Chương 2124 Thủ Đoạn Nho Nhỏ
Hai quả Long Tiên Bàn Đào đại biểu cho hai ngàn năm tuổi thọ.
Tuy hai ngàn năm tuổi thọ đối với tổng tuổi thọ Hắc Hổ vương không tính là gì, nhưng đối với tuổi thọ đã vượt qua chín thành, sinh mệnh đi đến cuối cùng, Hắc Hổ vương vẫn vô cùng thèm thuồng.
- Ngươi dự định giao dịch cùng bản vương cái gì?
Hắc Hổ vương bất đắc dĩ hỏi.
- Hắc Hổ ngục giam giữ một gia hỏa Huyền Hổ, ta dùng hai quả Long Tiên Bàn Đào trao đổi hắn.
Diệp Chân trực tiếp nói.
- Huyền Hổ?
Hắc Hổ vương nhướng mày, hắn cảm thấy danh tự này quen thuộc, Hắc Hổ bị giam trong ngục?
Hiển nhiên, Hắc Hổ vương còn không biết tình huống.
Hổ Nha Đại Thánh truyền âm vài câu cho Hắc Hổ vương, Hắc Hổ vương mới chậm rãi gật đầu.
- Huyền Hổ? Căn cứ tình báo của bản vương, Huyền Hổ cùng tên cướp đào có quan hệ không tệ! Nói như vậy, ngươi là đồng bọn hầu tử cướp đào?
Hắc Hổ vương hỏi.
- Điều này quan trọng không?
- Không quan trọng, nhưng Long Tiên Bàn Đào, bản vương muốn mười quả! Nghe đồn các ngươi cướp ít nhất mười lăm quả Long Tiên Bàn Đào.
Hắc Hổ vương cười ha hả.
Diệp Chân hít sâu một hơi.
- Không có nhiều như vậy, còn thừa lại tám quả, ta có thể cho ngươi hết, nhưng ta có một điều kiện!
Cho đến giờ khắc này, Diệp Chân đã không có ý nghĩ cò kè mặc cả miễn cho phức tạp, miễn cho Hắc Hổ vương lại sinh ra ý khác.
Trên thực tế, mười tám quả Long Tiên Bàn Đào, bọn người Diệp Chân mỗi người một quả, trừ Huyền Hổ cùng Đằng Xà lão tổ tông Yêu Thần Điện mỗi người một quả, Diệp Chân chỉ còn tám quả.
Diệp Chân đã sớm cân nhắc đến điểm này, Hổ Xích Mi đã nhắc nhở hắn rằng Hắc Hổ vương rất tham lam.
Sách lược ban đầu là cho dù như thế nào cũng chỉ cho Hắc Hổ vương hai quả.
Hắc Hổ vương cũng không phải hạng người dễ dãi, tuyệt đối có thể thông qua cuộc giao dịch này tìm được rất nhiều tin tức.
Đến lúc đó, Long Tiên Bàn Đào còn dư thừa trong tay Diệp Chân, hắn sẽ trở thành đối tượng mà Hắc Hổ vương truy đuổi.
Một tên vương gia không còn nhiều tuổi thọ, đối với Duyên Thọ linh dược rất điên cuồng cùng chấp nhất, đơn giản không thể tưởng tượng.
Hiện tại có thế giải quyết gọn gàng linh hoạt.
- Thật chỉ có tám quả?
Hắc Hổ vương không quá tin tưởng.
- Thật, chúng ta đào mệnh những ngày này cũng dùng nó làm một số giao dịch, chúng ta mỗi người ăn một quả, còn thừa lại tám quả!
Diệp Chân nói ra.
- Ha ha ha ha!
Hắc Hổ vương ngửa mặt lên trời cười ha hả.
- Tốt, sảng khoái, nói đi, điều kiện của ngươi là cái gì!
- Toàn bộ địa điểm, phương pháp giao dịch nhất định phải do chúng ta quyết định!
Diệp Chân nói ra.
Hắc Hổ vương suy nghĩ một chút, gật đầu liên tục.
- Tốt, thành giao!
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
…
- Đại Thánh, không tốt, Huyền Hổ do ngươi yêu cầu chúng ta chặt chẽ trông giữ đã bị người bắt đi!
Chạng vạng tối ngày thứ hai Diệp Chân đến Bạch Hổ thành, trong phủ Hắc Vân Đại Thánh, Yêu Soái trấn thủ Hắc Hổ ngục đột nhiên phái người đưa tới tin gấp.
