- Vậy chuyện này, cứ quyết định như vậy?

Hồ Tuấn hỏi?

- Trước không vội!

Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính lắc đầu.

- Dù sao cách thời hạn bọn người Thanh Nhãn Đại Thánh yêu cầu vẫn còn một ngày, để ta lại hoàn thiện kế hoạch và chi tiết trong đó một chút, để đảm bảo không xảy ra vạn nhất.

- Được rồi, buổi sáng ngày mai thái thượng ngươi lại tới, đến lúc đó, ngươi lại cân nhắc một chút chi tiết trong kế hoạch của ta, xem có chỗ nào cần sửa lại hay không, sau đó hoàn thiện một chút.

- Trưa mai sẽ bắt đầu chấp hành kế hoạch, nghĩ đến cũng không muộn.

Đồ Chính nói.

- Được.

Ánh sáng lấp lóe, Hồ tộc Thái Thượng đại trưởng lão Hồ Tuấn rời khỏi đại điện ngũ thải quang hoa lấp lóe.

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

....

Thời gian của Diệp Chân rất gấp.

Chỉ có nửa khắc đồng hồ đến một khắc đồng hồ.

Trên thực tế, dưới tình huống bình thường, đối với sưu hồn hoặc thẩm vấn, nhất là dưới tình huống thẩm vấn một vị Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong Hồ tộc Đại công tử, chút thời gian này, quá ít.

Nhưng sở dĩ Diệp Chân dám mạnh mẽ xuất thủ bắt Hồ tộc Đại công tử Đồ Cạnh Cao vào trong không gian Thận Long Châu là bởi vì có thời tự không gian trong này.

Nửa khắc đồng hồ đến một khắc đồng hồ, sẽ biến thành vừa đến ba canh giờ thậm chí càng dài.

Những thời giờ này, đã Diệp Chân làm thành một chút bố trí.

- Người nào? Ra đây?

- Đây là nơi nào? Ai dám ta bắt đến nơi đây?

- Lập tức cút ra đây cho ta, để đại gia ta kiến thức một chút.

Đột nhiên bị hút vô một không gian vô cùng xa lạ, Đồ Cạnh Cao vẫn rất khẩn trương.

Nhưng hắn ở đây đại hống đại khiếu không có bất kỳ tác dụng gì.

Cân nhắc đến tình hình, Diệp Chân cũng không dùng phương pháp thô bạo như lúc trước đối phó với Đồ Hùng để đối phó Đồ Cạnh Cao, cũng không dùng vài Cửu Tiêu Thần Lôi trực tiếp bổ hôn mê.

Ngược lại, thủ đoạn Diệp Chân đối phó Đồ Cạnh Cao phải ôn nhu hơn rất nhiều.

Lực lượng không gian vô hình đột ngột dâng lên quanh người Đồ Cạnh Cao, trên dưới xung quanh giống như có sáu bức tường chắn vô hình, nháy mắt ép về hướng hắn.

Thời gian trong nháy mắt, Đồ Cạnh Cao giống như một tiêu bản, bị kẹp ở trong sáu bức tường, cường lực đè xuống, cả nói chuyện cũng không cách nào mở miệng.

Đồ Cạnh Cao hoảng hốt, liều mạng thôi động lực lượng quanh người phản kháng nhưng lại không có bất kỳ hiệu quả gì.

Trước mắt, trong không gian Thận Long Châu, Diệp Chân chính là chúa tể.

Nhưng trình độ chúa tể này lại có hạn.

Chủ yếu phải xem lực lượng Nguyên Linh hoặc lực lượng thần hồn hai bên.

Nếu đối phương có lực lượng Nguyên Linh mạnh hơn hoặc bằng Diệp Chân giống như Hồ tộc đại tộc trưởng Đồ Chính, như vậy Diệp Chân đối chưởng khống không gian Thận Long Châu, nhiều lắm là tạo cho đối thủ một chút ngăn cản và phiền phức, không cách nào như khống chế như khống chế Đồ Cạnh Cao.

Nhưng nếu dưới tình huống không ngưng đúc thành Nguyên Linh hoặc lực lượng Nguyên Linh yếu hơn Diệp Chân hai ba thành, như vậy, ở trong Thận Long Châu, Diệp Chân chính là chúa tể chân chính.

Muốn làm gì đối thủ làm làm, ở đây, Diệp Chân chính là Thần.

Giống như Đồ Cạnh Cao lúc này, hắn không cách nào phản kháng.

