Chương 2126 Ý Đồ Hắc Vân Đại Thánh
Hồ Thanh Đồng lại tuôn trào nước mắt thanh tẩy vết thương Huyền Hổ.
Lúc này Huyền Hổ đã thoát ra, cho dù đau đớn vẫn tươi cười, nụ cười kia đáng sợ giống như ác quỷ!
- Diệp huynh đệ!
- Huynh đệ!
- Diệp huynh đệ!
- Đừng nhúc nhích, ngồi đi!
Thấy Diệp Chân tiến đến, Chu Hồng đứng dậy, Tôn Bá giãy dụa lấy đứng lên, Huyền Hổ cũng muốn giãy dụa đứng lên lại bị Diệp Chân vội vàng ngăn lại.
- Bốn người chúng ta, lần này…
Chu Hồng nhìn thấy Diệp Chân, muốn nói cái gì đó, lại phát hiện cho dù nói cái gì cũng không thể biểu đạt tâm tình.
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được!
Chu Hồng chắp tay một cái.
Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn bá hung hăng nện phanh phanh phanh ba quyền lên ngực Diệp Chân, con mắt đỏ bừng lại không nói lời dư thừa gì.
Huyền Hổ giãy dụa hai lần lại bị Hồ Thanh Đồng gắt gao đè lại, muốn nói cái gì đó, hầu kết lại kịch liệt nhấp nhô mấy lần, một chữ cũng không nói ra miệng.
Hai giọt nhiệt lệ vô thanh vô tức chảy ra, vừa nghiêng đầu, hai giọt nhiệt lệ tựa như hoá thành nước mưa óng ánh bay khắp nơi.
Một màn này, ai cũng nhìn thấy, lại không có bất kỳ người nào vạch mặt.
Những ngày này kinh lịch, đối mặt khó khăn cùng nguy hiểm thế nào, chỉ có bọn họ tự trải qua mới có thể biết.
Có lẽ theo người khác chỉ là sinh thêm một mạng, cứu một người mà thôi.
Nhưng đối với bọn họ thì đây chính là tình nghĩa!
Tình nghĩa không phải thứ có thể nói ra ngoài miệng!
Đó là thứ vô giá!
- Huynh đệ!
- Đến, uống!
Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá đột nhiên hét lớn một tiếng, trong tay nhiều hơn mấy trăm cân rượu.
- Các ngươi đều có tổn thương, không thể uống!
Hồ Thanh Đồng vội vàng đoạt vò rượu trong tay Tôn Bá lại bị Diệp Chân ngăn cản.
- Rượu đến!
- Ha ha ha, tốt!
Vò rượu còn lớn hơn Diệp Chân từ trong tay Tôn Bá bay ra tới mấy người.
Cho dù Diệp Chân, Chu Hồng, hay Huyền Hổ đang bị trọng thương, mỗi người một vò!
Hát!
Hát!
Hát!
Hát!
Mở ra bùn phong, Diệp Chân, Chu Hồng, Tôn Bá, Huyền Hổ, bốn người cùng lúc giơ lên vò rượu, cười nói rầm rầm.
Rượu là thứ rất được Yêu giới yêu thích, mà rượu này của Diệp Chân ở Hồng Hoang Đại Lục cũng thuộc về rượu mạnh nhất, chỉ có hạng người như Tôn Bá mới có được loại rượu như thế.
Rượu vào cổ họng như đao.
Nhưng lại sôi trào như lửa!
Bốn người đỏ bừng mặt nốc ừng ực.
Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ đổ Liệt Tửu Như Đao vào cổ họng đột nhiên nhiều hơn một chút vị tanh mặn.
Vò rượu che lấp lệ nóng của ba người Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ, nước mắt theo khuôn mặt lẫn vào vò rượu cực đại, thuận theo tửu dịch cùng một chỗ rót vào trong cổ họng.
Nước mắt cùng vị mặn tanh tửu dịch hoà trộn vào nhau tạo ra mùi vị quái dị không thể miêu tả, nhưng lại cam liệt như đao, nhiệt hỏa như máu!
Hồ Thanh Đồng bên cạnh Diệp Chân nhìn thấy một màn này không ngừng vuốt mắt.
Xích Linh Nhi nhìn thấy, mắt nhỏ đột nhiên loá sáng như ngôi sao, tựa như vĩnh hằng ghi chép một màn này lại.
