Chương 2125 Tình Nghĩa Vô Giá
Hắn liên hệ Hổ Nha Đại Thánh thông qua phù tấn, nhưng Diệp Chân trước mắt không có bất kỳ động tác gì, hắn làm thế nào biết tình hình bên ngoài mấy trăm ngàn dặm?
Chỉ cần có hoa cỏ cây cối là sẽ có phân thân Tiểu Yêu, điểm này cũng là điều Hắc Hổ vương nghĩ mãi không ra.
Khắp nơi Hắc Hổ vương cung đều là con mắt Diệp Chân.
- Thuật tự vệ phòng lừa gạt mà thôi, xuất ra Long Tiên Bàn Đào, ta sẽ hạ mệnh lệnh lập tức thả người!
Hắc Hổ vương nói ra.
- Tốt!
Diệp Chân cười khẽ búng tay một cái, ngay lúc Hắc Hổ vương đang ngạc nhiên, một tán cây cách hắn trăm thước đột nhiên nở rộ tập thể, phun ra tám trùm trái cây bị tầng tầng lớp lớp dây leo bao phủ.
Trái cây đỏ tươi tản mùi thơm ngát mê người.
Nhìn thấy cảnh này, Hắc Hổ vương hít sâu một hơi, tám quả trái cây phát ra hương khí khiến hắn mừng rỡ, toàn thân trên dưới có một loại cảm giác tinh lực hồi phục.
Hắn hiểu đây là Long Tiên Bàn Đào.
Dưới tâm tình khuấy động, Hắc Hổ vương định đi thẳng đến tám quả Long Tiên Bàn Đào được dây leo bao phủ.
- Hắc Hổ vương điện hạ, dây leo có kịch độc, đương nhiên độc không chết được Hắc Hổ vương điện hạ, nhưng chỉ cần nhẹ nhàng đâm một phát là có thể khiến tám quả Bàn Đào biến thành rác rưởi.
Diệp Chân lên tiếng khiến ngón tay Hắc Hổ vương cứng ngắc, nhìn chằm chằm tám quả Bàn Đào được tầng tầng dây leo bao phủ trước mặt.
- Ngươi!
Hắc Hổ vương nhìn hằm hằm Diệp Chân.
- Một thủ đoạn phòng ngừa nho nhỏ mà thôi! Đồ vật đã đến trước mắt điện hạ, chỉ cần điện hạ thả người, điện hạ có thể chậm rãi bóc dây leo ra.
Ảo ảnh Diệp Chân cười nói.
Hắc Hổ vương lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Chân, một đạo phù quang từ trong tay bay ra.
Mấy hơi thở sau, Hổ Nha Đại Thánh vừa lấy được ngọc phù, linh lực màu đen trên đầu ngón tay khống chế Huyền Hổ buông lỏng, biến mất.
Một bóng người bay đi, Huyền Hổ lập tức biến mất vô ảnh vô tung.
- Hợp tác vui vẻ!
Hắc Hổ vương cung, ảo ảnh Diệp Chân cũng biến thành sương mù!
Trước thác nước bốn mươi vạn dặm ngoài Bạch Hổ thành, Hổ Nha Đại Thánh dùng thần niệm như sao băng đuổi theo hắc ảnh cướp đi Huyền Hổ.
Khí tức Huyền Hổ nhanh chóng biến mất.
Hổ Nha Đại Thánh không chút do dự dùng thần niệm đuổi theo hướng đạo hắc ảnh kia, nhưng đạo hắc ảnh kia độn thổ trong lòng đất cực nhanh, mà Độn Pháp kia lại cực kỳ huyền diệu, không ngừng chuyển đổi phương vị.
Hai nhịp thở sau, Hổ Nha Đại Thánh buồn bã, triệt để tuyên cáo mất dấu.
Khí tức bóng đen kia trốn vô ảnh vô tung dưới mí mắt hắn.
Đương nhiên không phải thực lực Hổ Nha Đại Thánh không đủ, Hổ Nha Đại Thánh chỉ có thể dùng thần niệm đuổi theo.
Nguyên Linh của võ giả phóng ra càng xa, cảm giác càng ngày càng giảm dần.
Bốn hơi thở sau, bóng đen đã đi xuống lòng đất hơn ba mươi dặm, thần niệm xâm nhập vật chất có thực thể thì tiêu hao càng lớn, suy yếu nhanh hơn.
