Chương 2119 Vạn Linh Vọng Động
Đồ Sơn ban đêm cực kỳ yên tĩnh.
Dù Hùng tộc Đạo cảnh cùng Hồ tộc Đạo cảnh giằng co, người có lợi vẫn là Ninh Tĩnh.
Người duy nhất không cách nào yên tĩnh là đại công tử Đồ Cạnh Cao, dù được Đồ Phù thiếp thân bảo hộ tu luyện vẫn đưa hai mắt nhìn về hướng tiểu viện Hồ Thanh Đồng.
Đồ Cạnh Cao rất rõ ràng Diệp Chân cầm được trận phù thông hành Vạn Hồ Quy Tâm đại trận chắc chắn tối nay sẽ lặng lẽ rời khỏi Đồ Sơn.
Vấn đề duy nhất là có ít nhất sáu vị Đạo cảnh nhìn chằm chằm, gió thổi cỏ lay một chút cũng có khả năng bị phát hiện.
Đồ Cạnh Cao không hy vọng hành vi Diệp Chân lẩn trốn bị phát hiện, tốt nhất là thần không biết quỷ không hay rời khỏi nơi này.
Thẳng đến hừng đông, Hồ Thanh Đồng trên đồi Huyền Giáp vẫn không có động tĩnh gì.
Điều này khiến trong lòng Đồ Cạnh Cao có chút lo sợ, Diệp Chân rốt cục đã đi chưa, nếu không đi thì sao?
Sáng sớm, khi ánh sáng mặt trời chiếu trên Đồ Sơn, trong hư không, trong lòng đất, trên mặt đất, ba vị Hùng tộc Đại Thánh nửa ẩn nửa hiện vừa tu luyện vừa giám thị một đêm, thôi động thần niệm quét tới dây leo bao phủ tiểu viện.
m thanh dây leo rung động vang dội như hạt mưa dày đặc, ba vị Hùng tộc Đạo cảnh có chút vô liêm sỉ dùng thần niệm quét mắt một vòng nhìn tình hình trong phòng.
Chu Hồng ngủ say, Diệp Chân cùng Hồ Thanh Đồng tu luyện, con hổ kia cùng Hổ Xích Mi vẫn dính nhau cùng một chỗ, thần niệm quét xong cũng có chút nhàm chán nhanh chóng lui về.
Bọn họ không dám ở lâu, dù sao chọc giận Diệp Chân, Nguyên Linh phản kích cường hãn của quái thai này cũng không phải trưng cho đẹp.
- Ừ, hết thảy như thường, không có thời cơ động thủ.
Đây là bọn họ báo cáo cho Cự Linh Đại Thánh.
Đối với phần báo cáo này, Cự Linh Đại Thánh vừa tỉnh lại từ trong tu luyện cũng không nghĩ nhiều.
Dù sao mười ngày qua, mỗi ngày báo cáo đều giống hệt nhau, hắn đã quen loại tình huống này.
Tiểu viện Hồ Thanh Đồng trên đồi Huyền Giáp tiếp tục duy trì yên tĩnh, không ai chú ý.
Bời vì toàn bộ tiểu viện Hồ Thanh Đồng bị dây leo bao trùm, bọn họ cũng không nhìn ra người bên trong đang làm cái gì.
Mấy vị Đạo cảnh Hồ Tộc ngược lại cũng muốn nhìn tình hình tiểu viện một chút.
Nhưng Thái Thượng Tam trưởng lão Đồ Triệt đã hạ xuống nghiêm lệnh, không cho phép bọn họ dùng thần niệm thăm dò.
Nguyên nhân rất đơn giản, dùng thần niệm thăm dò người khác đối với võ giả là có ác ý.
Cùng lúc đó, toàn tộc lấy lòng Hồ Thanh Đồng, cho dù đại tộc trường Đồ Chính, hay Đồ Triệt cũng không muốn bời vì chút vấn đề nhỏ này mà khiến Hồ Thanh Đồng sinh lòng ác cảm.
Thời gian tiếp tục trôi qua, đại tộc trường Đồ Chính bắt đầu chấp hành kế hoạch kín đáo của mình.