Phanh phanh phanh phanh!
Từng người nốc ừng ực hô to thống khoái, âm thanh thống khoái quẳng vỡ nát vò rượu.
Mượn lúc quẳng vò rượu phất ống tay áo qua, xóa đi nước mắt trên mặt, chỉ để lại con ngươi phát hồng.
- Hầu Ca, Chu ca, Hổ ca, các ngươi ở chỗ này an tâm dưỡng thương, chờ ta thu chút lợi tức giùm các ngươi!
Diệp Chân lao vết rượu trên khóe miệng, trên mặt đột ngột phát ra sát ý vô tận!
Đến đêm khuya, cho dù Bạch Hổ thành hay Bạch Hổ Sơn mạch vẫn không an tĩnh.
Hổ Tộc hán tử hào khí cùng thể phách cường tráng để bọn họ sinh hoạt về đêm trở nên vô cùng phong phú, cho dù uống rượu hay luận võ, hoặc hormone nam nhân bạo phát.
Bên trong một tòa phủ đệ dựa vào giữa sườn núi Bạch Hổ Sơn mạch, quân sư cố vấn Hồ Tử Bá vừa tham gia yến ẩm mang theo tửu khí đầy người, lung la lung lay từ trên bầu trời rơi vào viện mình.
Không để ý đến quản gia phủ nội nghênh đón, Hồ Tử Bá mang theo tửu khí đi tới lạc viện của tiểu thiếp mà Yêu Soái mới đưa tới hôm trước.
Sau khi trở thành quân sư cố vấn Hắc Vân Đại Thánh, địa vị Hồ Tử Bá dưới trướng Hắc Vân Đại Thánh cấp tốc tăng lên, không chỉ ngày ngày yến ẩm không ngừng, những Yêu Soái cùng Đại Thánh bình thường đều bấu víu quan hệ cùng hắn.
Thiên Tài địa bảo, kỳ châu Dị Bảo, Thuần Tửu, Mỹ Nhân liên tiếp được đưa đến trong phủ, quả thực khiến Hồ Tử Bá hàng đêm được trải qua tư vị tân lang, càng hưởng thụ mùi vị quyền lực.
Trách không được tộc nhân đều muốn ra ngoài tìm cơ hội, cho dù những tên cường đại hoặc bá chủ các phương đều muốn làm quân sư cố vấn, nguyên lai tư vị trong đó quả nhiên không tầm thường.
Thô bạo đẩy ra cửa phòng, tiểu mỹ nhân trong phòng ngồi dựa nến đỏ thấy Hồ Tử Bá tiến đến, hô nhỏ một tiếng, vô cùng khẩn trương gục đầu xuống, hận không thể nhét đầu vào ngực.
Hồ Tử Bá cười hắc hắc, hắn thích nhất dạng mỹ nhân ngây ngô này.
Yên lặng tiện tay đánh ra một đạo kết giới cùng dự cảnh kết giới phù bao phủ gian phòng lại, Hồ Tử Bá giơ ngón tay về phía tiểu mỹ nữ.
- Tới!
Tộc nhân xuất thân Hồ tộc đều hành sự rất cẩn thận.
m thanh vang lên, tiểu mỹ nữ do một vị Yêu Soái nào đó đưa tới gian nan ngẩng đầu, tâm thần vô cùng bất định đi qua.
Dù muốn hay không, khi bị đưa tới, nàng đã biết vận mệnh bản than, càng biết không có chỗ phản kháng.
Nhưng ngay lúc nàng ngẩng đầu lên, con mắt bỗng nhiên trợn tròn, môi đỏ há to, kinh hoảng nhìn bốn phương tám hướng, đứng lên la thất thanh.
- Đại nhân, đại nhân?
Ngay lúc nàng vừa ngẩng đầu đột nhiên nhìn thấy tân chủ nhân biến mất tại chỗ.
Võ giả biến mất tại chỗ cũng không phải chuyện hiếm lạ, nhưng khoảng khắc biến mất kia, nàng thấy rõ ràng tân chủ nhân Hồ Tử Bá biểu lộ vô cùng hoảng sợ.
Lúc này mới đứng lên la thất thanh.