Cho dù lấy tu vi Hổ Nha Đại Thánh, xâm nhâp xuống lòng đất ba mươi dặm, thần niệm cũng không thể tiếp tục cảm giác được nữa, chỉ có thể từ bỏ.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là Hổ Nha Đại Thánh chưa nhận được mệnh lệnh của Hắc Hổ vương.
Làm thân tín Hắc Hổ vương, Hổ Nha Đại Thánh rất rõ ràng tầm quan trọng của tám quả Long Tiên Bàn Đào đối với Hắc Hổ vương, cho nên không có mệnh lệnh Hắc Hổ vương, Hổ Nha Đại Thánh không dám có bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ.
Hắc Hổ vương cung, Hắc Hổ vương nhăn khuôn mặt thật sâu, mặt đen bưng lấy một quả Long Tiên Bàn Đào, khống chế linh lực như kim may, cẩn thận từng li từng tí thanh trừ Dây leo quấn quanh Long Tiên Bàn Đào.
Sợ lực đạo vô ý sẽ khiến gai độc của dây leo đâm vào Long Tiên Bàn Đào.
Nếu thật xuất hiện chuyện như vậy, Hắc Hổ vương chỉ sợ cũng muốn giết người.
Mỗi quả Long Tiên Bàn Đào đều đại biểu cho sinh mệnh Hắc Hổ vương.
Cho nên Hắc Hổ vương không dám mượn tay người khác, không dám giữ nguyên kế hoạch hạ mệnh lệnh truy sát.
Hôm nay Diệp Chân giao dịch cùng hắn biểu hiện quá giảo hoạt.
Giảo hoạt đến mức cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa dám hoàn toàn yên tâm.
Sợ Diệp Chân lưu lại hậu thủ trên Long Tiên Bàn Đào, một khi hắn làm ra cử động, Diệp Chân sẽ đổi ý lập tức phát động.
Cho nên Hắc Hổ vương mới chậm chạp không ra lệnh.
Trăm hơi thở sau, một quả Long Tiên Bàn Đào bị lột sạch sẽ, thần niệm xuyên vào, xác định không có bất kỳ tai hoạ ngầm, Hắc Hổ vương mới ném vào tiểu thế giới trong cơ thể mình.
Một động tác làm liên tục tám lần, xác định Long Tiên Bàn Đào không có vấn đề, Hắc Hổ vương mới buông lỏng một hơi.
Ngẫm lại sau khi hắn cầm tới Long Tiên Bàn Đào, khả năng động chạm lên đồ vật Hắc Hổ vương cầm trong tay là quá thấp.
Nhưng quan tâm quá sẽ bị loạn.
Không có cách, thứ này đối với với hắn quá quan trọng.
- Thế nào?
Hắc Hổ vương Tùy phát ra một đạo phù tấn hỏi thăm tình huống Hổ Nha Đại Thánh.
- Đại Vương, đối phương rất giảo hoạt, thần không dám hành động thiếu suy nghĩ, hắn đã đào tẩu.
- Được rồi, vậy ngươi chấp hành mệnh lệnh trước đó, suất lĩnh toàn bộ thân vệ, toàn diện điều tra nhân tuyển khả nghi tiến vào phạm vi Bạch Hổ thành trong vòng mười ngày, nếu có manh mối, không tiếc bất cứ giá nào diệt sát.
Hắc Hổ vương ra lệnh.
- Vâng, thần lĩnh mệnh! Xin hỏi Đại Vương, toàn diện điều tra toàn thành hay là?
- m thầm điều tra, chủ yếu là giữ bí mật.
- Vâng!
Sau khi xác nhận mệnh lệnh, Hổ Nha Đại Thánh trốn vào lòng đất dưới thác nước một vòng, sau khi không có bất kỳ phát hiện nào mới quay lại Bạch Hổ thành chấp hành công việc truy sát bí mật.
Hắc Hổ vương cung, Hắc Hổ vương tinh tế vuốt ve một quả Long Tiên Bàn Đào, tựa như vuốt ve da thịt của tuyệt thế mỹ nữ, vô cùng say mê.
Tám quả Long Tiên Bàn Đào tăng tám ngàn năm tuổi thọ, khiến chuyện hắn toan tính tương lai rất có triển vọng.
Cũng chính vì vậy, hắn mới muốn diệt khẩu, chuyện này càng ít người biết càng tốt.