Giữa trưa, Hồ tộc thái thượng đại trưởng lão Hồ Đào Sâu tự mình ra mặt, cùng Thái Thượng Tam trưởng lão Đồ Triệt giao phó một phen, sau đó, thái thượng đại trưởng lão Hồ Đào Sâu tự mình tiến về bên ngoài Vạn Hồ Quy Tâm đại trận, gặp mặt hai vị Đại Thánh Hầu tộc đã cực độ không kiên nhẫn.
Mà Thái Thượng Tam trưởng lão Đồ Triệt trên đồi Huyền Giáp sau khi trải qua một phen cân nhắc, phát một thư tín phi thường quan trọng cho Hồ Thanh Đồng.
Cự Linh Đại Thánh Hùng tộc ở một bên nhìn chằm chằm, chuyện bọn họ muốn làm phải âm thầm tiến hành.
Nhưng sau khi phát ra phù tấn, Đồ Triệt sửng sốt.
Sau khi hắn phát phù tấn cho Hồ Thanh Đồng, phù tấn phóng lên tận trời như u hồn vô chủ, lơ lửng ở trên không trung, cho đến khi năng lượng bên trong tiêu hao hết mới hóa thành bụi phấn vỡ nát, lại không có bất cứ động tĩnh gì.
Đồ Triệt trợn tròn mắt, tình hình này chỉ đại biểu một khả năng.
Đối tượng hắn muốn liên lạc không có bên trong phương thiên địa này, hoặc đã rời khỏi phạm vi năm mươi vạn dặm.
Hai khả năng này, cho dù là loại nào, Đồ Triệt cũng vô cùng nhức đầu.
Dù sao Đồ Triệt cũng là người trải qua mưa to gió lớn, cũng không có lập tức cấp báo cho đại tộc trường Đồ Chính.
Mà bất động thanh sắc quét thần niệm vào tìm tiểu viện Hồ Thanh Đồng.
Trong chốc lát, dây leo bá bá nổ vang, giống như hạt mưa vang lên.
Nếu tình huống bình thường sau khi bị người phát giác chắc chắn sẽ rút lui, nhưng không liên lạc được Hồ Thanh Đồng, Đồ Triệt lại không có rút đi, thần niệm khăng khăng thăm dò vào.
Dây leo bá bá bá nổ vang không ngừng, nhưng bên trong gian phòng Diệp Chân, Hồ Thanh Đồng, Chu Hồng, Hổ Xích Mi, Tiểu Miêu, còn có Lăng Thiên Bích cảnh giới cũng không có bất kỳ phản ứng gì, hô hấp vẫn bình ổn như cũ, không có bất kỳ phản ứng nào.
Nếu có Thận Long Nguyên Linh A Sửu ở đó chủ trì, huyễn cảnh còn có thể khiến huyễn tượng tùy thời biến hóa, nhưng không có Thận Long Nguyên Linh A Sửu chủ trì, vậy huyễn tượng trong này chỉ có thể trở lại bộ dáng như lúc đầu.
Nhìn thấy một màn này, một cỗ khí lạnh đột ngột chui từ lòng bàn chân.
Đồ triệt phản ứng chậm nữa cũng hiểu, Diệp Chân không biết dùng loại thủ đoạn nào đã sớm rời khỏi.
Diệp Chân rời khỏi lưu lại cho Hồ tộc một cục diện vô cùng rối rắm, cho dù Thái Thượng Tam trưởng lão Đồ Triệt cũng gặp phải phiền phức.
- Ổn định!
Đồ triệt khuyên bảo mình một câu, tựa như lúc mới đến, lặng yên không một tiếng động rời khỏi tiểu viện Hồ Thanh Đồng, hắn dùng thời gian ngắn nhất chạy về phía mộ phần Thánh Địa Thanh Khâu.
Mộ phần Thanh Khâu tự thành một giới, bọn họ không thể liên hệ trực tiếp đại tộc trường Đồ Chính, muốn liên lạc với đại tộc trường Đồ Chính chỉ có thể tiến vào mộ phần Thanh Khâu.
- Cái gì?