Hắc Vân Đại Thánh đứng lên, sát khí âm lãnh đột nhiên nổi lên hai gò má.
- Ai dám can đảm bắt tù phạm do bản thánh tự mình giam giữ?
- Hổ Nha Đại Thánh!
Bốn chữ 'Hổ Nha Đại Thánh' khiến Hắc Vân Đại Thánh tựa như bị gõ một côn, nhanh chóng tắt tiếng.
Hổ Nha Đại Thánh là thân tín của phụ thân hắn - Hắc Hổ vương, hành động này khiến hắn phải cân nhắc.
Hắc Vân Đại Thánh càng nghĩ càng không hiểu vì sao Hổ Nha Đại Thánh lại đột nhiên muốn bắt Huyền Hổ, hắn đành hỏi ý kiến quân sư Hồ Tử Bá.
- Đại Thánh, Hổ Nha Đại Thánh có dụng ý khó hiểu! Chuyện Huyền Hổ lần này có chút quan trọng, thuộc hạ đề nghị Đại Thánh tự mình thăm hỏi.
- Nếu đây là ý Đại Vương, Đại Thánh thuận miệng hỏi thăm, nếu không phải ý Đại Vương, người đến tìm Hổ Nha Đại Thánh, Hổ Nha Đại Thánh cũng không dám không cho Đại Thánh mặt mũi.
Quân Sư Hồ Tử Bá đề nghị.
Hắc Vân Đại Thánh nghe lời lập tức xuất phát, Hổ Nha Đại Thánh vừa đưa Huyền Hổ từ Hắc Hổ ngục ra, Hắc Vân Đại Thánh đã chạy tới.
- Hổ Nha thúc, đây là?
Hắc Vân Đại Thánh ngẫu nhiên gặp được cười tủm tỉm nghênh đón.
Hổ Nha Đại Thánh tức giận nhìn Hắc Vân Đại Thánh.
Làm Hổ tộc hán tử, phần lớn tính cách đều cương trực, lúc bắt Huyền Hổ đã nhìn thấy hình dạng Huyền Hổ, Hổ Nha Đại Thánh cũng bị kinh ngạc, thuận miệng hỏi trấn thủ Yêu Soái một câu, Huyền Hổ vi phạm chuyện gì, tại sao bị xử trí như vậy?
Trấn thủ Yêu Soái cũng không biết tội danh cụ thể của Huyền Hổ, thuận miệng nói quanh co một câu là mạo phạm Hắc Vân Đại Thánh.
Hổ Nha Đại Thánh nghe xong sinh lòng bất mãn Hắc Vân Đại Thánh, hắn biết danh tiếng Huyền Hổ, Hắc Vân đối xử với một Hổ tộc hán tử như thế quả thực khiến người ta khinh thường!
Cho nên Hổ Nha Đại Thánh không có sắc mặt tốt với Hắc Vân Đại Thánh.
- Phụng lệnh Đại Vương! Tam công tử có gì chỉ giáo?
Hổ Nha Đại Thánh lãnh đạm khiến Hắc Vân Đại Thánh hết sức xấu hổ, nhất là Hổ Nha Đại Thánh nhắc đến Hắc Hổ vương, Hắc Vân Đại Thánh lại không dám ngăn cản.
- Không biết phụ vương bắt Huyền Hổ làm gì?
Hắc Vân Đại Thánh hiếu kỳ truy vấn lần nữa lại bị Hổ Nha Đại Thánh cho một ánh mắt băng lãnh.
- Chuyện không nên quan tâm, Tam công tử không cần quan tâm mới đúng!
Hổ Nha Đại Thánh nói xong, dẫn theo Huyền Hổ nghênh ngang rời khỏi, lưu lại Hắc Vân Đại Thánh tức giận dậm chân.
Lúc nửa đêm, Hổ Nha Đại Thánh xuất hiện đúng giờ tại địa điểm ước định, rừng rậm bên ngoài bốn mươi vạn dặm Bạch Hổ thành.
Ven rừng rậm có thác nước chảy xiết đinh tai nhức óc.
Hổ Nha Đại Thánh mang theo Huyền Hổ, gắt gao chụp lấy cổ Huyền Hổ, xuất hiện phía trên thác nước.
- Người, ta đã mang đến, đồ thì sao?
Hư ảnh mông lung của Diệp Chân xuất hiện bên trong thác nước.
- Trước khi giao dịch, ta phải hỏi mấy câu, ta muốn xác định Huyền Hổ không có vấn đề.