Bởi vì một khi tin tức này truyền đi, Bạch Hổ Yêu Đế sẽ càng thêm kiêng kị hắn, nói không chừng sẽ có hành động.
Trừ cái đó ra, quan trọng hơn đây là bảo bối trong nhà Đông Thanh Long Đế, cũng không phải thứ tốt để cầm.
Cho dù đồ vật Đông Thanh Long Đế ném chơi cũng không phải thứ người khác có thể tùy tiện nhặt ăn.
Đây chính là đại phiền toái!
Cho nên nhất định phải diệt khẩu.
Một canh giờ sau khi hoàn thành giao dịch với Hắc Hổ vương, Diệp Chân mới thở hồng hộc xuất hiện trong hầm rượu ở một khách sạn Bạch Hổ thành.
Trong vòng một canh giờ, Diệp Chân đã dùng hết thủ đoạn, độn thuật, huyễn thuật, Thái Cổ Thận Khí, tầng tầng bố trí, chính là vì tránh bị truy tung.
Không gì khác, đối tượng giao dịch lần này có thực lực quá kinh người.
Hắc Hổ vương, đệ nhất nhân dưới trướng Bạch Hổ Yêu Đế, tuy chậm chạp không bước vào Tạo Hóa Cảnh, nhưng thực lực nghe nói đã sớm đạt tới Tạo Hóa Cảnh.
Cho nên Diệp Chân không dám có bất kỳ khinh thường nào.
Thậm chí trước đó tại Hổ vương cung, Tiểu Yêu tiêu hao rất nhiều linh lực sinh trưởng ra phân thân, toàn bộ đều từ bỏ.
Chính là vì tránh khả năng xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.
Trong vòng một canh giờ, Diệp Chân đã xóa sạch sẽ toàn bộ dấu vết có khả năng xuất hiện.
Sở dĩ quay lại Bạch Hổ thành là bởi vì Diệp Chân cảm giác theo suy nghĩ đại đa số người bình thường, sau khi chắc chắn giao dịch xong, nhóm người Diệp Chân sẽ lập tức trốn xa nhiêu thì cách xa bấy nhiêu.
Nếu Hắc Hổ vương tính toán như thế, nói không chừng sẽ bố trí phục binh ở phương xa cũng chưa biết chừng.
So sánh ra, Bạch Hổ thành ngược lại là địa phương an toàn nhất.
Trừ cái đó ra, Diệp Chân quay lại Bạch Hổ thành vì còn có ý nghĩ khác.
Diệp Chân cũng không phải hạng người kém cỏi, nén giận nuốt xuống cục tức này.
Hắc Vân Đại Thánh chà đạp Huyền Hổ như thế, mang đến cho Diệp Chân đại phiền toái, nếu Diệp Chân không cho hắn biết thế nào là lễ độ, hắn cũng không phải họ Diệp.
Hiện tại, Diệp Chân không thể trêu vào Hắc Hổ vương, nhưng Hắc Vân Đại Thánh thì khó nói.
Nhất là bây giờ cứu được Huyền Hổ, Diệp Chân không có nỗi lo về sau, hành sự không cần bó tay bó chân.
Thần niệm khẽ động, Diệp Chân quay lại không gian Thận Long Châu, nhìn tình huống Huyền Hổ một chút.
Hồ Thanh Đồng, Chu Hồng, Tôn Bá, Huyền Hổ có xuất thân từ Yêu Thần Điện tại Chân Huyền đại lục, sau khi đi vào Hồng Hoang Đại Lục, thời gian qua mười năm mới tụ tập cùng nhau lần nữa.
Chỉ có điều tình huống gặp nhau thật sự thê thảm!
Tôn Bá đến bây giờ thở không nỗi, mang theo một mùi máu tươi, thỉnh thoảng tằng hắng một cái, ho ra khối máu đen cùng khối vụn nội tạng.
Thạch Hầu Đại Thánh toàn lực nhất kích cũng không phải một Yêu Tướng Huyền Cung cảnh như hắn có thể tiếp được.
Về phần Huyền Hổ thì càng thảm hại hơn.
Toàn thân xương cốt đều trắng bệch, vết thương bởi vì thiếu trị liệu cùng hoàn cảnh nhà tù ác liệt, vô số giòi bọ chui tới chui lui, khiến Xích Linh Nhi không dám nhìn.