Đại tộc trường Đồ Chính nghe được Thái Thượng Tam trưởng lão hồi báo làm cho kinh hãi trợn mắt hốc mồm.
- Có sáu vị Đạo cảnh nhìn chằm chằm, bên ngoài còn có Vạn Hồ Quy Tâm đại trận bao vây, Diệp Chân còn có thể chắp cánh bay đi?
Lúc này, Đồ Chính cũng không giấu diếm bộ dạng đang vạn phần kinh ngạc của mình.
Hắn trốn bên trong mộ phần Thanh Khâu, nguyên nhân chủ yếu do trước kia không biết làm sao bị Diệp Chân cùng Hồ Thanh Đồng phát hiện hắn bên trong phủ đệ, khiến hắn trở nên bị động.
Lần này vì vạn vô nhất thất, miễn cho Diệp Chân phát hiện sơ hở, mất đi Hồ Thanh Đồng tín nhiệm, cho nên hắn dứt khoát trốn vào mộ phần Thanh Khâu.
Chỉ cần hắn trốn vào mộ phần Thanh Khâu, Chư Thiên Vạn giới có thể phát hiện tung tích của hắn cũng không có mấy người.
- Không vội, bọn họ dùng phương pháp Kim Thiền thoát xác, có lẽ dưới mí mắt Hùng tộc Đạo cảnh chạy đi, nhưng tuyệt đối không thể thông qua Hồ tộc Vạn Hồ Quy Tâm đại trận, Đỉnh Thiên, rời khỏi nơi này, tìm những chỗ có thể ẩn nấp trên Đồ Sơn.
Đồ Chính bình tĩnh nói.
- Đồ Sơn nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ! Nếu bọn họ có bảo bối tự thành một giới, vậy thì…
Đồ triệt một mặt lo lắng.
- Không sao, Vạn Hồ Quy Tâm đại trận vô cùng diệu dụng. Chỉ cần bọn họ còn bị Vạn Hồ Quy Tâm đại trận bao vây, chỉ cần không rời khỏi Đồ Sơn, tuyệt đối chạy không thoát lòng bàn tay lão phu!
Khóe miệng xuất hiện nụ cười dữ tợn, thần niệm thúc giục, một Cửu Vĩ Ngọc Hồ bảy màu xuất hiện trong tay Đồ Chính.
- Vạn Linh triều bái, động vọng Phá Tà!
Tiếng quát khẽ hô, một vòng ánh vàng rực rỡ, máu tươi nhỏ vào bên trong thất thải lưu quang Cửu Vĩ Ngọc Hồ, trong chốc lát, một đạo gợn sóng kim sắc mà mắt thường khó thấy lấy mộ phần Thanh Khâu làm trung tâm, phát tán ra bốn phương tám hướng, trên trời dưới dất.
Cùng một giây, Đồ Sơn bên ngoài Vạn Hồ Quy Tâm đại trận cũng phát ra gợn sóng kim sắc mà mắt thường khó thấy tụ lại, từ bốn phương tám hướng, trên trời dưới dất hội tụ bay về trung tâm đồi mộ.
Bên trong Đồ Sơn, Cự Linh Đại Thánh đang híp mắt hưởng dụng mỹ vị, sau khi gợn sóng kim sắc đảo qua, thân thể đột nhiên ngồi thẳng, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ.
Nguyên Linh ba động ẩn ẩn lấp lóe, sau khi không có bất kỳ phát hiện nào, Cự Linh Đại Thánh mới đưa lực chú ý đến mỹ thực trước mặt.
Sau khi ba gợn sóng kim sắc hợp lại làm một, sắc mặt đại tộc trường Hồ tộc Đồ Chính bên trong mộ phần Thanh Khâu trở nên vô cùng tái nhợt.
- Không có ai! Toàn bộ Đồ Sơn không có bất kỳ khí tức bọn họ, cũng không có bất kỳ không gian hoặc thế giới tự thành một giới không thuộc về Đồ Sơn. Chẳng lẽ bọn họ rời khỏi Đồ Sơn, bỏ qua Vạn Hồ Quy Tâm đại trận, điều này sao có thể?