Cùng một giây, mấy chục vạn dặm bên ngoài Hổ vương cung, Thận Long Nguyên Linh A Sửu dùng Thận Khí huyễn hóa ra hư ảnh ở Hắc Hổ vương cung, ngồi đối diện Hắc Hổ vương, chậm rãi nói.
- Xem ra, ngươi không muốn bản vương xuất hiện tại hiện trường giao dịch, ngươi rất kiêng kị bản vương sao? Hoặc là các ngươi không tin nhân phẩm bản vương?
Hắc Hổ vương cười tủm tỉm nhìn thấy ảo ảnh Diệp Chân.
- Mong chờ người khác còn không bằng bản thân nỗ lực! Về phần kiêng kị? Chúng ta đương nhiên kiêng kị Hắc Hổ vương điện hạ, lấy thực lực Hắc Hổ vương điện hạ, trong thiên hạ này có mấy người dám không kiêng kị?
Diệp Chân đáp.
Đối với lời Diệp Chân vuốt mông ngựa, Hắc Hổ vương rất hưởng thụ, cười nhìn về phương xa.
- Chắc Bọn họ đã bắt đầu giao dịch?
- Chắc vậy!
Diệp Chân trả lời chắc chắn!
Thác nước bên ngoài bốn mươi vạn dặm, Hổ Nha Đại Thánh vỗ lưng Huyền Hổ, Huyền Hổ ngây thơ mở to mắt nhìn, vui vẻ nói.
- Diệp Chân? Là các ngươi?
Diệp Chân đối với tiếng kinh hô Huyền Hổ cũng không có bất kỳ thể hiện gì, hắn vung tay lên, một đạo linh lực rơi trên thân Huyền Hổ.
Trên đời này có quá nhiều phương pháp tình báo, càng có nhiều thần thông bí thuật mà ngươi tuyệt đối không nghĩ ra, có thể che đậy ngũ giác.
Nhưng cho dù loại thần thông bí thuật gì cũng không cách nào cải biến nguồn gốc một người.
Diệp Chân đưa linh lực trực tiếp thăm dò vào cơ thể Huyền Hổ, tra Huyền Hổ trước mắt là thật hay giả.
Nếu Diệp Chân tin tưởng nhân phẩm Hắc Hổ vương, vậy hắn cũng quá ngây thơ.
Mấy hơi thở sau, linh lực Diệp Chân chậm rãi rời khỏi cơ thể Huyền Hổ, đã xác định Huyền Hổ trước mắt không có vấn đề, tiến hành giao lưu ngắn ngủi cùng Huyền Hổ, trong cơ thể cũng không bị người ta động tay chân.
Không thể động tay chân lên cơ thể Huyền Hổ, đây là một trong những yêu cầu Diệp Chân đưa ra, nếu không, Hắc Hổ vương sẽ không chiếm được nửa quả Long Tiên Bàn Đào.
Trên một điểm này, Hắc Hổ vương không có bất kỳ mập mờ.
- Tốt, thả người đi!
Diệp Chân quát.
Hổ Nha Đại Thánh cũng không nói lại, tiện tay phát ra một đạo phù tấn, phù tấn bay về phía bốn mươi vạn dặm bên ngoài Hắc Hổ vương cung.
Cùng lúc đó, Huyền Hổ buông lỏng ngón tay bị Hổ Nha Đại Thánh ném từ trên không trung, thả cũng không triệt để.
Có thể nhìn thấy phần đầu, trái tim, cổ, chỗ yếu hại của Huyền Hổ chỉ có một cây hắc sắc linh tác cắm vào, một linh tác khác nằm trong tay Hổ Nha Đại Thánh.
Cho dù Diệp Chân phản ứng nhanh nhẹn, chỉ cần Hổ Nha Đại Thánh hơi chút động niệm là có thể giết chết Huyền Hổ, khiến Huyền Hổ hồn phi phách tán.
Một đạo phù tấn từ trên trời Hắc Hổ vương cung giáng xuống, rơi vào tay Hắc Hổ vương.
- Người đã thả, hiện tại ngươi nên lấy Long Tiên Bàn Đào ra nhỉ?
- Thật sao?
Trên khóe miệng ảo ảnh Diệp Chân xuất hiện một tia mỉa mai nhàn nhạt.
- Hắc Hổ vương điện hạ, ngươi cũng không tin chúng ta.
- Như nhau cả thôi!
Hắc Hổ vương cười ha hả, nhưng bên trong ánh mắt lại hiện lên một tia kinh ngạc.