Mấy hơi sau, đầu tiên là một thanh trọng chùy mạnh mẽ đập lên đầu Đồ Cạnh Cao, ngay khi người phía sau chóng mặt, một đạo Tru Tà Thần Lôi thẳng tắp từ sau đầu đánh vào trong Huyền Cung của đối phương.

Sát thương của Tru Tà Thần Lôi đối với lực lượng thần hồn là vô cùng khủng bố.

Dù là có Huyền Cung bảo hộ, Đồ Cạnh Cao cũng bị một Tru Tà Thần Lôi này trực tiếp đánh vào trong Đạo Cung làm cho hai mắt trợn trắng, hôn mê bất tỉnh tại chỗ.

Thấy Đồ Cạnh Cao hôn mê bất tỉnh, Diệp Chân cũng không khách khí, trực tiếp vận dụng Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật, trong lúc tay chân Đồ Cạnh Cao run rẩy, kéo ra một sợi Tiên Thiên Thần Hồn của hắn.

Chuyện còn lại thì rất đơn giản.

Lấy tu vi Nguyên Linh bây giờ của Diệp Chân, thi triển Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật là chuyện rất nhẹ nhõm.

Nửa khắc đồng hồ sau, Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật thuận lợi hoàn thành.

Diệp Chân tiện tay khống chế Chiến Hồn Huyết Kỳ đánh vào một đạo chiến hồn huyết quang cho Đồ Cạnh Cao, thoáng bổ sung một chút thần hồn bị thương của hắn, dội xuống một chậu nước lạnh, Đồ Cạnh Cao bỗng nhiên hắt hơi một cái, tỉnh lại.

Vừa tỉnh lại, Đồ Cạnh Cao đã thấy Diệp Chân đang lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, không khỏi giận tím mặt.

- Họ Diệp, là ngươi bắt ta đến nơi này?

- Ngươi dám xuống tay với ta?

- Ngươi có biết ta là ai hay không?

- Hồ tộc chúng ta liều mạng bảo hộ các ngươi và Hồ Thanh Đồng như thế, giúp các ngươi ngăn cản Cự Linh Đại Thánh, ngươi lại...

- Ngươi có biết, chỉ cần chúng ta mặc kệ, Cự Linh Đại Thánh kia sẽ lập tức giết chết các ngươi hay không?

Đối với những uy hiếp này của Đồ Cạnh Cao, Diệp Chân chỉ liếc mắt một cái, những lời này của Đồ Cạnh Cao, nếu hắn tin mới là lạ.

Về phần cục diện giằng co trước mắt, nếu nói là Hồ tộc bảo hộ thì không bằng nói Diệp Chân bày ra thực lực cường đại có thể phá hư trọng địa Đồ Sơn của Hồ tộc thành rối tinh rối mù nên mới uy hiếp được đến.

Mà bây giờ, việc Diệp Chân phải làm chính là giáo huấn Đại công tử thường hay cao cao tại thượng này cách làm người!

Dù sao, thời gian của Diệp Chân chỉ có một hai canh giờ mà thôi.

Trong nháy mắt tiếp theo, theo Diệp Chân trừng mắt, vẻ mặt Đồ Cạnh Cao đột cứng đờ, sau đó đột nhiên ôm đầu lên tiếng rú thảm.

Tiếng gào thét quanh quẩn trong không gian Thận Long Châu, một chút cũng không truyền ra ngoài!

- A.

m thanh thê lương thảm thiết vang lên, thân thể đại công tử Đồ Cạnh Cao đột nhiên kéo căng giống như đại thụ thẳng tắp, cảm giác run rẩy kịch liệt như tôm tép bị nung đỏ.

Dưới thân hội tụ một vũng nước đọng, có mồ hôi hoà trộn cùng nước tiểu.

Cảm giác thân thể run rẩy kịch liệt, thân thể Đồ Cạnh Cao bắt đầu biến ảo giữa chân thân Hồ tộc cùng thân người, thống khổ kịch liệt đã khiến Đồ Cạnh Cao không thể duy trì hình người.

Diệp Chân thoáng chậm một chút khiến Đồ Cạnh Cao có mấy chục hơi thở khôi phục bộ dáng ổn định lại.

Loại thân thể cùng Thần Hồn cùng lúc tiến hành tra tấn, tựa như dây cung không thể kéo thật căng, nếu kéo thật căng chặt thì dây cung sẽ đứt, người không chết thì cũng triệt để hư hỏng.

Buông lỏng kéo căng mới có thể phóng đại loại thống khổ này đến cực hạn, cực hạn đến khiến người tuyệt vọng.