Một tiếng kinh hô này khiến Diệp Chân vừa bắt Hồ Tử Bá vào không gian Thận Long Châu chần chờ một chút, cũng không có lập tức rời khỏi.
Diệp Chân rất rõ ràng nếu Hồ Tử Bá biến mất ở chỗ này, như vậy cô nương ở gian phòng này sẽ trở thành đối tượng thẩm vấn trọng điểm.
Tra tấn sưu hồn đều không thể bình thường hơn được.
Tóm lại là trước khi chết, cô nương này sẽ gặp phải thống khổ khó tưởng tượng nổi.
Sinh tử mấy vạn người, thậm chí mấy chục vạn người, Diệp Chân đều có thể coi thường, nhưng hắn vẫn chần chờ một chút.
Có thể tránh được cũng tốt, hay là để nàng cùng tránh vậy.
Thần niệm nhất động, tiểu cô nương vừa rồi mở to mắt ngất đi, biến mất tại chỗ, nàng cũng bị Diệp Chân thu vào không gian Thận Long Châu.
Thuận tiện tìm thị nữ cho Xích Linh Nhi, chờ sau khi Diệp Chân quay lại Hồng Hoang Đại Lục, lại thả ra không gian Thận Long Châu là được rồi.
Xem như thuận tay mà làm đi.
Diệp Chân có thể không kiêng nể giết hại, nhưng đáy lòng vẫn còn có phòng tuyến cuối cùng.
- Ai?
- Ai dám ra tay với ta?
Không gian Thận Long châu, quân sư cố vấn Hồ Tử Bá vạn phần hoảng sợ rống giận.
Bất tri bất giác bị người bắt vào không gian tự thành một giới, vấn đề này thật sự quá kinh khủng.
- Là ta!
Thân hình Diệp Chân từ màn sương lấp lóa vô tận ở biên giới không gian Thận Long Châu đi ra.
- Là ngươi?
Làm quân sư cố vấn, Hồ Tử Bá thường nhớ kỹ tướng mạo người đã gặp qua, đây là lực quan sát cơ bản của một quân sư Hồ tộc.
Nhớ tới Diệp Chân là ai, thái độ Hồ Tử Bá lập tức vô cùng phách lối.
- Ngươi dám tập kích ta? Ngươi biết ta là ai không? Ngươi không muốn mạng Huyền Hổ? Chỉ cần ta nói một câu, ta có thể khiến gia hoả Huyền Hổ kia sống không bằng chết.
Ầm!
Thân ảnh chớp động, Diệp Chân hung hăng đấm một quyền đánh vào mặt Hồ Tử Bá.
- Đã thành bộ dạng này còn dám uy hiếp ta!
- Ngươi dám đánh ta! Ngươi…
Hồ Tử Bá giận dữ chỉ Diệp Chân, hắn đột nhiên hoảng sợ phát hiện bốn phương tám hướng tựa như có một vách tường vô hình, giam cầm toàn thân hắn gắt gao, khiến hắn có cảm giác ngạt thở.
Nắm đấm Diệp Chân lại có thể xuyên thấu tầng giam cầm này, hung hăng đập vào mặt hắn.
Trong nháy mắt, hàm răng Hồ Tử Bá bị Diệp Chân đánh rơi sạch sẽ.
- Nghe nói ngươi làm quân sư rất tốt?
lấy quyền đầu, một đạo lôi quang từ đỉnh đầu Diệp Chân bay ra đánh vào trán Hồ Tử Bá, trực tiếp đánh Hồ Tử Bá trợn tròn hai mắt, hiện nguyên hình tại chỗ.
Nguyên Linh bàng bạc vọt vào Huyền Cung của Hồ Tử Bá, phát động tỏa hồn thuật.
Nửa khắc đồng hồ sau khi Diệp Chân thôi động bí pháp tỏa hồn thuật tra tấn, xương cốt Hồ Tử Bá trở nên run rẩy.
Cho dù Thanh Khâu Hồ tộc đại công tử cũng chỉ kiên trì gần nửa canh giờ mà thôi.
- Tốt, ta hỏi cái gì, ngươi trả lời cái đó, nếu có chỗ giấu diếm hoặc cố ý đáp sai, ngươi hiểu kết quả chứ?
Diệp Chân hướng về phía Hồ Tử Bá quát.